Pages

Thứ Hai, 28 tháng 2, 2011

Công an Trung Quốc dùng vũ lực ngăn nhà báo




Damian Grammaticas

BBC News, Bắc Kinh




Một người quay phim bị đấm vào mặt



Lúc đó khoảng 13h30.

Nhiều hàng cảnh sát đứng trước lối vào Vương Phủ Tỉnh, con đường với các điểm mua sắm nổi tiếng nhất Bắc kinh.

Sự lo lắng của chính quyền hiện ra rất rõ.

Hàng chục xe cảnh sát đậu bên lề, những người đàn ông mặc thường phục đi cùng chó lên xuống, xe rửa đường chạy tới chạy lui, phun nước để người ta phải đi chỗ khác, và những đoạn sửa đường không cần thiết bất ngờ được dựng lên cho thấy có một hiện trường lớn đang được dàn dựng.

Mọi chuyện có thể trở thành chuyện cười nếu không chuyển sang hung ác.

Lý do cho tất cả nỗi lo lắng này là lời kêu gọi trên mạng Internet, rằng dân Trung Quốc hãy thực hiện "các cuộc cách mạng Hoa Nhài" của riêng mình, thể theo làn sóng các cuộc cách mạng dân chủ ở Trung Đông và Bắc Phi.

Cảnh sát theo dõi mọi người đi vào khu dành cho người đi bộ.

Nhưng vì không thể phân biệt giữa những người biểu tình kêu gọi nhau "đi dạo" một cách hòa bình và yên lặng ngang qua nhà hàng McDonald's lúc 14h00, và những người đi mua sắm thực sự, cho nên họ tập trung nhắm vào các phóng viên và quay phim nước ngoài.

Chiến dịch chọn lọc


Hồi tuần trước có lời kêu gọi tương tự và kéo theo một số ít người biểu tình tham gia.

Từ sau đó mạng Internet bị tăng cường kiểm soát và bất kể nội dung nào nhắc đến "hoa nhài" đều bị chặn.

Cho nên khá ít người Trung Quốc thậm chí biết rằng có lời kêu gọi biểu tình như vậy.

Cũng có chiến dịch chọn lọc và nhắm vào các luật sư, các nhà hoạt động xã hội, người viết blog, tổng cộng khoảng 100 người.

Một số bị giữ, một số biến mất, một số bị đe dọa.




Cùng với cảnh sát còn có an ninh mặc thường phục


Một số ít có vẻ như nhắc lại các thông điệp trên Internet kêu gọi tụ tập hòa bình sẽ phải chịu các khởi tố vô cùng nghiêm trọng về tội lật đổ.

Chúng tôi ngay lập tức bị lọc ra.

Các cảnh sát thường phục chặn đường chúng tôi khi còn cách McDonald's vài trăm mét, và đòi xem thẻ nhà báo.

Họ lo lắng nói chuyện qua điện thoại cầm tay và các máy bộ đàm.

Họ cách ly chúng tôi, và quát lệnh chúng tôi ngưng quay phim.

Những người đàn ông mặc thường phục đến và đứng ngay trước ống kính cho nên không thể quay phim được.

Họp khẩn cấp

Trước vụ này có dấu hiệu rõ ràng rằng cảnh sát đang bực mình.

Hôm thứ Sáu họ gọi điện cho văn phòng mới của chúng tôi, và nhiều văn phòng báo chí khác ở Bắc Kinh, triệu tập chúng tôi đến cuộc họp khẩn cấp.

Chúng tôi được cảnh báo là phải tuân theo các qui định báo chí của Trung Quốc.

Và hôm thứ Bảy có thêm điện thoại cho các nhân viên của BBC và các nhà báo khác với thêm cảnh báo.

Qui định báo chí Trung Quốc cho phép chúng tôi quay phim trên đường phố.

Để phỏng vấn ai đó thì chúng tôi phải được phép của người được phỏng vấn.

Chúng tôi làm đúng luật.

Ngay cả khi cảnh sát chặn chúng tôi không có giải thích gì thì chúng tôi vẫn hợp tác.

Tất cả xung quanh chúng tôi tất nhiên là ít nhất một nửa số người trên đường phố là an ninh mặc thường phục.

Một số người chụp ảnh mọi người, một số người khác quay phim mọi thứ, nhiều người tất nhiên là đeo tai nghe và nói thầm trên máy liên lạc.

Có hàng trăm người như vậy.

Trung Quốc đổ tiền vào bộ máy an ninh nội địa trong những năm qua và đây là lúc phải làm việc.

Và bất thình lình, vài phút ngay trước 2h chiều, thời khắc quyết định cho cuộc biểu tình "hoa nhài", đám du côn mặc thường phục tràn qua.

Côn đồ an ninh

Không có gì cảnh báo trước, họ xô đẩy và đấm người quay phim của BBC.

Họ tóm máy quay của anh và cố gắng giật ra khỏi tay, lôi gần 100 m vào xe cảnh sát.

Họ đều có đeo tai nghe và làm theo lệnh.

Và đám côn đồ này quay sang hướng tôi.

Họ túm tóc tôi và một trong đám côn đồ an ninh của nhà nước đó lôi tôi đi.

Họ tìm cách lôi tôi lên và quăng vào trong xe đã chờ sẵn.

Tôi thấy mình nằm trên sàn xe và họ liên tục đóng cửa dập vào chân tôi lúc đó còn ở bên ngoài xe, một, hai, ba lần, có thể nhiều hơn.

Một số người đi mua sắm nhìn ngạc nhiên.

Cũng đám côn đồ đó trèo lên xe và dọa chúng tôi một lần nữa khi chúng tôi được đưa đến một cơ quan nhà nước gần đó.

Chúng tôi phải cung cấp thông tin chi tiết và được cảnh báo là không thể phỏng vấn trong khu vực đó vì "các hoàn cảnh đặc biệt".

Khi được hỏi hoàn cảnh đặc biệt đó là gì thì họ làm ngơ.

Và khi chúng tôi nói là không muốn phỏng vấn ai cả, chỉ đến quay phim chụp ảnh, thì họ lại làm ngơ nữa.

Cũng có thêm phóng viên nước ngoài ở đó nữa.

Nhưng có vẻ là chúng tôi không bị nặng lắm.

Một người quay phim bị năm kẻ đạp lên người và đá, đấm vào mặt, phải đi bệnh viện chữa trị; một người khác bị thương ở tay.

Đó là lối hành xử hung ác và hoàn toàn không hợp tỷ lệ với tình huống.

Có vẻ như rõ ràng các lãnh đạo đảng cộng sản Trung Quốc bị ám ảnh từ những cuộc biểu tình đông đảo tràn qua Trung Đông.

Trong các cuộc cách mạng dân chủ đó, nhiều tầng lớp thường dân ở các nước đang phát triển đã đứng dậy chống lại tầng lớp độc tài thu tóm quyền lực.

Thêm phần sợ hãi

Nhiều người nhìn thấy điều tương tự ở Trung Quốc, cũng là quốc gia đang phát triển với chính phủ chuyên chính, cũng có các kêu gọi chấm dứt tham nhũng, gia đình trị, chế độ độc đảng, tất cả đều có thể tạo ra cộng hưởng.

Các nhà lãnh đạo cộng sản của Trung Quốc thường nói dân chủ là tư tưởng phương Tây không phù hợp với mức độ phát triển của Trung Quốc.

Lập luận này bị thách thức qua những gì đang xảy ra trên đường phố Cairo, Tunis và nơi khác.

Có nhiều lý do khiến một cuộc biểu tình tương tự rất khó xảy ra ở Trung Quốc.

Kinh tế đang tăng trưởng, dân chúng nói chung tin rằng cuộc sống đang tốt lên, đảng cộng sản thay đổi lãnh đạo sau từng thập niên, và chi rất nhiều tiền vào an ninh nội địa.

Nhưng các cuộc nổi dậy ở Trung Đông có vẻ đã thêm phần sợ hãi cho các lãnh đạo Trung Quốc và bộ máy an ninh.

Quí vị có thể đặt câu hỏi, nếu không thì làm sao giải thích chuyện người ta ra lệnh cho một đám côn đồ lôi kéo và đánh đập nhà báo đến chụp vài bức hình người ta đi qua đi lại trong im lặng trước cửa nhà hàng McDonald's trong một buổi trưa Chủ Nhật?

Sự kiện Bắc Phi – Trung Đông và nhu cầu bức thiết Tự Do – Dân Chủ ở Việt Nam

Nhân loại đã bước vào thập niên thứ 2 của thế kỷ XXI trong một làn sóng “ Bão nổi lên rồi – từ Bắc Phi lan qua Trung Đông. Từ Iran vang lên tiếng nói căm thù, diệt trừ độc tài. Từ Bắc Kinh cho tới Sài Gòn và cả Hà Nội. Giờ vùng lên sục sôi muôn triệu người. Cờ Tự Do – Dân Chủ phấp phới bay rợp trời cùng toàn dân nổi dậy quyết phá tan bạo quyền. Cùng vùng lên hỡi các đô thị, làng xóm thân thương, ta quyết xuống đường diệt lũ tham quan, tiếng thét vang dội khắp nơi, bão nổi lên rồi” …

2010: Thế giới được ghi nhận là khá yên bình. Chỉ riêng vùng Đông Bắc Á từ những vụ khiêu khích của CS Bắc Hàn mà Bắc Kinh tính toán, đạo diễn đã suýt “vượt ra khỏi tầm tay”. Cũng vẫn còn nhiều điều “may mắn” cho Trung Cộng. Nếu, chiến sự Nam – Bắc Hàn nổ ra thì Trung Cộng sẽ mất hẳn, mất hết “tên lính tiền đồn trung thành và vùng đất mầu mỡ quan trọng nhất” ở phía Đông Bắc. CS Bình Nhưỡng là trung tâm “đối tác đặc biệt trao đổi, trả giá…“ với Cộng Hoà Nga hiện hữu (vùng đất rộng lớn nhất nước Nga – Xiberia đang liên đới), là vị thế “đầu sóng, ngọn gió” đối diện với Nhật Bản, Đài Loan đồng thời cũng là “con tin“ tin cậy nhất để “làm tiền, ăn vạ với Seoul + Washington. Điều đặc biệt khác là “miếng mồi” Bắc Hàn bằng mọi giá CS Trung Quốc phải giữ gìn “bảo kê” nó bởi mỗi năm chỉ đầu tư gần 3 tỷ mà Trung Cộng thu lời lãi đến hơn 30 tỷ USD. Mối lợi ấy CS Bắc Kinh đâu dễ để “sơ xuất”…?

Vấn đề giải Noel hoà bình cho nhà tranh đấu dân chủ, Lê Hiểu Ba đã làm “điên đầu” cho Bắc Kinh cố “nặn, đẻ” ra giải “Khổng Tử” thật trơ trẽn, lố bịch. Và gây “ sóng gió” cho tổ chức quốc tế nhân quyền, khiến tổng thống Hoa Kỳ, Barak Obama cũng đã phải lên tiếng. Trung Cộng đang “nuôi mộng” bá quyền từ nguồn kinh tài vơ vét, cướp bóc trên máu xương, mồ hôi nước mắt của hơn một tỷ dân lành nên đã có số ngoại tệ dự trữ lên tới 1, vài nghìn tỷ USD hiện đang “hung hăng” đòi biến đồng nhân dân tệ thay thế hay đối trọng với đồng Dollar của Mỹ. Cả thế giới đang chờ xem quyết định ?. Hiện tình đất nước Trung Cộng đang trong hiểm hoạ hạn hán nghiêm trọng nhiều vùng đất bình nguyên nay không còn khả năng canh tác, thủ đô Bắc Kinh với nạn nhân mãn vượt quá tải gấp hàng chục lần ( khả năng cư dân hữu dụng của Bắc Kinh chỉ khoảng 12 triệu người). Các biến động khó lường từ các khu vực tự trị, thực chất đây là những quốc gia, vùng, miền đã có lịch sử riêng biệt khác hẳn với văn hoá dân tộc Hán.

Năm 2010 cũng là thời điểm quyết định chuyển hướng chiến lược của Hoa Kỳ từ Iraq – Afghanitan sang Á Châu – Thái Bình Dương mà Biển Đông của Việt Nam đã là cái “lưỡi bò” của Trung Cộng chiếm giữ từ lâu, nay cũng đang trở thành điểm nóng của toàn vùng Asean.

Năm 2010 đánh dấu 20 năm sụp đổ các chế độ độc tài CS Đông Âu và nước Đức thống nhất cũng đã được nhiều nguyên thủ quốc gia tham dự, phát biểu ngay tại quảng trường “Cổng Thành” chia cắt đất nước thành hai miền Đông – Tây hơn 40 năm . Tại đây, nữ Thủ tướng CHLB Đức, Angela – Merkel đã tuyên bố: “Chủ nghĩa Cộng sản đã biến người dân trở thành gian dối” hay cựu Tổng thống Nga, Wladimir Putin tuyên bố: “Kẻ nào tin những gì CS nói là không có cái đầu, kẻ nào làm theo lời CS là không có trái tim”. Sự kiện quốc hội CHLB Nga vừa quyết định quy kết tội ác diệt chủng, sát nhân của tên tội đồ trùm lãnh đạo CS thế giới, Josef Stalin đã làm nức lòng nhân dân Nga và nhân loại tiến bộ toàn cầu. Ngay vấn đề thi hài Wladimir – Ilich Lenin cũng đã được bàn thảo đưa ra khỏi lăng ở khu quảng trường Đỏ ở Moskow.

Vấn nạn xẩy ra thiên tai nắng hạn, mưa giông, lụt lội , bão tuyết khắp năm châu, bốn biển cùng một nền kinh tế, tài chính đang “sáng, ấm” lại, nạn thất nghiệp ở Âu châu vẫn đang đe dọa ở phía trước, chỉ riêng CHLB Đức đã giảm thiểu xuống còn trên dưới 1 triệu người thất nghiệp (còn lại khoảng 3 triệu/ 84 triệu). Tuy nhiên, Pháp, Bồ Đào Nha và một vài quốc gia khác cũng vẫn đang trong tình trạng báo động.

Cả thế giới như bừng thức qua cuộc cách mạng “Hoa Nhài” đã làm rung chuyển Bắc Phi – Trung Đông vang tới Bắc Kinh, Thượng Hải trong công cuộc nổi dậy của toàn dân xuống đường chống tham nhũng, độc tài toàn cầu đã thành công rực rỡ từ Tunisie chuyển qua Ả rập, Lybia… những kẻ cướp hôm qua đang ngồi trên ngai vàng với hàng trăm tỷ Dollar, nay đang chạy tháo thân, trốn chui, trốn nhủi. Nhưng, lưới trời lồng lộng chúng sẽ khó thoát. Làn gió Tự Do – Dân Chủ đang thổi rất nhanh, mạnh đến các vùng đất hoang hoá đội lốt “Thánh chiến” hay còn mang theo cái đuôi khỉ chưa thành người như “định hướng XHCN”. Và, thời gian không xa nữa sẽ cũng quyét sạch tận gốc rễ bọn bạo quyền cùng những đám âm binh khắp nơi trên địa cầu này. Xu thế và quy luật ấy là không thể đảo ngược.

Khởi đầu 2011, Indonesia là chủ tịch luân phiên Asean. Nhưng, đã phải trực diện đối phó với thế lực hữu hình đang nấp trong bóng đen cố tình “bật tín hiệu” qua vụ bắn xẻ ở biên giới Thailan – Cambodia gây nên xáo trộn khu vực mà lý do không có gì mới so với vụ Nam – Bắc Hàn năm 2010, ai hay kẻ nào nổ súng trước ?

Cuộc chạy đua võ trang toàn khu vực Á châu, Úc châu đã và đang khởi động theo cấp độ mới. Một vài nguồn tin đang bán tín, bán nghi: J 20 phi cơ chiến đấu tàng hình, vũ khí mới của Trung Cộng xuất hiện trên một số các phương tiện truyền thông quốc tế. Trung Cộng ngày càng lấn lướt, gây áp lực mạnh xuống phương Nam và dự phóng mở đường hoả xa cao tốc xuyên Đông Dương vươn tới Singapor trong tương lai gần. Bắc kinh “không tiếc tiền” để mua đứt những khoảng đất đai đang giao thời của các chủ nhân tư nhân khắp các châu lục Á – Âu – Phi – Mỹ la tinh hoặc các hợp đồng dài hạn khai thác mỏ, tài nguyên từ Phi châu – Viễn Đông – Trung Đông … Tin tức nhận được từ vùng Đông và Trung Phi đã xuất hiện hàng trăm ngàn “gia đình” được phối ngẫu giữa đàn ông Trung Quốc với đàn bà bản xứ châu lục đen này ở hàng chục quốc gia xa xôi, hẻo lánh như ( Angola, Congo, Etiopie, Somani, Sudan. Chad…) hàng chục ngàn trẻ lai Chineses đã xuất hiện trên đường phố hay các học đường. Đàn ông Trung Quốc đang sinh sống và làm việc ở đây chủ yếu là các phạm nhân, tội phạm được CS Bắc Kinh tạm tha và được nhà cầm quyền Trung Cộng tuyên truyền, vận động, khuyến khích hay ép buộc phải làm đơn tình nguyện để chuyển tới các vùng đất này sinh sống thì sẽ cho phép giảm hạn hoặc xoá án tù. Nếu kẻ nào trong số những tội phạm này tình nguyện cưới vợ, lập gia sinh sống lâu dài ở đây sẽ được nhà nước Bắc Kinh đặc biệt quan tâm, nâng đỡ.

Úc châu: Những ngày cuối năm 2010 đã đối diện với một đợt “ nạn hồng thuỷ” chưa từng có trong lịch sử xứ này. Tuy không gây chết chóc nhiều nhưng thiệt hại về kinh tế khá lớn vì thời gian mưa lũ kéo dài.

Vấn đề an ninh khu vực, phòng thủ và khối quân sự Nam Đại Tây Dương này có thể sẽ hình thành một liên minh quân sự vô địch thế giới của nhiều thập niên thế kỷ thứ XXI. Trong tương lai có thể vượt lên tầm cao mới và vững vàng hơn nữa trong trục chính chi phối kinh tế, an ninh, quân sự toàn vùng Đông – Nam bán cầu . Tinh thần “gió Đông thổi bạt gió Tây” sẽ được khơi dậy. Nhưng, ý nghĩa nội hàm của nó khác hẳn sự tham vọng của Mao Trạch Đông và đảng CS Trung Quốc …

2011 – Cả thế giới đã có 7 tỷ người mà người Trung Quốc đã chiếm gần 1 tỷ 500 triệu. Nếu CS Bắc kinh vẫn tiếp đi theo con đường bạo quyền, độc đảng thì sẽ không có con đường giải thoát nhân bản và không thể tránh khỏi sự sụp đổ trong một ngày không xa. Lệnh cấm vận mua, bán vũ khí với Trung Cộng đang còn hiệu lực. Tuy nhiên, nếu chiến tranh lớn có xẩy ra trong thế kỷ này, chắc chắn không thể ở nơi nào khác mà là tại Á châu, bởi khu vực này đang còn chứa chấp quá nhiều bất ổn, bất đồng và bất bình khó có thể giải quyết qua thương thuyết, thương lượng. Số lượng chính thể độc tài, tàn bạo không giảm, nhiều hệ thống chính trị đang có cấu trúc, thực thi phi nhân bản, phản khoa học trong đó có những kẻ cầm quyền không sinh hoạt và làm việc vì dân, do dân bầu lên, thậm chí họ núp dưới chiêu bài “ nền văn hoá riêng” để chống lại nhân loại tiến bộ, chống lại quyền CON NGƯỜI.

Quy luật gần như bất hủ là tất cả bọn bạo chúa ( độc tài, cộng sản, quân chủ, cuồng tín, quá khích…) luôn tìm mọi mánh khoé quỷ quyệt nhằm cướp đoạt quyền sống căn bản, quyền làm người chính đáng của mỗi con người mà Tạo Hoá đã ban thưởng để chúng thoả chí phè phỡn, nhảy múa trên mồ hôi, nước mắt, máu xương của đồng loại.

Biến động Việt Nam ?

Chính trị: Đại hội XI của đảng CS VN đã diễn ra khá suông sẻ dưới sự chỉ đạo, bảo kê, theo dõi chặt chẽ của Cs Bắc Kinh. Sự kiện Hoàng Bình Quân, bí thư TW đảng phụ trách đối ngoại “bay vòng” qua Cambodia để hạ cánh xuống Bắc Kinh vừa được đích thân trùm CS thiên triều phương bắc, Hồ Cẩm Đào nhận bản báo cáo, tường trình và giao cho huấn thị mới, tiếp theo sẽ là những chuyến đi “con thoi” của cả Ba Đình cùng Thiên Triều, hành vi đó không thể lọt qua được giới quan sát tinh tường về những biến động toàn diện trong tương lai. Những cuộc họp khẩn cấp để đối phó với tình hình bất ổn, giá, lương. tiền, an ninh, quốc phòng. Những cuộc triệu tập khẩn trong “giao ban” để quán triệt chỉ thị, nghị quyết tối mật cho các cán bộ trung, cao cấp, chuyên viên bộ, ngành, địa phương theo từng thuộc cấp về sự kiện toàn dân những quốc gia Bắc Phi – Trung Đông đang nổi dậy, vùng lên lật đổ các chế độ độc tài, toàn trị khiến cho các ngôi vị độc đảng từ Bắc Kinh đến Hà Nội đang rúng động. Cả Bắc Kinh và Hà Nội đều tiến hành họp khẩn, tuyệt mật “Ban Nội Chính” để theo dõi và “nắm chắc” tình hình diễn biến, lập ra phương án đối phó.

Kinh tế: Chỉ vài tuần lễ gần đây mà nhà cầm quyền CS Hà Nội đã phải phá giá đến 2 lần đồng tiền giấy Việt Nam, Nguyễn Tấn Dũng đang đòi giảm thiểu ngân sách hành chánh 5%, Giấy bạc có thể in và phát hành tờ 1 triệu trong một ngày gần đây, nếu không sẽ phải tiến hành đổi tiền. Đồng tiền mất giá và nhập siêu phi mã như hiện nay khiến chế độ này sẽ không thể đứng vững trong vòng 1 tháng nếu Trung Cộng “sao nhãng” quan tâm. Tuy nhiên, số ngoại tệ, vàng, đá quý lại đang tiềm tàng trong túi tư nhân có giá trị đến hàng trăm tỷ USD, mà nhà nước CS tham nhũng vô độ này hoàn toàn không đủ khả năng, uy tín để huy động vào công việc phục hồi kinh tế, xây dựng đất nước. Hiện trạng điện lực đang bị cắt giảm như chưa từng xẩy ra hàng chục năm qua. Các chủ thầu, chủ doanh nghiệp đầu tư tư nhân luôn phụ thuộc vào cơ chế: XIN – CHO của hệ thống chính trị CS độc quyền, tàn bạo. Nhưng các công ty, xí nghiệp quốc doanh thì tha hồ “vung tay” khuynh đảo các nguồn kinh tài bất kể từ đâu đến và bất chấp lời, lỗ …

„ Muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội thì phải có con người Xã hội chủ nghĩa“. Chỉ cần hiểu rõ „định lý“ này đã biết dã tâm và sự lừa đảo của lũ tư bản đỏ (Vậy thì, muốn đi theo kinh tế thị trường (Tư Bản) ắt phải có con người Tư Bản chủ nghĩa. Sự phản mệnh đề này đã đủ sự kết luận: Ðảng cộng sản Việt Nam trước, sau vẫn là một bọn phản động, phản dân, hại nước khôn lường.

Hiện tại CHXHCN Việt Nam đang nhập siêu của Trung Cộng gần 30 tỷ USD/ năm mà xuất khẩu qua Trung Quốc không đạt 5 tỷ USD và đang là một bãi rác thải công nghiệp của các nền kinh tế, khoa học, kỹ thuật, truyền thông của Trung Quốc hay nhiều quốc gia khác. Do đó, kế hoạch hiện đại hoá – công nghiệp hoá của đảng CSVN là một trò đại bịp. Và, cũng chỉ là một trò hề kệch cỡm trước nhân loại tiến bộ.

Xã hội – Cộng đồng: Vấn đề bất ổn do những hành vi bất nhân, bất công, phi lý cùng sự xuống cấp nghiêm trọng của một nền giáo dục, y tế với những sa đọa trong đạo lý, luân thường, toàn cảnh xã hội đã đánh mất văn hoá Dân Tộc Việt và đang đẩy tư tưởng, lối sống bất cần đời, hành xử man rợ giữa cá nhân, con người với cộng đồng, xã hội lâm vào đường cùng của sự bế tắc. Hiện tại, chỉ cần một vài triệu tù nhân hình sự của Trung Cộng được thả vào Việt Nam hay vài triệu tội phạm khác “được phép“ sinh hoạt tự do trên vùng hải phận hay biên giới giáp gianh 6 tỉnh Việt – Trung thì Cộng Ðồng – Xã hội Việt Nam sẽ luôn gặp bất trắc, bất ổn. Do đó, vấn đề triệt hạ nội xâm phải trở nên cấp thiết nhất.

Thể chế độc tài Cộng Sản Việt Nam phải sụp đổ là tất yếu lịch sử:

Đó là quy luật vận hành lịch sử chung của nhân loại, riêng Việt Nam đã được kiểm chứng qua hàng ngàn năm hưng, suy và xin được minh định từ thí dụ trong khoa học tự nhiên: “Một cây mà gốc không „tin“ lá, lá không „tin“ rễ, rễ không „tin“ thân…Cây đó sẽ chết hay phải chết là tất yếu”. Trong khoa học lịch sử: Các triều đại phong kiến Việt Nam ở vào thời điểm suy vong đều có sự tổng hợp tình hình đang diễn ra như Việt Nam hiện nay: Bọn cầm quyền chỉ tính chuyện bán nước + buôn dân + vơ vét của cải, vàng, tiền + tàn phá thiên nhiên + hãm hại dân lành. Tội ác của bạo quyền CS VN đang vượt qua tội ác của Hitler. Ngoài những sự kiện chủ động gây ra chiến tranh để giết chóc và hãm hại hàng chục triệu con người, chúng còn khủng bố tinh thần, lũng đoạn trí tuệ, bức tử thể xác, tâm linh, giết chết các tài năng của dân tộc, biến cả nước thành nhà tù khổng lồ để cai trị, biến con người thành bất nhân, vô cảm và ngay cả “nguyên thủ” chủ tịch nhà nước CSVN , Nguyễn Minh Triết cũng bị biến thành nhân vật chí phèo của thời đại cùng một bộ phận không nhỏ trong cộng đồng dân tộc thành hoang thú, dã thú và mạt nhược trước ánh sáng Sự Thật.

Tương lai Việt Nam:

Các cuộc nổi dậy lật đổ độc tài sẽ không ngừng lại ở bất cứ vùng đất, khoảng trời nào trên khắp thế gian này bởi “bất công, tàn ác với dân chúng và mâu thuẫn nội bộ không thể giải quyết bằng tình người của bọn bạo quyền tham nhũng chuyên cướp của, giết người, buôn dân, hại nước”

Hiện tình Việt Nam đã và đang từng bước hội đủ những yếu tố cần thiết để ánh sáng Tự Do tràn vào và làn gió Dân Chủ ào tới . Khác với các quốc gia Bắc Phi – Trung Đông, nhân dân Việt Nam phải chịu đựng ách độc tài đảng trị của bạo quyền CSVN hại dân, bán nước đã gần 66 năm. Bộ mặt thật hại dân bán nước của tập đoàn CS Ba Đình đã phơi bày trước ánh sáng công lý và sự thật.

- Hơn 65 năm qua, đất nước vẫn nghèo nàn, lạc hậu không theo kịp đà văn minh của nhân loại.

Nhân dân Việt Nam đang bị đẩy đến tận cùng của bất công, oan khuất đói nghèo, hiện tình không còn gì để mất nữa, dân chúng chắc chắn sẽ không còn sợ hãi và sẵn sàng xuống đường. Tất cả đang hội đủ những điều kiện cần thiết để bùng nổ một cuộc “cách mạng Xanh” trong nay mai. Một cuộc cách mạng của quần chúng đứng lên đòi hỏi quyền lợi chính đáng của mình, giành lại quyền tự do, dân chủ và quyền làm chủ thực sự của đất nước.

Bài học lịch sử của Việt Nam nói riêng và các nước chậm tiến nói chung, tiếng nói của giới trí thức, giới trẻ và lãnh đạo tinh thần các tôn giáo luôn được nhân dân tôn trọng. Chính vì vậy mà hàng ngũ sinh viên, học sinh là dường cột, tương lai của đất nước cần sớm nhận ra công lý, sự thật hãy dũng cảm đứng lên tranh đấu, sát cánh cùng các sĩ phu, nhân sĩ yêu nước như Đại Lão HT Thích Quảng Độ đến Linh mục Nguyễn văn Lý, Mục sư Nguyễn Công Chính, Nguyễn Trung Tôn, cụ Lê Quang Liêm… tất cả sẵn sàng xuống đường cương quyết bất hợp tác với nhà cầm quyền CS Hà Nội kêu gọi đình công, bãi thị, bãi khoá… để biểu dương ý chí, quyết tâm của toàn dân Việt Nam.

Lịch sử Việt Nam đã chứng minh rằng, quân đội là những người con yêu quý của nhân dân sẵn sàng hy sinh tính mạng để bảo vệ Tổ Quốc chống giặc ngoại xâm, luôn luôn đứng về phiá nhân dân, sẵn sàng bảo vệ nhân dân trước bất cứ thế lực độc tài, tàn bạo hay bọn nội, ngoại xâm nào. Quân đội nhân dân Việt Nam hiện nay dù đang bị sự khống chế của các chính trị viên hay quân ủy, nhưng một khi bão táp cách mạng đổi đời xảy ra, chắc chắn những người yêu nước ở đó sẽ đủ sự bình tĩnh, mưu lược, sáng suốt để nhận ra kẻ thù của nhân dân đang ở đâu hay những « người lạ », « kẻ lạ », « tổ chức lạ », « lực lượng an ninh, quân sự lạ » đang xuất hiện ở bất cứ nơi đâu, trọng điểm nào trong đất nước Việt Nam để những nòng súng luôn cảnh giác, kịp thời hướng về bảo vệ chân lý “Trung với Nước, Hiếu với Dân”.

Lực lượng cựu chiến binh Việt Nam đâu còn gì để mất sau bao năm chiến đấu, hy sinh nay, bị bọn độc tài tham nhũng tước đoạt, đánh tráo, lừa đảo tất cả mục đích, lý tưởng cao đẹp của một thời trai trẻ phải đổ biết bao máu xương vô ích. Giờ đây, các anh, chị em cần sáng mắt, sáng lòng nhận biết sự bố thí những đồng tiền xương máu nhận được mỗi tháng không phải là của đảng CS làm ra mà do chúng cướp từ mồ hôi, nước mắt của những người dân lao động chân chính.

Một nhóm cầm quyền độc tài đảng trị không thể được coi là TỔ QUỐC – Bọn QUAN THAM chỉ nhất thời – Và, NHÂN DÂN mới là VẠN ĐẠI.

Cuộc cách mạng vũ bão của truyền thông đã chuyển giao cho thế hệ trẻ cùng giới trí thức một loạt vũ khí mới hiện đại bách chiến, bách thắng, vượt cả không gian, thời gian và có sức công phá hữu hiệu gần như tuyệt đối vào các thành trì cố thủ của bọn độc tài, tham nhũng : Quyết « Không cho chúng nó thoát «

Bài học Tunisie, Ai Cập, Lybia…lực lượng vùng dậy đang tận dụng tối đa ưu thế của internet, emailgroups, những Facebook, Bloger, điện thoại di động để truyền bá tin tức, nhắc nhở anh em trong tất cả các lực lượng vũ trang cần thiết và chọn đúng thời điểm hiệu quả nhất đứng về phiá nhân dân, vận động lớp trẻ tập hợp sẵn sàng trên mạng để chờ thời cơ sẽ đến do những tác động toàn diện của đời sống vật chất, tinh thần như vật giá leo thang, đồng tiền mất giá, kinh tế khủng hoảng, thất nghiệp hay việc làm bất ổn đang lan tràn, hay những người bị công an bắt bớ đánh đập, tạm giam giữ. Dân oan hay anh, chị em công nhân, bà con tiểu thương bị an ninh, mật vụ khủng bố, trấn áp …

Sự kiện Bắc Phi – Trung Đông còn là bài học quý báu cần được rút tỉa kinh nghiệm đấu tranh với độc tài CS suốt gần 36 năm của các tổ chức chính trị, đảng phái, tôn giáo hội đoàn ở cả trong và ngoài nước : Yếu tố bí mật, bất ngờ, đoàn kết, quyết tâm cao, phân tán mục tiêu, phân bổ lực lượng, chọn điểm « tử huyệt », lựa nơi phát hoả, cùng phương châm, sách lược thích ứng, tương hợp hoặc tổng lực phù hợp tối ưu với thực tiễn của mỗi giai đoạn đến toàn. thắng …

Khi hiệu lệnh được phát là tất cả bước vào vị trí chiến đấu trong tư thế tự tin, can trường, chủ động và với niềm tin Tất Thắng cùng phối hợp nhịp nhàng, đồng loạt khắp mọi mặt trận trên cả nước cùng một thời khắc. Vấn đề quan trọng là cần đánh trúng, đánh điểm vào những mục tiêu hiểm yếu nhất, buộc đối phương phải bỏ chạy hay đầu thú, hoặc nhận biết được sai lầm của quá khứ để họ trở về đứng cùng phía với nhân dân, nhằm giành thắng lợi từng bước một hay kết hợp tổng lực, dốc sức thần tốc quyết dứt điểm cho đến thắng lợi hoàn toàn và mục tiêu cuối cùng là : TỰ DO – DÂN CHỦ cho mỗi con người và cho toàn thể nhân dân Việt Nam.

Hệ thống cai trị của đảng cộng sản Việt Nam hiện nay với trên 3 triệu đảng viên. Nhưng, chúng không có sự tin cẩn. Và, ngay cả những tên chóp bu của CS Hà Hội với CS Bắc Kinh chúng chẳng bao giờ tin nhau, bởi CS Việt Nam đã bị Trung Cộng ghim trong tim, óc là bọn « ăn cháo đá bát » từ lâu, nên chúng vẫn phải phối trí những mạng lưới theo dõi lẫn nhau chằng chịt như thiên la, địa võng. Nhân dân cả hai nước Việt – Trung cũng cùng chung cảnh ngộ. Do sự bất tín trên, dưới, trong, ngoài xã hội, cộng đồng, dân tộc luôn bất nhất, khó kiểm soát chặt chẽ và một bộ máy an ninh, tình báo dày đặc với biện pháp khủng bố trấn áp từ bao lâu nay đã tạo ra nghi kỵ, e dè, sợ sệt lẫn nhau. Vợ, chồng cha, con, bạn bè, thân tộc, đồng chí luôn nghi ngờ, tố cáo lẫn nhau. Bà con phố, chợ, xóm, làng sợ sệt lẫn nhau gây nên tâm trí toàn dân luôn bất ổn, bất an, hoang mang, ly tán đến cao độ.

Tuy nhiên, một khi đồng bào đã nhận biết được CÔNG LÝ- SỰ THẬT và ngọn lửa yêu nước được khơi dậy từ những điểm bất công bùng lên, thì sự hiệu triệu từ lương tâm con người được hội tụ sẽ thôi thúc hàng vạn, triệu người đồng loạt xuống đường tạo thành một đợt sóng thần cuốn trôi, chôn vùi tất cả những bất công, những rác rưởi tàn dư của chế độ độc tài CS xuống lòng đất.

TỰ DO – DÂN CHỦ là ước mơ và xu thế tất yếu của thời đại, đồng thời là khát vọng cháy bỏng của dân tộc ta. Và, chỉ có một thể chế Tự Do – Dân Chủ mới đảm bảo cho tương lai Việt Nam trường tồn trong Độc Lập – Ấm No – Hạnh Phúc và Phát Triển toàn diện.

Khẩu hiệu trong đấu tranh : Tự Do cho Việt Nam – Dân Chủ cho Việt Nam – Việt Nam Tự Do muôn năm – Việt Nam Tự Do Dân Chủ muôn năm. Độc tài tham nhũng là TỘI ÁC…

Việt Nam Tự Do – Dân Chủ bất diệt !!!

Kính chúc Quý độc giả trong nước, hải ngoại cùng gia đình mạnh khoẻ, phát đạt trong niềm tin một ngày giải thể chế độ độc tài và tất thắng sẽ không xa.

Trần Tỉnh – Lê

THÔNG BÁO KHẨN CẤP Của Mục Sư Nguyễn Mạnh Hùng Quản Nhiệm Hội Thánh Chuồng Bò

Tôi là Ms Nhiệm chức Nguyễn Mạnh Hùng – Quản Nhiệm HT Mennonite Chuồng Bò, Phường 28, Quận Bình Thạnh, Sài gòn xin thông báo khẩn cấp tới các Quý vị MS, các Tín đồ Tin lành, các tổ chức tôn giáo, các tổ chức đấu tranh cho nhân quyền trong nước và trên thế giới được biết sự việc như sau:
Tôi bị Công An (CA) Việt Nam bắt giữ lúc 9 giờ sáng ngày 21/02/2011 vì lý do có mặt tại 210 Võ Thị Sáu, Quận 3 cùng dân oan đi khiếu kiện yêu cầu chính quyền Quận Bình Thạnh thực hiện đúng chỉ đạo của Thành phố về đền bù giải tỏa nhà đất của tôi bị thu hồi trái phép. Đến 6 giờ 30 phút chiều cùng ngày mới được trả tự do. Những ngày kế tiếp CA liên tục sách nhiễu mời tôi để thẩm vấn đến sáng ngày 25/02/2011 mới chấm dứt. Sau đó, họ bố trí từng tốp 6 nhân viên An ninh thay phiên nhau canh gác trước cổng nhà tôi không cho tôi ra khỏi cổng suốt ngày đêm 24/24 giờ từ ngày 25/02/2011. Số điện thoại cầm tay của tôi cũng bị cắt không liên lạc được. Xe máy của tôi bị chúng dùng keo dán sắt 502 đổ vào bình xăng con làm hỏng bình xăng con đến nay vẫn chưa sửa được. Chúng đổ keo 502 vào dây ga xe của con gái tôi làm dây ga bị hỏng.

Được biết MS Thân Văn Trường – Cố Vấn HT Chuồng Bò – sau khi bị tông xe cũng bị câu lưu không đi đâu được cho đến nay. Số điện thoại cầm tay và mạng Intenet của MS Trường đều bị cắt không liên lạc được. Số ĐT mới của Ms Trường là 01299797548.

Đặc biệt chúng muốn tiêu diệt HT Chuồng Bò nên sáng Chủ nhật, ngày 27/02/2011 chúng cấm cản không cho tôi và MS Trường tới thờ phượng Chúa tại HT Chồng Bò. Các tín đồ phải gọi điện thoại kêu cứu MS Nguyễn Hồng Quang tới giảng sứ điệp của Chúa.

Theo tin của cháu Ngọc, con nhà giáo Bùi Thị Thành – Chấp sự HT Chuồng Bò cho chúng tôi biết hiện bà Thành đang bị công an bắt giữ. Hiện nay Chấp sự Thành đang bị giữ ở đâu chúng tôi cũng không biết vì ĐT của bà Thành đang bị CA giữ nên không liên lạc được.

Hiện nay tôi và Ms Trường vẫn đang bị giam lỏng, không được ra khỏi nhà. Đây là hành động đàn áp tôn giáo của CA Việt Nam. Bằng thông báo này, tôi tố cáo CA Việt Nam đã vi phạm nghiêm trọng Hiến pháp Việt Nam, Hiến chương về quyền con người của Liên Hiệp Quốc. Đây là hành động đàn áp nhằm tiêu diệt HT Chuồng Bò của Giáo Hội Tin Lành Mennonite Việt Nam do MS Lê Thị Phú Dung lãnh đạo.

Kính mong các tôn giáo, các tổ chức nhân quyền và các tầng lớp nhân dân yêu tự do, dân chủ, nhân quyền trong nước và Quốc tế hãy giúp chúng tôi lên tiếng phản đối hành động đàn áp tôn giáo của CA Việt Nam nhằm tiêu diệt HT Chuồng Bò của chúng tôi.

Kính mong các Quý vị MS, các Tín đồ Tin lành, các quý vị Lãnh đạo tinh thần các tôn giáo trong và ngoài nước cầu nguyện cho sự tồn tại của HT Chuồng Bò của chúng tôi, cho sự tự do của tôi và Ms Thân Văn Trường.

Nguyện sự đoàn kết, hiệp thông trong sự cầu nguyện, Đức Chúa Trời sẽ tiêu diệt toàn bộ kẻ ác trên thế gian này để Loài người được sống có tự do, dân chủ, nhân quyền thật sự như Ngài đã ban cho loài người từ buổi Sáng thế ký.

MUỐN THẬT HẾT LÒNG.

TÔN VINH ĐỨC CHÚA TRỜI.

MS Nhiệm Chức, Quản Nhiệm HT Chuồng Bò, P28, Q. Bình Thạnh, Sài Gòn

NGUYỄN MẠNH HÙNG – ĐT- 0120 325 0291

Mặt trận gián điệp, nằm vùng?

Việt gian Phạm Xuân Ẩn, một gián điệp của CS Bắc Việt đã nằm vùng dưới chính thể VNCH, chui sâu vào báo giới Mỹ để thu thập tin tức rồi mật báo cho Hà Nội. Sau tháng Tư, 1975 Ẩn xuất đâu lộ diện, Hà Nội nghi ngờ Ẩn cũng làm gián điệp cho Mỹ.Vì vậy, dù Ẩn được đảng phong tướng nhưng không tin dùng nữa, có thời gian Ẩn bị thanh trừng? Oán hận, Ẩn trối với vợ con rằng sau khi hắn chết đừng chôn gần người CS!
Lấm bùn Đỏ rồi mà còn sợ dơ quan tài!

Ẩn chết ngày 21/9/2006 nhưng chẳng biết có (được) bị chôn gần tên CS nào không?

Thơ điếu

PHẠM XUÂN ẨN

1.

Khen thay đổi mặt giữa hai chồng

Một sống bên mình,một lén trông

Kẻ ở cận kề đâu mặn ngọt?

Người xa cách trở mấy thơm nồng!

Thời cơ đã tưởng bề sum họp

Tình cũ còn ngờ khó cậy trông

Tài giỏi hay nhờ cung mệnh số?

Ngoại tình vẫn thoát tội tư thông!

2.

Chiến thắng ông từng góp đại công

Đến nay tội ác núi cao chồng

Oan hồn chưa giải hành ma mới

Thảng thốt kêu trời, biết thấu không! *

(21/9/ 2006, nguyễn duy ân)

* Báo Sài Gòn Giải Phóng ngày 20/9/2006:

“Những phút cuối cùng của Thiếu tướng Phạm Xuân Ẩn”:

Công việc của họ (y bác sĩ) là thông phổi để cho ông dễ thở hơn một chút, nhưng rồi ông lại chuyển vào giai đoạn lúc tỉnh lúc mê, ông gọi bà (vợ) thì thào mê sảng: “Em ơi chúng đang tra trấn anh, chúng bỏ đá vào miệng anh, mệnh chung của anh sắp đến rồi, em và các con đừng xa anh nhé”…

(Đạo diễn Lê Phong Lan)

Kể ra thì Phạm Xuân Ẩn cũng không tài giỏi gì, Ẩn đã bị an ninh VNCH bắt giam vì biết hắn là CS nằm vùng, nhưng nhờ phía Mỹ can thiệp để thả ra. Đây là điểm “tiền kiết hậu hung” của Ẩn, Hà Nội nghi Ẩn hai mang, hoạt động cả cho Mỹ! Ẩn không bị giết dưới tay của cả hai chủ là nhờ số mệnh?

Thế nhưng, hơn nữa đời theo giặc Cộng gian ác, tàn sát đồng bào, hắn bị quả báo ngay trong lúc lâm chung. Bài viết của đạo diễn Lê Phong Lan, trích đoạn ở trên, viết nơi giường bệnh, phút cuối đời Ẩn bị những oan hồn trấn áp! Hay Ẩn bị ám ảnh bởi những đòn khủng bố tra trấn của “công an bảo vệ chính trị” Cộng đảng?

*

Trong cuộc chiến Nam Bắc không biết phía VNCH cài cấy được bao nhiêu gián điệp ở Hà Nội? Hầu như không có? Trái lại, CS Việt gian đã gài người của chúng nó vào mọi lãnh vực từ trung ương, cao cấp trong chính quyền VNCH như Phạm Ngọc Thảo, Vũ Ngọc Nhạ, Phạm Xuân Ẩn, Đinh Văn Đệ, Nguyễn Hữu Hạnh…và lớp lớp chui vài quân đội, hành chánh, văn hóa văn nghệ… mà sau tháng Tư 1975, chúng chường ra như rươi nhặng!

“Nếu VNCH thắng” (tựa đề một bài viết của tác giả Trần Văn Giang) thì ngoại trừ những tên đã bị bại lộ và bị tiêu diệt như Phạm Ngọc Thảo, những tên còn lại, nếu hồ sơ mật của CSBV bị tiêu hủy thì những tên gián điệp gộc nằm vùng như Đinh Văn Đệ, Phạm Xuân Ẩn vẫn ung dung có những vị trí quan trọng, lớn lao cho đến già đến chết. Trong quân lực VNCH sẽ có nhiều đứa leo lên cấp tướng như Nguyễn Hữu Hạnh và trở thành những “anh hùng chống Cộng!”

Tháng Tư 1975, chiến thắng nhanh chóng và quá bất ngờ, bọn Việt gian CS nằm vùng ngóc dậy tâng công để hưởng danh vọng và bổng lộc! Bấy giờ, quân và dân VNCH quá thất vọng cho ngành an ninh tình báo của chế độ! Giặc Cộng chui sâu vào cả ngành nầy! Chúng ở ngay trong Dinh Độc Lập! Chúng nằm ngay trong nhà một số tướng lãnh! Việt gian Đinh Văn Đệ là chủ tịch ủy ban Quốc phòng trong Quốc hội VNCH! Hắn kể công khi được phái qua Mỹ xin cấp viện trợ, hắn đã tìm cách ngăn cản những giới chức liên hệ phía Mỹ bác bỏ cấp viện cho VNCH giữa lúc tình thế nguy ngập nhất. Trong khi khối CSQT ồ ạt đổ vũ khí lương thực cho đối phương!

Một số quân nhân thay lốt mới nón cối dép râu súng AK, CKC đi lung sục, chỉ điểm đồng đội cũ khi Cộng quân tràn ngập Sài Gòn! Không biết tình báo Hà Nội có kịp lên kế hoạch cài người đi theo những đoàn di tản đầu tiên? Nhưng những đợt vượt biên, vượt biển, tái định cư… về sau, chắc chắn chúng có thừa thì giờ và phương tiện để cài nội tuyến đi theo.

Nếu như bọn Phạm Xuân Ẩn, Đinh Văn Đệ… di tản từ tháng Tư 1975, và:

Chúng nó tiếp tục lãnh đạo và lèo lái công cuộc “chống Cộng” theo chỉ thị của đảng thì người Việt tỵ nạn lại chui vào bẫy sập của chúng. Nếu như có ai vạch ra được những âm mưu kín đáo, ẩn giấu, hai mặt có lợi cho Việt gian CS, chúng sẽ lu loa cho cái tội là chụp mũ và những kẻ ngây ngô ấu trĩ cũng phụ họa với chúng để gây chia rẽ?.

Giả thử sau một thời gian tiếp tục hoạt động nội tuyến ở hải ngoại, chúng nó nhìn ra bản chất bán nước của đảng mà tỉnh ngộ, thì chúng chỉ có đường một là mai danh ẩn tích, hoăc chúng quay lui thật sự chống đảng, thì chúng sẽ bị đảng lật quá khứ nằm vùng để cho người Việt tỵ nạn chống Cộng loại bỏ chúng ra; trường hợp nầy khó xẩy ra đối với những đứa đã từng nhắm mắt theo giặc Cộng như Phạm Xuân Ẩn, Đinh Văn Đệ: cải cách ruộng đất, tàn sát Mâu Thân có làm cho chúng mở mắt đâu?

Chúng sẽ tiếp tục “chống Cộng có định hướng” dù bị lật tẩy, không đem lại nhiều thành quả như đảng mong muốn, thì ít ra chúng nó cũng gây mâu thuẫn, chia rẽ được lực lượng chống Cộng ở hải ngoại.

Có bao nhiêu tên gián điệp nằm vùng ở hải ngoại chưa hoàn toàn lộ mặt?

Chỉ cần quan sát kỹ cũng dễ nhận diện: chúng nó cũng chống Cộng hăng hái lắm, nay tổ chức lực lượng nầy, mai đứng chung lực lượng nọ, mốt hội thảo với lực lượng kia, tháng trước tham dự biểu tình ở Châu Âu, tuần sau điều trần ở Quốc hội Mỹ, ngày hôm trước dự lễ 30 tháng Tư ở Cali, ngày hôm sau hội luận ở Dallas! Hình ảnh và bài viết tràn ngập trên các báo chợ! Chúng nó kết hợp với ai? Tất cả, thật có, giả có, dơi chuột có, ngay cả những đứa (báo chí, đài phát thanh, những nhà tranh đấu kiên cường!) đã rõ mặt thân Cộng!

Bỏ tiền túi ra đi khắp thế giới để “chống Cộng” năm nầy qua năm khác, tháng nầy qua tháng khác mà không màng đến việc làm ra tiền để sinh sống, rất ư là thiện chí và tâm huyết? Nhưng cứ nhìn xem những việc làm của chúng bao nhiêu năm qua thì sẽ có câu trả lời!

28/2/2011

nguyễn duy ân

Đảng lo sợ, công an tiến hành đợt trấn áp mới


Việt Thanh (Saigon – CTV Danlambao) – Tình hình tại Sài Gòn trong những ngày qua vô cùng căng thẳng. Khi lời kêu gọi của Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế được đưa ra tiếp theo nhận định và kêu gọi của Khối 8406 cũng như của các bạn trẻ trên mạng thì an ninh tiến hành đợt trấn áp mới.
Ngay từ chiều thứ bảy ngày 26.2.2011, nhiều người đã bị an ninh đến tận nơi cấm ra khỏi nhà. Gần như toàn bộ những người trước đây có tên trong “sổ bìa đen” đều bị quản thúc tại gia. Một thành viên của phong trào 8406 cho hay là anh đã bị CA đến tận nhà cấm không cho đi lễ nhà thờ vào chiều thứ bảy và cấm không ra khỏi nhà vào ngày Chủ Nhật. Gia đình bị bắt buộc ký “giấy cam kết” không cho anh ấy ra khỏi phường Tân Quý của quận Tân Phú, Sài Gòn.

Cũng trong ngày 26.2.2011 tại xã Trung Lập Thượng, huyện Củ Chi, an ninh thành phố ập vào nhà anh NTT là một người hoạt động dân chủ đã bị CA tịch thu hộ chiếu và làm khó dễ liên tục trong suốt gần 1 năm qua. CA đã buộc anh T phải ký giấy cam kết không đi đâu. Ngoài ra CA đã tịch thu máy vi tính để bàn, máy điện thoại di động và hăm dọa sẽ tịch thu sổ hộ khẩu.

Ngay trước nhà của anh Đỗ Nam Hải ở đường Nguyễn Kiệm – Gò Vấp thì luôn luôn có một nhóm an ninh thường phục canh gác và lần này thì lộ liễu hơn mọi lần. Bất cứ ai ra vào nhà của anh Hải cũng bị nghiêm cấm. Người nhà của anh đi đâu là ngay lập tức có 2 nhân viên an ninh phóng xe theo dõi. Riêng anh Đỗ Nam Hải đã bị CA ngăn chận không cho rời nhà để đi làm.

Tại quận 2 Sài Gòn, an ninh xông vào nhà mục sư Nguyễn Hồng Quang và trấn áp các tín hữu tin lảnh đang cầu nguyện. Một nữ mục sư lên tiếng về hành động phi nhân này thì đã bị một trận đòn hội đồng của đám an an ninh khoát áo “quần chúng tự phát”. Tại Bình Dương, mục sư Nguyễn Thành Nhân cũng bị chung số phận bị CA trấn áp. Vào ngày 27.2.2011 CA đã đến tận nhà nguyện đọc lệnh cấm nhóm họp và tuyên bố xóa sổ địa điểm cầu nguyện này.

Từ phường 28, Quận Bình Thạnh – Sài gòn, Ms Nguyễn Mạnh Hùng, quản nhiệm Hội Thánh Mennonite Chuồng Bò thông báo ông đã bị CA bắt giữ lúc 9 giờ sáng ngày 21/02/2011 cho đến 6.30 chiều vì đã cùng dân oan đi khiếu kiện tại 210 Võ Thị Sáu Quận 3. Theo mục sư thì “những ngày kế tiếp CA liên tục sách nhiễu mời tôi để thẩm vấn đến sáng ngày 25/02/2011 mới chấm dứt. Sau đó, họ bố trí từng tốp 6 nhân viên An ninh thay phiên nhau canh gác trước cổng nhà tôi không cho tôi ra khỏi cổng suốt ngày đêm 24/24 giờ từ ngày 25/02/2011. Số điện thoại cầm tay của tôi cũng bị cắt không liên lạc được. Xe máy của tôi bị chúng dùng keo dán sắt 502 đổ vào bình xăng con làm hỏng bình xăng con đến nay vẫn chưa sửa được. Chúng đổ keo 502 vào dây ga xe của con gái tôi làm dây ga bị hỏng“.

MS Thân Văn Trường, Cố Vấn Hội Thánh Chuồng Bò sau khi bị tông xe cũng bị câu lưu và không đi đâu được cho đến nay. Số điện thoại cầm tay và mạng Intenet của MS Trường đều bị cắt không liên lạc được. Số ĐT mới của Ms Trường là 01299797548.

Một nhân sự khác của hội thánh là nhà giáo Bùi Thị Thành đến nay vẫn bị CA giam giữ và gia đình không thể liên lạc được cũng như không biết đang bị giam ở đâu.

Từ An Giang, luật sư PHL cho biết những ngày này tại khu vực Chợ Mới, Phú Tân của An Giang CA đang truy lùng những ai có tờ truyền đơn kêu gọi ủng hộ phong trào dân chủ của các chức sắc Phật Giáo Hòa Hảo. Những truyền đơn này được phổ biến rộng rãi với sự góp sức của nhiều học sinh, sinh viên. CA đang tìm mọi cách để bưng bít vụ việc này. Hiện nay các chức sắc của PGHH thuộc cái tỉnh An Giang, Vĩnh Long, Đồng Tháp bị cô lập hoàn toàn. Một số chùa bị cúp điện và cắt điện thoại.

Ngay tại khu vực trung tâm thành phố Sài Gòn thì an ninh thật nghiêm ngặt. Khu Nhà Đức Bà thì có nhiều bản cấm dừng xe và tụ tập đông người. Khu vực Nguyễn Huệ – Lê Lợi có phần thoải mái hơn do có nhiều du khách nước ngoài nhưng an ninh rãi đầy. Trên trục đường Lê Duẫn từ trước Dinh Độc Lập đến Sở Thú thì càng nghiêm ngặt. Nhất là đoạn đường trước Tổng lãnh sự Hoa Kỳ, Anh, Pháp thì CA mặc thường phục rất nhiều. Tình hình rất ngột ngạt. Cả những người có lịch hẹn đi phỏng vấn cũng bị ánh mắt soi mói của an ninh theo sau.

Nhà cầm quyền đã biểu lộ sự lo sợ ảnh hưởng cách mạng Hoa Lài lan đến VN nên đã tăng cường các đợt khủng bố. Trong tuần qua, cao điểm của sự trấn áp là 2 ngày thứ bảu 26.2 và chủ nhật 27.2

Sài Gòn, 01.03.2011

Việt Thanh (Dân Làm Báo)

Những cuộc cách mạng thời đại số


Lạc Việt (danlambao) - Trong không khí sục sôi của các cuộc cách mạng tại Bắc Phi và Trung Đông, nơi mà bọn độc tài đã phải cuốn xéo trước sự phẫn nộ của nhân dân. Đã có nhiều, rất nhiều bài bình luận về sự kiện vĩ đại đó. Người thì ví với những cuộc cách mạng Pháp, người lại ví với các cuộc cách mạng màu tại Đông Âu cuối thập niên 80 của thế kỷ 20, người thì gọi là hiệu ứng Hoa Nhài, hiệu ứng Domino…
Không nghi ngờ gì nữa, nhân loại đang chứng kiến chân lý của lịch sử: mọi chế độ độc tài đều phải cáo chung. Riêng hiện nay, các chế độ đó sụp đổ nhanh chóng với tốc độ của đường truyền internet. Ở đó các lời hiệu triệu nhân dân chuyển đi khắp nơi bằng dãy số nhị phân qua vệ tinh, qua tia sáng lóe lên của dòng điện…

Mọi chế độ độc tài đang run sợ trước cơn cuồng nộ của quần chúng nhân dân. Quần chúng không còn là đám đông im lặng như bầy cừu, quần chúng không còn lấm lét e dè trước ngọn roi của nhà cầm quyền. Quần chúng đang vạch trần mọi âm mưu thủ đoạn, vạch trần mọi ngõ ngách lắt léo sau hậu cung bẩn thỉu của lũ độc tài khắp nơi.

Group Cách Mạng Hoa Lài đã hình thành trên mạng xã hội Facebook

Nhân dân thời hiện đại đã phát huy tối đa những phương tiện của thời đại mình. Ở đó, những chiếc điện thoại cầm tay đang thu âm, đang ghi lại những hình ảnh, đang nhắn tin, đang chuyển đi mọi thông điệp một cách tức thì… Những blogger khắp thế giới trang bị Blog, Youtube, Facebook, Twitter, WordPress, Skype, và email làm thứ vũ khí hòa bình, cùng sự phẫn nộ kìm nén họ đã chiến thắng họng súng, chiến thắng chiến đấu cơ, chiến thắng xe tăng.

Âm thanh rền vang từ Trung Đông, Bắc Phi cũng đang chấn động tận các chế độ độc tài tại châu Á. Nhà cầm quyền Trung Quốc đang cuống cuồng trước một bông hoa nhài mà anh sinh viên đem đặt trước cửa tiệm Mac Donald Bắc Kinh, nhà cầm quyền Việt Nam cũng kinh hoàng khi thấy những lời hiệu triệu, những câu tố cáo đanh thép hiện lên ngay trong máy tính của cơ quan công quyền.

Nếu như tại Tunisia, tại Ai Cập, tại Lybya, quần chúng căm thù “những tên già tàn ác ngu muội” Ben Ali, Mubarack, Gaddafi, thì tại Trung Quốc, Việt Nam, hay Bắc Hàn tập đoàn thống trị của các đảng Cộng Sản cũng là hiện thân của sự tàn ác, tráo trở, tham lam… Nếu đằng sau những Ali, Mubarack, Gaddfi là những tập đoàn với bộ máy khổng lồ thì tại TQ, VN, BH cũng tương tự như vậy. Điều khác biệt là người dân Bắc Phi, Trung Đông đã chọn chiến thuật đánh vào một tên tàn ác thay vì tấn công cả một hệ thống như trong bài viết Độc tài “một thằng” hay độc tài “cả lũ” ? của Vũ Đông Hà đã đăng trên Danlambao.

Mẫu số chung của những tên độc tài là ngu muội, đếm tiền giỏi hơn dùng bàn máy tính. Chúng không biết sử dụng nhanh chóng, hiệu quả những phương tiện hiện đại như cellphone, internet. Sự sa hoa đồi trụy khiến chúng đờ đẫn, chỉ biết vung tiền mua chuộc bọn tay chân. Công an, mật vụ tức bọn tay chân của chế độ độc tài thường chỉ biết nhắm mắt cúi đầu trước mệnh lệnh, như tại Trung Quốc, Việt Nam công an, mật vụ sử dụng công nghệ thông tin chỉ để làm tin tặc, chỉ để moi móc thông tin cá nhân theo lệnh nhà cầm quyền.

Mẫu số chung của những nhà đấu tranh cho dân chủ, những người đối lập lại là sự hiểu biết, là sử dụng hiệu quả các phương tiện hiện đại. Những tên tuổi như Lưu Hiểu Ba, Cao Trí Thịnh của Trung Quốc; BS Nguyễn Đan Quế, Blogger Điếu Cày, Ls Cù Huy Hà Vũ và hàng triệu blogger tại hai nước này là những ví dụ tiêu biểu.

Vậy hà cớ gì hàng triệu con người trẻ trung, hiểu biết phải chịu khuất phục trước những tên độc tài già nua, ngu muội đang cố bám víu vào vinh hoa, xa xỉ?

Tập trung vào tên đầu não để từ đó lật đổ chế độ độc tài phải là mệnh lệnh của tất cả những ai có lương tri, có hiểu biết.

Change We Need – Change We Can – Change We Do !

Lạc Việt – danlambao

DỰ BÁO VỀ MỘT VIỆT NAM

Kể từ năm 1975 tới nay, trên đất nước Việt nam đã và đang diễn ra nhiều sự kiện, nhiều hiện tượng rất không bình thường, hệ thống lại tất cả sự kiện và hiện tượng này lại, tôi đưa ra một loạt dự báo về đất nước và con người Việt nam hôm nay và tương lai như sau:

1- Cơ sở để nhận định và dự báo về Việt nam:
-Với bộ máy nhân sự trong hệ thống chính quyền như hiện nay, Việt nam sẽ không có một chính quyền mạnh về nhân lực, giỏi về chuyên môn, chuyên cần trong công việc.

-Với hệ thống luật hiện nay không đảm bảo cấu thành một hành lang luật chặt chẽ đảo bảo công bằng xã hội về luật đối với mọi công dân, không công bằng trong hoạt động đời sống kinh tế, không độc lập cho các đơn vị thi hành luật pháp.

- Với hệ thống đào tạo giáo dục hiện nay không đảm bảo cho Việt nam có những công dân đạt chuẩn có ích cho xã hội và đất nước trong thời đại hội nhập toàn cầu.

-Với cơ sở hạ tầng hiện nay, Việt nam rất lãng phí tiền của, rất không phù hợp, nhanh lỗi thời lạc hậu, nhanh xuống cấp.

-Với hệ thống lý luận hiện nay, chúng ta thấy nó rất mông lung bế tắc, không nhất quán, không nâng cao được tinh thần dân tộc của người dân, nó không mang lại cho chính những cá nhân được học bởi mớ lý luận này sự thiết thực cho chính bản thân họ.

-Với nội bộ những người trong hệ thống đảng hiện nay, họ không có sự tôn trọng và trân trọng lẫn nhau mà bây giờ chỉ là những người ngồi cùng thuyền, họ sợ thuyền bị đắm sợ bị mắc cạn, do vậy họ tồn tại bởi họ cần ngồi với nhau để cùng hưởng đặc quyền.

-Người dân bây giờ đã quá hiểu những gì mà họ đang phải chịu trong đời sống hằng ngày trong nước, họ thừa biết chính phủ làm gì và đang muốn gì, họ có tiến bộ hay không tiến bộ. Người dân bây giờ không còn trân trọng những người khoác áo đảng viên nữa.

-Với nợ nước ngoài 29 tỷ USD, với dự trữ đến thời điểm hiện nay khoảng 10 tỷ USD, hàng năm không có dự trữ ngân sách, sự thâm hụt ngân sách năm nào cũng xảy ra. Việt nam một năm sẽ phải xuất khẩu những gì, phải bán, phải gán những gì để trả nợ và nâng cao đời sống cho những người làm công ăn lương, và đảm bảo cuộc sống cho những người dân không ruộng không tay nghề.

2- Những dự báo:

- Năm 2011 Việt nam lạm phát sẽ lên tới 15%, những người cộng sản không thể điều tiết, không thể hạn chế được lạm phát. Vì chính phủ không còn ngoại tệ để cân đối nền kinh tế yếu kém, chính phủ không có hàng hóa chất lượng và giá rẻ cung cấp cho người dân.

- Người dân càng nghèo đi, đời sống càng khó khăn khi chính phủ tăng các khoản thu thuế, khi chính phủ tăng giá để tận thu nhằm tăng ngân sách.

-Đời sống xã hội càng mạnh ai nấy sống, không tin vào chính phủ và đảng, nạn trộm cướp chém giết, lừa đảo ngày càng trầm trọng, lượng ma túy vào Việt nam ngày càng nhiều.

-Khoảng cách giữa người dân với chính phủ ngày càng xa nhau không gần nhau và hiểu nhau, sự bất hợp tác giữa người dân với nhân viên nhà nước ngày càng nhiều.

-Mâu thuẫn nội bộ đảng ngày càng tăng, những người đảng viên không còn tin yêu và chân thành đồng chí với nhau nữa.

-Đảng và chính phủ không đảm bảo được đời sống ổn định giàu có cho người dân, không mang lại hiệu quả trong chi tiêu ngân sách.

-Sự tham nhũng ngày càng nhiều, Việt nam không có cách nào ngăn chặn được.

-Việt nam ngày càng suy yếu và tụt hậu trên mọi lĩnh vực.

-Sẽ xảy ra một cuộc cách mạng thực sự bởi chính những người trí thức, bởi nhân sĩ, bởi những người lính, bởi nhân dân trong nước, cho dù quân đội và cảnh sát có đàn áp nhân dân, làm chết hàng chục ngàn người dân, nhưng cách mạng sẽ thành công. Con em đất Việt đang chờ đón nhận một cuộc sống mới.

Hải phòng 28/2/2011

Trung tâm Luật Bảo vệ Môi trường (EDLC) gửi thư thúc giục chính quyền Việt Nam thả ông Cù Huy Hà Vũ ngay lập tức

Kính gửi: Bà Nguyễn Thị Dương Hà, và Bà Cù Thị Xuân Bích (vợ và em gái ông Cù Huy Hà Vũ),

Chúng tôi viết thư này từ Trung tâm Luật Bảo vệ Môi trường (EDLC) để thông báo rằng chúng tôi đã nghiên cứu các thông tin sẵn có về vụ bắt giữ và khởi tố ông Cù Huy Hà Vũ, và chúng tôi tin rằng những cáo buộc thể hiện sự vi phạm nghiêm trọng đối với các quyền con người đã được quốc tế công nhận của ông Vũ.

Với tư cách một tổ chức bất vụ lợi, chuyên bảo vệ quyền con người cho những cá nhân và cộng đồng tại các nước đang phát triển trong nỗ lực đấu tranh chống lại những tác nhân hủy hại môi trường của mình, thật không may là EDLC đã phải tìm hiểu và tham gia vào nhiều vụ án ở nhiều nơi thế giới có dạng thức giống hệt như thế này. Nói một cách ngắn gọn, các nhà bảo vệ nhân quyền bị truy tố hình sự và giam giữ nhằm dập tắt tiếng nói không chỉ của riêng họ mà của cả những người được họ đại diện và bênh vực.

Ông Cù Huy Hà Vũ rơi vào đích ngắm vì đã đi đầu trong các vụ kiện với mục đích bảo vệ môi trường và các quyền liên quan. Ông Vũ nộp đơn kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vì đã phê duyệt một dự án khai thác bô-xít ở Tây Nguyên đang gây tranh cãi, và vì đã thông qua một nghị định cấm khiếu kiện tập thể. Các sự kiện trên, nhất là khi đặt trong mối liên hệ với thời điểm các cáo buộc được đưa ra, dẫn đến kết luận rằng ông Vũ bị truy tố và giam giữ vì những hoạt động của ông đã chọc giận các nhóm quyền lực.

Vì vậy, chúng tôi đã soạn thảo một văn thư gửi chính quyền Việt Nam kêu gọi họ lưu ý đến tính chất trái luật của việc bắt giữ, và thúc giục họ hành động để thả ông Cù Huy Hà Vũ ngay lập tức. Cụ thể là, chúng tôi đã gửi thư tới Chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết, Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng, và bà Lê Thị Thu Ba, Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của Quốc Hội. Trong văn thư này, chúng tôi đã khẳng định rõ việc bắt giữ là vi phạm các quyền tự do ngôn luận, quyền không bị tùy tiện bắt giữ của ông Vũ đã được bảo đảm trong các Điều 19 và Điều 9 của Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị mà Việt Nam đã tham gia ký kết.

Chúng tôi cũng đã lưu ý chính quyền Việt Nam rằng các nhà bảo vệ nhân quyền có quyền tiến hành các hoạt động của mình mà không bị hạn chế hoặc sợ bị trả đũa, như đã được ấn định trong nhiều công ước và thỏa thuận quốc tế mà Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đã cam kết tôn trọng, trong đó có Tuyên ngôn của Liên Hiệp Quốc về Quyền và Nghĩa vụ của các Cá nhân, Nhóm và Tổ chức Xã hội trong việc Thúc đẩy và Bảo vệ Nhân quyền và các Quyền Tự do cơ bản đã được công nhận trên toàn cầu.

Một số bản sao của văn thư nói trên đã được gửi đến các cơ quan nhân quyền của Liên Hiệp Quốc, cụ thể là tới cô Margaret Sekaggya, Đặc sứ phụ trách Tình trạng của các Nhà Bảo vệ Nhân quyền; tới ông Frank La Rue, Đặc sứ phụ trách việc Thúc đẩy và Bảo vệ Quyền Tự do Ngôn luận và Chính kiến; và tới Nhóm Công tác về Bắt giữ Tùy tiện. Chúng tôi đã nhấn mạnh với các cơ quan và cá nhân hữu trách nói trên rằng, các hành vi của ông Vũ là hoàn toàn đúng luật pháp, còn Chính phủ Việt Nam đã vi phạm một loạt các quy định của công ước quốc tế về nhân quyền nên có thể bị quy kết trách nhiệm về những vi phạm này trước cộng đồng quốc tế.

Ngoài ra, chúng tôi đã nộp một Bản tóm tắt vụ án với tư cách Người Góp ý Pháp lý cho Tòa án (Amicus Curiae) lên Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội. Trong bản tóm tắt này, chúng tôi đã lưu ý Tòa án rằng những vi phạm đối với ông Vũ là hết sức nghiêm trọng, vì những hành vi đó thể hiện một chủ định đàn áp quyền tự do ngôn luận không chỉ của riêng ông Vũ, mà còn của cả những người đã bày tỏ hay có ý định bày tỏ những ý kiến tương tự, hoặc những người có thể được hưởng lợi từ những vụ kiện chính quyền mà ông Vũ đang theo đuổi. Nói cách khác, biên độ vi phạm vượt xa ngoài phạm vi các quyền của cá nhân ông Vũ, và tác động đến toàn xã hội. Tiếp đó, chúng tôi đã vận động Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội ra lệnh thả ngay lập tức ông Cù Huy Hà Vũ. Chúng tôi tin tưởng rằng chính quyền Việt Nam sẽ xem xét những yêu cầu của chúng tôi.

Xét đây là một vấn đề được công luận quan tâm, chúng tôi đề nghị hai bà chuyển lá thư này đến các nhóm nhân quyền trên khắp thế giới để họ quan tâm, cũng như công bố trên báo chí, mạng internet và các phương tiện truyền thông khác.

Kính thư,
Lewis Gordon
Giám đốc Điều hành.

_____________________________________________________

Request for the immediate release of Cu Huy Ha Vu
Dear editor,
We are writing from the Environmental Defender Law Center (EDLC), a U.S.-based non-profit organization that works exclusively to protect the human rights of individuals and communities in developing countries who are fighting against harm to their environment.

We have learned about the imprisonment and indictment, on November 5, 2010, of Mr. Cu Huy Ha Vu, an environmental advocate, and have analyzed his case. We have concluded that the charges brought against Mr. Vu violate his internationally-recognized human rights. As a result, we have written letters to the Vietnamese authorities, as well as filed an amicus brief with the People´s Court of Hanoi, where he should be standing trial by March 5. In both the letter and the brief we have requested the immediate release of Mr. Cu Huy Ha Vu.

We believe this is a case of public interest and would therefore like you ask you to publish the information below, consisting of a letter we wrote to Mr. Vu´s family. This letter, which is also attached to this email, contains a summary of the arguments we have presented to the Vietnamese authorities in requesting Mr. Cu Huy Ha Vu immediate release.

Thanks very much,

Fernanda Venzon

Staff attorney

EDLC (www.edlc.org)

February 25, 2011

Dear Mrs. Nguyen Thi Duong Ha, and Cù Thị Xuân Bích (spouse and sister of Mr. Cu Huy Ha Vu),

We are writing from the Environmental Defender Law Center (EDLC) to let you know that we have reviewed the information available on the arrest and indictment of Mr. Cu Huy Ha Vu, and we are convinced that the charges represent serious violations of his internationally- recognized human rights.

As a nonprofit organization that works exclusively to protect the human rights of individuals and communities in developing countries who are fighting against harm to their environment, EDLC has unfortunately learned of and been involved with many cases around the world that follow this exact pattern. In short, human rights defenders are criminally charged and jailed in order to silence not only them, but those on whose behalf they speak.

Mr. Cu Huy Ha Vu was targeted for his leading role in bringing lawsuits focusing on the protection of the environment and related rights. The lawsuits were filed against Prime Minister Nguyễn Tấn Dũng for the latter’s authorization of a controversial bauxite mine project in the Central Highlands, and for having enacted a decree disallowing collective claims. These facts, especially when combined with the timing of the charges, point to the conclusion that Mr. Vu was charged and jailed because his advocacy angered powerful interests.

We have therefore drafted a letter to the Vietnamese authorities calling their attention to the illegality of the arrest and urging them to take action for the immediate release of Mr. Cu Huy Ha Vu. In particular, we have written to President Nguyễn Minh Triết, to Prime Minister Nguyễn Tấn Dũng, and to Ms. Lê Thị Thu Ba, Chair of the Juridical Committee of the National Assembly. In this letter, we have made it clear that Mr. Vu´s arrest violates his rights to freedom of expression, and to not be subjected to arbitrary arrest, as guaranteed in articles 19 and 9 of the International Covenant on Civil and Political Rights, to which Vietnam is a party.

We have also reminded the Vietnamese authorities that human rights defenders have the right to carry out their activities without any restrictions or fear of reprisals, as set out in numerous human rights treaties and agreements that the Socialist Republic of Vietnam has committed to respect, including the U.N. Declaration on the Right and Responsibility of Individuals, Groups and Organs of Society to Promote and Protect Universally Recognized Human Rights and Fundamental Freedoms.

Copies of this letter have been sent to United Nations Human Rights bodies, in particular to Ms. Margaret Sekaggya, Special Rapporteur on the Situation of Human Rights Defenders; to Mr. Frank La Rue, Special Rapporteur on the Promotion and Protection of the right to Freedom of Opinion and Expression; and to the Working Group on Arbitrary Detention. We have highlighted to these authorities that while Mr. Vu´s activities are entirely lawful, the Vietnamese Government is in breach of a body of international human rights law, for which it can be held accountable at the international level.

Additionally we have filed an Amicus Curiae (friend of the court) brief with the People´s Court of Hanoi. In this brief we remind the court that the violations committed against Mr. Vu are particularly insidious because they represent an attempt to suppress not only his freedom of expression, but that of others who expressed similar views or who might consider expressing similar views, or who could benefit from the lawsuits he was bringing against the government. In other words, the violation goes far beyond the rights of this individual, and targets all of society. We have consequently urged the People´s Court of Hanoi to order the immediately release of Mr. Cu Huy Ha Vu. We are confident that the Vietnamese authorities will take our request into account.

Considering that this is a matter of public interest, we would like to request you to bring this information to the attention of human rights groups internationally, as well as to publish it in newspapers, the internet and other means of communication.

Sincerely yours,

Lewis Gordon

Executive Director

Thể chế độc tài Cộng Sản Việt Nam phải sụp đổ là tất yếu lịch sử

Nhân loại đã bước vào thập niên thứ 2 của thế kỷ XXI trong một làn sóng “ Bão nổi lên rồi – từ Bắc Phi lan qua Trung Đông. Từ Iran vang lên tiếng nói căm thù, diệt trừ độc tài. Từ Bắc Kinh cho tới Sài Gòn và cả Hà Nội. Giờ vùng lên sục sôi muôn triệu người. Cờ Tự Do – Dân Chủ phấp phới bay ngang trời cùng toàn dân nổi dậy quyết phá tan bạo quyền. Cùng vùng lên hỡi các đô thị, làng xóm thân thương, ta quyết xuống đường diệt lũ tham quan, tiếng thét vang dội khắp nơi, bão nổi lên rồi” …

Cả thế giới như bừng thức qua cuộc cách mạng “Hoa Nhài” đã làm rung chuyển Bắc Phi – Trung Đông vang tới Bắc Kinh, Thượng Hải trong công cuộc nổi dậy của toàn dân xuống đường chống tham nhũng, độc tài toàn cầu đã thành công rực rỡ từ Tunisie chuyển qua Ả rập, Lybia… những kẻ cướp hôm qua đang ngồi trên ngai vàng với hàng trăm tỷ Dollar, nay đang chạy tháo thân, trốn chui, trốn nhủi. Nhưng, lưới trời lồng lộng chúng sẽ khó thoát. Làn gió Tự Do – Dân Chủ đang thổi rất nhanh, mạnh đến các vùng đất hoang hoá đội lốt “Thánh chiến” hay còn mang theo cái đuôi khỉ chưa thành người như “định hướng XHCN”. Và, thời gian không xa nữa sẽ cũng quyét sạch tận gốc rễ bọn bạo quyền cùng những đám âm binh khắp nơi trên địa cầu này. Xu thế và quy luật ấy là không thể đảo ngược.

Quy luật gần như bất hủ là tất cả bọn bạo chúa ( độc tài, cộng sản, quân chủ, cuồng tín, quá khích…) luôn tìm mọi mánh khoé quỷ quyệt nhằm cướp đoạt quyền sống căn bản, quyền làm người chính đáng của mỗi con người mà Tạo Hoá đã ban thưởng để chúng thoả chí phè phỡn, nhảy múa trên mồ hôi, nước mắt, máu xương của đồng loại.

BIẾN ĐỘNG TẠI VIỆT NAM?

Chính trị: Đại hội XI của đảng CS VN đã diễn ra khá suông sẻ dưới sự chỉ đạo, bảo kê, theo dõi chặt chẽ của Cs Bắc Kinh. Sự kiện Hoàng Bình Quân, bí thư TW đảng phụ trách đối ngoại “bay vòng” qua Cambodia để hạ cánh xuống Bắc Kinh vừa được đích thân trùm CS thiên triều phương bắc, Hồ Cẩm Đào nhận bản báo cáo, tường trình và giao cho huấn thị mới, hành vi đó không thể lọt qua được giới quan sát tinh tường về những biến động Việt Nam trong tương lai. Những cuộc họp khẩn cấp để đối phó với tình hình bất ổn, giá, lương. tiền, an ninh, quốc phòng. Những cuộc triệu tập khẩn trong “giao ban” để quán triệt chỉ thị, nghị quyết tối mật cho các cán bộ trung, cao cấp, chuyên viên bộ, ngành, địa phương theo từng thuộc cấp về sự kiện toàn dân những quốc gia Bắc Phi – Trung Đông đang nổi dậy, vùng lên lật đổ các chế độ độc tài, toàn trị khiến cho các ngôi vị độc đảng từ Bắc Kinh đến Hà Nội đang rúng động. Cả Bắc Kinh và Hà Nội đều tiến hành họp khẩn, tuyệt mật “Ban Nội Chính” để theo dõi và “nắm chắc” tình hình diễn biến, lập ra phương án đối phó.

Kinh tế: Chỉ vài tuần lễ gần đây mà nhà cầm quyền CS Hà Nội đã phải phá giá đến 2 lần đồng tiền giấy Việt Nam, Nguyễn Tấn Dũng đang đòi giảm thiểu ngân sách hành chánh 5%, Giấy bạc có thể in và phát hành tờ 1 triệu trong một ngày gần đây, nếu không sẽ phải tiến hành đổi tiền. Đồng tiền mất giá và nhập siêu phi mã như hiện nay khiến chế độ này sẽ không thể đứng vững trong vòng 1 tháng nếu Trung Cộng “sao nhãng” quan tâm. Tuy nhiên, số ngoại tệ, vàng, đá quý lại đang tiềm tàng trong túi tư nhân có giá trị đến hàng trăm tỷ USD, mà nhà nước CS tham nhũng vô độ này hoàn toàn không đủ khả năng, uy tín để huy động vào công việc phục hồi kinh tế, xây dựng đất nước. Hiện trạng điện lực đang bị cắt giảm như chưa từng xẩy ra hàng chục năm qua. Các chủ thầu, chủ doanh nghiệp đầu tư tư nhân luôn phụ thuộc vào cơ chế: XIN – CHO của hệ thống chính trị CS độc quyền, tàn bạo. Nhưng các công ty, xí nghiệp quốc doanh thì tha hồ “vung tay” khuynh đảo các nguồn kinh tài bất kể từ đâu đến và bất chấp lời, lỗ …

„ Muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội thì phải có con người Xã hội chủ nghĩa“. Chỉ cần hiểu rõ „định lý“ này đã biết dã tâm và sự lừa đảo của lũ tư bản đỏ (Vậy thì, muốn đi theo kinh tế thị trường (Tư Bản) ắt phải có con người Tư Bản chủ nghĩa. Sự phản mệnh đề này đã đủ sự kết luận: Ðảng cộng sản Việt Nam trước, sau vẫn là một bọn phản động, phản dân, hại nước khôn lường.

Hiện tại CHXHCN Việt Nam đang nhập siêu của Trung Cộng gần 30 tỷ USD/ năm mà xuất khẩu qua Trung Quốc không đạt 5 tỷ USD và đang là một bãi rác thải công nghiệp của các nền kinh tế, khoa học, kỹ thuật, truyền thông của Trung Quốc. Do đó, kế hoạch hiện đại hoá – công nghiệp hoá của đảng CSVN là một trò đại bịp. Và, cũng chỉ là một trò hề kệch cỡm trước nhân loại tiến bộ.

Xã hội – Cộng đồng: Vấn đề bất ổn do những hành vi bất nhân, bất công, phi lý cùng sự xuống cấp nghiêm trọng của một nền giáo dục, y tế với những sa đọa trong đạo lý, luân thường xã hội đã đánh mất văn hoá Dân Tộc Việt và đang đẩy tư tưởng, lối sống, hành xử giữa cá nhân, con người với cộng đồng xã hội Việt Nam vào đường cùng của sự bế tắc. Hiện tại, chỉ cần một vài triệu tù nhân hình sự của Trung Cộng được thả vào nước Việt Nam hay vài triệu tội phạm khác của chúng “được phép“ sinh hoạt tự do trên vùng hải phận hay biên giới giáp gianh 6 tỉnh Việt – Trung thì Cộng Ðồng – Xã hội Việt Nam tương lai sẽ đi về đâu ?…

Thể chế độc tài Cộng Sản Việt Nam phải sụp đổ là tất yếu lịch sử:

Đó là quy luật vận hành lịch sử chung của nhân loại, riêng Việt Nam đã được kiểm chứng qua hàng ngàn năm hưng, suy và xin được minh định từ thí dụ trong khoa học tự nhiên: “Một cây mà gốc không „tin“ lá, lá không „tin“ rễ, rễ không „tin“ thân…Cây đó sẽ chết hay phải chết là tất yếu”. Trong khoa học lịch sử: Các triều đại phong kiến Việt Nam ở vào thời điểm suy vong đều có sự tổng hợp tình hình đang diễn ra như Việt Nam hiện nay: Bọn cầm quyền chỉ tính chuyện bán nước + buôn dân + vơ vét của cải, vàng, tiền + tàn phá thiên nhiên + hãm hại dân lành. Tội ác của bạo quyền CS VN đang vượt qua tội ác của Hitler. Ngoài những sự kiện chủ động gây ra chiến tranh để giết chóc và hãm hại hàng chục triệu con người, chúng còn khủng bố tinh thần, lũng đoạn trí tuệ, bức tử thể xác, giết chết các tài năng của đất nước, biến cả nước thành nhà tù khổng lồ để cai trị, biến con người thành bất nhân, vô cảm và ngay cả “nguyên thủ” chủ tịch nhà nước CSVN , Nguyễn Minh Triết cũng bị biến thành nhân vật chí phèo của thời đại cùng một bộ phận không nhỏ trong cộng đồng dân tộc thành hoang thú, dã thú và mạt nhược trước ánh sáng Sự Thật.

Tương lai Việt Nam:

Các cuộc nổi dậy lật đổ độc tài sẽ không ngừng lại ở bất cứ vùng đất, khoảng trời nào trên khắp thế gian này bởi “bất công với dân chúng và mâu thuẫn không thể giải quyết bằng tình người của bọn bạo quyền tham nhũng chuyên cướp của, giết người”

Hiện tình Việt Nam đã và đang từng bước hội đủ những yếu tố cần thiết để ánh sáng Tự Do tràn vào và làn gió Dân Chủ lướt tới . Khác với các quốc gia Bắc Phi – Trung Đông, nhân dân Việt Nam phải chịu đựng ách độc tài đảng trị của bạo quyền CSVN hại dân, bán nước đã gần 66 năm. Bộ mặt thật hại dân bán nước của tập đoàn CS Ba Đình đã phơi bày trước ánh sáng công lý và sự thật.

CHXHCN Việt Nam là một chế độ độc tài tàn bạo đã cướp đoạt mọi quyền tự do căn bản và quyền sở hữu đất đai, tài sản của mỗi con người Việt Nam.

- 65 năm, đất nước vẫn nghèo nàn, lạc hậu không theo kịp đà văn minh của nhân loại.

Nhân dân Việt Nam đang bị đẩy đến tận cùng của bất công, oan khuất đói nghèo, hiện tình không còn gì để mất nữa, không còn sợ hãi nữa khi tất cả sẽ đồng loạt xuống đường. Tất cả đang hội đủ những điều kiện cần thiết để bùng nổ một cuộc “cách mạng Xanh” trong nay mai. Một cuộc cách mạng của quần chúng tự đứng lên đòi hỏi quyền lợi chính đáng của mình, giành lại quyền tự do, dân chủ và quyền làm chủ thực sự của đất nước.

Bài học lịch sử của Việt Nam nói riêng và các nước chậm tiến nói chung, tiếng nói của giới trí thức, giới trẻ và lãnh đạo tinh thần các tôn giáo được nhân dân tôn trọng. Chính vì vậy mà hàng ngũ sinh viên học sinh luôn luôn là những người dũng cảm đứng lên tranh đấu, họ là đội quân tiên phong đốt lên ngọn lửa cách mạng sát cánh với lãnh đạo tinh thần các tôn giáo cùng các sĩ phu, nhân sĩ yêu nước như Đại Lão HT Thích Quảng Độ đến Linh mục Nguyễn văn Lý, Mục sư Nguyễn Công Chính, Nguyễn Trung Tôn, cụ Lê Quang Liêm… đều đã kêu gọi và tất cả sẵn sàng xuống đường đấu tranh cương quyết bất hợp tác với nhà cầm quyền CS Hà Nội như đình công, bãi thị, bãi trường, bãi khoá để biểu dương ý chí, quyết tâm của toàn dân Việt Nam.

Lịch sử Việt Nam đã chứng minh rằng, quân đội là những người con yêu quý của nhân dân sẵn sàng hy sinh tính mạng để bảo vệ Tổ Quốc chống giặc ngoại xâm, luôn luôn đứng về phiá nhân dân, sẵn sàng bảo vệ nhân dân trước bất cứ thế lực độc tài, tàn bạo hay bọn nội, ngoại xâm nào. Quân đội nhân dân Việt Nam hiện nay dù đang bị sự khống chế của các chính trị viên hay quân ủy, nhưng một khi bão táp cách mạng đổi đời xảy ra, chắc chắn họ sẽ đủ sự bình tĩnh, mưu lược, sáng suốt để nhận ra kẻ thù của nhân dân đang ở đâu hay những « người lạ », « kẻ lạ », « tổ chức lạ », « lực lượng an ninh, quân sự lạ » đang xuất hiện ở bất cứ nơi đâu trong đất nước Việt Nam để những nòng súng luôn nêu cao cảnh giác hướng về “Trung với Nước, Hiếu với Dân”. Bởi một nhóm cầm quyền độc tài đảng trị không thể được coi là TỔ QUỐC – bọn QUAN THAM chỉ nhất thời – Và NHÂN DÂN mới thực sự là Vạn Đại.

Cuộc cách mạng vũ bão của truyền thông đã chuyển giao cho thế hệ trẻ cùng giới trí thức một loạt vũ khí mới hiện đại bách chiến, bách thắng, vượt cả không gian, thời gian và có sức công phá hữu hiệu gần như tuyệt đối vào các thành trì cố thủ của bọn độc tài, tham nhũng : Quyết « Không cho chúng nó thoát «

Bài học Tunisie, Ai Cập, Lybia…lực lượng vùng dậy đang tận dụng tối đa ưu thế của internet, emailgroups, những Facebook, Bloger, điện thoại di động để truyền bá tin tức, nhắc nhở anh em trong tất cả các lực lượng vũ trang cần thiết và chọn đúng thời điểm hiệu quả nhất đứng về phiá nhân dân, vận động lớp trẻ tập hợp sẵn sàng trên mạng để chờ thời cơ sẽ đến do những tác động khách quan, vật giá leo thang, đồng tiền mất giá, kinh tế khủng hoảng, không việc làm đang lan tràn, hay những người bị công an bắt bớ đánh đập, dân oan, lực lượng an ninh khủng bố trấn áp công nhân …

Sự kiện Bắc Phi – Trung Đông còn là bài học quý báu cần được rút tỉa kinh nghiệm đấu tranh với độc tài CS suốt gần 36 năm của các tổ chức chính trị, đảng phái, tôn giáo hội đoàn ở cả trong và ngoài nước : Yếu tố bí mật, bất ngờ, đoàn kết, quyết tâm cao và chọn điểm « tử huyệt », lựa nơi phát hoả, cùng phương châm, sách lược phù hợp với thực tiễn… Lúc đó, chỉ cần một hiệu lệnh được thông báo tất cả đồng loạt xuống đường khắp mọi nơi trên cả nước vào cùng một thời khắc để tranh đấu đòi hỏi những mục tiêu thiết thực của cuộc sống, buộc các cơ quan công quyền phải đáp ứng, giải quyết cùng sự kiên trì đấu tranh không lùi bước trước những đàn áp, những hứa hẹn nhượng bộ nhất thời để giành thắng lợi từng bước một, từ thắng lợi nhỏ dẫn đến thắng lợi hoàn toàn và mục tiêu cuối cùng là : TỰ DO – DÂN CHỦ cho mỗi con người và cho toàn thể nhân dân Việt Nam.

Hệ thống cai trị của đảng cộng sản Việt Nam hiện nay với trên 3 triệu đảng viên. Nhưng, không có sự tin cẩn lẫn nhau bởi những mạng lưới theo dõi chằng chịt như mạng nhện, như thiên la, địa võng vì sự bất tín trên, dưới, trong, ngoài luôn bất nhất, khó kiểm soát chặt chẽ và một bộ máy an ninh dày đặc với biện pháp khủng bố trấn áp từ bao lâu nay đã tạo ra cả xã hội nghi kỵ, e dè, sợ sệt lẫn nhau. Vợ, chồng cha, con luôn e dè lẫn nhau, bạn bè, thân tộc nghi ngờ lẫn nhau. Bà con phố, chợ, xóm, làng sợ sệt lẫn nhau nên tâm trí dân chúng luôn bất ổn, bất an, hoang mang, ly tán đến cao độ.

Tuy nhiên, một khi ngọn lửa cách mạng được phát hoả từ một điểm bất công nào đó bùng lên thì sự hiệu triệu nhân tâm con người được hội tụ sẽ có hàng vạn, triệu người đồng loạt xuống đường tạo thành một đợt sóng thần cuốn trôi tất cả những bất công, những rác rưởi tàn dư của chế độ CS xuống lòng đất trong một sớm một chiều.

Lời kêu gọi xuống đường của Bs Nguyễn Đan Quế trong thời điểm này đối với toàn thể nhân dân Việt Nam là để dứt điểm độc tài nhũng lạm quyền thế: đòi việc làm, đòi cơm áo, đòi nhà ở, đòi được học hành; đòi được chăm sóc y tế; chống áp bức bất công, nông dân chống cướp đất canh tác, công nhân chống bóc lột sức lao động.
Chúng ta muốn một xã hội công bằng, ai cũng được hưởng những Nhân Quyền căn bản như tự do thông tin, tự do phát biểu, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do internet, tự do tôn giáo, tự do đi lại, tự do buôn bán, tự do nghiệp đoàn, tự do hội họp, tự do sinh họat chính trị đa nguyên đa đảng để người dân chọn người tài đức lãnh đạo quốc gia.
Quan tham quá giầu, đa số dân chúng quá nghèo; sinh họat đắt đỏ leo thang từng ngày; giá điện, nước lên, giá xăng dầu lại vừa tăng vọt; đồng tiền Việt Nam mất giá nặng, trong khi lương không tăng. Đầu tắt mặt tối suốt ngày vẫn không đủ sống, nhất là anh chị em lao động!
Nông dân bị cướp đấtt đai,ruộng vườn ,đền bù không thỏa đáng họ khiếu kiện dai dẵng nhiều năm vẫn chưa giải quyết dẫn đến tình trạng bất mãn,họ biểu tình đòi hỏi công bằng rồi bị đàn áp, bị bỏ tù.

Chóp bu đảng Nguyễn Phú Trọng và chóp bu bạo quyền Nguyễn Tấn Dũng triển khai tối đa công an trị và ngoan cố ngụy biện những sai lầm phản dân hại nước ngày càng chồng chất.
TỰ DO – DÂN CHỦ là xu thế tất yếu của thời đại đồng thời là tương lai Độc Lập – Ấm No – Hạnh Phúc và Phát Triển toàn diện cho Việt Nam mãi trường tồn. Khẩu hiệu trong đấu tranh : Tự Do cho Việt Nam – Dân Chủ cho Việt Nam – Việt Nam Tự Do muôn năm – Việt Nam Tự Do Dân Chủ muôn năm…

Việt Nam Tự Do – Dân Chủ bất diệt !!!

Minh Phương tổng hợp

Lời cám ơn và mời gọi lần 21 của Lm. Nguyễn Văn Lý

LỜI CẢM ƠN VÀ MỜI GỌI LẦN 21

HIỆP THÔNG MẶC ÁO TRẮNG ĂN CHAY CẦU NGUYỆN CHO QUỐC VỤ

+ TẨY CHAY BẦU CỬ QUỐC HỘI ĐỘC DIỄN 22-5-2011

+ TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CSVN
& THIẾT LẬP CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG

VIỆT NAM THĂNG TIẾN HÒA BÌNH

Huế – Việt Nam, ngày CN 27 tháng 02 năm 2011

Kính thưa Đồng bào Việt Nam thân yêu trong và ngoài Nước,

1. Ngày 01-02-2011 Khối 8406 đã phổ biến LỜI KÊU GỌI TẨY CHAY BẦU CỬ QUỐC HỘI ĐỘC ĐẢNG ĐỘC DIỄN ngày 22-5-2011 do Nhà cầm quyền (NCQ) CSVN độc quyền tổ chức.

2. Ngày 01-01-2011 tôi đã có LỜI KÊU GỌI TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CS, ĐỂ THIẾT LẬP CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG VIỆT NAM THĂNG TIẾN HÒA BÌNH, bắt đầu từ đầu tháng 01-2011. Các Lời Kêu Gọi này đã phù hợp lòng mong đợi của Đồng bào bao năm nay, nên đã được đông đảo Đồng bào hết lòng phấn khởi quyết tâm tiến hành Quốc vụ trọng đại và cao cả này. Xin chân thành ghi ơn mọi Đồng bào.

+ Quí Bạn hữu và Đồng bào hải ngoại đã và đang có những việc làm thiết thực để triển khai Quốc vụ này.

+ Tại quốc nội, từ ngày Chủ nhật (CN) 2-1-2011, đã có nhiều cuộc biểu tình tự phát qui mô nhỏ, rải rác từ Sài Gòn đến các tỉnh phía bắc miền Trung. Dù một mình, tôi đã mặc áo trắng, mang khẩu hiệu trước ngực, sau lưng, biểu tình các ngày 9, 10, 12-13, 15-16 & 17 & 23-1. Chị Mỹ Linh tại Hoa Kỳ đã biểu tình tuyệt thực 5 ngày. Từ 24 đến 30-1, trời mưa lạnh tôi phải nghỉ. Từ Tết Tân Mão đến 15-3, Bạn hữu nhiều nơi muốn tôi ngưng biểu tình để họ có thể đến Nhà Chung thăm dễ hơn. Ngày 02-02-2011, trong Di Chúc số 1, tôi đã hướng dẫn rõ ràng tha thiết hơn, từ nay, hi vọng nhiều nơi sẽ biết cách Biểu Tình Ôn Hòa Bất Bạo Động Toàn Diện Tự Phát đơn giản rộng khắp hơn. Ở Sài Gòn, Hà Nội, Huế, Tây Nguyên, các tỉnh miền Trung nhiều Bạn đã rải Biểu ngữ, thả bong bóng bay mang các Khẩu hiệu và làm Búp Bê Chống Giặc Tàu / Dân Là Chủ / Chống Bầu Cử / VN Đa Nguyên Đa Đảng…bằng giấy in các tài liệu rải nhiều nơi. Tôi đã thả 19 bong bóng bay. Từ 15-2, CA tăng cường canh gác, ngăn cấm khách đến thăm tôi, lục soát hành lý, tịch thu điện thoại để ghi số đt, bắt giữ họ đến 21g-3g sáng, lột hết áo quần phụ nữ/nữ sinh để tìm Biểu ngữ.

Ngày 17-2-2011, kỹ sư trẻ Phạm Thành Sơn đã tự thiêu trước trụ sở UBND tp Đà Nẵng. Tại Sài Gòn, ngày 20-02-2011 Kỹ Sư Lê Quang Minh viết Lời Kêu Gọi toàn Dân xuống đường biểu tình. Ngày 21-2-2011, Khối 8406 đã có Lời Tuyên bố và Kêu Gọi nhân các sự kiện xảy ra tại Bắc Phi và Trung Đông. Ngày 21-2-2011, đã có cuộc biểu tình tại đường Võ Thị Sáu, Sài Gòn của hàng trăm Dân oan từ 6 tỉnh miền Nam kéo về. Họ dự định biểu tình liên tiếp nhiều ngày, nhưng đã bị đàn áp nặng nề. Đến 27-2 hôm nay họ vẫn còn lưu lại Sài Gòn để tìm cơ hội biểu tình. Ngày 24-02-2011, có lời kêu gọi “Hãy Cùng Nhau Đi Bộ Cho Một Việt Nam” của Nhóm Thanh Niên Dân Chủ Việt Nam. Ngày 25-02-2011, bác sỹ Nguyễn Đan Quế, đại diện cho Cao Trào Nhân Bản, đã có Lời Kêu Gọi Toàn Dân Xuống Đường Cứu Nước. Tại Sài Gòn, từ 26-2-2011, nhiều truyền đơn kêu gọi biểu tình đã xuất hiện tại các nơi công cộng. Một nhóm bạn trẻ Việt Nam đã có Lời kêu gọi xuống đường cứu nước vào mỗi sáng và mỗi chiều CN, bắt đầu từ ngày 27-02-2011…

Xin chân thành cảm ơn tất cả những ai đã hi sinh mọi cách giúp Cao trào đấu tranh biểu tình/biểu ngữ này phát triển hữu hiệu.

3. Trong 4 ngày 01, 02, 03 và 10-10-2010, rồi sau đó, kể từ ngày 15-10-2010, vào các ngày CN, mồng 1 & 15 mỗi tháng, nhiều Chức sắc các Tôn giáo và mọi giới Đồng bào trong và ngoài Nước, đã hưởng ứng Lời Mời Gọi của tôi ngày 26-9-2010 và mỗi ngày CN liên tiếp sau đó : Hiệp thông mặc áo trắng ăn chay cầu nguyện tại nhà và tại nơi thờ tự chung, cho toàn Dân tiến hành thành công Quốc vụ DÂN CHỦ HÓA VIỆT NAM, ĐỂ CHỐNG LẠI HỮU HIỆU QUỐC NẠN TÀU CỘNG XÂM LƯỢC ĐÔ HỘ VIỆT NAM THEO KIỂU MỚI THẾ KỶ 21, CÙNG LÚC CHỐNG BẤT CÔNG-ĐÒI CÔNG LÝ CHO TOÀN DÂN. Một số Quí vị và Bạn hữu đã quyết định mặc áo trắng và nhịn ăn 1-2 bữa vào các ngày Chúa nhật, mồng 1 & 15 mỗi tháng. Lòng quảng đại quả cảm này đã vượt quá sự mong đợi của chúng ta. Tôi xin chân thành cảm ơn mọi giới Đồng bào Việt Nam trong và ngoài Nước.

4. Ngày 21-12-2010, căn cứ trên Hiến pháp và Luật pháp CHXHCNVN, chúng tôi đã gửi đến Ông Chánh án Tòa án Nhân Dân Tối Cao ĐƠN TỐ CÁO và YÊU CẦU TRUY TỐ các Ủy viên các Bộ Chính Trị Ban Chấp Hành ĐCSVN từ khóa X đang tại chức trở về trước, cho đến ông Hồ Chí Minh, về 2 tội nặng nhất là Phản Quốc và Bán Nước, với các bằng chứng không thể chối cãi. Đơn Kiện này đã được đông đảo Đồng bào trong và ngoài Nước cùng ký tên tham gia ủng hộ. Vì Ông Chánh án không dám truy tố, cũng không trả lời lý do, ngày 30-01-2011, tôi đã gửi tiếp qua bưu điện Thư Yêu Cầu Trả Lời Dứt Khoát về hành động Phản Quốc và Bán Nước của tập thể lãnh đạo cao nhất của ĐCSVN cho Quốc Dân và Quốc Tế rõ : Ai trách nhiệm và làm sao thu hồi phần lãnh thổ-lãnh hải đã bị TC chiếm mất ?

5. Nhằm tiến hành Cao Trào Tẩy Chay Bầu Cử QH Độc Đảng 22-5-2011, Giải Thể Chế Độ CS để Thiết Lập Chế Độ Dân Chủ Đa Nguyên Đa Đảng Việt Nam Thăng Tiến Hòa Bình, Cao Trào Bảo Vệ Lãnh Thổ Toàn Vẹn, Chống Tàu Cộng xâm lược đô hộ tinh vi kiểu mới, Đòi Công Lý, tôi xin phép tiếp tục lên tiếng mời gọi :

5.1. Mọi Đồng bào Việt Nam quốc nội :

5.1.1. Mặc áo trắng, hiệp thông ăn chay cầu nguyện tại nhà, tại nơi làm việc, tại các Nhà Chùa, Nhà Thờ, Thánh Thất, Thiền Viện, Tu Viện mỗi đêm ngày; tham gia các hoạt động Dân chủ hóa Việt Nam; biểu tình tự phát qui mô nhỏ/lớn mọi nơi, đặc biệt trước các cơ quan của bạo quyền CSVN, các quảng trường, vào các Lễ nghỉ, các ngày 01 & 15 trùng vào CN, 52 CN suốt năm, các CN trước hoặc sau các dịp kỷ niệm quốc nhục, quốc nạn : 30-4 & 1-5, cao điểm là tẩy chay cuộc Bầu cử Quốc hội độc đảng bù nhìn của ĐCSVN ngày 22-5-2011, 7-7 (Hiệp định Genève 1954), 19-8 (ngày CAND), 2-9 (quốc khánh CSVN), 14-9 (công hàm trao Hoàng-Trường Sa), 1-10 (Quốc khánh Tàu Cộng), 10-12 (Nhân quyền LHQ), 22-12 (ngày QĐND)…, hoặc các biến cố Dân bị bắn giết, đàn áp oan ức, bị cướp đoạt đất đai… liên tục cho đến ngày hoàn toàn thắng lợi.

5.1.2. Viết/in các Biểu ngữ lớn/nhỏ (2,5x10cm), làm Búp Bê mang Khẩu hiệu và rải khắp nơi : Dân Là Chủ, Chống Giặc Tàu, Hoàng Sa-Trường Sa-VN, Đa Nguyên hay là Tàn Lụi, VN Đa Nguyên Đa Đảng, Đa Nguyên Đa Đảng Là Hòa Bình, Đa Nguyên Đa Đảng Là Vững Bền, Kiên Trì Giải Thể Chế Độ CS… bằng mọi cách : đêm chạy xe rải, cột bó Biểu ngữ dưới bong bóng bay có que hương đốt đứt chỉ cho rơi…

5.2. Mọi Đồng bào VN hải ngoại mặc áo trắng, hiệp thông cầu nguyện tại nhà, tại nơi làm việc, tại các nơi thờ tự chung : mỗi đêm ngày, cách riêng các ngày CN, mồng 1 & 15 mỗi tháng; tham gia các hoạt động Dân chủ hóa Việt Nam, nhất là vận động Quốc tế; biểu tình trước các Tòa Đại sứ, Tòa Tổng Lãnh sự hoặc Lãnh sự CSVN tại tất cả các Nước trên thế giới những dịp hệ trọng, suốt năm 2011 và trong nhiều năm tới đây.

6. Ngoài việc hiệp thông ăn chay cầu nguyện như trên, đồng thanh với Kháng Thư số 31 của Khối 8406 ngày 15-11-2010, tôi phản đối và tố cáo trước công luận thế giới các quốc nạn này :

6.1. Nạn Dân oan và các Tôn giáo bị cưỡng chiếm đất nhà-cơ sở cách quá bất công ngày càng khốc liệt tang thương trong cả Nước.

6.2. Từ đầu năm 2010 đến nay, NCQ CSVN, liên tiếp đánh đập, bắt bớ, giam cầm, giết chết rất thô bạo nhiều thường dân và Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình; cấm họ ra khỏi nhà hết sức bất công, vô luật, vô lý; tấn công các Nhà Thờ, đàn áp các Mục sư và Tín hữu Tin Lành và Công giáo, cụ thể như :

6.2.1. Đã kết án bất công các CSDCHB Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương (26-10-2010 mỗi người 7-9 năm tù), Vi Đức Hồi (26-1-2011 CSDCHB 8 năm); đã bắt Giáo sư Phạm Minh Hoàng, Mục sư Dương Kim Khải, Truyền đạo Nguyễn Thành Tâm và bà Trần Thị Thúy từ tháng 7-2010; đã bắt, đánh đập, kết án tù bất công 6 Tín hữu Giáo xứ Cồn Dầu, Đà Nẵng ngày 27-10-2010 và 26-1-2011, tiếp tục đàn áp các Tín hữu Cồn Dầu khác; giam tù các bloggers Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày) khi đã hết hạn tù; bắt giữ ông Phan Thanh Hải (Anh Ba Sài Gòn), cô Lê Nguyễn Hương Trà (Cô Gái Đồ Long); sách nhiễu 3 cô Lư Thị Thu Trang, Lê Thị Công Nhân, Tạ Phong Tần và kỹ sư Đỗ Nam Hải, luật sư Lê Trần Luật; sắp xử tòa Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ; bắt giữ Mục sư Nguyễn Trung Tôn, cô Hồ Thị Bích Khương (15-1-2011); truy bức anh Nguyễn Ngọc Quang và Mục sư Lưu Huy phải lánh nạn nước ngoài; bắt giữ Bác sĩ Nguyễn Đan Quế (26-2-2011)…

6.2.2. Vô nhân với bà Mai Thị Dung, Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần Túy, đang bệnh rất nguy kịch tại trại giam K2, Z30A Xuân Lộc, Đồng Nai; hẹp hòi vô đạo và ác tâm ngăn cản Hòa Thượng Thích Không Tánh, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Từ thiện Xã hội của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, không cho tặng quà cho các Thương binh chế độ Sài Gòn cũ ngày 28-10-2010 tại Quảng Trị.

6.2.3. Sử dụng và đội lốt côn đồ chặn đường, hăm dọa hành hung Đức Giám mục Hoàng Đức Oanh tại Kon Tum ngày 7-11-2010; chiếm đoạt bất công đất của Giáo xứ Thái Nguyên, Bắc Ninh và không giải quyết khiếu kiện của Linh mục Fx Nguyễn Đức Đại và Giáo dân Thái Nguyên từ ngày 29-11-2010 đến nay; lợi dụng Linh mục Quản xứ Nguyễn Văn Thiện đi dâng Lễ ở giáo xứ Phúc Tín, Công an-Cán bộ đã chùng lén cướp đoạt 2 lần Nhà Thờ tạm của giáo xứ Trung Quán, xã Duy Ninh, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình nửa đêm 16-17 tháng 12-2010 và đêm 23-12-2010, không cho Giáo hữu dâng Lễ Mừng Đại Lễ Giáng Sinh; từ tháng 10-2010 đã tấn công bản thân, cộng sự viên và Trụ sở tại quận 2, Sài Gòn của Mục sư Nguyễn Hồng Quang, Đại diện Hội đồng Giáo phẩm Hội thánh Tin lành Mennonite Việt Nam, ngày 14-12-2010 đã san bằng Trụ sở Hội thánh Tin Lành này, đánh đập, bắt giam và cưỡng bức tất cả các sinh viên thần học về quê, buộc Mục sư Quang phải nộp tiền phạt công san bằng chính Trụ sở Giáo hội của mình 100 triệu đồng quá vô lý; đánh đập thô bạo các Mục sư và Tín hữu Tin Lành khi họ tập trung hàng ngàn người cử hành Lễ Mừng Thiên Chúa Giáng Sinh 2010 tại Thanh Hóa và Hà Nội ngày 19-12-2010; đánh bất tỉnh 3 người trong số hàng ngàn Đồng bào thuộc 3 xã là Liên Minh, Liên Bảo và Xuân Thái, huyện Vụ Bản, Nam Định cùng với Lm Giuse Nguyễn An Khang, phó xứ Xuân Bảng, Vụ Bản biểu tình ngày 20-12-2010 do CSVN đền bù đất quá rẻ như cướp đoạt; UBND tỉnh Lâm Đồng đang tiến hành quy hoạch Viện sinh học Tây Nguyên trên đất của Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế tại phường 7, thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng mà không có bất kỳ thoả thuận nào với Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế; chiếm đoạt đất của Dòng Chúa Quan Phòng Portieur tại 190 Tôn Đức Thắng, khối 2, phường 8, thành phố Sóc Trăng, tỉnh Sóc Trăng,…

6.2.4. Buộc 2 công ty may và kiểm toán đuổi việc 2 cô Nguyễn Bình Việt Tú, Nguyễn Bình Việt Thi chỉ vì 2 cô giặt áo quần và dọn bữa cơm giúp tôi, rình rập và ném đá mái nhà họ, đánh cô Việt Thi nằm lăn giữa đường trước nhà ở 87 Điện Biên Phủ, Huế chiều 18-2-2011; bắt giữ, đánh, đè xuống khám xét thô bạo cô Việt Thi chiều 20-2-2011; lột hết áo quần cô Việt Tú 4 lần tối 17, chiều 18, 19 & 20-2-2011; lột hết áo quần nữ sinh lớp 12 Nguyễn Bình Việt Châu, để tìm Biểu ngữ chiều 18-2-2011. Đến ngày 24-2-2011 CA đã xúc phạm tương tự hàng chục khách nam-nữ thăm tôi, giam giữ họ từ chiều hôm trước đến tận 3g sáng, đang đêm cưỡng bức họ lên xe trở về Hà Nội, Nghệ An, Quảng Bình… cấm họ không được thăm tôi, tịch thu hết tiền bạc của họ mà không hề có một biên bản ghi lý do…
7. Để hiệp thông với mọi giới Đồng bào Việt Nam trong và ngoài Nước đang liều mình dấn thân trong các Cao trào hết sức hệ trọng này, tôi xin mặc áo trắng và nhịn ăn 2 bữa sáng-trưa vào 4-5 ngày CN, mồng 1 & 15 mỗi tháng, bắt đầu từ 15-10-2010. Trân trọng kính mời hiệp thông hưởng ứng. Kính ghi ơn và kính chào mọi người.

Kính mời gọi từ nhà Hưu dưỡng Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, ngày 20 tháng 02 năm 2011

Linh mục tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Lý, 69 Phan Đình Phùng, Huế.
Biểu ngữ rải ở các đường phố Huế từ ngày 15-2-2011 (Photo 17-2-2011). Hiện nay đang tiếp diễn khắp Việt Nam.

Nói thật với mấy anh, là em thấy không vui!

Hai mẹ con nhà Nấm đi lang thang xứ lạnh một tuần.

Ngày đầu tiên xa nhà, đang chuẩn bị đi ăn sáng thì có một cuộc gọi mời đi cafe, và mình đã thông báo là mình đi vắng.

Hai ngày tiếp theo, vài người quen biết gọi hỏi đang ở đâu, làm gì, vì có nhiều người khác tìm nữa.
Thấy hơi bực.

Bà chị “không được mảnh dẻ” cho lắm ở Sài Gòn gọi, bảo là, “tao thấy mệt khi phải đóng vai trò vú em của mày rồi á”. Có người kêu chị đừng tiếp mình, đừng cho mình ở nhà, rồi hình như chưa yên tâm, sáng sớm ngày thứ Năm phải đến nhà chị kiểm tra hộ khẩu cho chắc cú.

Hai chị em chửi thề.

Bực tập 1.

* * *

Mẹ gọi, hỏi chơi chán chưa, về nhà đi có khóm trưởng đến thăm, lại hỏi han cả chuyện hạnh phúc gia đình.

Thật là xúc động!

Hàng xóm cũ gọi điện hỏi thăm có khoẻ không, đang ở đâu làm gì, sao lại có công an xã đến hỏi nữa?

Mình cũng báo cáo thành thật, là mình đang đi chơi với con gái, đếch phải hoạt động cách mạng gì.

Hàng xóm có vẻ hoang mang.

Quanh xóm cũ của mình, mình chỉ chơi với hai ba nhà, phần vì gia đình họ có con nhỏ, phần vì trạc tuổi. Và mình nghĩ, là mình sống cũng không đến nỗi tệ với hàng xóm lắm. Nay tự nhiên nghe người trong nhà hàng xóm dặn nhau, nên tránh tiếp xúc với mình cho đỡ rắc rối.

Thấy bực tập 2.

* * *

Mình hỏi xin hàng xóm số điện thoại của anh công an xã đã đến động viên nhân dân theo dõi hành tung của mình giúp ảnh (dùng đúng chữ, đúng mục đích của gợi ý hành động), hàng xóm hông cho vì ngại.

Mình hỏi tên, họ – có tên có tuổi, mò ra số điện thoại có khó gì đâu.

Mình sống thế nào, trời biết – đất biết – người xung quanh mình “chịu biết” hay không lại là chuyện của họ.

Ghét nhất cái trò hư hư ảo ảo, bỏ to bỏ nhỏ vào tai người khác theo kiểu này. Trò thì thào len lén này thiên hạ hay bảo là trò nói sau lưng nhau – đàn bà hay xài, mình thì lại thấy, khối người có phải là đàn bà đâu mà vẫn sử dụng hoài đó thôi. Đi so sánh những người này với đàn bà nhiều chuyện lắm khi lại có lỗi với đàn bà.

Chủ Nhật về nhà, sinh nhật cháu một tuổi, rất vui, ăn no, đi ngủ theo đúng chủ trương.

Đến chiều bạn nhắn tin:

“Chiều nay ra biển ngắm diều
Nhìn qua ngó lại “hâu” (diều hâu) đông hơn diều“

Giời ạ!

Xin được số điện thoại của anh Tuấn – công an xã Vĩnh Thái, mình gọi điện hỏi luôn:

- Chào anh, tôi là Như Quỳnh, nhà số 27/7 – tổ 17 đây, nghe nói anh tìm tôi có việc. Việc gì thế ạ?

Bên kia im, rồi nghe tiếng con nít.

- Tôi nghe nói anh đến tìm tôi, và hỏi thăm hàng xóm quanh đó, giờ tôi về Nha Trang rồi, xin hỏi anh tìm tôi có việc gì?

- À, tôi đến đưa giấy mời (giọng hơi gằn), mời chị lên xã làm việc.

- Xin lỗi anh, tôi nghĩ hình như anh nhầm lẫn. Thứ 1 : hộ khẩu của tôi ở phường Vĩnh Phước, thì việc đưa giấy mời trước giờ là của công an phường Vĩnh Phước không phải của anh. Thứ 2: Các anh đã kêu chủ hộ nhà 27/7 ký vào giấy xác nhận tôi không tạm trú tại địa chỉ này, thì tôi không có việc gì để làm với công an xã Vĩnh Xuân cả. Mà thôi, giờ tôi đã về, nếu có giấy mời thì anh vui lòng cho tôi biết, cơ quan nào gởi giấy mời, và tôi phải làm việc với ai?

- Giờ tôi không có ở nhà, không có giấy mời ở đây, chừng nào chị về nhà?

- Tôi đang ở Nha Trang đây, và nếu tôi không về nhà thì cái nhà đó lúc nào cũng có người hết, anh có thể đưa giấy mời ở đó bất kỳ lúc nào, chúng ta là người lớn, anh không cần phải hỏi han và dặn dò hàng xóm theo dõi chuyện đi ở của tôi làm gì cho mệt. Chừng nào anh đưa giấy mời cho tôi được?

- Tôi đang ở ngoài đường….

- Từ giờ đến tối, nhà đó lúc nào cũng có người ở nhà, anh cứ đến đưa giấy mời lúc nào tuỳ thích. Nói thật với anh, tôi không thích kiểu làm việc theo kiểu to nhỏ với hàng xóm như vậy, tôi chả có gì phải lén lút che giấu thì việc gì anh phải làm như thế? Nói thẳng với anh là tôi thấy bực mình vì cái kiểu làm việc như vậy. Anh cứ gửi giấy mời cho tôi đi nhé. Chào anh!

Cuộc nói chuyện kết thúc lúc 4h45 chiều và đến tận sáng hôm sau vẫn chưa có giấy mời.

Mình không muốn hỏi câu: “Thế là thế nào nhỉ?” nữa, hỏi nhiều đâm ra lẩn quẩn.

Mình muốn nói rằng, mình thực sự thấy không vui, và thấy đời sống riêng tư bị xâm phạm. Có thể mỗi người có một định nghĩa cho khái niệm “tự do” khác nhau, nhưng việc áp dụng biện pháp ngăn chặn manh động từ xa gì đó của các cơ quan chức năng bằng câu hỏi “Ai – Ở đâu – Làm gì” bằng những hình thức trên là vô lý và phản cảm.

* * *

Vài dòng cho những người đang đọc blog tôi vì nhiệm vụ,

Tôi nghĩ là tôi thẳng thắn và sẵn lòng đối thoại với mọi người về quan điểm đối với các vấn đề trong xã hội, nên tôi không việc gì phải né tránh những cuộc gặp gỡ cả.

Chúng ta nên tôn trọng nhau và nên sòng phẳng.

Tôi đến gặp mọi người trong tinh thần thoải mái, vui vẻ và chưa bao giờ tôi nghĩ rằng việc tôi trao đổi, gặp gỡ với cơ quan chức năng là một câu chuyện ghê gớm cần phải thông báo để mua vui, để thoả mãn bạn bè trong thế giới blog của tôi. Tôi cũng không nói quá, nói sai sự thật về các anh. Vậy thì tại sao lại khiến tôi cảm thấy khó thở vì cách hành xử với những người sống xung quanh tôi như vậy???

Tôi biết, bằng cách này hay cách khác các anh muốn tôi cũng nhiều người khác cho rằng, tôi chỉ là một thành phần bất mãn với xã hội, nên tôi mới suy nghĩ, hành động và phát ngôn như vậy. Và tôi nghĩ là mình cũng đã thừa nhận điều đó bằng văn bản khi các anh “khuyên nhủ” rằng, tôi cứ viết ra hết bức xúc cá nhân của mình đi, các anh sẽ đề đạt, đề nghị giải quyết. Tôi đã viết như thế để các anh biết rằng, vì các anh sai, nên tôi mới có phản ứng, và cảm xúc của tôi là có thật dựa trên những câu chuyện có thật chứ chẳng phải do thế lực nào dựng lên hay xui khiến cả.

Xã hội rất rộng lớn, những bức xúc mà tôi trải qua, tôi chứng kiến, nó chỉ là một phần, hay nói đúng hơn nó đóng vai trò là bằng chứng, để tôi tin rằng, bất công trong xã hội là có thật, và nó thực sự tồn tại khi người ta tiếp tục theo đuổi cách giải quyết từ ngọn như hiện thời.

Tôi rất muốn tin rằng cuộc đời luôn có những người biết lắng nghe, và nhiều người tốt, thực sự tôi rất muốn tin như vậy.

Nhưng hình như sự thật đang chứng minh cho tôi điều ngược lại thì phải.

Tôi không làm cách mạng, tôi đã nói rất nhiều lần như thế, vì vậy tôi nghĩ là, đừng ai buộc tôi phải làm cách mạng vì những chuyện như thế này.

Thực sự, chả thấy vui tí nào, tôi nói thật lòng đó.

Mẹ Nấm

Theo blog Mẹ Nấm