Pages

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011

CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI TẠI VIỆT NAM

THAY VÌ “TẨY CHAY BẦU CỬ” HÃY NHÂN BẦU CỬ QUỐC HỘI VC 22-5-2011, NOI GƯƠNG BẮC PHI-TRUNG ĐÔNG, TIẾN HÀNH CÁCH MẠNG HOA LÀI TẠI VIỆT NAM!!!

NOW OR NEVER!
CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI TẠI VIỆT NAM

-BIỆN PHÁP LẬT ĐỔ BẠO QUYỀN CSVN-

Sau khi Cách Mạng Hoa Lài bùng nổ ở Bắc Phi và Trung Đông, trên các Diễn Đàn đã có nhiều ý kiến thuận-ngược về một cuộc Cách Mạng Hoa Lài tại Việt Nam. Sau bài viết với biện luận: “Khi chưa có đủ điều kiện chủ quan và khách quan mà hành động phiêu lưu thì chỉ là hành động tự sát” bị kết án: “Tòng phạm với CSVN vì đã dẹp cơ hội nổi dậy của quần chúng và kỳ đà cản mũi Cách Mạng” Nguyễn Minh Cần đã phải “chữa cháy” bằng: “Mười Bài Học Từ Cao Trào Cách Mạng Ở Tunisia Và Egypt” với phản biện: “Lịch Sử bao giờ cũng cho ta những cú bất ngờ.” Riêng Nhà văn Tô Hải, sau “Hồi Ký Của Một Thằng Hèn,” lại “phản-phản tỉnh” với “Hương Hoa Lài… Làm Tôi… Nhức Óc!” bằng phát biểu: “Tình hình nổi dậy lật đổ chính quyền ở các nước Bắc Phi chưa thể nào lan tới Việt Nam hiện nay… Lúc này chưa phải là có thời cơ, địa lợi, nhân hoà!…” nên bị kết án “phản tỉnh giả, phản kháng cuội,” dùng “khổ nhục kế để lặn sâu, trèo cao” và tên Tô Hải đã được đổi thành Tố Hãi.

Theo tôi, CÁCH MẠNG HOA LÀI phải xảy ra “NOW or NEVER!” bởi, với bản chất người Việt, thời cơ dù đã “chín mùi” ngay cả “rữa mùi” vẫn “bình chân như vại” tiếp tục nằm “há miệng chờ sung rụng.” Sung phải rụng đúng miệng, rụng trật thì “Thà chết còn hơn ngồi dậy lượm ăn” bởi “Phong lưu/vô tâm vốn sẵn tính người An Nam !” Riêng đối với bài “Đã Hội Đủ Điều Kiện Cho Một Cuộc Nổi Dậy Ở Việt Nam Chưa” của Mặc Giao, tôi góp thêm một số điều kiện CẦN và ĐỦ, trong đó điều kiện ĐỦ là cơ sở tạo điều kiện CẦN và chỉ CẦN vài chục ngàn người đạt điều kiện ĐỦ cũng ĐỦ thực hiện cuộc CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI TẠI VIỆT NAM.

A. BIỆN PHÁP LẬT ĐỔ BẠO QUYỀN:

Muốn lật đổ các Chế độ Độc tài để biến địa cầu thành miền đất an lạc cho nhân loại được sống với những quyền tự do căn bản đã được “Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị” (ICCPR: International Covenant on Civil and Political Rights) quy định và được Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc thông qua ngày 16 tháng 12 năm 1966, có thể dùng một trong ba (3) biện pháp: NGOẠI LỰC, NỘI LỰC hoặc TỔNG LỰC.

I. NGOẠI LỰC: Phương Thức Lật Ðổ Bạo Quyền, Bạo Chúa bằng Ngoại Lực:

1. Huỷ bỏ đạo luật “Cấm ám sát lãnh đạo nước ngoài” cùng các điều khoản lỗi thời trong Công pháp Quốc tế liên hệ như “Targeted Assassination.”

2. Treo giá đầu Bạo Chúa 10-20 triệu Mỹ kim như vụ Trùm khủng bố Bin Laden để khuyến khích phe đối lập, dân chúng, đàn em Bạo Chúa, nước lân bang hạ sát Bạo Chúa lấy tiền thưởng.

3. Dùng Predator Drone, phi cơ không người lái, bay tầm cao, điều khiển từ xa, trang bị tia Laser, Hellfire Missile để ám sát Bạo Chúa như vụ giết 6 tên khủng bố Al Qaeda tại Yemen.

4. Dùng hỏa tiễn Tomahawk bất ngờ đánh vào các dinh thự Bạo Chúa.

5. Tổ chức toán đặc nhiệm nhảy dù bí mật ám sát Bạo Chúa như SEAL Team Six bằng trực thăng Stealth Black Hawk tại Abbottabad tối 1/5/2011.

6. Tấn công đột xuất, đột nhập bắt cóc Bạo Chúa như vụ Noriega ở Panama .

7. Sử dụng chiến thuật “đánh phủ đầu” để tiêu diệt Bạo Chúa và đồng đảng như tại Iraq với Saddam Hussein.

8. Sử dụng chiến tranh qui ước nếu các biện pháp trên không hữu hiệu.

Qua kinh nghiệm chiến tranh vùng Vịnh và chiến tranh Afghanistan, việc lật đổ Bạo Chúa bằng Ngoại Lực có thể kết thúc trong vài tuần hoặc trong vòng một tháng nếu đủ quyết tâm.

II. TỔNG LỰC: Dùng Nội Lực và được Ngoại Lực yểm trợ (như tại Lybia hiện nay nhưng Liên Minh phải có mục tiêu rõ ràng: Loại bỏ nhà độc tài Muammar Gaddafi.)

III. NỘI LỰC: Lật đổ Chế độ Độc tài dùng toàn Nội Lực như biện BIỆN PHÁP LẬT ĐỔ BẠO QUYỀN CSVN sau đây.

B. BIỆN PHÁP LẬT ĐỔ BẠO QUYỀN CSVN:

Muốn cuộc CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI TẠI VIỆT NAM trở thành hiện thực, cần thỏa mãn 2 yếu tố CẦN và 1 yếu tố ĐỦ. Hai yếu tố CẦN: CHIẾN LOẠN QUỐC NỘI và BÌNH ĐỊNH HẢI NGOẠI. Yếu tố ĐỦ: CHUYỂN HÓA TƯ DUY.

I. CHIẾN LOẠN QUỐC NỘI

1. TẤN CÔNG YẾU HUYỆT

Muốn thắng VC cần đánh vào yếu huyệt chúng tự phơi ra, tự vạch trần trong cái gọi là “Bốn Nguy Cơ”: Tụt hậu Kinh tế, Chệch hướng XHCN, Âm mưu Diễn biến Hòa bình và Tệ nạn Quan liêu, Tham nhũng .

(1) TỤT HẬU KINH TẾ: Ngoài các biện pháp các Cường quốc Tự do áp dụng để gây áp lực theo chính sách từng quốc gia, việc chúng ta có thể làm trong khả năng và quyền hạn để gây tác động lớn gồm:

a. BẦU CỬ: Chỉ bầu những người Đại diện Quốc gia và Tiểu bang có lập trường dùng viện trợ và kinh tế như một vũ khí bắt buộc VNCS phải tôn trọng Nhân quyền và các quyền Tự do, Dân chủ cơ bản của nhân dân VN. Muốn loại bỏ những đại diện dân cử đi ngược lại nguyện vọng đại đa số quần chúng chỉ có 2 biện pháp: Ủng hộ ứng cử viên đối thủ của họ hoặc đưa người của ta tranh cử.

b. GỬI TIỀN: Chấm dứt gửi tiền về nước, ngưng biếu không cho VC mỗi năm “8-9 tỉ Mỹ kim” qua đường giúp đỡ thân nhân. Nếu thân nhân ở VN có ý chí tự lập, tự cường, với số tiền cứu trợ trong hơn 30 năm qua họ đã có đủ khả năng tài chánh để ổn định cuộc sống. Nếu họ dùng tiền mồ hôi xương máu của người thân ở nước ngoài để hưởng lạc, thì việc chúng ta tiếp tục giúp phương tiện hưởng lạc chỉ làm họ thêm suy đồi, trụy lạc và xã hội thêm nhiều tệ đoan, tệ nạn. Bằng chứng là giới trẻ có tiền chỉ ăn chơi sa đọa, không có ý chí tự cường, tự lập. Nguy hiểm nhất là chúng ta giúp phương tiện để VC trường tồn, tiếp tục đàn áp, bóc lột chính thân nhân và dân tộc ta .

c. TUYÊN TRUYỀN-KHÍCH ĐỘNG (Agit-Prop): Tuyên truyền, khích động, xúi giục và yểm trợ các cuộc đình công, khiếu kiện, thắp nến, cầu nguyện… trong nước.

d. TẨY CHAY HÀNG HÓA: Cộng đồng Tỵ nạn VN tại nước ngoài hàng năm tiêu thụ cả trăm triệu Mỹ kim hàng hóa do VC xuất khẩu. Số lợi nhuận từ xuất khẩu hầu đều vào hầu bao của bọn Tư bản đỏ. Thu nhập của người dân từ các ngành, nghề xuất khẩu chăng tăng thêm, nhiều gia đình còn bị sạt nghiệp khi phải phá bỏ các đồn điền cao su, mía đường hay bán gạo, thủy sản với giá rẻ mạt dưới giá thành do kế hoạch sai lầm của Nhà nước hay tình trạng độc quyền của các công ty thu mua.

e. CÔNG NGHỆ: Ngưng đầu tư và chuyển giao công nghệ về VNCS bởi sự yểm trợ nầy chỉ làm “Cộng giàu Đảng mạnh” và “Dân nghèo Nước yếu.”

f. CỨU TRỢ NHÂN ĐẠO: Ngưng mọi cứu trợ nhân đạo. Biện pháp nầy phù hợp với lời phát biểu đúng đắn và chín chắn của nhà tranh đấu Hoàng Minh Chính tại Đại học Harvard: “Đem tiền bạc về VN thực ra chỉ để nuôi béo cho chế độ, cho chúng bỏ túi, và củng cố chế độ, chẳng lợi ích gì cho nhân dân VN.”

(2) CHỆCH HƯỚNG XHCN: Muốn tồn tại, VC “cố tình” chệch hướng XHCN, nhưng nếu để mất “Mác XHCN” VC sẽ không còn lý do để tiếp tục cầm quyền, tiếp tục đè đầu cỡi cổ dân chúng, nên chúng “chơi chữ”: “Kinh tế Thị trường Định hướng XHCN” theo kiểu dị hợm “lấy râu ông nọ cắm cằm bà kia.” Vậy muốn diệt VC, chúng ta phải giúp chúng đi đúng hướng XHCN để chúng mau “Xuống Hố Cả Nút.” Sau thời gian được hưởng mùi “phồn hoa giả/dã tạo” (kiểu tư bản man dã), nếu VC phải buộc trở về chế độ tem phiếu, Xếp Hàng Cả Ngày, đưa con người Xuống Hàng Chó Ngựa với chế độ hà khắc như cũ, dân chúng sẽ liều mạng vùng lên theo gương Nông Dân, Dân Oan đòi lại nhà cửa, ruộng đất bị cướp đoạt, Giáo Oan các Tôn giáo đòi đất, cơ sở, Tự do Tôn giáo, Công Nhân viên đình công, bãi thị đòi tăng lương, hạ vật giá và người Thượng đòi quyền tự trị… bằng các cuộc nổi dậy với quy mô lớn, có tổ chức và phối hợp theo mô hình Cách Mạng Hoa Lài tại Trung Đông và Bắc Phi, sớm loại bỏ Chế độ CSVN.

(3) ÂM MƯU DIỄN BIẾN HÒA BÌNH: Trong thời đại bùng nổ thông tin, các phương tiện cực kỳ hữu hiệu như Radio, Truyền hình, Fax, Điện thoại, đặc biệt Internet, Facebook, Twitter và các loại Cell Phone … sẽ xuyên bức tường lửa, giúp phá vỡ từng mảng của sự bưng bít thông tin của nền chính trị vô đạo trong nước, tạo bước đột phá chuyển hóa chế độ, xóa bỏ đảng CSVN. Một mặt các Nhà Dân chủ trong nước đẩy mạnh, triển khai hoạt động phát tán tài liệu chống đối dưới dạng đơn Kiến nghị, Thư góp ý, Hồi ký chui, đòi hỏi và lên án VC vi phạm các quyền Tự do, Dân chủ, Quyền Công dân như: Tự do Tư tưởng, Tín ngưỡng, Thông tin, Ngôn luận, Báo chí, Quyền Hội họp, Lập hội, Lập đảng, Biểu tình, Bầu cử, Ứng cử, và các quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo vệ về tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm …đã được quy định trong các Điều 69,70,71,72 của Hiến Pháp VNCS và Điều 19 của Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền mà CSVN đã ký kết. Dùng các Tư Liệu Lịch sử chân chính, có giá trị để lật tẩy sự tuyên truyền lừa bịp, dối trá của VC như bài: “Nói với các bạn trẻ về sự thật ở VN” của L/S Nguyễn Hữu Thống; dùng kiến thức chuyên môn về Luật pháp Quốc tế để chứng minh những vi phạm Quyền Tự do, Dân chủ tại VNCS qua các cuộc phỏng vấn trên các Đài Quốc tế như L/S Trần Thanh Hiệp; đòi Trưng Cầu Dân Ý về Độc đảng-Đa đảng của Phương Nam, dùng các tư liệu về lãnh thổ, lãnh hải để chứng minh và lên án VC dâng đất, dâng biển cho quan thầy Trung Cộng; Lời Kêu gọi tẩy chay Bầu Cử của 4 Linh mục Công giáo. Tất cả cá nhân, nhóm đối lập, tất cả các Tôn giáo: Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Cao đài, Hòa hảo, Tin lành cần tập họp đội ngũ trong Phong Trào Dân Chủ VN thống nhất để truyền bá, xiển dương tư tưởng Dân chủ, Tự do, Nhân quyền, Đa nguyên, Đa đảng, Pháp trị, Tự do Bầu cử, Ứng cử chống lại Nhất nguyên, Độc đảng, Đảng cử Dân bầu, từng bước chuyển hóa xã hội, giác ngộ tinh thần “vô úy,” giúp các tầng lớp nhân dân vượt khỏi nhu cầu bậc thấp, tiến lên nhu cầu bậc cao của “Maslow’s Hierarchy of Needs,” tạo nên thành trì nòng cốt để xây dựng Lực lượng Đối lập, lợi dụng tình hình có những vấn đề xuất hiện trong nội bộ Đảng ở cấp cao, như vụ Tổng Cục 2, Vinashin… để tuyên truyền, khích động, gây mâu thuẫn nội bộ, gây mâu thuẫn giữa các bộ phận, lực lượng, giữa Quân đội và Công an, An ninh, Tình báo để chúng tự thanh trừng, thanh toán lẫn nhau; đánh tỉa từng bộ phận, cô lập các thế lực bảo thủ, đặc biệt ủng hộ các thành phần cải cách, tiến bộ, gây bùng nổ rối loạn, khủng hoảng toàn diện để xóa bỏ Đảng CSVN và Chế độ XHCN tại VN, bởi “Chỉ CS mới thắng được CS” vì họ cùng lò, biết tẩy xấc, các mánh của nhau, biết chửi đúng nơi, đánh đúng chỗ, trị đúng bệnh. Chống Cộng kiểu những người từ nước ngoài về “đấu tranh” lại bị VC chính hiệu nói móc: “Địt mẹ! Ông chẳng biết mẹ gì về CS mà cũng đặt bày về nước chống Cộng” thì chắc chắn sẽ “Go nowhere!”

(4) TỆ QUAN LIÊU THAM NHŨNG: Bọn Đầu gấu, Đầu sõ VC biết trước số phận bi thảm của chúng trong tương lai sau khi Liên Sô, Đông Âu sụp đổ, sau khi các Phong trào Dân chủ trên thế giới dùng Sức Mạnh Quần Chúng (People’s Power) trong các cuộc Cách Mạng Nhung… thập niên 80s, 90s, đặc biệt Cách Mạng Hoa Lài đang làm rung chuyển Trung Đông, Bắc Phi để hạ bệ các tên Bạo chúa, Chế độ Độc tài, nên tìm mọi cách bóc lột, ăn cướp, ăn cắp, biển thủ, tham nhũng, tham ô, chính sách ngoại hối và kiểm soát tiền Việt kiều du lịch hiện nay… để vơ vét càng nhiều càng tốt, chuyển tiền ra các ngân hàng bí mật nước ngoài để chuẩn bị “Hạ cánh an toàn” họăc nước đến chân … thì nhảy tẩu thoát, an hưởng phần đời còn lại với núi vàng, biển đô la chiến lợi phẩm. Nhờ quan liêu, tham nhũng chúng tạo được “bè cánh quyền lợi” gồm những tên Đầu sõ có chức có quyền, cấu kết với những “cây tiền” và bọn xã hội đen (như năm Cam) để giữ vững và củng cố địa vị. Cần phong tỏa, “đóng băng” tất cả tài sản của bọn Đầu gấu Bắc Bộ Phủ ở các trương mục bí mật, chận đường đô la, vàng tiếp máu vào VNCS, và toàn dân quyết tâm ngưng hối lộ cho quan chức VC cao cấp. Mất nguồn thu nhập và dự trữ tiền “cứng,” VC chỉ còn “tiền hàng mã hình Hồ,” Thế và Lực của chúng sẽ yếu, các Liên Minh ma quỷ sẽ rạn nứt dần, dễ dàng bị tấn công bởi các Lực lượng Dân chủ, nhất là các thành phần Cựu Kháng chiến, Cựu Quan chức và Đảng viên cao cấp tiến bộ được đại đa số dân chúng ủng hộ. Khuyến khích và yểm trợ các cuộc biểu tình đòi đất, đòi nhà của Nông dân, Dân oan như vụ vườn Hoa Mai Xuân Thưởng …

2. TIÊU DIỆT THẾ LỰC SỐNG VÀ BIỂU TƯỢNG CHẾT: Gồm Lăng Hồ Tặc và Hội trường Ba Đình nhân Đại Hội Đảng, Ngày Quốc Khánh, Đại Thắng Mùa Xuân, Bầu Cử… Các biện pháp từ khó thực hiện, hiệu quả lớn đến dễ thực hiện, hiệu quả nhỏ:

(1) TIN TẶC (Hacker): Ngoài Chiến Tranh Tin Học của Nguyễn Khắc Anh Tâm trong “Tiến đến một Trận Ðồ Điện Toán đánh sập chế độ cộng sản ở Việt Nam” bằng máy điện toán, Internet, Facebook, Twitter và các loại Cell phone hay của NCKD qua biện pháp gọi điện thoại theo gương Nam Tư phản đối công an CSVN đánh dân và giết dân, làm đình động mọi hoạt động của nhà cầm quyền CSVN vì tất cả đường dây điện thoại của công an từ cấp phường, xã, quận, huyện, thành phố và tỉnh đều bị quá tải, chúng ta có thể sử dụng biện pháp Tin Tặc như sau:

a. ĐỆ THẤT HẠM ĐỘI: Dùng tin tặc thượng thặng xâm nhập Hệ thống Điện toán của Đệ Thất Hạm Đội Hoa Kỳ tuần tiểu ở Thái Bình Dương, truyền tọa độ Lăng Hồ Tặc và Hội trường Ba Đình, hay địa điểm Bộ Chính Trị Đảng CSVN họp… vào bộ phận hướng dẫn đầu đạn Tomahawk đã đặt trên giàn phóng. Đến giờ khai mạc Đại Hội, cuộc họp cấp cao… tin tặc ra lệnh khai hỏa, các Hỏa tiễn Tomahawks của Đệ Thất Hạm Đội sẽ tìm diệt tòan bộ các cấp Lãnh đạo nòng cốt của Đảng CSVN và Lăng Hồ Tặc.

b. DRONE: Dùng tin tặc xâm nhập máy điện toán của Trung Tâm Điều Khiển Máy Bay Không Người Lái (DRONE) mang hỏa tiễn Hell Fire đang bay, chuẩn bị bay hoặc sẵn sàng đợi lệnh bay, điều khiển các phi cơ nầy bay đến Hà Nội và phóng hỏa tiễn tấn công hai địa điểm trên.

(2) NÉM BOM-BẮN ROCKET: (Kế hoạch của Lý Tống năm 1992.)
a. KẾ HOẠCH LÀO: Liên lạc Tướng Vàng Pao, qua Lào công tác với đội quân kháng chiến H’Mong, tìm cơ hội đánh cắp máy bay tại Lào, bay về Hà Nội đánh sập Lăng Hồ Tặc bằng Anti-Tank Rocket hoặc Bom. Kế hoạch nầy cũng có thể thực hiện bằng cách đột nhập các phi trường chứa máy bay quân sự VC gần Hà Nội đánh cắp phi cơ để ném bom.

b. KẾ HOẠCH THÁI LAN: Sau khi kế hoạch hợp tác với Vàng Pao và H’Mong Kháng chiến bất thành lại được tin Tổng Thống Bill Clinton viếng thăm VNCS, tôi đã chuyển qua kế hoạch cất cánh từ Cao Miên. Do bị Người Dẫn đường phản bội, giấy phép bay bị FAA Miên tịch thu, phải chuyển qua Thái Lan, cất cánh từ Hua Hin bay về Sài Gòn rải truyền đơn kêu gọi đồng bào chớp lấy cơ hội công khai tập họp chào đón Clinton, biểu tình nổi dậy, lật đổ bạo quyền VC.

(3) ĐÀO HẦM: Dùng máy đào cống rãnh lọai nhỏ, đào đường hầm từ một vị trí thuận lợi gần Lăng Hồ Tặc và Hội Trường Ba Đình, dùng máy GPS định hướng đến tọa độ. Đào đến dưới Lăng và Hội Trường, đặt chất nổ có sức công phá mạnh, có bộ phận kích nổ từ xa hoặc bằng điện thoại di động (cell). Đúng thời điểm đã định, bấm nút kích nổ hoặc gọi số điện thọai đặt trong bom.

(4) PHÁO KÍCH: Mua chuộc, thuyết phục, đánh cắp Hỏa tiễn 122 ly hoặc súng cối, đại pháo. Người phụ trách là pháo thủ chuyên nghiệp sử dụng thành thạo các loại vũ khí nầy. Chỉ cần vài quả hỏa tiễn 122 ly, pháo, cối được điều chỉnh chính xác đủ khả năng sát hại các tên đầu sõ CS, đánh sập Lăng Hồ.

(5) CẢM TỬ: Dùng cảm tử quân lái xe bom hoặc mang bom tự sát bất thình lình đâm vào một trong hai mục tiêu trên. Không nổ bom tại các bến xe buýt, tàu điện ngầm hoặc khu thị tứ gây thiệt mạng thường dân vô tội như quân khủng bố, chỉ tấn công các mục tiêu đầu não chính trị hoặc quân sự nên sẽ không bị thế giới lên án hoặc kết án khủng bố. Công tác nầy nếu dùng tín đồ Muslim vào cuộc Thánh chiến sẽ có người tình nguyện để trở thành Thánh Tử đạo, lên Thiên đàng cưới 72 trinh nữ tuyệt trần, ở dinh thự 74 phòng, ăn 72 món… Nhưng với bản chất Dân-Tù của người VN, khó tìm được một Phạm Hồng Thái…trong đại bộ phận thanh niên sa đọa, trong đám quần chúng vô cảm và trong những Cựu Tù Chính trị, Tù binh hải ngoại bởi điều đáng “sợ” mới như ĐCB đề cập trong Thép Đen IV:“Bây giờ lại sợ chết no, Hết thời sắn độn bo bo ngày nào!”

(6) KHINH KHÍ CẦU-BONG BÓNG BAY : Dùng khinh khí cầu lọai nhỏ hoặc một chùm bong bóng bay mang chất nổ được kích hỏa từ xa. Nghiên cứu, thử nghiệm trước và bơm khí vừa “đủ” để khinh khí cầu hoặc bong bóng bay ở độ cao vừa phải, sát nóc Hội Trường hoặc Lăng Hồ Tặc (ở độ quá cao không gây hiệu quả lớn còn gây thiệt hại nhân mạng thường dân). Canh hướng gió để bay chính xác qua hai vị trí nầy, không chệch hướng quá xa như VC đang “chệch hướng XHCN” hiện nay. Cần thực tập nhiều lần tại những nơi vắng vẻ, đặc biệt theo dõi thường xuyên hướng gió thay đổi tại Hà nội. Người thứ nhì phụ trách kích nổ có thể quan sát bằng mắt trần (đứng gần mục tiêu) hoặc bằng ống nhòm (đứng xa) để bấm bom đúng lúc khinh khí cầu-bong bóng đến mục tiêu.

(7) PHI CƠ ĐỒ CHƠI (Toy Airplane): Rất nhiều trẻ VN hiện nay có khả năng tài chánh mua các lọai phi cơ đồ chơi và sử dụng khá nhuần nhuyễn đủ sức biểu diễn các động tác nhào lộn tuyệt cú mèo bằng remote control. Thiết kế lại phi cơ để có thể mang theo khối chất nổ nhỏ có sức công phá lớn. Điều khiển phi cơ bay đến mục tiêu và đâm vào nóc Hội Trường, Lăng Hồ để đánh bom vào thời điểm đã định.

8. XE ĐỒ CHƠI (Toy Car): Xe đồ chơi điều khiển từ xa cũng cần thiết kế lại để không bị mất thăng bằng và đủ sức mang nổi khối chất nổ phụ trội. Lợi dụng những lúc trời mưa, gần tối, bóng đêm, điều khiển xe tiếp cận Lăng Hồ theo hành trình đã nghiên cứu ít chướng ngại. Đội Lính Phòng Vệ Lăng Hồ khó phát giác, đề phòng. Kích nổ bằng remote control. Ý kiến nầy phổ biến nhiều năm trước khi Mỹ thí nghiệm Toy Cars tại sa mạc Iraq như một vũ khí tấn công mới.

3. TRUNG CỘNG XÂM LƯỢC

Thay vì “Biểu Tình tại Gia” trong nước hay “Biểu Tình Ngoài Đường” tại Thụy Sĩ và khắp nơi lên án Trung Cộng xâm lăng VN qua vụ Hoàng-Trường Sa, qua vụ Beauxit Cao Nguyên, chúng ta “chọc” cho Trung Cộng (TC) tấn công xâm lược VN càng sớm càng tốt mới còn cơ hội Cứu Nước! Khi TC xâm lăng, không “hợp tác với VC” để chống ngoại xâm như một số người, tổ chức chủ trương; trái lại, chúng ta sẽ “Ngư ông đắc lợi,” lợi dụng cuộc chiến để tiêu diệt VC, bởi kẻ nội xâm, nội thù còn nguy hiểm gấp ngàn lần “ngoại xâm, ngoại thù!” Còn VC thì càng ngày càng mất đất, mất biển, càng lệ thuộc tiệm tiến vào Tàu, và một khi bị hoàn toàn thống trị của Tàu qua tay của bọn ngụy quyền tay sai VC, chẳng quốc gia nào có quyền lên tiếng hoặc can thiệp. Nhưng một khi bị TC tấn công xâm lược công khai, và sau khi đã tiêu diệt trọn vẹn mọi mầm mống VC, Dân ta có thể đoàn kết một lòng để đánh ngoại xâm và thế giới có đủ pháp lý để đưa quân và vũ khí đến giúp. Đó là “đòn tự sát-sát địch” để sống còn như các phim kiếm hiệp khi bị địch thủ tấn công sau lưng và ôm chặt.

Như vậy, thay vì lên án TC xâm lược, chúng ta cần tìm biện phap “chọc” TC xâm lược càng sớm càng tốt để giải quyết đại nạn “nội xâm, nội thù” của VN, theo câu thơ viết theo giọng “Quảng Nôm, Quảng Ngỡi” (Quảng Nôm hay cỡi Quảng Ngỡi hay boàn/bàn) và kiểu đổi “con người” thành “con ngài” của Nguyễn Du khi bí vận, thiếu từ dựa theo ca dao:

“Thương cha đừng chọc ăn mày” à “Thương Tổ Quắc phải chuặc Ba Tàu!”

II. BÌNH ĐỊNH HẢI NGOẠI:

1. THÙ NHAU HƠN THÙ CỘNG SẢN: Tại sao Người Việt Tị nạn Hải ngoại thù nhau hơn thù cộng sản?!?

(1) Oán à ÂN: Phần lớn người tị nạn đều bị thiệt hại, hãm hại về một phương diện nào đó do VC gây ra. Kẻ bị tù đày như các cựu Tù binh, người bị sạt nghiệp như các cựu “Tư sản Mại bản,” người tan nhà, nát cửa, kẻ gia tán tình tan… Việc định cư tại các cường quốc tư bản, được sống trong xã hội văn minh, tự do, tiện nghi vật chất đầy đủ và tương lai rộng mở cho các thế hệ con cháu đã “bù lời” cho những tổn thất cũ nên trong thâm tâm, nhiều người thầm cám ơn: “Nhờ CS xâm lược Miền Nam gia đình đã được ‘đổi đời’!” Do vậy “Oán” biến thành “Ân,” kẻ thù ngoài mặt thành ân nhân trong lòng, “khắc cốt ghi tâm” tự nguyện trở thành “khúc ruột ngàn dặm” VC.

(2) Đối Tượng:

a. Ngụy: VC chỉ lên án chung chung: “Bọn Ngụy ác ôn, côn đồ, phản dân, hại nước” nên dù là “Ngụy” vẫn ít ai cảm thấy bị xúc phạm vì không bị chỉ đích danh, gọi chính tên cá nhân mình. Kẻ được gọi đích danh: “Thằng Tiệu, thằng Ky, thằng Lích…” (Thiệu, Kỳ, Nixon) lại “hãnh diện” vì thuộc diện nhân vật có thành tích chống Cộng, quan trọng được kẻ địch ghi nhận, trên cấp những thứ Xoài, Ổi, Mít… vô danh tiểu tốt. Có những Cá nhân, Tổ chức… cậy cục để “được” VC lên án “phản động” và dùng vỏ bọc nầy che mắt những kẻ nhẹ dạ, ngây thơ trong sự nghiệp “Chàng hảng” “Hòa giải-Hòa hợp” với VC.

b. Càng Thân Càng Hận: Đa số người Việt tị nạn không chống Cộng “quá khích” một mất một còn ngoài số phản thùng dùng chiêu bài chống Cộng để moi túi đồng hương đã lộ diện và chuyển hướng về phía có “lợi nhuận” cao hơn. Việc chống “Vẹm nằm vùng” cũng không kết quả vì chúng ngoài khả năng tài chánh tạo vây cánh còn dùng chiêu “chụp mũ” kiểu “vừa ăn cướp vừa la làng” gây hỏa mù làm ranh giới “Quốc-Cộng” trở nên tù mù, lẫn lộn nên mới có chuyện “tréo cẳng ngỗng”: Kẻ gây bất ổn nhất lại viết: “AI THẬT TÂM MUỐN CỘNG ĐỒNG SỚM ỔN ĐỊNH?” và là tác nhân “độc ngữ” (venomous) lại than thở: “Buộc lòng tôi phải lên tiếng thẳng thắn, và phải mổ xẻ thật sâu các ung bướu độc hại đang bắt đầu di căn lên não, xuống chân, bệnh liệt kháng đã ló mòi bất trị.” Và kẻ dối trá, làm hại sự nghiệp chống cộng lại viết: “Chúng tôi tôn trọng sự thật. Chúng tôi sẵn sàng lột mặt nạ bất cứ kẻ nào lường gạt, làm lợi cho Cộng sản!” Phe Chống Cộng ngày càng bể ra từng mảnh nhỏ chống nhau theo công thức “Càng thân à càng hận!” Người cùng phe biết “tẩy” nhau nên khi chuyển bạn thành thù chống nhau ác liệt hơn chống phe thù cũ. Đặc biệt người cùng nhà: Anh chị em ruột, dâu rể lại càng chống nhau độc địa hơn do “Ở trong chăn mới biết chăn có rận” như trường hợp tại Houston và San Jose !

c. Nâng Cấp vs Hạ Cấp: Dân Huế được vào Sài Gòn chơi đã tự thấy mình “cao cấp” hơn bè bạn suốt đời ru rú tại quê nhà. Dân du học còn được xem thuộc loại “người ngoài hành tinh” huống gì giờ này ta đã là dân Mỹ, Tây, Anh dù gốc… Mít! Ở VN, chỉ cần bằng Tú Tài, tốt nghiệp Đại học Sư phạm đã được dạy Trung học, mang hàm Giáo sư trong lúc ở Mỹ phải có bằng Tiến sĩ, phải qua 3 cấp mới được nhận danh hiệu Giáo sư thực thụ và hàng năm phải có 2 Tiểu luận được đăng trong các tập san chuyên ngành. Tiến sĩ trong vòng vài năm không có Luận án mới, khám phà mới, bằng cấp không còn giá trị. Luật sư VN dù không hành nghề hay chỉ chuyên nghề “xe cán chó” vẫn tự giới thiệu Luật sư. Bởi vậy Giáo sư, Tiến sĩ, Luật sư… VN khi đăng đàn được giới thiệu học hàm, học vị cũ tức đã được nâng cấp ngang hàng TS, GS, LS… Mỹ, Pháp, Anh. Việt kiều “áo gấm về làng” trở thành danh dự và ân nhân của dòng họ. Ngoài được “nâng cấp” trên mọi phương diện, Việt kiều còn được hưởng đủ thứ khoái lạc trần gian khi du lịch VN, những thứ cấm kỵ tại các nước Tây phương, lại có thể cưới vợ, lấy chồng trẻ, đẹp dù đang ăn tiền già tại Mỹ. Nếu chống cộng, tức chống kẻ giúp “nâng cấp” tột đỉnh, sẽ bị cấm về VN du hí. Ngược lại, người Việt hải ngoại lại “hạ cấp” nhau xuống hàng súc vật qua đủ thứ từ ngữ hạ cấp.

d. Sát Phật thành Phật: Chỉ cần xét qua một số lý do căn bản trên cũng thấy vì sao người Việt hải ngoại “Thù nhau hơn thù CS” và quyết tiêu diệt nhau đến cùng, không khoan nhượng. Trong khi người tị nạn có chí học hành đậu bằng cấp tại Mỹ và chống Cộng chân chính vẫn an nhiên tự tại trước cảnh “chó sủa trăng” thì kẻ chống cộng giả, vì tiền, vì danh hão với học hàm, học vị cũ lại điên cuồng lăn xả lâm trận cùng lũ Cống Cộng (thiếu h), chống-người-chống-cộng để khẳng định “A place under the sun” bằng mọi phương tiện, kể cả “Sát Phật thành Phật,” tạo “Gió tanh mưa máu” triền miên tại hải ngoại.

d1. Lạm Từ: Sự Thật: Thí dụ điển hình là đám Âm-Dương binh táo bạo dám nhái theo tên “Nhà xuất bản Sự Thật” – một cơ quan thuộc Đảng Cộng sản Việt Nam – và cuốn “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc” lấy tên “Nhóm Sự Thật Xuất Bản” để tung cuốn sách “Sự Thật Về Lý Tống” tại San Jose vừa qua sau khi bị tôi “Dạy cho một bài học” y chang phần trích sau của RFA – “Giải phóng miền Nam”: Cho ai và vì ai? Posted on May 2, 2011 by danlamthan: Sau khi chiến tranh kết thúc, nhận thấy Việt Nam có vẻ muốn ngả hẳn về phía Liên Xô, năm 1979, Trung Quốc đã xua quân tràn sang Việt Nam , nhằm “dạy cho Việt Nam một bài học”. Đến lúc này, Nhà xuất bản Sự Thật – một cơ quan thuộc Đảng Cộng sản Việt Nam – mới công bố những bí mật trong quan hệ Việt – Trung ở giai đoạn tiến hành “giải phóng miền Nam”, “đánh Mỹ cho Liên Xô, Trung Quốc, cho các nước xã hội chủ nghĩa và cả nhân loại”, qua cuốn “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua!”

d2. Hình Bìa: Ta vs Ta: Điều khôi hài là hình bìa nhân vật có tai, mắt, mũi, họng… “xấu xí, dị hợm và nham nhở” giống nét đặc thù tổng hợp của những kẻ viết bài bôi bác LT trong sách, nhất là mũ chóp mào, áo bay giống hệt tay “Phi công dởm” thường mượn công tác đấu tranh cho Lý Tống để “diện đồ bay” lí le với gái và thường dùng email ẩn danh của VDĐ. Đám Âm binh cố tình “xí trai hóa” khuôn mặt đẹp trai của đối phương bằng những nét dị hợm của từng tên trong bọn nên vô tình làm độc giả tưởng nhầm sách của Âm binh chống Âm binh tức Ta vs Ta! Âm-Dương binh không chỉ “Tam Ngũ” gồm “Ngũ đoản, ngũ tiểu, ngũ lộ” (Xem Tướng Bát đại -Tướng Ngũ đoản -Tướng Ngũ tiểu của Đông Nam Á) mà còn “Tam Lục” tức “Lục đoản, lục tiểu, lục lộ” gồm “Trí đoản, tâm tiểu và (hèn) khí lộ” nên các Diễn đàn có nhiệm vụ loại bỏ từng Âm-Dương binh một để trong sạch hóa làng Lưới. Do nguyên cớ nầy Thế Giới Tân Plato có ý tạo một nhân loại mới trong đó “Mỗi nhan sắc là mẫu hình tuyệt trác” như một điều kiện cơ bản để loại trừ Mặc Cảm, nguồn gốc của mọi đố kỵ, ghen ghét, hiềm thù, phát sinh mọi tệ nạn xã hội. Mặc cảm xấu xí ngoại hình, bệnh hoạn thể hình sinh ác cảm đối với người mạnh khỏe, đẹp đẻ, hào hoa. Kết quả: Âm-Dương binh tìm cách tự sướng qua hành động thủ dâm tư tưởng, thể xác và mang niềm khát khao mơ ước của Mỹ đen: “Hiếp dâm một gái Mỹ trắng trẻ đẹp để nhận án tử hình sướng hơn suốt đợi bị các ‘mợ sồn sồn’ chê bỏ.” Mặc cảm thất học sinh thù ghét giới trí thức bằng cấp bởi khả năng bản thân chỉ đủ dùng bắp thịt lao lực hay chửi thuê, viết mướn bằng mớ vốn chữ hạ cấp, rẻ tiền để nuôi thân hoặc ăn bám, ký sinh xã hội nên đầu óc ám ảnh bởi hận đời đen bạc, hận thù người hơn mình về mọi phương diện: Tiền tài – Địa vị – Danh vọng – Ái tình…

d3. Ký Sinh… Tồn: “Thay Lời Tựa” có đoạn: “Người Việt tị nạn hải ngoại dứt khoát không thể làm ngơ, chấp nhận cho những kẻ xấu lợi dụng chiêu bài chống cộng bịp bợm, biển lận niềm tin hầu làm động lực sinh tồn qua việc móc túi đồng hương. Do đó, những bài viết trong tập sách này chỉ nhằm một mục đích là, vạch trần những âm mưu và thủ đoạn làm tiền của Lý Tống…” Từ ngày tị nạn tại Mỹ đến nay, LT tôi chỉ lãnh eo-phe 5 tháng và tất cả tiền trợ cấp đều dùng để yểm trợ Kháng chiến, các Tổ chức gây quỹ từ thiện, Trại Tị nạn và Thân hữu. Khôi hài hơn là kể từ ngày hoạt động, Đồng Bào đóng góp tổng cộng 75.393 MK trong lúc tôi yểm trợ 96.871 MK (tiền từ dịch vụ CD, DVD, Áo Thun, Kỷ Vật như các Ca Sĩ và Sách Ó Đen + tập Báo Anh ngữ như các Văn Sĩ) tức hao tiền túi hết 21.478 MK! Nếu tính việc dùng chống cộng làm “nghề kiếm cơm” thì trong 20 năm với cấp Tiến Sĩ lương hạng bét $50 ngàn/năm, tôi cũng kiếm 1 triệu. $1 triệu – $75.393= $924.607 tức LỖ hơn 900 ngàn MK, chưa kể phải bị giam cầm thêm 13 năm (ngoài 8 năm tù “Cải Tạo” + Vượt Biên) gồm 6 năm tại nhà tù VC trong Phi Vụ Saigon1 và 7 năm tại nhà tù Thái Lan trong Phi Vụ Saigon2!!! Trong khi những Âm-Dương binh lên án LT móc túi chưa bao giờ móc túi mình, chỉ móc túi thiên hạ, ăn bám tiền trợ cấp xã hội dài dài. Có anh già mất nết còn bắt xã hội cưu mang thêm babysitter của mình và bắt kẻ nô lệ tình dục phục vụ tấm thân ký sinh bệnh hoạn từ tinh thần đến thể xác trong những ngày chờ xuống lỗ… hầm cầu!

d4. Tám Thứ Ngợm: Trong bài “Cái Gọi Là Quan Hệ…” Tôi phân tích Tám Thứ Ngợm gồm Ngợm Giặt Quần, Ngợm Cùi Hủi, Ngợm Chó Lạc, Ngợm Dị Hợm, Ngợm Cò Mồi, Ngợm Bợm Nhậu, Ngợm Đồng Nghiệp và đặc biệt Ngợm Kháng Chiến chuyên dùng văn nô, bồi bút “lên án dởm” Tổ Chức mình, tự gán dởm những Người, Tổ Chức chống Cộng có thành tích khác vào Tổ Chức mình, thành “tay sai” mình, tự nâng cấp “Trùm Sò Hải Ngoại” trong mưu đồ phá thối, phá nát Cộng Đồng và Lực Lượng chống Cộng Hải Ngoại để được VC chọn làm “đối tượng, đối trọng” trong ván bài “Hòa Giải-Hòa Hợp.” Chu Sa, Âm binh bồi bút của Ngợm Thứ Tám, dùng chiêu “Đánh bùn sang ao,” đưa Cá nhân nhận $75.393 tiền yểm trợ làm bình phong che chắn, lãnh đạn dùm cho Tổ chức vơ vét của Đồng Bào trên $20 triệu! Không những yểm trợ Kháng Chiến mỗi tháng 100 MK trong suốt gần 2 năm, tôi còn mua “Life Insurance” 300 ngàn MK với tên người thụ hưởng Kháng Chiến sau khi bắn chết Bố Teen tại New Orleans. Tất cả các cuộc gây quỹ của Mặt Trận/Việt Tân yểm trợ Lý Tống trong tù tôi không đều không biết và không hề nhận được đồng xu nào chuyển đến. Tôi chỉ biết một vụ duy nhất tại Atlanta do phe đối lập thông báo và khi liên lạc để nhận tiền Đồng Bào yểm trợ, Chủ tịch CĐVT ra điều kiện: “Anh phải đến thăm chúng tôi trước. Nếu không, chúng tôi không những không giao lại 5.500 MK còn cho người đến phi trường biểu tình chống anh!” Và cuối cùng đã “quỵt” 5.500MK nầy với lý do: “Anh đã về Mỹ nên đâu cần tiền yểm trợ nữa! Chúng tôi dùng tiền nầy vào công tác chống cộng khác!”

2. ĐOÀN KẾT THEO ĐỘI NGŨ

(1) LÝ DO KHÔNG THỂ ĐOÀN KẾT: Trước kia tôi thường dùng chiêu bài “Đoàn Kết Trong Chia Rẽ” nhưng từ “chia rẽ” tương phản với “đoàn kết” nên khẩu hiệu không có tính thuyết phục. Chiêu bài nầy được dùng để giải quyết vấn nạn: Có những Tổ chức, Đoàn thể cùng thành phố, cùng mục đích Giải thể Cộng sản VN, cùng ủng hộ tôi nhưng lại chống nhau nên công tác đi thăm viếng Đồng Bào do các Nhóm nầy tổ chức trở thành bài toán hóc búa. Nếu không có giải pháp thích hợp, tôi sẽ mất 1 trong 2 hoặc mất cả 2 Tổ chức đã từng yểm trợ mình trong thời gian bị giam cầm tại VN hay Thái Lan. Giải pháp nầy cuối cùng không thể thực hiện vì lý do đơn giản: Công tác biểu tình chống Nguyễn Minh Triết (NMT) hay biểu tình yểm trợ Lý Tống (LT) mục đích chính không phải là chống NMT hay yểm trợ LT mà chỉ “dùng NMT và dùng LT để chống nhau, giết nhau” như một thính giả Đài TNN đã phát biểu! Ngay cả những cuộc biểu tình tranh đấu cho Hoàng Sa-Trường Sa, yểm trợ quốc nội nổi dậy cũng được dùng cho mục đích “hơn thua” qua cách đếm đầu người tham gia để báo cáo chứ không thực lòng đau xót vì đất, biển Tiền nhân gầy công xây dựng bị mất vào tay kẻ thù! Và đó mới chính là SỰ THẬT cần viết thành sách để ghi vào sử sách và truyền lại hậu thế, hậu sinh!

(2) MÔ HÌNH ĐOÀN KẾT THEO ĐỘI NGŨ

Trong các dịp Lễ lớn hàng năm như Tết, Ngày Quốc Hận, Ngày Quân Lực, hay Biểu Tình Yểm Trợ Quốc Nội Nổi Dậy, Hoàng Sa-Trường Sa… thay vì tổ chức khác nơi, khác ngày hay khác nơi, cùng ngày, nên tổ chức cùng nơi, cùng ngày và phân chia vị trí qua bốc thăm. Mỗi Tổ chức, Đoàn thể… bình đẳng, tự vận động Thành viên và Đồng bào của mình, tự túc mọi phương diện, đặc biệt cờ xí, banner, poster của Tổ chức mình để Biểu dương Lực lượng. Ban Tổ chức chỉ phụ trách ấn định ngày giờ, thuê mướn địa điểm, dựng sân khấu, thiết kế chương trình và mỗi Tổ chức sẽ đóng góp phần Văn nghệ Đấu tranh. Biện pháp này lợi nhiều mặt và cho mọi phe phái:

a. Thi Đua: Vì đây là dịp Biểu dương Lực lượng nên Tổ chức nào cũng tích cực vận động để người phe ta tham dự đông hơn, cờ xí rợp trời hơn, phần đóng góp của mình đặc sắc hơn… phe địch nên kết quả biểu tình thành công hơn, ảnh hưởng lớn hơn. Đây cũng dịp xác định “thực lực” của mỗi Tổ chức để loại bỏ dần những Tổ chức “hữu danh vô thực” thuộc loại “Tướng Không… quân,” như 80 Tổ chức mà tổng số tham dự chưa tới 400, tức trung bình 5 người mỗi Tổ chức!

b. Địa Phương: Dân bản xứ và các sắc tộc khác sẽ không khinh thường chúng ta, các Đại diện dân cử sẽ không đánh giá thấp sức mạnh chúng ta vì tinh thần chia rẽ như từ trước đến nay bởi vì cạnh tranh công bằng thay vì đấu đá nhau là một trong những điểm mạnh của phe Thế giới Tự do.

c. Cố Hương: Nếu cuộc Biểu tình Yểm trợ VN nổi dậy ngày 27/3/2011 tại khu thương mại Lion Plaza do Phong Trào YTTTDC cho VN tổ chức hay cuộc Biểu tình toàn thế giới do Ủy Ban Liên Lạc CĐNVQGHN phát động vào ngày 30/4/2011 được mọi phe phái tham dự theo kế hoạch Đoàn Kết Theo Đội Ngũ (không care Ngài Tổng Thư Ký Phong Trào hay Ủy viên Liên lạc CĐNVQG/HK và DƯƠNG binh của Ngài) ta có thể tập hợp hàng ngàn người tham dự để gửi một tín hiệu có sức nặng đáng kể đến bọn Đầu sõ Đảng CSVN và các Lực lượng Đấu tranh Quốc nội.

3. BIỆN PHÁP CHẤM DỨT CHIA RẼ

Đoàn Kết thực sự không được, Đoàn Kết Theo Đội Ngũ cũng không xong, để Sự nghiệp Giải thể Chế độ CSVN không bị vô hiệu hóa bởi những Cá nhân, Tổ chức xem quyền lợi bản thân và phe nhóm trọng hơn quyền lợi chung, vẫn tiếp tục chủ trương chia rẽ, chống nhau, cần phải áp dụng tối thiểu một trong 3 biện pháp sau:

(1) Tẩy Chay: Đồng Bào cương quyết không tham dự các hoạt động và không yểm trợ tài chánh cho những Tổ chức chủ trương chia rẽ hoặc ngoan cố sân hận vì những chuyện vặt vãnh, tục tĩu có tính cá nhân, bầy đàn… tiếp tục chống hợp tác trong thời điểm Tổ Quốc Lâm Nguy. Tại sao chúng ta lại phí thì giờ, công sức và tiền bạc yểm trợ cho những tập đoàn lợi dụng ta cho những mưu đồ, lợi ích riêng của phe nhóm, chẳng làm lợi còn làm thiệt hại Sự nghiệp Chống Cộng?! Trước đây khi phát biểu “Tẩy chay những Phe nhóm hoặc Cá nhân không chịu Đoàn Kết” lời tôi đã bị suy diễn thành “ám chỉ BĐDCĐ” hay khẳng định “LT đòi tẩy chay BĐDCĐ” tức phe CT, tức “Cộng Đồng” và sau đó được CT dùng TD, báo của Cộng Đồng, do CT toàn quyền chọn bài, “chơi” luôn 6 bài công kích và từ đó được 2 trong 4 tay viết chủ lực của Ngài CT “đánh” dài dài. Không chỉ dùng tay chân bộ hạ, trong Đại Hội Thường Niên 2010 của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ tại Nam Cali, Ngài CT còn trực tiếp “chống phá” tôi. Khi biết tôi được mời làm khách danh dự và phát biểu, Ngài CT phản đối nhưng thất bại vì Chủ tịch các Tiểu bang biểu quyết mời tôi lên Chúc Mừng Đại Hội. Vậy mà tôi vẫn vui vẻ bắt tay, tặng quà CT ta như các CT khác, vẫn tham dự, vận động LĐCT tham dự biểu tình yểm trợ dù Ngài CT làm Tổng Thư Ký. Khi Phong Trào ra Lời Kêu Gọi do tôi vận động theo điều kiện của họ, LĐCT vẫn không tham dự, lại tổ chức biểu tình riêng tại San Francisco, tôi quyết định sẽ không đến với cả hai bên đến khi nào LĐCT và BĐDCĐ chịu ngồi chung đấu tranh theo biện pháp Đoàn Kết Theo Đội Ngũ. Nếu đa số Đồng bào tại Bắc Cali cũng áp dụng biện pháp Tẩy Chay, hai phe chống nhau cuối cùng phải đầu hàng, chịu hợp tác trong cuộc đấu tranh chung và ngưng mọi hình thức đánh phá, tàn sát nhau, không chịu đoàn kết mặc dù nhiệm kỳ Chủ tịch “homeless” hiện tại (Trụ sở CĐ từ nhà xập xệ lên building hoành tráng, xuống share chung Khu Hội và cuối cùng… homeless!) sẽ chấm dứt năm đến và chắc chắn sẽ bị Đồng Bào Bắc Cali hạ bệ trong kỳ bầu cử đến vì ngay chính các Chiến hữu Trường Võ bị Quốc gia Đà Lạt còn bất bình, không chấp nhận vị CT xuất thân cùng lò đào tạo huống gì người ngoài?! Điều khôi hài là LĐCT tự cho rằng Nhóm mình bị nhiều Tổ chức (không chỉ tại San Jose) ghét, âm mưu loại trừ vì có uy tín lớn, có triển vọng thăng tiến lên “trùm sò” trong khi từ ngày thành lập đến nay càng đánh càng thua, đánh lớn thua lớn, đánh nhỏ thua nhỏ, từ bại tới xuội! LĐCT “ôm” Khu Hội qua vụ gây Quỹ làm SBTN bị ăn “đạn lạc.” Theo quan sát, cách thuận tiện nhất là Michael Lưu dành phòng Thư viện chứa sách để Khu Hội làm văn phòng và lập bàn thờ thì việc thờ cúng Lãnh đạo và Tướng Lãnh sẽ trang trọng hơn, nơi sinh hoạt thoáng đãng hơn và sở hụi chi phí dễ đảm trách hơn. BĐDCĐ nhiệm kỳ sắp tới nếu gom bi chung với Khu Hội và LĐCT thành một mối, dùng chung Trụ sở của LĐCT càng tiện cho việc đi lại của Đồng Bào và tiết kiệm tiền túi của các Mạnh Thường Quân.

(2) TÁC NHÂN PHÂN HÓA: Ở tù nhiều năm cũng dởm, không ở tù ngày nào cũng dởm. Nói chung, bất cứ ai dấn thân đấu tranh hay được/tự dán mác đấu tranh đều dởm, đều cò mồi VC!

(21) CÁO BUỘC. Bảo Giang: “Phần tôi thì tin rằng người viết ra những dòng chữ trong tác phẩm Vô Đề thật khó tồn tại trong cái xã hội ác độc của Việt cộng. Đặc biệt người dám gọi HCM bằng thằng, bằng nó thì theo tôi có lẽ Ngài đã đi….. tàu xuốt lâu rồi!” Như vậy “chỉ đồ hèn còn sống, tất cả anh hùng đều đi… tàu xuốt lâu rồi!” Đặng Phúc: “Nguyễn Văn Lý, Lê Thị Công Nhân âm mưu cứu nguy “Đại Hội XI”(!) Lời kêu gọi “nhân dân vùng lên” của Nguyễn Văn Lý có mục đích gì?” Đặng Văn Nhâm: “Việt gian cộng sản Trần Phong Vũ, chó săn tay sai bảo vệ cho tướng công an việt cộng Nguyễn Chí Thiện nằm vùng ở Mỹ.” Lữ Giang: “CS thành lập những tổ chức chống cộng giả để câu các con mồi vào rồi tóm cổ. Khối 8406 đang là một nghi vấn ‘chống cộng cò mồi.’ Trần Anh Kim, Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân… đều bị bắt, bị kết án nặng, trong khi Linh mục Phan Văn Lợi, trưởng ban điều hành ‘chống cộng theo kiểu ông cố nội thằng Việt Cộng,’ ra tuyên ngôn, kháng thư… chửi cộng sản thoải mái bằng những lời lẽ rất nặng nề mà chẳng sao cả. Tốt hơn cả là đừng dính líu đến Khối 8406;” “Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế là một trường hợp cần lưu ý. Ông Quế vốn là một chính khách phèng la, cơ hội chủ nghĩa, thùng rỗng kêu to. VC theo dõi để khám phá những tổ chức muốn dùng ông làm con bài. Chiều 26.2.2011 công an đã bắt ông với mục tiêu xét nhà để tịch thu hard disk trong computeur lưu trữ hơn 60.000 tài liệu kích động, kêu gọi chống Nhà nước cùng ‘Lời kêu gọi toàn dân’ xuống đường biểu tình lật đổ chế độ làm bằng chứng, rồi thả ra chưa đầy 48 giờ. Liên lạc với Nguyễn Đan Quế có thể bị họa. Tại sao Ls. Cù Huy Hà Vũ, Blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Blogger/Luật gia Anh ba Saigòn Phan Thanh Hải vẫn bị tiếp tục giam cầm?” Hàn Giang Trần Lệ Tuyền: “Vì vậy, tôi muốn nói tên điệp viên cộng sản Nguyễn Chí Thiện và đồng bọn cũng giống như những con rắn lục, chúng đang nằm ẩn núp dưới cái vỏ mầu xanh cùng mầu lá xanh của Người Việt Quốc Gia. Nếu chúng ta vì ngây thơ, hoặc thờ ơ, thì chắc chắn sẽ có một ngày chúng ta sẽ từ tê liệt cho đến chết, bởi những độc chất từ cái nọc độc của chính những con rắn lục mà chúng ta đã từng nuôi dưỡng nó…”

“Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.” Sống sát nách một đối tượng xấu xí lại bị hơn “Một ngàn năm đô hộ giặc Tàu,” ta không chỉ giống họ mà còn tệ hơn họ nhờ Đảng CSVN đã dùng “Trí tuệ” đưa “Người Việt Xấu Xí” lên tới “đỉnh cao!” Trong nước vì Quyền Tự do Ngôn luận hạn chế, Nhà Cầm quyền VC muốn bắt ai, kết tội gì, giam cầm bao nhiêu năm… vì vạ miệng cứ tự nhiên tiến hành. Có ai thắc mắc chỉ cần “nhai đi nhai lại” câu: “Tại Việt Nam không có tù chính trị, chỉ có những người vi phạm luật hình sự” là xong. Ở hải ngoại, vì quyền Tự do Ngôn luận vô hạn chế được “Tu Chính Án Thứ Nhất Hiến Pháp Hoa Kỳ” bảo vệ, các Chí Phèo mạng muốn chửi ai, lăng nhục ai, chụp mũ ai… chỉ cần bịa đặt chuyện hoặc áp đặt vào miệng đối thủ chuyện bịa đặt mà chẳng sợ phạt vạ vì hầu hết đều thuộc dạng “Trên răng dưới lựu đạn” chẳng ai rỗi hơi đi kiện. Dù xui tận mạng bị đưa ra Tòa, có thua cũng chỉ cười trừ, chẳng có xu nào để mất!

Đọc tên những người bị chụp mũ cò mồi VC ở trên dù có kinh nghiệm “Điều nói láo lập đi lập lại 100 lần cũng có người tin” có lúc còn thấy… ngờ ngợ. Đến khi đọc bài của Âm binh Chu Sa “Anh Hùng Cộng sản Lý Tống” thì thực sự “tá hỏa!” Một kẻ như Lý Tống tôi kể từ thời Tiểu học vẫn còn người biết và nhớ: Đó là cô giáo dạy lớp Ba trường Tiểu học An Cựu đang ở San Jose, đến thăm khi Tuyệt Thực và tặng tấm ảnh chụp cả lớp thời xưa. Bạn cùng xóm (có người còn nhớ cả cảnh tôi plonger từ cây sung xuống sông mỗi chiều đi tắm!), bạn học Nguyễn Tri Phương, Quốc Học, kể cả bạn “Cours particulier de Français” của Thầy Thông Kho Rèn như Bà Sếp VT, Không Quân Khóa 65A, Phi đoàn 122, 548, Tù các Trại Lam Sơn, 52, 53, A30, Xuân Phước, Ba Sao, các bạn phụ giúp trong các Phi vụ Saigon 1-2, Havana, Olympics… có mặt khắp nơi từ Mỹ, đến Úc, Âu, Gia nã Đại… Vậy mà có kẻ còn dám chụp mũ “Anh hùng CS” hay “Gián điệp nhị trùng” thì làm sao cỡ Nguyễn Chí Thiện hay các người CS phản tỉnh có khả năng tự chứng minh mình không phải… gián điệp được cài ra hải ngoại hay đấu tranh… cuội quốc nội?! Ngay chính các vụ: “Đạo thơ, Giành công đàn em, Tình Chú/Bác-Cháu, đặc biệt Ra Tòa VC” đều có đủ bằng chứng trong sách Ó ĐEN, trong Video Huyền Thoại Lý Tống và Youtube mà Âm-Dương binh còn dám phịa chuyện. Hoàng Nhân, người anh bị VC giết bằng thuốc độc năm 2001 vì nghi có dính líu trong các phi vụ Lý Tống mà vẫn có kẻ “vo tròn, bóp méo” nâng cấp lên “Ủy viên Bộ Chính Trị!” Tú Gàn từng viết: Lý Tống “khóc” trước Tòa huống gì VDĐ bịa chuyện “Lý Tống đầu hàng VC trong phiên xử vụ về VN 1992 qua cuốn tape Nam trân ghi lại” dù có Video ra Tòa VC phần I và II tại: http://www.youtube.com/watch?v=HHkGFG3Nbm0&feature=related

http://www.youtube.com/watch?v=WWOdx2RShHE&feature=related

Khôi hài là chính những Âm-Dương binh này lại dám viết: “Báo chí hay diễn đàn điện tử là nơi phổ biến tin tức, trình bày quan điểm, môt cách lịch thiệp, tranh luận sự thật, lẽ phải, công bằng, lý tưởng tôn giáo, hay chính trị……để giúp cho con người thăng tiến hơn. Chúng tôi tôn trọng sự thật. Kẻ thù duy nhất của chúng tôi là Đảng Cộng sản Việt Nam đang tàn hại dân tộc Việt và dâng hiến một phần giang sơn của Tổ Tiên cho Tàu cộng” thì thật hết thuốc chữa!

Đòn hỏa mù các Âm-Dương binh đang tạo ra tại Hải ngoại còn ác độc hơn cái xã-hội-ác-độc-của-Việt-Cộng mà BG đề cập bởi VC phất cờ đỏ tấn công tiêu diệt phe địch còn Âm-Dương binh phất cờ vàng tấn công tiêu diệt phe ta và người chống Cộng hay người phản tỉnh có lòng! Đúng là “Áo Quốc Gia, Hồn ma Cộng.” Không chỉ mong yên thân trong nhà tù chờ ngày mãn án như các Nhà Đấu tranh quốc nội, tôi còn thường xuyên “đụng độ,” “đấu khẩu,” đòi và đạt được “4 Yêu Sách” cho Tù Chính trị và Tôn giáo: “Không ở chung với tù Hình sự, Không lao động, Sinh hoạt tự do, Đọc sách báo tự do” ngoài các cuộc vượt ngục, chống đối từ thời “Cải Tạo” đến thời “Không Tặc” mà vẫn bình yên trở về. Những câu tuyên bố ở các Trại Lam Sơn, 52, 53, A30… đã được nhiều người nhắc đến. Những vụ “đụng độ” sau cùng ở Ba Sao, Nam Hà có nhiều nhân chứng như Phạm Đức Hậu, Trần Tư, Đoàn Viết Hoạt, Thầy Tuệ Sĩ, Cha Hiếu ... Đâu phải chỉ đồ HÈN còn sống và những người bất khuất đều đã… đi tàu suốt hết rồi!

(22) PHƯƠNG PHÁP THỨ BA: VC “thành lập những tổ chức chống cộng giả để câu các con mồi vào rồi tóm cổ,” và dùng “phèng la” NĐ Quế để theo dõi, khám phá những tổ chức muốn dùng ông làm con bài” theo trình bày của Lữ Giang (LG). Lý luận nầy có những điểm bất ổn sau:

- Câu các “con mồi” và các “tổ chức” tức là có người chống cộng và tổ chức chống cộng “thật,” không lẽ lại câu “mồi cò mồi, tổ chức cò mồi?”– Nếu đã có con mồi “thật,” tổ chức “thật” vậy họ là ai? Tại sao LG lại xem tất cả đều thuộc dạng “đáng nghi vấn và không nên dính líu?” – LG dùng luận điểm nầy cũng giống Âm-Dương binh đặt nghi vấn: Các phi vụ rải truyền đơn do VC “dàn dựng” để có cớ bắt các nhà Dân chủ- Đấu tranh quốc nội… để phản bác tuyên truyền của “bọn phản động nước ngoài” thường nói xấu “chế độ ta” bắt người tùy tiện, muốn bắt ai, lúc nào, chẳng cần lý do, bằng chứng?!

(23) LỢI-HẠI: Đã có những Tổ chức, những Con mồi “thật” thì việc VC gài người vào phá hoại như từ trước đến nay là chuyện bình thường. Còn bảo VC tự lập ra Tổ chức cò mồi, dựng ra tên cò mồi để lên án CS, để chửi ông cố nội, cố tổ HCM thì thật là lối suy nghĩ ấu trĩ. CS chỉ muốn xã hội ổn định 100% và bất cứ bất ổn nào, dù nhỏ, cũng phải diệt trừ ngay như Bắc Hàn, Cuba, ngu gì cho “quậy giả” làm rối loạn trật tự? Riêng VNCS, VC không thể sống cách ly, không thể tự lập, và do còn bị lệ thuộc vào các nước tự do để làm giàu, để giảm bớt lệ thuộc vào quan thầy TC, chúng phải “du di” chứ đâu có thể tự tung tự tác như 2 quốc gia trên? Cứ xem cảnh “Bắt-Thả” trước mỗi biến cố quan trọng đủ thấy VC quan ngại áp lực bên ngoài và dùng biện pháp “Bắt-Thả” để “Deal” khi cần. Kẻ bị tù, người không bị tù cũng do nhiều yếu tố: Bứt giây động rừng, người có số ở tù hay không, ảnh hưởng, phản ứng của từng đối tượng… và cũng có thể là đòn ly gián: Kẻ bắt người không để gây nghi kỵ nhau. Vài tục ngữ về CUỘI và THỢ CHỬI để quý vị nghiên cứu:

- “Cuội hơn xuội;” “Cuội trong lợi – Cuội ngoài hại;” “Cuội ngoài hung – cuội trung kiết;” Hoặc “Cuội cò mồi hơn tồi câm miệng;” “Chửi trong giúp nước – Chửi ngoài hại nước;” “Chửi trong kiết – Chửi ngoài triệt/hung;” “Chửi ngoài hung – Chửi trung/trong kiết.” (trong hay trung nước) Nếu trong nước cứ “xuội lơ,” tức chỉ toàn nghe Đài suốt ngày lải nhải: “Đảng quáng bịnh, bác Hồ bí đái”(quang vinh, vĩ đại) và “Sự nghiệp bác Hồ bí đái sống mãi trong quần… chúng Bà” thì VN sẽ mút mùa lệ thủy làm nô lệ CS. Vậy bất cứ ai dám chửi VC ở trong nước, dù chửi cuội, cò mồi cũng cần yểm trợ họ hay trả tiền cho họ làm công tác này. CSVN có bị Cách Mạng Hoa Lài lật đổ hay không là do người CS trong nước tiến hành. Chúng ta hải ngoại chỉ yểm trợ. Cần nhớ hai nguyên tắc chính: “Muốn thắng CS trước hết phải thua CS” và “Chỉ có người CS mới thắng được CS.” Có thể vì nắm rõ quy luật nầy nên CS dùng các cánh tay nối dài ở hải ngoại bằng mọi cách tiêu diệt các Nhà Dân chủ quốc nội, những Người CS phản tỉnh bằng mọi phương diện, trong đó có chiêu lên án CUỘI, CÒ MỒI?!?

(24) ÂM BINH-DƯƠNG BINH

Tôi định viết bài “Âm Binh-Dương Binh: Ai nặng tội hơn?” nhưng do bận vài việc nên tạm sơ lược ở phần nầy. Tại San Jose vừa qua có “khiếu nại” Người dùng tên thật vs Âm binh. Nhưng sau điều tra, Phố Nắng lại khám phá chính những Dương binh này cũng đồng thời là Âm binh lén lút. Phe nầy chửi phe kia dùng Âm binh và tự xem Dương binh là chính nghĩa. Vậy thử xem hai loại Âm binh-Dương binh khác nhau thế nào và loại nào nặng tội hơn? Khi viết sách, bài, nhiều người dùng “bút hiệu” bởi “tên cúng cơm” cha mẹ đặt một số không đẹp (hoặc dị hợm vì sợ Bà bắt) hay không mang ý nghĩa mình muốn. Có người họ Cao dùng tên họ Nguyễn nhưng vẫn tự xem mình thuộc Dương binh! Âm binh cũng là một loại bút hiệu nhưng dấu kín tông tích. Có Thân hữu cũng từng khuyên tôi lấy tên khác khi viết bài hay để người khác viết thế mình. Tôi không đồng ý vì nghĩ rằng người đường đường chính chính cần gì phải ẩn danh và chuyện mình mình hiểu, người khác, dù yêu mến, cũng không thể biết rõ, không có đủ tài liệu để trưng dẫn, chứng minh.

Tại sao phải Âm binh và Lợi-Hại của Âm binh so với Dương binh?!

a. Âm Binh: Khi dùng nick Âm binh, người viết trước nhất là kẻ “hơi bị… HÈN.” Âm binh dấu tẩy để tránh bị chửi đích danh, bị thưa kiện, bị hành hung trả thù nếu bị biết mặt, tên thật. Âm binh có thể viết bậy, viết sai những điều người có lương tâm không dám viết. Âm binh xấu hổ vì chuyện làm sai trái nên trốn mặt. Vì những “khuất tất” nầy nên lời phê bình, chỉ trích của Âm binh ít hiệu quả bằng Dương binh.

b. Dương Binh: Dương binh vừa dùng tên thật, vừa dùng bút hiệu như Âm binh, nhưng những bút hiệu này đã được phổ cập nên nhiều người biết là nhân vật nào. Cũng không thiếu Dương binh xuất hiện dưới hai mặt như nêu trên. Ngoài việc có thể bị thưa kiện, hành hung, Dương binh có nhiều lợi thế hơn và những lợi điểm giống Âm Binh. Lợi thế giống: – Dương binh không sợ bị kiện vì hầu hết các tay viết đánh phá, lăng nhục thuộc loại sống bằng trợ cấp, tiền già, tiền hưu, nói chung phần lớn là những “ông già mất nết” vì các thành phần trẻ lớn lên tại Mỹ ít rành tiếng Việt và bận bịu sự nghiệp, mưu sinh thay vì “vô công rỗi nghề” sinh “nhàn cư vi bất thiện.” – Dương binh cũng không sợ bị hành hung vì thói tục “Kính lão đắc thọ,” vì biết người bị lăng nhục không dám đụng vào cái thân xác “hom hem” “bèo nhèo” mạnh tay bởi đương sự có thể “ăn vạ” làm sạt nghiệp hoặc “tắt thở” bất tử càng nguy hiểm. Như vậy Dương binh HÈN hơn Âm binh vì tự hạ giá mình xuống hạng… Chí Phèo, tự xem mình cùi hủi thiên hạ phải tránh, không dám đụng. Lợi điểm khác: – Dương binh thường dùng ngòi viết làm nghề sinh nhai như chủ báo, ký giả, viết sách, chửi thuê-viết mướn. – Build up tên tuổi mình (dù bằng cách “Sát Phật thành Phật”) để từ “vô danh tiểu tốt” trở thành “hữu danh vô… loại.” Dương binh là loại vô liêm sỉ, mặt chai mày đá hơn Âm binh khi làm chuyện bậy như hư cấu, bịa đặt để lăng nhục, quậy phá vì: Dương binh -Âm binh tương tự trường hợp hai kẻ “loạn luân”: Một người thì lén lút, dấu diếm vì nhận thức hành động loạn luân là xấu hổ, vô luân; một người thì bô bô trơ tráo kể thiên hạ nghe chuyện mình làm bậy với con cái, anh chị em… vì xem việc loạn luân là… một thành tích! Do đó Âm binh còn có thể chữa trị vì còn biết xấu hổ, biết Đúng-Sai, trong khi Dương binh (DB) thuộc loại “hết thuốc chữa!” Thí dụ điển hình: Trong buổi chào cờ Tết, bất ngờ nhận ra một DB trong số Thân hữu đang bắt tay, tôi giải hòa: “Dù hàng ngày chửi nhau như chó với mèo, nhưng đầu năm cũng nên bắt tay một phát.” Vậy mà ngày hôm sau lại thấy DB tiếp tục cà khịa mình trên Diễn Đàn. Vẫn không nản lòng, khi trả lời, tôi lịch sự dùng danh xưng Bác, DB lại móc méo tiếp: “Có lẽ LT tôi bị Đồng Bào bỏ rơi nên phải đổi tông làm lành với DB!” Qua một số phân tích trên, ta thấy Dương binh nặng tôi hơn Âm binh và đáng bị trừng trị nặng tay hơn Âm binh. Việc Diễn Đàn Phố Nắng ưu tiên Dương binh hơn Âm binh, chỉ loại trừ Âm binh, giữ Dương binh là chưa thấu tình, đạt lý. Muốn loại bỏ Âm binh-Dương binh để làm trong sạch các Diễn Đàn và các phương tiện truyền thông khác, điều cơ bản là không đăng những bài viết dùng từ ngữ thô tục, thấp kém, những bài có mục đích đánh phá thay vì xây dựng, những bài chụp mũ không có cơ sở, bằng chứng. Thứ nhì, như một số báo thường làm: Mỗi bài viết cần có vài hàng giới thiệu tác giả, có hình, số điện thoại, địa chỉ càng tốt. Hoặc ít nhất những người muốn gia nhập Diễn Đàn, dù muốn dùng bút hiệu, cũng phải khai Tên thật, địa chỉ thật, số phone thật để Người Điều hành Diễn Đàn có thể check bằng gọi điện thoại, gửi thư có hồi báo để xác nhận người thật, địa chỉ thật, phone thật trước khi chấp thuận gia nhập trở thành viên Diễn Đàn. Làm trong sạch các Diễn Đàn, loại bỏ Âm binh-Dương binh là nhiệm vụ quan trọng trong sự nghiệp đấu tranh chống cộng và tay sai cộng sản tại hải ngoại. Mặt khác đề nghị quý Luật sư VN dành ít thì giờ giúp tay bằng cách truy tố một số “Âm-Dương binh,” thợ chửi nổi cộm nhất để răn đe, dằn mặt vì những người bị hại thường không có khả năng tài chánh hoặc không nắm vững thủ tục tố tụng.

(3) Tự Thiêu: Mấy hôm trước “Lộc điên” báo tin có cuộc tranh cãi giữa vài thân hữu tại Houston trong đó “Hưng điên” có ý kiến: “Chỉ có Lý Tống tự thiêu thì Cách Mạng Hoa Lài tại Việt Nam mới hy vọng xảy ra!” “Lộc điên” phản bác lại, cho rằng Lý Tống cần hy sinh trong công tác khác, còn “Tự Thiêu” thuộc lãnh vực chuyên ngành của Anh Thư Nguyễn Thị Ngọc Hạnh! Tiếc rằng NTNH dù tuyên bố: “Đã đến giờ HÀNH ĐỘNG” nhưng vẫn chỉ tiếp tục hô hào qua Internet và chỉ chịu tham gia (bằng Tự Thiêu?) khi nào Quốc Nội đã có hàng vạn người xuống đường! Nếu Mohamed Bouazizi cũng đòi hỏi điều kiện nầy trước khi tự thiêu, chắc chắn Cách Mạng Hoa Lài đã không xảy ra và đã thành công tại Tunisia-Ai Cập, đang quyết tử tại Lybia và sẽ đe dọa Algeria, Yemen, Bahrain, Iran, Saudi Arabica, Jordan, Syria cũng như gây bất an cho Trung Cộng và Việt Cộng hiện nay. Nhiều Thân hữu đồng ý với quan điểm của “Lộc điên” và cho rằng: “Để phục hồi Niềm Tin của người Việt tị nạn hải ngoại” (đã bị nhiều Tổ chức, Cá nhân đấu tranh giả lường gạt), sự Tự Thiêu của NTNH sẽ đánh tan thành kiến, không chỉ đối với cá nhân NTNH (Tự thiêu 3 lần không cháy vẫn được vinh danh Anh Thư) mà cả Tập thể những người dấn thân chống cộng khác, rằng họ thực sự sẵn sàng hy sinh mạng sống vì Tiền Đồ Tổ Quốc chứ không phải chỉ ra ‘CHIÊU’ (và còn nhiều CHIÊU, từ ngữ NTNH thường dùng khi viết thư cho tôi thời gian bị giam tại Thái Lan) chỉ vì Tiền và Đồ (tặng) của Đồng Bào. Ý kiến này đáng được Anh Thư NTNH suy ngẫm để thực hiện nguyện vọng của Đồng Bào vì tương lai của Đất Nước bởi NTNH không chỉ “nợ Đồng Bào danh xưng ‘Anh Thư’ mà còn nợ ‘Niềm Tin’ của Lực Lượng Chống Cộng hải ngoại.” VN đang cần “mồi lửa” và chỉ Tự Thiêu mới phù hợp với hình tượng mồi lửa, nhất là người nổi tiếng nhờ huyền thoại tự thiêu. Và như Mohamed Bouazizi, mồi lửa phải đốt cháy trước để Cách Mạng nổ ra, chứ không thể chờ có hàng vạn người xuống đường mới… bắt đầu tham gia thì quá trễ và chẳng còn cần thiết nữa. Nếu ngay cả mồi lửa NTNH cũng không thể tạo nên bão lửa Cách Mạng Hoa Lài thì đó chỉ vì tập tính dân tộc HÈN quá lâu ngày nên xăng, chất nổ của lòng yêu nước đã biến thành nước lã, thành bùn hay tệ hơn thành chất chống cháy các phi cơ thường rải chữa cháy rừng. Đây là mấy câu thơ “Lộc điên” làm tặng nhân cuộc tranh cãi trên: Kinh Kha-Lý Tống: “Rượu tiễn tưng bừng qua sông Dịch/ Nước chào lặng lẽ vượt biển Đông./ Quì gối Kinh Kha dâng kiếm báu/ Vung tay Lý Tống rải Hịch hùng.”

(4) BỤP-PHỤP: Tôi vẫn thường được các ÂM Binh lẫn DƯƠNG Binh lên án “Khủng bố” vì tuyên bố biện pháp: “Bịt mắt chặt đầu và Trình Giảo Kim ba Búa.” Càng nghe họ lên án càng nhận chân sự “sai lầm” của mình. Phân tích các sai lầm:

a. Đối Tượng: Khi tôi tuyên bố câu nầy, có 2 đánh giá khác nhau. Người cho rằng: “Nếu Lý Tống thực sự định thực hiện thì đã không tuyên bố.” Kẻ, giống Sư Mão Ân, tức Bà Kỳ Râu hiện nay, lại nghĩ: “Lý Tống đã tuyên bố thì chắc chắn sẽ ra tay!” Thật ra cả hai đều không hiểu nguyên do. Đối với tôi, các công tác đều đặt trên nguyên tắc: “Bí mật tối đa, Nhân sự tối thiểu.” Nhưng công tác này thuộc diện đặc thù, căn cứ giấc mơ sau: “Có tiếng hỏi: Tại sao bạn không có đầu?” Có tiếng trả lời: “Tôi cũng không biết nữa. Nhưng hình như bạn cũng không có đầu? Tại sao vậy?”Giọng đầu tiên ta thán: “Tên nào ác quá. Nếu hắn cảnh cáo trước khi chặt đầu, chắc mình đã dẹp trò ÂM Binh-DƯƠNG Binh, đâu phải lâm cảnh làm ma không đầu!” Chính tin vào lời than thở của hai con ma không đầu trong giấc mơ nên tôi không chỉ viết bài, còn “bô lô ba la” chuyện “Bịt Mắt Chặt Đầu” với nhiều Thân hữu. Thì ra Ma “ân hận” khi nhận ra mình đã xuống cõi âm và đã mất đầu, còn Người cõi dương thì không, vì tật “suy bụng ta ra bụng người”: “Mẹ chỉ có Hồi giáo, Khờ Me đỏ hoặc VC mới dám chơi trò ‘cáp duồn’ hoặc chặt đầu bêu ngoài chợ. Tên nào ở Mỹ, dù đã ‘Bụp’ một Bố Teen đen 13 tuổi hay ‘đánh tắt thở’ một Mafia vàng tại New Orleans cũng ‘bố dám!’” nên không chỉ ỷ y coi “ne pas” mà còn dám chửi kẻ có thiện ý cảnh cáo xối xả.

b. Dư Luận: Các Thân hữu khi nghe tôi đề cập kế hoạch phần lớn đều bảo: “Bạn đã hy sinh quá nhiều, giờ nầy có thể ‘Rửa tay gác kiếm’ hưởng già được rồi. Để chuyện lặt vặt nầy cho kẻ khác lo;” “Khủng khiếp quá! Anh nên bỏ ý định này thì hơn!” hoặc: “Hồ hởi phấn khởi” góp ý: “Anh muốn chặt, tôi sẽ đưa anh một danh sách đầu người” (tên phe địch, tức “Tá đao sát nhân” và “thơ ngây” không nghĩ mình cũng có khả năng nằm trong Bảng Phong Thần!) Không ai bình tâm xem xét công tác nầy có lợi hay hại cho Cộng đồng, cũng không đưa ý kiến cụ thể giải quyết vấn nạn hiện nay: “Trong nước, VC tự do tuyệt đối muốn bắt ai, bỏ tù bao lâu, tùy tiện, không quan tâm đến dư luận thế giới. Ở hải ngoại, Dương-Âm Binh cũng tự do tuyệt đối, muốn lăng nhục Cá nhân, bôi nhọ Tổ chức chống cộng nào cứ tự nhiên, không ‘care’ bị trừng trị (luật pháp hay luật rừng) và không ‘care’ tác hại Sự nghiệp Giải thể Chế độ CSVN miễn phục vụ ý đồ và quyền lợi riêng, núp dưới chiêu bài ‘Tất cả đều chống cộng giả (ngoài Ta?) và nhiệm vụ của Ta là ‘tôn trọng sự thật và sẵn sàng lột mặt nạ bất cứ kẻ nào lường gạt, làm lợi cho Cộng sản!’”

c. Phương Thức: Điều sai lầm chính là phương thức hành sự.

(a) Trình Giảo Kim Ba Búa: Biện pháp này thực hiện trong nhà tù sẽ có ảnh hưởng rất lớn vì những tên Bố già, Bố trẻ sau khi bị trừng trị vẫn tiếp tục ở tù, đi lại giữa các tù khác và chính cái kiểu đi đặc dị “ẻo ẹo” của một kẻ bị đập bể một đầu gối, một cùi chỏ với cái miệng méo, không răng nhỏ dãi… mới gây ấn tượng mạnh với các đầu gấu, đại bàng khác. Còn ở hải ngoại, hàng xóm cạnh nhà còn lắm lúc không thấy mặt, và kẻ bị què quặt ngồi xe lăng, lại không xuất hiện tại các nơi tụ tập đông người thì tác động sẽ không mạnh, lâu dài như dự tính. (Cũng cần nhắc lại: Tôi đã từng suýt bị đưa ra Tòa và bị đòi bồi thường 100 ngàn MK về kế hoạch TGK Ba Búa khi tay đàn em “bật mí” cho băng Bố Già tại Trại Klong Prem, Thái Lan, về kế hoạch, nếu không được phóng thích sớm.)

(b) Bịt Mắt Chặt Đầu: Khmer Đỏ, Hồi Giáo, VC có thể áp dụng biện pháp nầy dễ dàng vì họ có hoàn cảnh thuận tiện để ra tay. Chẳng hạn Khmer đỏ có thể ngang nhiên bắt hàng chục người Việt làm nghề chài lưới tại Miên, hay Hồi Giáo có thể “can me” bắt cóc đối thủ, lính Mỹ chở về sào huyệt kín và khi thi hành biện pháp có thể quay Video quảng bá. Còn VC thì lén lút đột nhập vào thôn, xã ban đêm, bắt Thôn trưởng, Xã trưởng đem ra đồng chặt đầu rồi cắm đầu vào cọc ngoài chợ ban đêm để khủng bố tinh thần. Nhưng tại Hoa Kỳ việc theo dõi và bắt cóc một đối tượng không dễ dàng bởi chung quanh họ lúc nào cũng có đông người và mỗi khi trở về nhà, xe thường chạy thẳng vào Garage nên khó ra tay hành sự. Đột nhập tư gia ban đêm không phải là chuyện dễ vì nhiều đối tượng nhà có alarm, cửa sắt và khóa đặc biệt, không chuyên nghiệp không dễ vào. Nhà lại có nhiều phòng, khóa bên trong khi ngủ nên càng thêm trở ngại. Muốn “thịt” nhiều đối tượng cùng lúc cần phải “can” lúc Nhóm hội họp. Rắc rối khác là không thể “lê máy chém” vào nơi chúng “gom bi” sẵn mà không bị phát giác. Để tránh bị kết tội “Khủng bố” (Khủng bố thực chứ không phải khủng bố “dởm” XỊT ĐVH!), tôi dự tính 2 kế hoạch: (1) Lên đường đi Pakistan săn tìm để “Chặt đầu Bin Laden” sau chuyến Hawaii dự Lễ Quốc Hận trở về. Kế hoạch này hoàn toàn phá sản vì Trùm Khủng bố đã bị SEAL Team Six hạ sát ngay khi tôi ở Hawaii, vừa mất dịp “Bịt Mắt Chặt Đầu” để bình định hải ngoại vừa mất dịp lãnh thưởng 25 triệu MK. (2) Phổ biến địa chỉ rộng rãi trên Internet “dụ mòng” đột nhập gia cư bất hợp pháp ban đêm để có lý do “Tự vệ” chính đáng cho hành động “Chặt Đầu Sống.” Nếu kế hoạch còn lại không thành, chỉ còn con đường duy nhất: Kế hoạch: Bụp-Phụp tức “Chặt Đầu Chết” để “hiện thực hóa” giấc ác mộng được lập đi lập lại một cách vô thức bằng từ “khủng bố” áp đặt cho cảnh cáo nhẹ nhàng “SPRAY” ĐVH!

(c) Bụp-Phụp: Bụp-Phụp tức trước hết phải dùng súng “BỤP” và sau đó mới dùng kiếm hay mã tấu “PHỤP” tức chặt đầu xác chết. Lận súng nhỏ trong người ít ai để ý và khi bị chĩa súng mọi người đều sợ vì súng có tầm sát hại xa nên phải tuân lệnh nằm úp mặt xuống sàn nhà, trong khi nếu chĩa dao, một số đối tượng có thể bỏ chạy thoát thân, vì tầm sát hại của dao ngắn và khó sát thương. Trước khi ra tay phải di chuyển xe có “máy chém” đến đậu parking ngay trước phòng họp hay phòng hội. Sau khi nghiên cứu rõ chỗ ngồi các đối tượng, sẽ đến từng bàn “BỤP” theo kiểu “Execution-style.” Bước kế tiếp, bắt mọi người tiếp tục nằm yên tại vị trí, ra xe rê “máy chém” vào, khóa cửa phòng, và ra lệnh khách khỏe mạnh khiêng xác đối tượng đặt lên bàn, cho phép cameramen quay cảnh xử trảm, lần lượt “xác” nầy tới “xác” khác thay vì đầu người sống. Xong tự gọi 911 báo cảnh sát. Cần diễn tả rõ để sau nầy người hiếu kỳ đỡ nhọc công dựng lại cảnh hiện trường trong trí tưởng tượng khi nghe tin Bụp-Phụp xảy ra. Đây có thể là lời “Trăn Trối” cuối cùng, một Di chúc. Hiệp Sĩ Trừ Gian Diệt Bạo là một tổng hợp của Cảnh Sát + Quan Tòa + Đao Phủ Thủ. Ra tay hành quyết chỉ vì Công đạo, vì tiền đồ Dân tộc, Tổ quốc, không vì lòng thù hận, ác độc.

d. Chạy Trời Không Khỏi… Số: Kinh qua nhiều tình huống hiểm nghèo trong đời, tôi càng ngày càng tin vào số phận và các lời tiên tri. Từ cô cháu Lan qua bộ bài có thể biết ngày nào được bạn bè giúp cho bao nhiêu tiền, đến thầy coi chỉ tay Aran Jail có thể tiên đoán Lý Tống sau khi qua Mỹ phải ở tù thêm 3 lần hay sắp sửa ra Tòa Chung thẩm Dẫn độ thì Thái Lan đảo chánh sau 15 năm thanh bình nên tôi được thả. OBAMA giết được OSAMA cũng là điềm lạ về quan hệ tên người.

(a) No Choice: Việc thi hành 2 phi vụ rải truyền đơn tại Sài Gòn năm 1992 và 2000 đã “gài” tôi vào “bế tắc”: Không thể trở lại Thái, Miên, Lào là các quốc gia lân bang dùng làm điểm xuất phát về VN trong thời điểm Cách Mạng Hoa Lài đang tạo cơ hội ngàn năm một thuở để lên đường. Bởi ngay cả Thái Lan còn cấm tôi trở lại trong vòng 100 năm, trong khi VNCS chỉ chờ tôi xuất hiện tại phi trường là tóm cổ vào nhà đá. Không thể dùng phi cơ thì chỉ còn phương tiện duy nhất: Bảo Kiếm Đức Thánh Trần.

(b) Tiên Tri: Sau khi đọc bài viết của Hạnh Dương về Nhà Tiên tri (NTT) Vũ trụ Trần Dần, tôi đã liên lạc điện thoại hai lần. Lần đầu ông bảo tôi nên sửa chữ ký. Tôi không đồng ý vì ý nghĩa và niềm tin vào chữ ký định mệnh. Sau đó NTT góp ý: Chữ đ (chữ Đế chót trong chữ ký Lạy Thượng Đế) chỉ cần kéo dài ra khòi vòng tròn một chút cũng được, tức phải thoát ra bầu trời để phóng vào vũ trụ, trở thành Phi công Vũ trụ giống Nhà Tiên tri Vũ trụ! (Bush cha không sửa chữ ký theo đề nghị của Nhà Tiên tri nên thất bại trong nhiệm kỳ II. Khi quyết định đổi chữ ký tức đồng thời sẽ có ý định thay đổi chính sách cho phù hợp thời thế chẳng hạn. Người không chịu đổi, Trời phải thay nhân sự để thực hiện ý Trời!) Ra khỏi bầu trời trần gian thì nơi đến là Thiên Đàng hay Niết Bàn! Một điềm sắp chết! Khi hỏi: “Phi vụ ‘Bịt mắt chặt đầu’ có thể thực hiện được không?” NTT bảo: “Muốn làm việc gì cũng phải chờ sang năm 2012 mới tiến hành được!”

Lần điện thoại thứ nhì, NTT đọc bài Sấm Trạng Trình: “Ông Trần là Bậc Thánh Minh/ Lạc ra hải ngoại ẩn mình nơi nao/ Phá đồng mới chịu ngôi cao/ Bấy giờ thiên hạ rủ nhau tìm về/ Cùng nhau bình trị bốn bề/ Nước Nam lại đổi Quốc Kỳ Việt Nam .” Và bình giảng: Ông “Trần” tức Đệ Nhất Quốc Sư Hoa Kỳ Trần Dần. “Phá đồng” tức con Trâu, ám chỉ Tổng Thống Obama tuổi Tân Sửu. Và NTT “phán”: “ Bây giờ tôi ‘phán’ rằng: Năm 2003 anh sẽ làm Thượng Nghị sĩ của Đệ Tam VNCH.” Tôi ngạc nhiên hỏi: “Trước kia có Người coi chỉ tay bảo tay tôi có số 8 nằm ngang nên phải ở tù thêm 3 năm sau khi qua Mỹ. Điều xảy ra đã chứng minh đúng.” Anh ta còn bảo: “Tôi số 8 nên luôn bị người số 9 lấn át.” Điều này cũng đã được chứng minh qua 3 trường hợp: Tôi vừa chiếm “Spot Light” 1 tuần thì bị Alian Gonzalez hạ bệ. Hình Lý Tống ra Tòa Thái mang koòng bị hình “Bịt miệng L/M Lý” che mờ. Ngay cả đề nghị “Tổng thống Hải ngoại” cũng bị Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh qua mặt… Như vậy tôi chỉ bị một người “đè” tức Tổng Thống hay Thủ Tướng. Vậy ít nhất cũng ông “Phó” tại sao lại Thượng Nghị sĩ. Hay là Chủ tịch Thượng viện (quyền Phó Tông Tông khi hữu sự)? NTT vẫn tái xác nhận: “Anh sẽ là Thượng Nghị sĩ của Đệ Tam VNCH!” Tôi nhớ hồi đến Trại Galang, một quan chức Mỹ khi trả lời phỏng vấn báo The Wall Street Journal đã bảo: “Trong vòng 10 năm, Lý Tống sẽ trở thành Thị trưởng Santa Ana !” Năm 1983, tôi đã “chê” chức vụ này và chọn Title “Freedom Fighter,” không lẽ giờ này lại tự nguyện chen chúc trong căn phòng có cả 100 Thượng Nghị sĩ, một nghề khá “buồn ngủ” chẳng phù hợp với bản chất vọng động thiên “action” của mình? Ít nhất cũng phải Tư Lệnh Không Quân theo chuyên ngành. Nhưng NTT vẫn lập lại lời PHÁN kỳ lạ đó.

Sau nhiều đêm suy nghĩ, tôi “ngộ” ra ý nghĩa của lời Phán. “Thượng Nghị sĩ” có nghĩa sẽ “lên bàn thờ” và điều nầy phù hợp với lời góp ý: “Đổi chữ ký để xuyên bầu trời bay vào vũ trụ!” Như vậy muốn cuộc Cách Mạng Hoa Lài xảy ra tại VN và năm 2013 Đệ Tam VNCH trở thành hiện thực, tôi có nhiệm vụ phải làm “LỄ TẾ CỜ-LỄ KHAI ĐAO” năm 2012 (Rồng) tạo thành Phong Trào BỤP-PHỤP từ Hải ngoại đến Quốc nội để đám Vua-Chúa (Rồng lộn) mới của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam bị bêu đầu, phơi thây theo lời Sấm: “Trung ương Rồng lộn ê hề thây phơi” trước khi Lực Lượng Nổi Dậy xuất quân. Thời xưa, khi dấy binh để dựng nghiệp lớn, các vị anh hùng thường làm Lễ Khai Đao và Tế Cờ. Câu chuyện lý thú là Hoàng Sào, người tá túc trong một ngôi chùa đã báo cho tăng ni lẫn trốn trước khi làm lễ rút bảo kiếm của Thiên đình trao, chém cây cổ thụ để tránh sát sinh. Bất ngờ chém chết lão tăng vì quá sợ ẩn núp trong bọng cây. Lễ Tế Cờ và Tế Đao không thể tránh cảnh máu chảy đầu rơi dù muốn. Sự nghiệp Cách Mạng Hoa Lài cũng cần chọn một số Tội đồ Dân tộc hải ngoại đã cản trở quá trình Giải thể Chế độ đã được Hồ Chí Minh chỉ đạo qua cuộc Lễ Tế Cờ Máu khủng khiếp có một không hai trong lịch sử bằng máu của bao nhiêu người dân vô tội, gây ra cảnh thây trôi đầy sông, xác vất khắp đồng.

Khi đến Hawaii , tôi được nghe hai bài SẤM khác của Đạo Cao Đài-Hòa Hảo:

(b1) “Năm Mẹo tháng Mẹo chưa buồn/ Năm Mẹo tháng Hợi lệ tuôn dầm dề/ Vậy mà chưa thấy ủ ê/ Trung ương Rồng lộn ê hề thây phơi.”

(b2) “Mèo kêu bá tánh lao xao/ Đến chừng Rồng-Rắn máu đào chỉnh ghê/ Con Ngựa lại đá con Dê/ Khắp trong thiên hạ nhiều bề gian lao/ Khỉ kia cũng bị xáo xào/ Canh khuya Gà gáy máu đào mới ngưng/ Năm Dậu Phật ra đời. Phật Vương trị chúng, Thế giới bình an.”

Năm Dậu Phật ra đời phù hợp với tuổi Ất Dậu (1/9/1945) và Bồ Tát thứ 98 của LT. Học thuyết Tân Plato của Bồ Tát LT sẽ đem lại thái bình, an lạc cho nhân loại. Điều nầy còn có ý nói: Một khi vụ BỤP-PHỤP xảy ra, truyền thông và giới học thuật sẽ quan tâm đến Neo-Platonic World và sẽ tiến hành áp dụng học thuyết mà trong thời gian trước, mặc dù đã gửi cho Tổng thống Obama và các Báo, Lý thuyết gia… nhưng chẳng nhận được phản hồi vì chưa gây đủ ấn tượng để họ lưu ý. Như vậy vấn đề còn lại là quyết định chọn đối tượng “Trừ Gian Diệt Bạo” trong ba thành phần tội đồ Dân tộc gồm: Chính gian, Thương gian và Ký gian (Tức bọn Việt gian Chính trị: Cá nhân-Tổ chức chủ trương Hòa giải-Hòa hợp với VC; Việt gian thương mãi: Buôn bán, làm ăn với VC và Việt gian Truyền thông: gồm Âm-Dương binh và Chủ nhân của đám chửi thuê, viết mướn như Nhóm Sự Thật) và bằng một trong hai giải pháp: “Sát nhất nhân vạn dân cụ” hay “Sát nhị thập nhân vạn vạn dân hùng!” bằng “Một nhát dao bay nghìn thuở đẹp!”

Tôi vừa vượt qua bước HÈN thứ nhất: Dám đụng đến đề tài Người Việt Xấu Xí. Nếu hèn nhát không vượt qua được bước HÈN thứ nhì: Thực hiện nhiệm vụ số mệnh đã an bài, tôi sẽ chịu trách nhiệm trước lịch sử nếu năm 2003 Đệ Tam VNCH không thể thành hiện thực vì Lễ Tế Cờ không được tiến hành như một pháo hiệu mở màn cuộc tấn công Cách Mạng Hòa Lài tại VN. Một điềm khác là trong khi đang viết bài, tôi mệt ngủ thiếp đi. Trong cơn “nap” ngắn, tôi mơ thấy mình vừa nhúng chân xuống hồ nước liền bị hàng trăm con đỉa mén bám đầy chân. Tôi dùng tay gỡ đỉa bỏ xuống đất và chạy đi kiếm xăng đốt. Cuối cùng chỉ kiếm được một chai đựng xà phòng bột, đổ nước vào khuấy đều. Nhưng khi trở lại chỗ cũ thì những con đỉa đã nhanh chóng bò trở lại hồ, chỉ còn lại số ít đang bám chân tôi, con nào con đó no căng đầy máu. Tôi dùng tay rứt chúng khỏi chân, bỏ vào chai nước xà phòng thì giật mình tỉnh dậy. Giấc mơ cho kinh nghiệm: Tôi cần bắt hết đỉa bỏ vào chai, đậy nút lại trước khi kiếm xăng hay xà phòng để giết chúng. Do làm không đúng quy trình nên hầu hết những con đỉa hút máu đã trốn thoát sự trừng phạt!

III. CHUYỂN HÓA TƯ DUY

1. NGƯỜI TRUNG HOA XẤU XÍ: “Tuy là nước lớn, văn hoá lâu đời, nhưng nếu cứ mãi ra rả về những cái vĩ đại, Trung Hoa sẽ chỉ đi đến chỗ diệt vong thôi. Muốn phục hưng dân tộc, phải bắt đầu bằng việc thừa nhận các khuyết điểm, sai trái của mình.” Theo Bá Dương, văn hoá Trung Hoa đã biến thành một đầm nước chết, càng lâu càng thối, thành một vại tương rồi. Đặc tính rõ nhất của người Trung Hoa là dơ bẩn, hỗn loạn, ồn ào. Có nhiều nơi, nếu người Trung Hoa đến ở là những người khác dọn đi. Bất kỳ ở chân trời góc biển nào hễ có người Trung Hoa là có cắn xé nhau. Mỗi người Trung Hoa đều là một con rồng, nói năng vanh vách, cứ như là ở bên trên chỉ cần thổi một cái là tắt được mặt trời, ở dưới thì tài trị quốc bình thiên hạ có dư. Nhưng nếu ba người Trung Hoa họp lại với nhau, ba con rồng này lại biến thành một con heo, một con giòi. Người Trung Hoa vĩnh viễn không đoàn kết được. Mỗi người lại còn có đầy đủ lý do để có thể viết một quyển sách nói tại sao họ lại không đoàn kết. Bất cứ xã hội người Hoa nào ít nhất cũng phải có 365 phe phái tìm cách tiêu diệt lẫn nhau. Họ chưa biết tầm quan trọng của sự hợp tác; nhưng họ có thể viết ngay cho anh xem một quyển sách nói tại sao cần phải đoàn kết, hay ho đến Thượng Đế cũng có thể khóc được. Những thói xấu đó đã thâm căn cố đế. Cái loại triết học xâu xé nhau đó lại đẻ ra nơi chúng ta một hành vi đặc thù khác: chết cũng không chịu nhận lỗi. Họ thích nói khoác, nói suông, nói dối, nói láo, nói những lời độc địa. Hễ cứ có dính đến lập trường chính trị hay tranh quyền đoạt lợi là những lời nói độc địa sẽ được tuôn ra vô hạn định. Người Trung Hoa sống tại Mỹ cũng vậy, nào cánh tả, cánh hữu, trung lập, độc lập, thiên tả, trung, trung thiên hữu, hữu thiên trung vân vân và vân vân, chẳng biết đường nào mà mò. Người này đối với kẻ nọ đều mang mối cựu thù như nó giết bố mình. Thật không hiểu là thứ dân tộc gì? Đối xử với người Trung Hoa tệ hại nhất không phải là người nước ngoài, mà chính là ngươi Trung Hoa với nhau. Bán rẻ, hăm doạ người Trung Hoa lại không phải là người Mỹ mà là người Hoa. Người Tây Phương có thể đánh nhau vỡ đầu rồi vẫn lại bắt tay nhau, nhưng người Trung Hoa đã đánh nhau rồi thì cừu hận một đời, thậm chí có khi báo thù đến ba đời cũng chưa hết. Sống trường kỳ trong cái hũ tương lâu ngày quá tự nhiên sinh ra thói cẩu thả. Một mặt tự đại khoe khoang, còn mặt khác tự ti, ích kỷ; không có can đảm dám khen người khác, chỉ có dũng khí dùng để đả kích kẻ khác; chửi bới sau lưng; yêu thì sợ chúng cười, ghét thì sợ chúng thù. Họ vĩnh viễn không thể nào so sánh được với người Do Thái, chỉ cần so sánh với người Nhật, người Đại Hàn là cũng thấy bị thua tới cả trăm nghìn năm ánh sáng rồi. Người Hoa sợ sệt đủ mọi thứ trên đờì. Cái não trạng hãi sợ này đã nuôi dưỡng bao nhiêu bạo chúa, làm tổ ấm cho bao nhiêu bạo quan. Vì vậy bạo chúa, bạo quan không bao giờ bị tiêu diệt, và đã biến dân tộc Trung Hoa thành một dân tộc hèn mọn. Sức tưởng tượng, óc suy xét, tư tưởng của giới trí thức bị bóp chết, xơ cứng. Trong 4000 năm, từ Khổng Tử trở đi, không còn có một nhà tư tưởng nào lớn nữa. Cái hũ tương văn hoá, cái hũ tương thối làm cho người Trung Hoa xấu xí, không thể dùng tư tưởng của mình giải quyết, phải bắt chước, phải dùng cái tư tưởng của kẻ khác; lớn lên trong tham ô, hỗn loạn, chiến tranh, giết chóc, bần cùng, cho nên chẳng bao giờ có cảm giác an toàn, lúc nào cũng hoảng hốt, lo âu. Trung Hoa diện tích rộng thế, lâu đời thế mà người Hoa lại có một tâm địa thật hẹp hòi, không muốn ai hơn mình. Phải chăng Thượng Đế đã phú cho chúng ta có một nội tâm xấu xa?

2. NGƯỜI VIỆT XẤU XÍ:

Đọc Người Trung Hoa Xấu Xí ai cũng thấy họ giống người Việt hay còn khá hơn người Việt! Trong khi đa số tiếp tục theo “lề phải” ca tụng những anh hùng liệt sĩ như Huy Phương với KHÍ TIẾT SÁNG NGỜI, hay Phạm Thị Kim Hoàng với ANH HÙNG TỬ KHÍ HÙNG BẤT TỬ, sự cần thiết tự nhìn lại, tự đánh giá bản thân, dân tộc và văn hoá của mình trong giai đoạn “Cách Mạng Hoa Lài” bùng nổ dữ dội tại Trung Đông, Bắc Phi, gây chấn động địa cầu để tạo Cách Mạng Hoa Lài tại Việt Nam đã tạo một chuyển biến đầy sinh khí mới. Sau “Vạch Áo Cho Mọi Người Cùng Xem” của Phan Thanh Tâm, các Diễn Đàn đã rộ lên một Phong Trào “Ngược Nguồn” (vs Về Nguồn), ngược giáo huấn “Tốt khoe, xấu che,” chối bỏ, nói ngược nguồn gốc giả/dã sử với những bài mới-cũ, một loại “Thuốc đắng dã tật,” “Sự thật mất lòng” như: “Mất Gốc” của Nguyễn Tài Ngọc, “Bàn về cái sự Hèn” của Thanh Thương Hoàng , “Chúng ta còn thua kém nhiều dân tộc khác trên thế giới” của Psonkhanh, “Đất Lề Quê Thói” của Vũ Văn Khiếu, “Hãy cùng ngồi lại với nhau để tạo thế đấu tranh” của Hoàng Sơn, “Hồi Ký Một Thằng Hèn” của Tô Hải… đã can đảm gióng lên tiếng chuông báo động, dù bị kết tội phạm thượng, trọng tội đối với Tổ Tiên, Gia Tộc vì dám thẳng thừng chê trách mạ lị nòi giống “Tiên Rồng anh hùng!” Đại văn hào Lỗ Tấn của Trung Quốc đã từng ví người Hoa như ba con vật: “Tàn bạo như Sư tử, gian xảo như Hồ ly, nhút nhát như Thỏ đế.” Không vì những ý kiến thẳng thẳn đó mà dư luận người Hoa cho rằng ông bôi bác hay phản bội dân tộc.

Sau đây là lượt khai các “ngợm” tính của người Việt trích từ các bài đã đề cập:

- Psonkhanh trong “Chúng ta còn thua kém nhiều dân tộc khác trên thế giới” viết: Người Việt có những tính xấu gì? Có thể nói là thiếu ý chí, thiếu sáng tạo, thiếu tinh thần khoa học, thiếu nghiên cứu, thiếu mạo hiểm, thiếu tầm nhìn xa, nói dối quanh, ít nhận lỗi, thiếu trật tự, thiếu nguyên tắc, thiếu tôn trọng của công, ăn cắp vặt, tự cao, tự ty, ỷ lại, thù dai, nặng mê tín, mau chán, thiếu tinh thần dân chủ vì độc đoán ít dung hợp ý kiến người khác, lúc nào cũng có cả trăm lý do để trễ hoặc không giữ lời hứa, nặng tình cảm mà thiếu lý trí, tinh thần địa phương, tôn giáo… Nhưng đáng kể là thói ích kỷ và nhất là đố kỵ làm trầm trọng thêm sự chia rẽ, đó là những cố tật lớn nhất đã làm cho người Việt không đoàn kết, hợp quần, tiến nhanh lên được. Nặng tinh thần từ chương, quan lại, trọng bằng cấp từ ngàn xưa. Họ học để tìm sự giàu có, phong lưu cho bản thân và gia đình hơn là giúp đời. Họ được gọi là trí thức, nhưng chỉ biết tri thức chuyên môn, hầu như họ sống cách biệt, không dính gì tới đại đa số đồng hương mà họ cho là thấp kém. Kiến thức tổng quát của họ là một mớ hời hợt, thường có được là qua những buổi trà dư tửu hậu, chứ không qua sách vở nghiêm túc… Đã có hằng trăm cuốn sách khen ngợi người Việt rồi, nếu chúng ta tự mãn với những điều đó, liệu chúng ta khá lên không, hay từ bao trăm năm qua vẫn thế? Tôi thấy hơn bao giờ hết, đây là dịp người Việt thẳng thắn nhìn lại người mình, cởi mở và dọn mình để mang tâm thức lớn, cùng nhân loại bước vào thế kỷ 21… Người lãnh đạo không lo cứu nước, dân không lo việc nước, chỉ tranh thắng với nhau trên bàn cờ, hay cốc rượu, mà bỏ mặc vận nước cho ngoại xâm giày xéo… Nếu có tư tưởng nào tích cực thì muôn đời vẫn chỉ thuần là tư tưởng, vì chính tác giả của tư tưởng ấy chỉ viết hay nói ra cho sướng, nói ra để lấy tiếng với đời, chứ chính họ không có trách nhiệm thực thi… Một dân tộc có văn hóa cao, thực sự hùng mạnh không thể nào nẩy sinh ra lãnh đạo tồi và chỉ biết xâu xé nhau. Chính tính xấu chung của người Việt mới nẩy sinh ra lãnh đạo tồi và chia rẽ mà sinh ra chiến tranh, chiến tranh mới đào sâu thêm hố chia rẽ và làm lụn bại dân tộc… Truyền thuyết chia ly giữa Lạc Long Quân và bà Âu Cơ, lúc nào cũng chia rẽ, chỉ khi không sống được mới đoàn kết, rồi lại chia rẽ.

- Vũ Văn Khiếu trong “Đất Lề Quê Thói” viết: Người mình phần đông thường ranh vặt, qủy quyệt, bộ tịch lễ phép mà hay khinh khi nhạo báng. Tâm địa nông nổi, khoác lác, hiếu danh…

– Tô Hải: Người Việt quen chịu đựng, quen vâng lời, quen với cái đói khổ, mất tự do, thậm chí quen cả với cái chết!

- (Tác Giả?) viết: Người Nhật và người Việt chỉ khác nhau một dấu sắc: đáng kính, đáng kinh.

- Nguyễn Tài Ngọc trong “Mất Gốc” tự nguyện xin mất gốc bởi cái gọi là “bản chất tốt đẹp” của người Việt thực ra quá tệ, quá xấu xa qua những kinh nghiệm thực tiễn.

- Tiến Sĩ Lê Mai viết: Cả dân tộc chúng ta có truyền thống hèn từ mấy ngàn năm. Hèn từ trên xuống dưới, hèn từ trong bụng mẹ hèn ra. Hèn từ đời này sang đời nọ. Hèn là tại sợ, sợ phát sinh ra hèn… cái vòng lẫn quẫn.

- Hoàng Phố Nắng viết: Cái truyền thống sợ hãi và cái tính thủ lợi cá nhân “mọi người vì mình, mình cũng… vì mình” có cùng nguồn gốc từ sự bị đô hộ. Sống dưới sự đàn áp, con người đâm ra sợ hãi, mất tự tin. Sự sợ hãi truyền từ cha mẹ sang con cái bằng memes. Memes truyền thông tin về tư tưởng và lòng tin trong lúc Genes truyền thông tin sinh học

- Phan Thanh Tâm trong “Vạch Áo Cho Mọi Người Cùng Xem” viết: Tự huyễn tượng về dòng giống “Rồng Tiên” với bốn ngàn năm văn hiến, người Việt tự xem mình tốt nhất, bảnh nhất, anh hùng, xuất chúng nhất và nước VN là hòn ngọc viển đông, minh châu trời đông, bó đuốc dẫn đường nhân loại và “Mục hạ vô nhân” nước khác, người khác. Vì cái ý tưởng tự tôn, tự đại, ngông cuồng, tự hót, tự ca, tự nâng bi lộ liễu nên đã, đang và sẽ mãi mãi ngất ngư như gà mắc dây thun trong khi các nước lân bang Đông Nam Á đã trở thành cọp, beo, sư tử… Bỏ chuyện tự kiêu hão, giấy rách giữ lấy lề hay đói cho sạch rách cho thơm, thẳng thắn nói lên những tệ hại của dân tộc mình, rồi tìm ăn những thứ có chất dinh dưỡng tốt, giúp ta có thể tự phản tỉnh để cùng nhau cải tiến. Trong thế kỷ và thiên niên kỷ mới, nhân loại đang tiến nhanh tiến mạnh trong cuộc cách mạng truyền thông, chúng ta phải lẹ lẹ lên. Chậm thì chết. Chúng ta hãy hè nhau vạch áo cho mọi người cùng xem, nếu không, thay vì Con Rồng Cháu Tiên lại trở thành con khùng cháu điên mất.

- Nguyễn Khôi Minh: Trong những sách “Người Việt Đáng Yêu, Người Việt Cao Quý” càng thấy chuyện ngược đời. Địa phương nào cũng giành linh-kiệt, kết quả nơi nào cũng là địa linh, cũng đầy nhân kiệt mà ít ai đặt ngược câu hỏi: “Sao nhân kiệt địa linh nhiều quá mà nước vẫn nghèo, dân vẫn khổ?” Các nước tiên tiến giàu mạnh, chưa có nước nào bốc thơm dân tộc mình một cách lố bịch như thế cả. Người Mỹ, người Nhật, người Pháp, người Đại Hàn đều chỉ có những sách nói lên khuyết điểm, những cái tồi dở của dân tộc, đất nước mình. Bây giờ đến lượt người Trung Hoa.

- William J. Lederer và Eugene Burdick trong “Người Mỹ Xấu Xí” nói về thói hư, vụng về, ngu dốt, tham nhũng, dốc tướng, của các chính khách Mỹ. Thay vì lấy tay che đít, họ công nhận “tôi có bệnh trĩ.” Họ có năng lực sửa sai, tự điều chỉnh mình. Họ có được cái trí tuệ và dũng cảm, tìm cách sửa đổi và giải quyết một cách thoả đáng những lỗi lầm (Bá Dương).

- Lý Tống: Vấn nạn khó loại bỏ nhất là Tập tính Dân-Tù. Lịch sử VN với 1.000 năm đô hộ giặc Tàu, 100 năm nô lệ giặc Tây và 65 năm (Bắc)/ 35 năm (Nam) dưới gông cùm CS, dân Việt không “tù lớn” cũng “tù nhỏ” nên đã quen tập tính TÙ. Người Tù không chống cai tù, chỉ chống nhau vì tranh sống, tranh ăn, tranh ân huệ, tranh chức sắc (Đội Trưởng, Nhà Trưởng, Toán Trưởng). Người Dân-Tù cũng với chừng ấy động cơ, trong một môi trường rộng hơn, cao cấp hơn với quyền lợi lớn hơn, danh hão hơn: Chủ Tịch này, Chủ Tịch nọ. Những nhân tố này được nuôi dưỡng bởi lòng thù hận, ý chí trả thù, óc bè phái, tư tưởng đố kỵ, tị hiềm, ganh tị, từng bước tự cũng cố và thực hiện qua châm ngôn: “Thuận ta thì sống – Chống ta thì chết.”

3. KIỂM NGHIỆM LỊCH SỬ

a. Cổ Sử:

(a) Rồng Tiên: Trong những lần thuyết trình vể đề tài lịch sử VN tại University Of New Orleans khi đang học Master, Ph. D. và làm phụ tá cho các Giáo sư, các thắc mắc của sinh viên đã giúp tôi nhận thức sâu sắc về Dã/Giả/Huyễn sử của VN. Trước hết là tính “phản/dốt khoa học” của Tiền nhân. Thí dụ nguồn gốc “Con Rồng Cháu Tiên.” Khi chúng ta tự “Thượng đẳng” dòng giống một cách thiếu kiến thức khoa học đã “hạ đẳng” tộc Việt:

- Sinh Trứng: Theo quy luật tiến hóa thì giới động vật tiến hóa từ động vật đơn bào đến động vật đa bào, từ đơn giản đến phức tạp, từ động vật bậc thấp đến động vật bậc cao. Động vật có vú thuộc động vật bậc cao, động vật đẻ trứng thuộc bậc thấp, chia ra 2 loại là bò sát và lông vũ. Thuyết Tiên Rồng đã hạ đẳng tộc Việt từ nguồn gốc cao cả: Adam được Chúa tạo ra từ hình hài của Chúa, và Eva từ cái xương sườn của Adam; hoặc gốc loài Homo Sapiens hình thành ở Châu Phi khoảng trên 200.000 năm về trước, hậu duệ của loài Homo Erectus, thống trị lục địa Á-Âu và khu vực Thái Bình Dương khoảng 40.000 năm trước và châu Mỹ 10.000 năm trước.

- Loạn Luân: Nếu 80 triệu người VN hiện nay có từ nguồn gốc 100 trứng cùng bọc, chúng ta được sinh thành bởi anh em lấy nhau, một dòng giống loạn luân?

- Chia Rẽ: Cha Mẹ không thể ở chung, chia đôi con đem theo, tạo nên mầm mống chia rẽ từ nguồn cội tổ tiên.

- Phi Lý: Triều Đại Hồng Bàng bắt đầu từ 2880 BC đến 258 BC (tức 2.622 năm) qua 18 đời Vua, như vậy trung bình mỗi Vua phải sống 146 năm!

(b) Ba Lần Đại Thắng Nguyên Mông

Chiến tranh Nguyên Mông-Đại Việt, theo Wikipedia: “Đầu thế kỷ 13, Mông Cổ thống nhất dưới quyền Thành Cát Tư Hãn trở nên lớn mạnh. Mông Cổ đánh xuống phía nam, tiêu diệt Tây Hạ (1227) và Kim (1234). Mặc dù đã mở rộng bờ cõi bao la sang phía tây, diệt nhiều nước Tây Á và đánh sang châu Âu, Mông Cổ tiếp tục tiến xuống phía nam để tiêu diệt Nam Tống. Đại Việt trở thành nơi phải bị khuất phục để quân Mông Cổ tiếp tục chiến lược Nam tiến.” Trong phim Thành Cát Tư Hãn (phim Mỹ) Đài SBTN chiếu cách đây gần 1 năm, quân Mông hành quân đem theo vợ con, gia súc và Đại Hãn ngồi trong xe kéo được thiết kế như một cung đình với cảnh vó ngựa Mông Cổ của đoàn quân chinh phục dẫm qua 100 năm sau cỏ không còn mọc nổi. Đặc biệt phim nầy nhắc đến Chiêm Thành, Miến Điện… nhưng không hề đề cập VN. Vậy thử xem Đại Việt đại thắng Nguyên Mông 3 lần ra sao:

- Lần I: Mông Cổ tấn công Đại Việt vào tháng 1/1258. Toàn bộ cuộc chiến lần thứ nhất chỉ diễn ra trong vòng nửa tháng, với chỉ khoảng 3-4 trận đánh lớn. Trên đường rút lui, quân Mông Cổ bị lực lượng các dân tộc miền núi Tây Bắc tập kích.

- Lần II: Cuộc chiến kéo dài khoảng 4 tháng, 1-5/1285. Chỉ 20 ngày sau khi vượt qua biên giới, quân Nguyên đã chiếm Thăng Long. Cũng như lần trước, quân Nguyên lại gặp khó khăn về lương thực(?) Cánh quân rút về Vân Nam bị tập kích tại Phù Ninh.

- Lần III: Cuộc chiến cũng kéo dài gần 4 tháng, 12/1287-4/1288. Giống như 2 trận trước, quân Nguyên mau chóng đánh tan quân Đại Việt cả trên bộ lẫn trên biển. Vì đói và có nguy cơ bị đối phương chia cắt, quân Nguyên bỏ Thăng Long rút về Vạn Kiếp, rồi chủ động rút lui dù quân Đại Việt chưa phản công lớn.

Sử sách Việt Nam và Trung Quốc nêu số quân Nguyên không thống nhất. Lần đầu, Nguyên sử chỉ nêu vài ngàn quân; sau này các nhà nghiên cứu Việt Nam cho rằng số quân Nguyên năm 1257 khoảng 3 vạn! Qua các dữ liệu lịch sử viết và phim ảnh, quân Mông Cổ là đạo quân CƯỚP. Chúng tràn đến cướp bóc, vơ vét của cải rồi rút về. Chỉ có vậy! Cứ tính thời gian đánh chiếm kinh đô nhanh chóng trong 20 ngày và các cuộc “chiến” chỉ kéo dài 3-4 tháng cũng đủ chứng minh bản chất của các cuộc chinh phục: Đánh cướp chiến lợi phẩm. Nguyên Mông dân ít, quân mạnh, không đủ quân-dân để chiếm đất, giữ đất và cai trị! “Ba lần Đại thắng Nguyên Mông” chỉ là huyễn sử. Nói chính xác: Đại Việt bị vài ngàn quân Nguyên Mông đột kích đánh 3 lần, cướp chiến lợi phẩm xong rút về chứ không phải vì “đói, thiếu lương thực” rồi bị ta đánh bại!

(c) Truyền Thuyết: Thánh Gióng, Nỏ Thần:

- Thánh Gióng người “trời” đầu thai, lên ba chưa biết nói cười, đi đứng. Khi giặc Ân tràn xuống, bé cất tiếng gọi mẹ nhờ gọi sứ giả của nhà vua, rồi bỗng chốc vươn vai thành một thanh niên cường tráng, cỡi ngựa sắt, nhổ bụi tre đánh giặc. Sau khi đánh tan giặc Ân, ông bay về trời.

- Nỏ Thần: An Dương Vương xây thành Cổ Loa mấy lần đều bị đổ. Vua lập đàn tế lễ bên bờ sông. Một vị thần hiện cho biết sẽ có sứ giả rùa Thanh Giang đến giúp. Rùa giúp vua trị yêu quái nên thành xây xong trong nửa tháng. Sau 3 năm rùa ra đi, tháo móng trao làm lẫy nỏ. Lẫy nỏ được lắp vào tạo thành Nỏ Thần! Một lần nỏ thần bắn được hàng trăm mũi tên! Triệu Đà sai Trọng Thủy sang nước Âu Lạc làm túc vệ, rồi cầu hôn công chúa Mỵ Châu. Trong thời gian gửi rể, Trọng Thủy dỗ Mỵ Châu để xem trộm nỏ thần, rồi ngầm bẻ gãy lẫy nỏ, thay cái khác vào. Phá được bí mật nỏ thần, Trọng Thủy về báo Triệu Đà. Triệu Đà sai Trọng Thủy phát binh đánh Âu Lạc năm 208 TCN. An Dương Vương thua trận mang Mỵ Châu chạy theo. Trọng Thủy theo lời dặn khi chia tay, theo dấu lông ngỗng Mỵ Châu rắc ra đường đuổi theo. Vua nhận ra chính kẻ địch ở bên mình liền giết con gái rồi tự vẫn. Trọng Thủy chôn Mỵ Châu ở Loa Thành rồi nhảy xuống giếng tự vận.

Lịch sử VN toàn những chuyện giống Superman, Batman, He-man của Mỹ dành cho trẻ giải trí!

b. Cận Sử: Văn hoá đặc thù của ta ngày xưa đã sinh ra một tay gian hùng, tàn bạo như Trần Thủ Độ, chủ trương “Nhổ cỏ phải nhổ tận rễ” nên đã chôn sống cả giòng họ Lý… Năm 1442, vụ án Lệ Chi viên xảy ra, đại công thần Nguyễn Trãi, tác giả Bình Ngô Đại Cáo và Gia Huấn Ca có câu ‘Thương người như thể thương thân’ can tội giết vua, cả dòng họ bị tru di tam tộc… Các bậc tiền bối đi Tàu, đi Nga, đi Tây, đi Nhật, đi Mỹ… tìm đường cứu nước. Đường nào cũng lên “Động Thiên Thai,” thuốc nào cũng là “thuốc tiên” hiệu nghiệm nhất. Ai cũng muốn độc quyền lãnh đạo, trường trị nên VN trở thành bãi chiến trường cho mọi thế lực thù địch thử nghiệm vũ khí (Phan Thanh Tâm). Càng hèn một mặt bợ đỡ nịnh hót nâng bi mặt khác lại tỏ ra khinh bạc, vênh váo, tự kiêu, tự đại, coi thiên hạ dưới mắt như rác rưởi để che đậy bản chất hèn. Vì hèn nên Việt Nam là dân tộc duy nhất bị giặc Tàu đô hộ ngàn năm, giặc Tây nô lệ trăm năm trong khi các lân bang nhược tiểu không nước nào phải chịu số phận bi thảm như vậy. Vậy mà lúc nào cũng ba hoa, bô lô ba la: “Ta phục ta quá mà không biết để ta đâu để ta lạy ta!”

c. Hiện Sử:

(a) Miền Bắc:

- Thanh Thương Hoàng trong “Bàn về cái sự Hèn” viết: Những “đấng” đại hèn gồm Hồ Chí Minh sợ 200.000 quân Tầu Tưởng ủng hộ Việt Nam Quốc Dân Ðảng giành mất chính quyền đã vội tổ chức tuần lễ quyên góp vàng đúc tượng tướng Lư Hán rồi đích thân đi dâng “cống vật.” Đại hèn như Đại tướng Võ Nguyên Giáp bị Lê Duẩn, Lê Đức Thọ hạ chức không dám phản ứng, lẳng lặng cúi đầu cam nhận chức vụ “cầm quần chị em” hoặc tiếp tục ngậm miệng khi “những công thần kháng chiến chống Pháp” bị thủ tiêu hoặc cắt chức về vườn đuổi gà đến nỗi bà vợ phải thốt lên: “Ông ta là một kẻ hèn!” trước báo chí phương Tây.

- Phan Thanh Tâm: Ngày miền Nam sụp đổ đã phơi bày mọi thực trạng xấu hổ: Lãnh đạo Miền Nam hèn kém, lãnh đạo miền Bắc xảo trá, đê tiện, nặng đầu óc nô lệ. Thế hệ đàn anh “Để Lại Cho Em” “Hận thù nhân danh chủ nghĩa, bạo lực vênh vang bề thế,” “Giả dối, đê hèn, và vụng dại” như bài Tâm Ca Số Năm của Phạm Duy. Và hệ quả là “Sau chiến tranh ngót một phần tư thế kỷ, trên dải đất này vẫn chỉ nghe rõ tiếng vỗ cánh của bầy quạ đen trên các nghĩa địa nối dài từ Bắc vào Nam, từ Nam ra Bắc” (Dương Thu Hương), trong lúc chỉ trong vòng 20 năm, hai nước chiến bại trong Đệ Nhị Thế Chiến: Đức và Nhật đã phục hưng nhanh chóng, trở thành cường quốc kinh tế. Hậu quả Chiến tranh “khiến đám đông dân Việt quốc nội hèn nhát hơn, dễ thoả hiệp hơn với sự nhục nhã, dễ cúi đầu hơn trước tội ác.” Phải không quý vị? … Hết nạn hủ nho, đến hủ Marx, hủ Mao. Và hủ HCM: “Tôi không có tư tưởng gì ngoài tư tưởng chủ nghĩa Mác Lê Nin.” Với tư duy “Khôn sống, mống chết,” câu “Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách” và “Vận nước có lúc nhục, lúc vinh, thế nước có lúc mạnh, lúc yếu nhưng anh hùng hào kiệt thì đời nào cũng có” hoặc câu hát “Dân ta hằng anh dũng, dân ta vẫn oai hùng, dân ta dù nguy biến không nao” được đáp lại bằng hiện tượng: “Nhân tài khôn vặt nhiều như lá mùa Thu, tuấn kiệt hiếm hoi như sao mai buổi sớm!”

Ngày nay, hậu duệ Hồ Chí Minh cũng sẵn sàng “đốt sạch cả dãy Trường Sơn” và “đánh Mỹ đến người VN cuối cùng” để “Chủ nghĩa xã hội hoàn toàn thắng lợi trên đất nước ta và trên toàn thế giới!” “Con hơn cha là nhà có phúc,” Cộng Sản Việt Nam “thà bắt lầm hơn tha lầm, thà giết sai hơn bỏ sót” và nâng cấp “đỉnh cao nô lệ” lên tận cùng đúng như lời phê bình của Trần Trọng Kim: “Từ tư tưởng cho chí công việc làm, điều gì mình cũng lấy Tàu làm gương. Hễ ai bắt chước được Tàu là giỏi, không bắt chước được là dở.”

(b) Miền Nam:

- Hợp Lưu số 49: Hải Ngoại, một VNCH nối dài thì: Có nước nào trên thế giới chỉ bé tí bằng lỗ chân lông như Bolsa tiểu quốc, thế mà cái gì cũng thặng dư lạm phát. Báo chí thì rợp trời kín đất như lá mùa Thu. Văn bút thì chúng tôi có đến nhị vị chủ tịch cộng đồng, cũng đương kim hai ngài Tổng Thống chính phủ lưu vong cùng đảng phái yêu nước, nói không phải khoe, trung bình mỗi tháng mọc thêm chừng mươi cái, nhanh, nhiều như nấm dại mùa Đông. Sang đây, mất tất cả, thiên hạ mơ có quyền lực, mong có cái danh. Ông nào cũng tự cho mình có sứ mệnh, như “ai bao năm từng lê gót nơi quê người” thuở nào. Vàng thau lẫn lộn, không biết đâu là thật, đâu là giả.
“Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.” Thật ra người Việt “Biết người biết ta” nhưng cố tình nghĩ “ngược lại,” hành xử ngược lại nên nếu không “trăm trận trăm bại” cũng “trăm trận trăm thắng” cho chủ, cho người! Dù chỉ là “Tên Xung Kích” dưới sự điều động, chỉ huy, hà hơi tiếp sức bởi hai quan Thầy Liên Sô, Trung Cộng, VC vẫn vênh vang tuyên bố: “Đường lối đảng ta thì luôn luôn ‘đứng đái,’ Quân đội Nhân Dân “thần kinh” đã đánh thắng hai tên đế quốc sừng sõ nhất thế giới.”

- Tướng Hoàng Sơn trong “Hãy cùng ngồi lại với nhau để tạo thế đấu tranh” viết: Hàng trăm Hội Ðoàn, Tổ Chức Tranh Ðấu… ai cũng quan niệm trong giới hạn hẹp hòi thiển cận: Cái TÔI, Ðoàn Thể của TÔI, chỉ muốn TÔI, phe TÔI cướp Cờ Lãnh Ðạo, thống soái quần hùng… trong tình cảnh Quốc phá, Gia vong để tiếp tục tranh chấp, xâu xé triệt hạ lẫn nhau, như tự hủy hoại từng phần thân thể, ngày càng tàn nhẫn hơn… để tự hủy diệt, để Giải Trừ Chính Mình, quên Mục Tiêu Tối Hậu chung ở hải ngoại là hợp lực và yểm trợ Nhân Dân Nội Ðịa giành lại Ðất Nước trong tay người Cộng sản, Giải Trừ Cộng Sản VN. Cho đến giờ phút sanh tử nầy chúng ta vẫn chưa ra khỏi cái vòng oan nghiệt nầy để Việt Cộng hạ giá, coi khinh đặc tính chia rẽ, phân hóa, tự triệt lẫn nhau, tự hủy diệt của chúng ta..

(c) Điển Hình Miền Nam

(c1) Anh Hùng Tử Khí Hùng Bất Tử

Đề cập đến hiện sử và nền Văn Hóa Tự Sát/Tự Tử, bài “Anh Hùng Tử Khí Hùng Bất Tử” của Phu nhân Tướng Lê Văn Hưng gửi cựu Phó TT VNCH qua bà Đặng Thị Tuyết Mai và Nguyễn Cao Kỳ Duyên nhân ngày Quốc hận 30/4/2010 để trả lời về phát biểu: “Từ Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu trở xuống đều ham sống sợ chết” đáng được dùng để phân tích những điểm mâu thuẫn về giai thoại Anh hùng thời hiện đại:

(c11) Trích Nghịch: Điểm mâu thuẫn đầu tiên là chống Nguyễn Cao Kỳ lại dùng bài “Chinh phụ ca” của Phạm Duy, một “cây cổ thụ âm nhạc” cũng bị Đồng Bào lên án không kém Tướng râu NCK để diễn tả nỗi lòng cô phụ!

(c12) Dẫn Chứng SaiàĐúng: Phê bình NCK “hạ nhục” QLVNCH nhưng những dẫn chứng (trích nguyên văn) được dùng lại chứng minh lời phát biểu của NCK là đúng:

Sau tuyên bố: “Mất một Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu, quân đội còn Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu, đồng bào còn một chiến sĩ Nguyễn Văn Thiệu. Tôi nguyện sẽ chiến đấu kế bên anh em chiến sĩ,” NVT lên phi cơ đi Đài Loan… Tổng Thống Thiệu, T/T Khiêm, Đ/T Viên đã cao bay xa chạy. Ông Tướng này, ông Tỉnh nọ, đã trốn đi ngoại quốc… Số lớn cấp chỉ huy trực tiếp điều hành guồng máy quốc gia đã vỗ cánh chim bay sang ngoại quốc, tìm nơi ẩn trốn an lành, bỏ mặc quê nhà, dân tộc và quân đội đang chết đuối trong cuồng phong súng đạn tơi bời… Ông Tướng hai lần làm đổ nát quê hương, ố hoen lịch sử này, hạ mình ký tên dâng nước Việt Nam cho Cộng Sản… Tin thất trận từ các Vùng 1, 2, 3 bay về dồn dập. Có những nơi chưa đánh đã bỏ cho địch tràn vào. Thảm thương thay, cuộc rút quân hỗn loạn bi đát chưa từng có trong lịch sử và quân sử… Những đoàn quân thất trận, tả tơi manh giáp, không người chỉ huy, cuống quýt chạy như đàn vịt bị săn đuổi… Ở Cần Thơ, sáng ngày 30/4/1974, dân chúng nhốn nháo hoang mang. Đã có một số binh sĩ bỏ ngũ. Tại thị xã, cảnh náo loạn đáng buồn chưa từng có đã xảy ra. Từng nhóm đông đảo bọn ác ôn và thừa nước đục thả câu đã ra tay cướp giật tài sản ở các cơ sở Mỹ, và ở những nhà tư nhân đã bỏ trống, bất chấp tiếng súng nổ can thiệp của cảnh sát duy trì an ninh trật tự công cộng. Chúng cướp giật, đập phá, hò hét như lũ điên… Bao nhiêu năm chúng ta chiến đấu cho tổ quốc, hay chiến đấu cho tập đoàn tham nhũng?

(c13) Tử Chiến vs Tự Sát: Cho dù có những vị Tướng bê bối, làm cho quân đội bị nhục, thì cũng có những vị Tướng trong sạch đức độ, lỗi lạc, tài ba, đáng cho dân quân khâm phục.

- Đây là những mâu thuẫn về Tướng Hưng-Nam: Hai vị Tướng Hưng và Nam đã ba lần từ chối lời mời di tản sang ngoại quốc của viên cố vấn Mỹ, cương quyết ở lại tử chiến, bảo vệ mảnh đất Vùng 4… Không hợp tác với Dương Văn Minh. Không đầu hàng Cộng Sản. Tử chiến đến cùng… Lệnh đầu hàng của Dương Văn Minh và lời kêu gọi của Nguyễn Hữu Hạnh đã không được Tướng Nam và Tướng Hưng đáp ứng… Thà chết chứ đâu thể bó tay trơ mắt nhìn Việt Cộng tràn vào… Tướng Lãnh, đã từng khắc phục gian nguy, xoay ngược thế cờ, chuyển bại thành thắng trên khắp mặt trận, lẽ nào những vị Tướng ấy chỉ nghe hai tiếng “buông súng” rồi giản dị xuôi tay tự sát hay sao?

Tuyên bố một đằng lại dự tính hành động một nẻo: Đầu hàng: 4g45 chiều ngày 30/4/75, Tướng Hưng rời bỏ văn phòng ở Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 4, về bộ chỉ huy phụ, nơi chúng tôi tạm trú. Hưng không muốn chứng kiến cảnh bàn giao ô nhục sắp tới giữa Thiếu Tướng Nam và tên Thiếu Tá Việt Cộng Hoàng Văn Thạch… Năm giờ rưỡi chiều khi Hoàng Văn Thạch tiến vào Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn, Hưng gọi máy liên lạc với Tướng Mạch Văn Trường, ra lệnh đưa hai chi đội thiết giáp tới án ngữ ở dinh Tỉnh Trưởng để bảo vệ Bộ Chỉ Huy Sư Đoàn 21 mới về đóng nơi đây.

- Không bao giờ trốn chạy, đầu hàng, cuối cùng: Đã muộn rồi, rút cũng không kịp, nên không tử chiến mà tự sát: 11 giờ đêm ngày 30/4/1975, Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam : “Alô, chị Hưng!” “Chẳng lẽ Thiếu Tướng chịu đầu hàng thật sao?” “Hưng chết rồi, chắc tôi cũng chết! Chúng tôi làm Tướng mà không giữ được nước thì phải chết theo nước”… Hưng quay vào văn phòng đóng chật cửa lại. Tôi bảo Giêng tìm dao nạy cửa (Để làm gì? Ngăn tự sát?) Có tiếng súng nổ nghe chát chúa. Tôi đưa tay xem đồng hồ: 8g45 tối ngày 30/4/1975. Ngày kết liễu cuộc đời chúng tôi. Lê Văn Hưng, anh đã chết… 7 giờ sáng 1/5/1975, Trung Tá Tùng, bác sĩ trưởng đến thăm Hưng lần cuối, cho biết phải trở lại Quân Y Viện Phan Thanh Giản, Cần Thơ ngay vì Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam đã bắn vào thái dương, lúc 6 giờ sáng 1/5/1975, xác còn nằm tại Quân Y Viện.

(c14) Lý Do Thất Bại:

- Vào ngày 29/4/1975, Dương Văn Minh ra lệnh người Mỹ rời Việt Nam trong vòng 24 tiếng đồng hồ, thì chính là lúc “kế hoạch hành quân mật” của hai Tướng Nam-Hưng đã hoàn tất. Kế hoạch di quân, phản công, và bắt tay (ai?) nằm trong lịnh mật quân hành đó… Từ 2 giờ đến 4 giờ chiều 30/4, giờ đã điểm. Đúng theo kế hoạch lệnh hành quân bắt đầu. Nhưng hỡi ôi, khi liên lạc đến các cấp chỉ huy của các đơn vị thì mới hay họ chưa biết tý gì về kế hoạch vì Đại Tá an ninh… lãnh nhiệm vụ phân phối phóng đồ và lệnh hành quân mật đến các đơn vị… đã đưa vợ con tìm đường tẩu thoát sau khi ném tất cả mật lệnh vào tay vị Đại Úy dưới quyền. Ông này cũng đã cuốn gói trốn theo ông Đại Tá đàn anh, cho có thầy, có trò. Các phóng đồ và lệnh hành quân mật cũng đã biến mất… Kế hoạch sắp xếp thật tinh vi bị kẻ phản bội hèn nhát làm gãy đổ bất ngờ… 6g45 chiều 30/4, Tướng Nam điện thoại hỏi tình hình các nơi, cho Hưng hay đã cho thu băng lời kêu gọi dân chúng cho đài Cần thơ phát thanh. (Kêu gọi Đầu hàng?)… Nhưng mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Đài Cần Thơ bị nội ứng, giám đốc đài bị uy hiếp cho phát thanh lời kêu gọi của Thiếu Tá Cộng Sản Hoàng Văn Thạch trước và mười phút sau mới phát thanh cuốn băng của Tướng Nam (?) … 7g30 tối 30/4, Hưng giải thích nguyên nhân thất bại: Vị Đại Tá không tuân lệnh nên giờ chót không điều động quân về các vị trí chiến lược, trù liệu theo kế hoạch; Lời kêu gọi trễ tràng của Tướng Nam không có tiếng vang.

Mâu Thuẫn: Kế hoạch hành quân mật đến 29/4 mới hoàn tất, vậy trước 28/4 không có kế hoạch gì? Giao kế hoạch không theo dõi, đôn đốc nên ngay ngày sau kẻ thi hành bỏ trốn cũng không biết. Sao không làm copy khác phân phối ngay vì: Trong khi Sàigòn bỏ ngỏ đầu hàng thì Cần Thơ vẫn an ninh tuyệt đối. Vũ khí lương thực đạn dược sẵn sàng. Bởi cho đến ngày 29/4 chưa có một đồn nào, dù ở quận lỵ xa xôi hẻo lánh ở Vùng 4 đã lọt vào tay giặc Cộng… Tướng Lãnh trấn thủ một vùng, tùy hoàn cảnh đất nước, tình hình chiến sự địa phương, trọn quyền quyết định, xoay chuyển thế cờ, không cần phải tuân lệnh một cách máy móc theo cấp chỉ huy đầu não đã trốn hết, thì còn chờ lịnh ai?

(c15) Lý Do Tự Sát

Tướng Hưng đã phải tự sát để bảo tồn tiết tháo… Họ đã nằm xuống là vì muốn bảo toàn Sáu Chữ mà họ từng mang trên đầu: Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm… Những vị Tướng Lãnh bách chiến bách thắng lại lẽ nào chịu xuôi tay nhục nhã trước nghịch cảnh, trước kẻ thù?… 6g30 chiều, một toán thân hào nhân sĩ quen biết tại Cần Thơ khoảng 10 người xin gặp Tướng Hưng với tư cách đại diện dân chúng thị xã, yêu cầu dẹp bỏ tánh khí khái, can cường, đừng phản công, sợ Việt Cộng pháo kích biến Cần Thơ thành bình địa như An Lộc… Tướng Hưng noi gương cụ Phan Thanh Giản, bị mất ba tỉnh miền đông, rồi nhún mình nhường thêm ba tỉnh miền tây cho quân Pháp… vì không nỡ thấy dân chúng điêu linh và cũng không để mất tiết tháo, không thể bó tay làm nhục quốc sĩ. Cụ Phan Thanh Giản đành nhịn ăn rồi uống thuốc độc quyên sinh.” (Có hai tác nhân gây hại nhất cho Lịch sử VN: Cụ Phan Thanh Giản xúi dục nhiều người tự sát trong thời điểm Tổ Quốc cần anh hùng cứu nguy và gương Hàn Tín được nhiều tù binh VNCH trưng dẫn để biện minh cho sự hèn nhát trong nhà tù CS. Tôi thường bảo: “Các anh suốt đời chỉ giống Hàn Tín giai đoạn I: Luồn trôn, chẳng bao giờ giống Hàn Tín giai đoạn II: Làm anh hùng!”)

Người Nhật tự sát bằng lao phi cơ vào ống khói tàu địch và Harakiri khi hoàn toàn đại bại. Thí dụ Trận Okinawa kéo dài 82 ngày, cuối cùng biết không giữ nổi đất đai của tổ quốc, ngày 15 tháng 6 Ðại Tá Kanayama rút gươm mổ bụng. Ðại Úy Sato chặt đầu người chỉ huy theo đúng nghi thức rồi hô to Tenn Mheika banzai! (Thiên Hoàng vạn tuế), dứt tiếng hô, ông chĩa súng lục vào đầu bóp cò tự sát. Chiều ngày 22 tháng 6, Tướng Ushijima và Tướng Cho quỳ gối hướng về Hoàng Cung, vái ba vái và tiến hành lễ tự sát. Tướng Cho đưa cổ cho Ðại Úy Sakaguchi chém đầu. Tướng Ushijima lấy gươm tự mổ bụng, tiếp theo đó bảy sĩ quan tham mưu cùng tự sát. Ngày 2 tháng 7, trận Okinawa chính thức chấm dứt. Sau khi Mỹ thả hai quả bom nguyên tử xuống Hiroshima and Nagasaki Nhật Bản, ngày 15 tháng 8, 1945, Nhật Hoàng chấp nhận đầu hàng. Biết tin này, một số sĩ quan trẻ định đảo chính, tiêu diệt phái chủ hàng và buộc nhà vua chấp nhận quyết chiến đến cùng. Cuộc đảo chính không thể thực hiện, nhiều tướng lĩnh và sĩ quan đã tự sát, trong đó có Bộ Trưởng Lục Quân Anami, Ðại Tướng cựu Tổng Tham Mưu Trưởng Sugiyama, Ðại Tướng Tư Lệnh miền Ðông Tanaka…)

(c16) Tử Chiến: Em con cá nhỏ mang ý chí kình ngư, gắng chịu cúi lòn, dù phải chịu trăm ngàn sự nhục nhã để nuôi con và nuôi ý chí để có ngày phục hận cho đất nước, quê hương. Một đằng Tướng Ông tự sát để tránh Cần Thơ biến thành bình địa, một mặt Tướng Bà muốn Đ/Tá Cẩn chiến đấu đến viên đạn cuối cùng, hiên ngang hào hùng đến giờ phút chót, nên tự “thế quyền” Tướng Hưng ra lệnh Đ/Tá Hồ Ngọc Cẩn “tử chiến” biến Chương Thiện thành An Lộc thứ hai: Chín giờ rưỡi 30/4 chuông điện thoại reo vang: “Dạ thưa chị đó à? Hồ Ngọc Cẩn đây.” “Thiếu Tướng đâu chị? Cho tôi gặp ông một chút”. Tôi lúng túng vài giây: “Ông đang điều động quân ngoài kia.” Nghĩa lúng túng: “Cô nói Thiếu Tướng chết rồi.” “Không thể nói như vậy được. Đại Tá Cẩn đang cự chiến với Việt Cộng.” Trí óc tôi chợt lóe sáng phi thường. Tôi muốn Cẩn chiến đấu anh hùng. Sống anh hùng. Chết anh hùng. Tôi đưa máy lên giọng quyết liệt: “Thiếu Tướng không thể vào được. Cẩn cần gì cứ nói. Tình hình ở Chương Thiện ra sao? Anh còn đủ sức chiến đấu không? Tinh thần binh sĩ thế nào? Địch ra sao?” “Tụi nó dần tụi tui quá. Tinh thần anh em vẫn cao. Chị hỏi Thiếu Tướng còn giữ y lịnh không?” Trong tích tắc tôi biết khó cứu vãn tình thế. Nhưng tôi muốn Hồ Ngọc Cẩn phải luôn hiên ngang hào hùng. Tôi quyết định: “Alô. Cẩn nghe đây: Lịnh Thiếu Tướng. Ông hỏi Cẩn có sẵn sàng tử chiến?” Cẩn đáp thật nhanh: “Lúc nào cũng sẵn sàng, chớ chị!” “Tốt lắm, vậy thì y lịnh.” Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn đã chiến đấu đến viên đạn cuối cùng, anh đã hiên ngang hào hùng đến giờ phút chót của cuộc đời. Xin quý vị chớ trách tôi sao dám quyết định. Ngộ biến tùng quyền. Tướng Hưng đã chết. Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam chưa liên lạc được. Tôi không thể để một người như Hồ Ngọc Cẩn đưa tay đầu hàng, hạ mình trước Việt Cộng vào dinh tỉnh trưởng Chương Thiện. (Vậy sao Tướng Hưng không tử chiến để được Tướng Bà ca ngợi như Đ/Tá Cẩn?!)

(c17) Tự Phê: Tuy đã bảo: Tôi xin tạ lỗi. Thật tình tôi không dám có lời phê phán nào đối với những vị bỏ nước ra đi trước binh biến, những vị ở lại bị sắp hàng vào trại tù Cộng Sản, nhưng thực tế đã chỉ trích trong Mâu Thuẫn 2 và “ám chỉ” gián tiếp phần nầy: Tướng mà không giữ được nước, không bảo vệ được thành, thì phải chết theo thành, theo nước, chớ không thể bỏ dân, bỏ nước, trốn chạy, cầu an… Đừng bao giờ để bị Cộng Sản tập trung các anh, dù tập trung dưới bất cứ hình thức nào. Một đằng khuyên đừng chê bai: Sao chúng ta không noi gương oanh liệt của tổ tiên, của cha ông, nối tiếp ý chí bất khuất của tiền nhân, để trang trải món nợ ân tình đó? Không ai đem việc thành bại luận anh hùng. Sao chúng ta cứ lo chê bai, công kích, hãm hại, đạp chà nhau, để rồi vô tình làm lợi cho bọn cướp nước Cộng Sản? Rồi vi phạm lời khuyên bằng công kích: Cũng chớ bao giờ lấy tâm địa tiểu nhân để đo lòng người quân tử. chúng ta phải tự nêu lên câu hỏi: Chúng ta đã làm được gì cho đừng hổ thẹn với những người đã nằm xuống? Họ đã nằm xuống không phải là vì họ hèn nhát!… Nếu chưa làm được gì cho quê hương, xin hãy thận trọng lời phê phán vô ý thức. Đừng vô tình, thành tàn nhẫn sỉ nhục những người dám chết cho Tổ Quốc. Sáu chữ mà quý vị trịnh trọng đội lên đầu là: “Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm.” Và nặng nề hơn: “Tôi tôn trọng sự nhận xét ‘theo tầm hiểu biết của họ.’ Lời phê bình của những kẻ bất mãn hay những kẻ có tâm địa hạn hẹp, thật chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng.” Chỉ vì những câu thắc mắc hữu lý lại được xem là “mỉa mai:” “Tại sao Tướng Nam , Tướng Hưng chết làm chi cho uổng? Tại sao các ông Tướng ấy không tiếp tục chiến đấu?” “Bà thật dở. Nếu là tôi, tôi quyết liệt can ngăn không để cho các ông ấy chết.”

(c18) Di chúc: Giờ nầy Tướng Phụ và Tướng Tử đã thực hiện Di chúc Tướng Phu: “Em con cá nhỏ mang ý chí kình ngư, gắng chịu cúi lòn, dù phải chịu trăm ngàn sự nhục nhã để nuôi con và nuôi ý chí để có ngày phục hận cho đất nước, quê hương” tới đâu ngoài bức thư gửi cho ĐTTM & NCKD thay vì gửi trực tiếp Sếp râu?! (Từ Phu, Phụ, Tử tức chồng, vợ, con áp dụng theo câu: Phu tử tòng tử.)

Bất cứ chiến sĩ nào hy sinh vì đất nước cũng cần được phụng thờ. Nhưng không nên huyễn hoặc hóa những vụ tự sát. Câu “Sinh vi Tướng-tử vi Thần” chỉ nên áp dụng cho quý Tướng lãnh Tử chiến. Tướng Tự sát chỉ được liệt vào hạng thiếu Tướng tức hạng 6 trong bậc thang 11 cấp sau: “Phản Tướng à cuội Tướng à hàng Tướng à tẩu Tướng à bại Tướng à thiếu Tướng à trung Tướng à chiến Tướng à kiên Tướng à đại Tướng à minh Tướng,” (Xem tiếp Phần kế: Văn Hóa Tự Sát/ Tự Vẫn.) Nếu đã thành Thần, Quý Tướng đã không để cho Chủ tịch Đỗ Văn Trãng té chết ngay trước bàn thờ mình mà không đỡ hay Khu Hội phải Họp Đại Hội nhờ Cộng Đồng tìm kế sách giúp vượt qua khủng hoảng tài chánh để có đủ tiền mướn tiếp căn nhà đang thờ cúng Quý Vị. Bản thân tôi cũng đã từng nhiều lần có ý định tự sát/ tự tử trong nhà tù VC như sẽ đề cập đoạn kế, nhưng đã “can đảm” để vượt qua giây phút tuyệt vọng để sống còn và tiếp tục chiến đấu. Thiên Chúa giáo cấm tự tử, sách vở dạy: “Tự tử là hèn nhát” Vậy tại sao giờ nầy chúng ta lại cổ súy, khuyến khích nền Văn hóa Tự Vẫn!? Tôi kể lai vụ treo cổ tự tử tại Ba Sao, Nam Hà, để chúng ta suy gẫm. Trong Phi vụ Saigon 1 ngày 4/9/1992 sau khi Tuyệt Thực suốt tháng 4.1995, tôi và Trần Tư, TMQ, A Quý được chuyển tới Khu kiên giam Ba Sao, “Đảo thiên đường” của địa ngục đỏ. Tôi không biết nấu ăn nên nhờ một tù đệ tử phụ trách. Anh tù này là tay cờ bạc và khi làm “Chef Cook” của tôi, lối chơi cờ bạc càng văng mạng hơn vì có lương và giữ tiền đi chợ. Trước kia đánh cò con, giờ “đu gió” Lý Tống nên sòng bài trại tù cho anh ta đánh lớn và đánh nợ. Càng đánh lớn càng thua lớn. Dù muốn tôi cũng không đủ khả năng trả nợ giúp. Đám “đầu gấu” sòng bài đánh anh chàng một trận dằn mặt và ra lệnh 3 ngày phải thanh toán hết nợ nần, nếu không sẽ bị “lóc da, xẻ thịt.” Trận đòn dằn mặt đã “kinh hoàng,” trận kế tiếp chắc sẽ tan xương nát thịt. (Tù ngoài Bắc lấy cuốc bửa đầu, dao cắt cổ là chuyện… nhỏ!) Nhận thấy “Chết sướng hơn sống” anh ta treo cổ tự tử chết trước deadline. “Tham sinh úy tử” thường bị đời chê trách nặng hơn “Tham tử úy sinh.” Tuy hai hoàn cảnh khác nhau, thân phận khác nhau nhưng tù nhân sợ bị “lóc da xẻ thịt” và Tướng quân sợ bị VC lăng nhục, tra tấn, hành hạ cũng bắt nguồn từ tâm lý “Chết sướng hơn sống,” “sợ sống,” “úy sinh” là chính, khác với tinh thần “vô úy” của Phật Giáo. Nên can đảm đối diện Sự Thật phủ phàng, không nên “huyễn hoặc hóa,” “lộng giả thành chân,” viện lý do có “phái đoàn 10 người đại diện dân chúng (hay bán cái trách nhiệm cho họ?) yêu cầu dẹp bỏ tánh khí khái, can cường, đừng phản công, sợ Việt Cộng pháo kích biến Cần Thơ thành bình địa như An Lộc” để tự sát trong khi lại chỉ thị cho Đại tá Hồ Ngọc Cẩn tử chiến đến viên đạn cuối cùng và chết tại mặt trận. Thay vì “bàn giao” một miền Nam trong tình trạng “Tiêu thổ kháng chiến,” chúng ta dâng cho CS một miền Nam nguyên vẹn, sung túc để chúng “tọa hưởng kỳ thành” chẳng nhọc công đánh đấm, nên có khả năng trường trị lâu dài để đè đầu cỡi cổ dân và biến đất nước thân yêu thành Quận, Huyện tương lai của Trung Cộng! Có nên phát huy châm ngôn: “Tổ Quốc lâm nguy, hủy mình Tướng Sĩ” và “Thờ người chết-Phết (roi) người sống” không?!

(c2) Quân Lực VNCH: Bài nầy nói về cái XẤU, cái HÈN của dân Việt nên tôi muốn “Tự vạch áo cho người xem lưng” về những gì mình biết.

(c21) Dũng-Thuốc-Lào: Ông anh tôi là Trương Minh Dũng (chết cách đây ½ năm), tự Dũng-thuốc-lào (DTL), Chỉ Huy trưởng kiêm Tham Mưu trưởng Tiếp vận ở Quảng Đức. Anh là người hút thuốc lào duy nhất trước khi VC chiếm miền Nam bằng ống thuốc lào được đệ tử người Thượng chăm chút như bảo vật, hoặc vấn thuốc lào bằng tờ 500 đồng Đức thánh Trần. Tôi ở tù chung với Tr/Úy Lực, Sĩ quan Tài chánh. Lực cho biết mỗi lấn sếp Dũng đi chơi Lực phải lo đủ (một) 1 triệu đồng. Có lần gom hết các két cũng chỉ kiếm được ½ triệu, Lực bị sếp bạt tai và bắt chạy đủ chỉ tiêu. Anh Dũng có tật không đếm tiền. Nhà hàng tính Bill anh chỉ “ngắt” một “cục” đưa, bạo hơn cảnh đốt tiền của công tử Bạc Liêu. Ai dành trả tiền bị xem là “hỗn” nên khi anh vào quán, bất cứ ai biết Dũng-thuốc-lào cũng có quyền nhập tiệc ăn nhậu chùa. Phi công trực thăng và quan sát Căn cứ Nha Trang rất “mê” và mong được biệt phái Quảng Đức. (Trường Sơn Lê Xuân Nhị, văn sĩ KQ, vẫn nhớ hết các bài Thơ và Nhạc của DTL, đặc biệt bài Túy Ca và Nỗi Buồn Của Hạ.) Phi công biệt phái chỉ có 2 nhiệm vụ: Trực thăng thì đi săn, L.19 thì chở DTL đi ăn sáng, ăn chiều ở các Tỉnh khác nhau. Ngoài ra là nhậu nhẹt, ca hát, nhảy đầm. Lương Phi công 35.000 đồng nhưng biệt phái cho DTL hai tuần được “lì xì” 50.000 đồng. DTL xuống Nha Trang là có Phi Đoàn trưởng đem xe ra tận phi đạo tiếp đón. Tổng thống Thiệu lên Quảng Đức chỉ gặp DTL, không gặp Tỉnh trưởng. Tiền đâu ra? Mỗi lần tiếp vận, một đoàn 10 xe chở gạo hay xăng trên đường đi biến mất 5 chiếc. Chỉ đơn giản vậy. Ngày tôi bị giam tại Khám Chí Hòa trong Phi vụ Sài Gòn 1, Khi DTL khệ nệ đem đồ nhậu và bia (đựng trong cốc lớn uống nước trà) váo thăm, câu chào đầu tiên của tôi: “Chính những người như anh đã làm mất miền Nam !”

(c22) Không Lực VNCH: Nói về Không Quân, tác giả câu: “Không Quân không bỏ anh em, không bỏ bạn bè” là người nói sai nhất về Không Quân và sống trái với nguyên tắc nầy nhất. Bởi phi công “mạnh ai nấy bay, nấy đánh” thường bay chung vài ba chiếc, vài ba người nên chẳng cùng “sống chết” như các Quân-Binh chủng khác. Tôi thường bảo: “Câu này hợp với Nhảy Dù hơn” nhưng Nhảy Dù hóa ra cũng không phù hợp vì thuộc cực đối diện: “Không Bỏ” mà “Ôm” cả Nhảy dù “dởm” bất kể đúng sai, dù từng làm nhục Danh dự Quân đội trong nhà tù, chưa kể còn “kiêu binh, ngạo mạn” xem thường các Binh chủng khác. Nhảy dù giống Phi công F.5 về phương diện này. F.5 là loại “Fighter/tiêm kích” chỉ dùng cho không chiến, nên khi sử dụng như “Bomber/cường kích” thì chẳng tới đâu: Bay cao, bay nhanh, mang bom ít, trông thì ngon nhất lại bị quân bạn “chê” nhất vì không hiệu quả. F.5 còn có “người hùng” Nguyễn Thành Trung chuyên “chôm” xăng đi bán cho đến ngày tách đoàn đem phi cơ về với VC. A.37 dù bị xem “dưới cấp” nhưng là loại “Bomber/cường kích” nên khi Skyraider bị “ground” trở thành chủ lực của bầu trời. Skyraider (AD5, 6) hữu hiệu nhất vì bay lâu, bay thấp, mang nhiều bom đạn và đánh chính xác nhất, nhưng bị Hỏa tiễn tầm nhiệt SA7 bắn hạ liên tục đành dẹp vào Viện Bảo tàng (ground). Vận tải thuộc loại “Tài xế lái máy bay” không hào hùng nhưng “ấm túi” bởi có thể chở hàng lậu, khách lậu, có chàng còn đem gái lên Cockpit “làm tình trên cao độ.” L.19 “nửa quê, nửa tỉnh” lẹt đẹt bay các tiểu khu, chỉ khi được biệt phái Nam Vang mới có dịp buôn “Nho” và “Đầu máy may” để kiếm tiền nên các Phi vụ Nam Vang thường được Sếp ưu tiên cho đệ tử! Trực thăng “bụi” nhất, dễ chết nhất vì phải đáp xuống mặt trân để chuyển quân, tảng thương và vì bay chậm, bay thấp. Trực thăng khổ nhất nhưng có lợi thế “đáp mọi địa hình” nên những tay có máu buôn lậu hoặc thích đi săn có phương tiện làm tiền. H. râu, một bạn thân của tôi, trong cuộc di tản chiến thuật từ Pleiku, Ban Mê Thuột, “chặt đẹp” mỗi hành khách 5 cây vàng. Chuyến “định mệnh” kết thúc nghề chuyên chở khi một Linh mục không chịu trả đúng giá, H. thả ông giữa rừng. Không ngờ ông mò mẫm cả tuần trong rừng cuối cùng cũng ra đến đường lộ, đón xe về Nha Trang. Cái xui thứ nhì: Ông “thân cận” với Tổng thống Thiệu và H. bị bắt giam. Nếu VC không chiếm miền Nam và mở cửa Khám Chí Hòa, có thể H. còn ở tù mút mùa! Về hoạt động, mỗi ngày các Phi công làm gì? Thí dụ A.37. Sáng vào ký sổ, xem có bay phi vụ nào không? Nếu không bay hoặc bay trễ thì nằm phòng lạnh ngủ, đánh bài, thụt bi da, đọc truyện. Có Phi công như Th/Tá Nhị ngày nào cũng dùng xe Honda làm xe thồ đi chợ chở hàng vì có tiệm tạp hóa trong phi trường. Với những Phi công bận bịu lại có chức như vậy,có thể ở tại cư xá lo việc buôn bán, chỉ khi nào tới giờ bay mới lên phi trường. Hết phi vụ chiều về lên Câu Lạc Bộ Sĩ quan ăn hay ra chợ rồi tùy hobby và nhất là tùy túi tiền sẽ cà phê cà pháo, nhậu nhẹt lai rai, nhảy đầm, tán gái, đánh bài hoặc đi xi nê. Nếu không độc thân thì ở nhà lo chuyện vợ con. Đời sống nhàn hạ mà bay bổng cũng nhàn hạ. Ngoại trừ thời gian cao điểm ngày nào cũng bay, có ngày 2 phi vụ, thường thì bay lai rai, ngày có ngày không. Cất cánh bay tới mục tiêu nhào xuống thả Salvo toàn bộ 4 hoặc 6 trái bom một lần trong nháy mắt rồi “thơ thới” dọt về, không “care” trúng mục tiêu hay không. Có người còn thả trúng quân bạn. Có người từng thả sai mục tiêu hơn 10 km vì nhầm khói đốt đồng với rocket khói L.19 bắn! Lên vùng thì hối nhau ríu rít: “Thả nhanh cho ông vào!” Tr/úy Chính, PĐ534 thời ở tù Trại 53 còn kể chuyện xưa. Chính nhắc lại câu tôi thường cự nự: “ĐM đi đánh giặc chứ đâu phải chạy giặc mà hối như giặc vậy? Phải tìm cho ra VC, ra súng, ra xe mới đánh và đánh từng trái một. Đánh con mẹ gì mà… rẹt một cái như mấy tay bị bệnh tháo dạ rồi dọt ngay?!” Chính bảo: “Nhiều thằng ghét ông lắm. Ông cứ ‘ôm’ vùng, rà tới rà lui bắt mấy thằng tới sau lòng vòng chờ muốn đứt hơi, chưa kể còn có thể bị phòng không VC bắn hạ bất tử nữa.” Ngay cả Phi vụ Cầu Diên Bình. Đệ nhất Phi Đoàn 524 tập suốt tháng, đến ngày xuất quân thì rút lui với lý do: Chỉ chịu bay 1 chiếc vì chiếc thứ nhì “mất yếu tó bất ngờ” chắc chết 100%. Khi bàn giao cho PĐ548, chẳng ai dám tình nguyện. Tôi tình nguyện xong cũng chẳng thấy Phi công nào nhúc nhích. Cuối cùng phải kêu đích danh mới có thêm Th/Tá Xương, Tr/Úy Minh. May Th/úy Hóa, loại mới ra trường “điếc không sợ súng” đưa tay mới đủ 4 phi cơ bay Kamekaze. Nếu không hoàn thành Phi vụ Cầu Diên Bình, miền Nam đã mất vào năm 1974 thay vì 1975! Gặp những phi vụ vào chiếu tối phần đông Phi công đều “lạnh cẳng!” Chỉ vào thời điểm nầy mới có anh “thích” Lý Tống tôi. Bởi đang “teo” trên đường ra phi cơ gặp tôi vừa trở về đáp thế nào cũng được nghe: “Để tao bay thế cho. Tao biết rõ mục tiêu và hồi nãy hết bom nên cần một phi vụ nữa mới diệt trọn ổ nầy.” Mỗi phi đoàn chỉ có vài tay “mát mát” (hay gọi anh (k)hùng) hăng bay và tận tụy với từng trái bom. Còn đa số thả đại khái cho xong phi vụ, trúng trật chẳng “care” miễn sao đi sớm, về sớm và không bị “ăn đạn” là tốt. Bởi vậy bảo Ta thua vì Mỹ giảm quân viện, thiếu bom, thiếu xăng là không chính xác. Chỉ khác nhau là thời điểm trước, nếu trở ngại không thả được bom thì phải tìm chỗ an toàn ném bỏ. Trên đường về còn bao nhiêu xăng thì “Dump” cho nhẹ máy bay. Sau này bắt buộc phải đáp với bom nếu chưa thả và cấm xả xăng dù hơi nguy hiểm nếu gặp sân ngắn. Như vậy dù có thừa hay thiếu bom không phải là vấn đề. Vấn đề là thả bom vô trách nhiệm, không hiệu quả. Thời gian đánh xe tăng tại Vùng I rất nhiều Phi công hăng hái tình nguyện. Lý do? Mỗi chiếc xe tăng bị hạ được thưởng 30-50 ngàn đồng. Nhân vật nổi bậc nhất là Đại úy Trần Thế Vinh, cùng Khóa 65A với tôi, thuộc Phi đoàn 518 biệt phái ra Sư Đoàn 1 KQ khi chiến cuộc vùng Trị Thiên sôi động vì Bắc quân vượt vĩ tuyến mở cuộc tấn công đại quy mô vào Quảng Trị. Với chiến tích lừng lẫy một mình trong một tuần lễ hạ 21 chiến xa địch. Bộ Tư Lệnh KQ/VNCH phối hợp với Cục Tâm Lý Chiến thực hiện một chương trình truyền hình về các chiến công của quân chủng phát trên đài truỵền hình quốc gia tại Sài Gòn lần nhì để TTV ra mắt quần chúng. Trước khi lên đường về Sài Gòn, sáng 9/4/72 TTV bay phi vụ giải vây căn cứ Phượng Hoàng cố “hốt hụi chót,” kiếm thêm một mớ “Đức Thánh Trần,” không may bị cộng quân bắn hạ và trở thành huyền sử Không Quân.

Ở Hải ngoại cũng không thiếu nỗ lực cạnh tranh với VC! Không thiếu sử gia, chuyên nghiệp hay nghiệp dư, đã và đang “huyễn sử hóa” lịch sử bằng các chứng minh: “VN là cái nôi văn minh của nhân loại;” Bộ Luật Hồng Đức tiến bộ hơn những luật lệ hiện hành tại các cường quốc tự do; người bản xứ Châu Mỹ gốc từ VN đến; Các nữ chiến binh Việt là những nữ lưu tiên phong của thế giới; Quân Lực VNCH là nơi hội tụ những tinh hoa của thế giới, gồm những người lính hào hùng nhất, thiện chiến nhất, có tinh thần: Tổ Quốc-Danh Dự-Trách nhiệm cao nhất. Tất cả đều nhất! Chúng ta thất trận không phải vì những lý do được Bà Tướng Hưng nêu trong bức thư: “Ông Tướng này, ông Tỉnh nọ, đã trốn đi ngoại quốc. Số lớn cấp chỉ huy trực tiếp điều hành guồng máy quốc gia đã vỗ cánh chim bay tìm nơi ẩn trốn an lành. Tin thất trận từ các Vùng 1, 2, 3 bay về dồn dập. Có những nơi chưa đánh đã bỏ cho địch tràn vào. Thảm thương thay, cuộc rút quân hỗn loạn bi đát chưa từng có trong lịch sử và quân sử… Những đoàn quân thất trận, tả tơi manh giáp, không người chỉ huy, cuống quýt chạy như đàn vịt bị săn đuổi…” mà vì: “Trong suốt cuộc chiến đẫm máu tại Nam VN, đa số Dân Tây phương và Hoa Kỳ, đã bị điệp viên của khối cọng sản, cũng như KGB của Liên Xô, mua chuộc hay tuyên truyền. Người lính VNCH bị trí thức thiên tả đâm sau lưng, bị Mỹ bán đứng cho CS. Mỹ và Bắc Việt đã lén lút đi đêm với nhau tại Paris, để tìm cách đổi chác trên thân xác của VNCH. Hoa Kỳ còn bội ước, khi liên tục biểu quyết các đạo luật ngăn cấm can thiệp bằng quân sự của Mỹ tại Nam VN, cắt giảm dần quân viện! (Nhớ Lại Nổi Bất Hạnh Của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa - HỒ ÐINH.)

4. BIỆN PHÁP CHUYỂN HÓA TƯ DUY

(1) ANH HÙNG vs ANH HÈN:

a. Con Nhà Tông: Ngạn ngữ “Con nhà Tông không giống lông cũng giống cánh” phản ánh nét đẹp, nét văn hóa của gia đình và dòng tộc. Không chỉ có những nét ngoại hình giống cụ thân sinh-nhà thơ Huy Cận-một điểm khác Cù Huy Hà Vũ và ông Cận đều có “thần kinh thép,” nên “Những điều gì CHHV cho là đúng thì cứ thế làm, không nản chí bởi tác động của dư luận.” Bởi vậy chẳng ai ngạc nhiên khi CHHV, một khoa bảng có bằng Tiến sĩ Luật tại Pháp, thay vì “ăn trên ngồi tróc” như thiên hạ lại một mình dám đứng ra chống chọi một tập đoàn bạo ác chẳng khác gì “Người tí hon David chống gã khổng lồ Goliath” và cuối cùng chiến thắng. Nhà Tông nầy cũng giống Dân Nhật, nhưng tiếc thay quá… ít! 85 triệu dân số người gan dạ, dũng cảm, hy sinh chỉ đếm được trên đầu ngón tay!

b. Con Nhà Hèn: “Con Nhà Hèn không chèn cũng đạp.” Đó là bản chất phổ biến của “Người Việt xấu xí.” HÈN nằm trong bản năng tự vệ của con người vì nhân sinh vốn hèn nhát. Câu truyện vui của CS: Sau khi Stalin chết đi, Khrushchev đứng lên đọc bản kể tội Stalin. Ở dưới hội trường có câu hỏi vọng lên: “Thế lúc Stalin còn sống đồng chí ở đâu mà bây giờ mới đi kể tội Stalin?” Khrushchev hỏi lại: “Ai vừa nói câu vừa rồi xin mời đứng dậy.” Cả hội trường im phắc không ai dám đứng dậy. Khrushchev mới nói: “Các đồng chí đã hiểu tại sao chưa !”

(2) THUỐC ĐẰNG DÃ TẬT:

a. Văn Hóa Tự Sát/ Tự Tử: Tham Sinh vs Tham Tử/ Úy Tử vs Úy Sinh.

Chúng ta đã và đang phát huy Văn-Hóa-Tự-Sát/Tự Tử qua sự vinh danh quá đáng các Vị Tướng Lãnh tuẫn tiết, tự sát, tự vẫn hay tự tử… Trong bài nghiên cứu của Joseph Sivak chủ đề “PTSD and Chronic Suicidal Ideation: The Role of Counter Suicidal” (http://www.fsu.edu/~trauma/ a1v5i3.html), tư tưởng tự sát của chiến binh do ảnh hưởng PTSD (Post-Traumatic Stress Disorder) phát xuất từ “Ý nghĩ Tuyệt vọng và không tương lai” (chứ không phải từ lòng can trường, can đảm) và y khoa đang tìm cách ngăn chận thảm kịch, thảm họa này. Trong khi người Việt Hải ngoại nỗ lực vinh danh họ như những Đại Anh Hùng, Cứu tinh của Dân Tộc để các thế hệ Hậu duệ VN noi gương! Thực tế trong bảng liệt hạng, từ thấp nhất “phản Tướng” đến cao nhất “Minh Tướng,” quý vị xứng đáng đứng hàng “thiếu Tướng:” “Phản Tướng à cuội Tướng à hàng Tướng à tẩu Tướng à bại Tướng à thiếu Tướng à trung Tướng à chiến Tướng à kiên Tướng à đại Tướng à minh Tướng,” tức chỉ trên 5 hạng trong đó cuội Tướng, Tướng kháng chiến cuội đã phá nát Niềm Tin ở hải ngoại và phản Tướng đã làm nhục “Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm.” Tướng tự sát được liệt hàng Thiếu tướng, dưới 5 hạng vì dù là tướng tài, tướng giỏi nhưng thiếu chu toàn bổn phận, sứ mạng bảo vệ đất nước. Từ cấp Thiếu tướng trở lên là Trung tướng, tương đương trung Thần của Quốc Gia, Chiến tướng tử trận tại chiến trường, Kiên Tướng kiên cường nêu cao Danh Dự-Trách Nhiệm đối với Tổ Quốc khi bị địch kiên giam, và kiên định lập trường chống cộng cho tới khi tắt thở. Đại tướng có công lao hãn mã vĩ đại, và Minh tướng, cao nhất, được xem như minh Quân của Quân đội. Cũng có một số cá nhân, tổ chức thờ Thiếu tướng để “giành chánh nghĩa” về ta, để được các Thần (Sinh vi Tướng, tử vi Thần) phù hộ. Có những Thiếu tá, Thiếu úy, Thiếu (sinh) quân còn sống cũng từng “thiếu chu toàn bổn phận, sứ mạng bảo vệ đất nước” như Thiếu tướng nhưng không tự sát, vẫn trung thành với Tố Quốc, vẫn tiếp tục chiến đấu kiên cường, có đại công và minh danh, tức có đủ những phẩm chất của các Trung, Chiến, Kiên, Đại, Minh tướng nêu trên, chẳng những không được đánh giá đúng mức, còn bị đố kỵ, ganh ghét… đặt điều bôi nhọ, công kích chỉ vì còn… sống! Như vậy Văn-Hóa-Tự-Sát vinh danh chiến sĩ tự tử hơn chiến sĩ còn sống sẽ dẫn dắt tương lai lịch sử VN về đâu?!? Người sống không “care” lại tôn thờ, trân quý quá đáng người chết có phải là nền Văn hóa lành mạnh?

Đây còn là một nghịch lý vì người Việt vẫn tâm đắc với châm ngôn: “Tự tử là hèn nhát.” Đa số người Việt tự tử là các cô gái trẻ bị phụ tình, các thanh niên chán đời, thiếu ý chí tiến thủ. Có hai loại hèn nhát trái ngược nhau. Loại “Tham sinh úy tử” đáng trách nhưng loại “Tham tử úy sinh” cũng không nên khuyến khích, cường điệu hóa. Trong suốt thời gian bị giam cầm, tôi cũng nhiều lần có ý định tự tử vì cảm thấy sống trong nhà tù CS “Chết sướng hơn sống,” nhưng đã phấn đấu vượt qua giây phút yếu hèn: Chọn chịu đựng vài phút nghẹt thở khi treo cổ để được giải thoát khỏi kiếp tù đày nhục nhằn, đói lạnh không ngày về. Đệ tử nấu ăn treo cổ tự tử khi bị đe dọa

có cùng tâm trạng tuyệt vọng và sợ hãi như các Tướng chọn tự sát khi nhìn thấu suốt cái tương lai bi thảm và kinh hoàng dù chưa từng nếm mùi tù CS. Chưa kể chết bằng súng không đau đớn như treo cổ. Cũng chính trong tâm trạng “Chết sướng hơn sống” đó, tôi đã vượt ngục, đã đột nhập phi trường Tân Sơn Nhất đánh cắp máy bay, vượt tất cả nhà tù trên đường vượt biên qua 5 nước, bơi qua biển Johore Strait giữa Mã lai và Singapore. Dù bị bắn chết khi vượt ngục, khi vượt biên vẫn “sướng” hơn sống. Còn nếu may mắn còn sống, tôi có dịp chiến đấu tiếp tục, góp phần nhỏ trong sự nghiệp giải phóng quê hương và dân tộc. Nếu tôi và tất cả chiến hữu đều tự sát theo gương quý vị, nếu tất cả Hậu duệ VN đều noi gương “tự sát” để trở thành Anh Hùng khi Tổ Quốc Lâm Nguy, thì không những không còn ai để cứu nước, quang phục Quê Hương, mà dòng giống VN sẽ “tuyệt chủng.” Tự tử, đối với nhân loại hiện đại, dù trong lãnh vực chính trị như cựu Tổng Thống Hàn Quốc Roh Moo-Hyun, tài chánh như các Đại gia Nhật và quân sự như các cựu chiến binh VN là một loại bệnh hoạn cần được chữa trị. Có nên áp dụng đại trà tân-châm-ngôn: “Tổ Quốc lâm chung, Anh Hùng tự vận” và “Thờ người chết-Đết/Phết (roi) người sống” không?!

b. Áp Dụng Biện Pháp

(a) Cộng Sản: Nắm vững bản chất HÈN người Việt, VC thi hành đồng loạt ba tuyệt chiêu trị dân:

(a1)Thay thành phần chất xám lãnh đạo xã hội cũ, thứ “Sĩ khí rụt rè gà phải cáo,” với đánh giá mới: “Trí thức không bằng cục phân,” bằng giới bắp thịt dễ “dụ” dễ “sai khiến” qua chiêu bài: “Sự sụp đổ của giai cấp tư sản và sự thắng lợi giai cấp vô sản” và tự nhận: “Đảng là đội quân tiên phong của giai cấp vô sản, một giai cấp tiên tiến nhất, có tính tổ chức, kỷ luật, cách mạng triệt để nhất, có sứ mệnh lịch sử tiêu diệt chủ nghĩa tư bản và xây dựng chủ nghĩa cộng sản.”

(a2) Thay giới HÈN cũ bằng giới ANH (K)HÙNG bịa đặt mới bắt dân noi gương như: Anh hùng Tô Vĩnh Diện, Bế Văn Đàn, Phan Đình Giót… đã có những hành động dũng cảm: Lấy thân mình lấp lỗ châu mai, lấy thân mình làm giá súng và lấy thân mình chèn pháo. Anh hùng thiếu niên Lê Văn Tám với chiến tích tự đốt mình để lao vào phá hủy một kho xăng của quân địch. Cù Chính Lan một mình đuổi theo xe tăng Pháp nhảy lên ném lựu đạn vào trong xe, diệt toàn bộ địch, ngoài những Anh Hùng Lao Động, Anh Hùng Gỡ Mìn, Anh Hùng Hốt Phân. “Thời đại Hồ Chí Minh là thời đại rực rỡ nhất trong lịch sử quang vinh của dân tộc” nên “Ra ngõ gặp anh hùng.”

(a3) Dùng biện pháp “Bao tử trị” đồng hành “Mã tấu trị” qua chính sách hộ khẩu và “Đi từng ngõ, gõ từng nhà” bắt lính, cắt hộ khẩu bắt toàn bộ gia đình đói nếu có 1 thành viên trốn lính. Cải tiến hình phạt Trảm quyết xưa thành “Chặt đầu bêu ngoài chợ” và thả thây trôi sông trong các cuộc Đấu tố hay để răn đe “ngụy quyền phản động” cấp thôn, xã, ngoài pháo kích bừa bãi vào thành phố làm tê liệt mọi mầm mống tinh thần đối kháng của dân tỉnh thành.

(b) Quốc Gia:

Có lẽ người Việt “tự sướng” không cần đối tượng… hơi bị quá độ, nên đã đời, vẫn tiếp tục “thiếp ngủ trong chiến thắng,” chẳng khác gì “nàng công chúa ngủ trong rừng” đánh một giấc miên viễn vì các Hoàng Tử đều quên, không đến đánh thức! Thầy phịa huyễn sử và “tự sướng” về công trình sáng tạo, trò “tự sướng” vì hãnh diện có thầy vĩ đại và cộng đồng dân tộc cũng “đu gió tự sướng” vì huyễn sử cung cấp thừa thải món ăn tinh thần nuôi dưỡng niềm kiêu hãnh, danh dự hư cấu, nên thấy không cần thiết phải dấn thân đấu tranh nguy hiểm, tiếp tục vừa “há miệng chờ sung rụng” vừa xưng hùng, xưng bá, giành nhau lãnh đạo hải ngoại và chuẩn bị trở về nước “tọa hưởng kỳ thành,” “ăn trên ngồi trước” qua sách lược “bất chiến tự nhiên thành” dựa theo các câu sấm của Trạng Trình, Sư Vạn Hạnh, Nostradamus và vô số lời tiên đoán của các nhà tiên tri, đạo học nổi danh trên thế giới. Càng hèn càng bốc phét! Càng bốc phét càng hèn. Đó là vòng lẩn quẩn. Vì một khi “tự sướng” là trút bỏ được những uẩn ức, bi phẫn giống trường hợp người có óc khôi hài thường ít gây sự, xung đột do tự mãn, tự thỏa mãn về văn tài trong khi người thàng (ít nói), người câm hay cộc có thể có những phản ứng bất ngờ dữ dội khi đột nhiên không thể chịu đựng được mãi sự thua thiệt theo kinh nghiệm nhân gian. Thường chỉ có những người “điên,” “hâm,” “điếc không sợ súng,” đặc biệt người (k)hùng hoặc người có nhận thức, lý tưởng đạt đến mức độ “Chết vinh hơn sống nhục” mới thoát được khỏi cái Hèn. Có lý tưởng, có dân trí thì bớt hèn. Nhưng muốn hết hèn, trước tiên phải dứt bỏ cái huyễn HÙNG, chấp nhận: Tôi là thằng HÈN, thường xuyên tự vấn, xấu hổ về bản chất HÈN. Từng bước cố phục thiện, chuộc tội bằng tự trừng phạt, làm ngược lại những hành vi cũ theo công thức: Hùng à Hèn à Hùng. Phải thực tế nhìn nhận: “Vận nước có lúc nhục, lúc vinh, thế nước có lúc mạnh, lúc yếu nhưng anh hùng hào kiệt thì đời nào cũng có” chỉ là huyễn tưởng bởi Nguyễn Trải phải đau xót xác nhận: “Tuấn kiệt như sao buổi sớm – Nhân tài như lá mùa thu” vì với 85 triệu dân VN hiện nay chỉ có vài chục người dám hy sinh mạng sống vì Đại cuộc Giải thể Chế độ CSVN.

(c) Ba Thí dụ:

Chúng ta không hy vọng Giải thể Chế độ CSVN nếu không dùng những liều-thuốc-đắng trình bày sau bởi “Thuộc đắng dã tật.” Có 2 cơ sở con người thường dựa lên để tự thắng, tự vượt trong tiến trình tự thăng hoa: “Tự cao, tự đại hoặc tự ti mặc cảm.” Nhiều người “hãnh tiến” vì “con dòng cháu giống” nên “quyết tử” vì danh giá dòng họ. Nhiều người nhờ “hổ nhục” vì dòng tộc thấp hèn nên “phấn đấu” để vươn lên. Chúng ta đã chọn thái độ thứ nhất và “Ngủ quên trên chiến BẠI quá lâu” dù không có tổ tiên thuộc cấp Thành Cát Tư Hãn, César … nên suốt kiếp chỉ làm “nô lệ.” Từ nô lệ “ngoại thù” đến nô lệ “nội thù!” Vậy chỉ còn biện pháp chọn lựa thứ nhì, nếu không tự giải phóng, thăng tiến cũng không thiệt hại gì bởi “Hèn Khí Dân Tộc” đã đụng đáy! “Cây quý sinh trái quý. Cây độc sinh trái độc!” “Hãy cho tôi biết anh con ai, tôi sẽ cho biết anh thế nào!” hoặc đảo ngược lại. Nhìn người Việt hiện đại để suy diễn người Việt cổ đại. Hậu duệ như hiện nay thì Tiền nhân có thể nào khác hẳn ta hay cũng “même chose?” Cần chấp nhận “thú đau thương?” Cần có tác phẩm “Người Việt xấu xí” như Trung Quốc, một bước khởi đầu cho sự “Lột Xác, Rửa Hồn?”

(c1) Tố Hãi: Tô Hải đã vượt qua giai đoạn khó khăn nhất: Tự nhận “Tôi là một thằng hèn.” Nhưng sau thắng lợi tự thân đáng hãnh diện đó, Tô Hải lại rơi vào tình trạng cũ, thỏa mãn với bước đột phá đó và xem quá đủ, không cần phấn đấu để thăng tiến trở thành anh hùng. Và kết quả, thay vì kêu gọi toàn dân đứng dậy nắm lấy thời cơ lật đổ bạo quyền, Tô Hải bỗng trở thành Tố Hãi. Sau ván bài Tố dở dang và có thể sợ bị VC tố ngược, Mr. Hải hãi quá bèn nhượng bộ, tự lật ngửa tẩy xấc với lời cố vấn trong “Hương Hoa Lài… Làm Tôi… Nhức Óc!” “Tình hình nổi dậy lật đổ chính quyền ở các nước Bắc Phi chưa thể nào lan tới Việt Nam hiện nay… Lúc này chưa phải là có thời cơ, địa lợi, nhân hoà!…” nên bị kết án “phản tỉnh giả, phản kháng cuội” bằng “khổ nhục kế để lặn sâu, trèo cao.”

(c2) Lý Tống: Khác với Tố Hãi, tôi âm thầm tự nhận mình là một thằng HÈN từ lâu, đã tự đấu tranh để gột bỏ bản chất hèn và trong giờ phút nầy công bố mình HÈN để vượt qua bước khó khăn đang gặp: Khẳng định lập trường đồng ý với luận điểm: “Người Việt xấu xí” dù có bị mất đi nhiều người ủng hộ và chuẩn bị tinh thần thi hành Phi vụ BỤP-PHỤP đã trình bày. Hai cái HÈN tôi tự nhận từ lâu: TI TIỆN và HÈN NHÁT. Vào thời cùng cực nhất đời, gia đình tôi có nuôi một con chó. Mỗi bữa cơm bà chị “khùng” thường xúc một chén cơm đổ xuống đất cho chó trước khi bắt đầu ăn. Thân trai mới lớn cần ăn nhiều, chóng lớn, nhưng tiêu chuẩn mỗi người chỉ chừng 2 chén cơm lưng nên lúc nào cũng đói. Mỗi lần đứng dậy sau bữa, miệng còn thòm thèm, bụng còn đói, tôi thường nhìn tiếc nuối những hạt cơm rơi vãi trên đất, nhất là hôm chó bệnh không ăn được, và cầu mong con “chó già ghẻ lở ốm yếu” chết cho rảnh nợ. Khi lớn khôn, có đủ ăn đủ mặt, tôi vẫn thường nghĩ về ngày tháng cũ, nhận chân thái độ “ti tiện, ghen tị” của bản thân đối với con chó già tội nghiệp nên từ đó trở nên “hào phóng, rộng lượng” với đời, có thể tặng những tờ bạc mệnh giá 100 MK cuối cùng trong túi hay đãi đằng giới ăn mày như Tiệc Cái Bang tại San Jose trước kia. Riêng công tác bay bổng, lần đầu tiên đâm nhào phi cơ xuống thả bom vào chiều tối, khi thấy đạn phòng công VC loang loáng phóng vào mình, chân tay “quýu” lên, tôi quýnh quáng thả bom rơi cách mục tiêu cả 200 mét. Đang khi lo lắng chờ bị khiển trách nếu lỡ gây tử thương quân bạn, tôi nhận được Huy chương “Anh Dũng Bội Tinh” vì đánh trúng một kho đạn pháo kích của VC chôn dấu! Xấu hổ, nhục nhã, tôi lao vào lằn đạn thù địch để tự trừng phạt và từ đó trở thành một trong những Top Gun gan dạ và nhiều chiến tích của Không Quân. Tôi còn trở thành huyền thoại trong nhà tù VC vì không khuất phục, luôn sẵn sàng chống đối, vượt ngục và sau nầy thực hiện những phi vụ hiểm nghèo ít ai dám làm cũng từ nguyên nhân đó. Tất cả cũng chỉ để tự trả hận, tự chuộc lỗi để gột bỏ bản chất HÈN bẫm sinh. Tôi cũng đã một mình lập Đảng Trừ gian Diệt bạo tại New Orleans , bắn chết một Bố Teen đen và đánh tắt thở một Mafia vàng. Nhưng giờ này ở Mỹ càng lâu, càng già, càng hèn, tôi lại bắt đầu HÈN trở lại nên chưa dám thực hiện kế hoạch “Trình Giảo Kim ba Búa” và “Bịt mắt Chặt Đầu.” Bài nầy như một lời Thú Tội, một Chúc Thư trăn trối giúp tôi vượt qua ngưỡng HÈN để thực hiện sáng kiến mới BỤP-PHỤP, như một LỄ KHAI ĐAO, TẾ CỜ để toàn Dân xuất quân tiến hành Cách Mạng Hoa Lài Việt Nam.

(b3) Linh Mục Tađêô Nguyễn Văn Lý-Tiểu Sử Tranh Đấu

- 9/1977: Bị bắt, kết án 20 năm tù với tội danh “Chống phá cách mạng” vì liên quan đến việc phổ biến hai bài tham luận của Tổng Giám mục Nguyễn Kim Điền lên án CSVN “Chủ trương tiêu diệt tôn giáo.”

- 1981: Tổ chức giáo hữu đứng hướng về La Vang nguyện kinh khi dẫn giáo xứ đi hành hương Đức Mẹ La Vang, bị Công an chận lại.

- 5/1983: Bị bắt, kết án 10 năm tù và 4 năm quản chế với tội danh “gây rối trật tự xã hội.”

- 24/11/1994: Công bố “Tuyên ngôn 10 điểm về vấn đề tự do tôn giáo tại Việt Nam.”

- 24/11/2000: Phổ biến “Tuyên ngôn về thực trạng Giáo hội Công giáo tại giáo phận Huế” và lời kêu gọi “Chúng tôi cần có tự do tôn giáo thật sự tại Việt Nam.”

- 3/12/2000: Tuyệt thực đòi nhà cầm quyền thôn Nguyệt Biều trả lại đất nhà thờ Nguyệt Biều bị tịch thu bất hợp pháp năm 1976.

- 4/12/2000: Cắm 2 bảng đòi “Chúng Tôi Cần Tự Do Tôn Giáo” giữa đất ruộng của Giáo Hội bị Nhà Nước CSVN tịch thu và tự gieo những hạt lúa đầu tiên. Khi bị Công an bôi đen, L/M Lý kẻ hai tấm bảng khác treo trên tháp nhà thờ Nguyệt Biều.

- 8/12/2000: Lại công bố “Lời Kêu Gọi Số 2: Chúng tôi cần có tự do tôn giáo thật sự tại Việt Nam ” để kỷ niệm ngày Lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm.

- 28 /01/2001: Phổ biến “Lời kêu gọi số 7” bị lên án: Sặc sụa mùi hòa hợp hòa giải, ca ngợi kẻ thù, kêu gọi người quốc gia hãy quên đi quá khứ, xóa bỏ hận thù!

- 26/2/2001: Bị quản chế hành chính 2 năm tại Phú An vì lý do “sử dụng tòa giảng để kích động giáo dân chống phá chính quyền.”

- 19/10/2001: Bị 15 năm tù giam, 5 năm quản chế về hai tội “phá hoại chính sách đoàn kết” và “không chấp hành quyết định hành chính của cơ quan nhà nước có thẩm quyền về việc quản chế hành chính.”

- 26/6/2004: Giải Shalom khiếm diện tại Đại Học Công giáo Eichstätt-Ingolstadt, Đức.

- 2/2005: Linh mục Lý được giảm án và đặc xá do đã viết bức “Tâm thư” bày tỏ sự hỗi lỗi trong tù.

- 8/4/2006: Thành lập “Khối 8406,” cùng biên soạn nhiều tài liệu chống chính quyền và kêu gọi tẩy chay bầu cử quốc hội năm 2007.

- 22/8/2006: Ký tên bản công bố của “Khối 8406″ về “Tiến trình dân chủ hoá Việt Nam .”

- 8/9/2006: Công bố “Tuyên Bố nhân dịp đảng Thăng Tiến Việt Nam công bố tự thành lập tại Việt Nam ngày 8/9/2006″ và cùng thành lập Đảng Thăng Tiến Việt Nam và cùng thành lập “Liên Đảng Lạc Hồng.”

- 17/3/2007: “Rì chống công an áp giải” và “đạp đổ vành móng ngựa” để bày tỏ sự phản đối và đả đảo tòa án phi pháp, vô luật của Cộng sản trong phiên toà “bịt miệng.

- 2007: Báo The Wall Street Journal, trong bài xã luận đánh giá L/M Lý một trong những người xứng đáng được trao Giải Nobel Hòa Bình năm 2007 hơn Al Gore.

- 15/03/2010: Trong cuộc Phỏng Vấn Đài BBC, L/M Lý tuyên bố: “Nếu thay đổi mà mất ổn định, tình hình xấu hơn cả Thái Lan, Indonesia, Philippines, thì thà cứ để yên cho Đảng Cộng Sản lãnh đạo”.

- 9/2010: Được Nghị viện châu Âu Khối Bảo thủ và Cải cách đề cử “Giải Nhân Quyền Sakharov 2010.”

- 01/01/2011: Công bố “Lời kêu gọi biểu tình” để Tẩy chay bầu cử Quốc Hội độc đảng dân chủ giả hiệu 22/5/2011.

- 02/02/2011: Công bố “DI CHÚC Số 1.”

- 3/2011: Lời kêu Gọi Tiến Hành Giải Thẻ Chế Độ CS để thiết lập Chế độ Dân Chủ Đa Đảng VN Thăng Tiến Hòa Bình.

Thí dụ điễn hình đáng dùng làm mẫu mực để tự phấn đấu chuyển hóa của tộc Việt: Tranh đấu “Chuyển HÈN thành HÙNG,” “chuyển BẠI thành THẮNG” của L/M Nguyễn Văn Lý.Tự coi mình như một Môi-Sê trong Kinh Thánh cũ L/M Nguyễn văn Lý áp dụng chủ thuyết bất bạo động của Thánh Gandhi để tranh đấu đòi Tự Do Tôn Giáo cho Giáo Hội Công Giáo Việt Nam và cho toàn dân Việt Nam. Trong suốt thời gian từ năm 1977 đến nay, với nhiều thành tích và công trạng lượt kê trong Tiểu Sử hoạt động, L/M Lý đã ba lần bị HÈN tình đánh gục nhưng nỗ lực phấn đấu tự thắng để hiên ngang đứng dậy tiếp tục hành trình dấn thân. Sau công bố “Lời Kêu Gọi Số 2” ngày 8/12/2000 “Chúng tôi cần có tự do tôn giáo thật sự tại Việt Nam” để kỷ niệm ngày Lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm, ngày 28/01/2001 ông Phổ biến “Lời kêu gọi số 7” và bị thành phần chống đối lên án: “Sặc sụa mùi hòa hợp hòa giải, ca ngợi kẻ thù, kêu gọi người quốc gia hãy quên đi quá khứ, xóa bỏ hận thù!” Để chuộc lỗi lầm, sai trái, ông phản công lại và ngày 26/2/2001, ông bị quản chế hành chính 2 năm tại Phú An vì lý do “sử dụng tòa giảng để kích động giáo dân chống phá chính quyền” và ngày 19/10/2001 bị kết án 15 năm tù giam, 5 năm quản chế về hai tội “phá hoại chính sách đoàn kết” và “không chấp hành quyết định hành chính của cơ quan nhà nước có thẩm quyền về việc quản chế hành chính.” Do hiểu rõ bản chất yếu đuối cùa con người trước gông cùm, L/M Lý đã tuyên bố trước khi vào tù: “Chỉ chịu trách nhiệm những điều tuyên bố ngoài đời và không chịu trách nhiệm những lời nói trong tù” vì VC có thể dùng thuốc khống chế. Như đã dự tính trước, điều lo sợ đã xảy ra: VC cho phổ biến ra hải ngoại bức “Tâm thư” bày tỏ sự hỗi lỗi trong tù của L/M Lý mà một thời Tú Gàn khai thác triệt để và người chống cộng tìm mọi cách binh vực, biện hộ kể cả biện pháp “Giảo Tự” vì nghĩ rằng VC ngụy tạo thư, giả chữ viết. Do đó tháng 2/2005, L/M Lý được giảm án và đặc xá chỉ sau 3 năm 4 tháng cho bản án 25 năm tù. L/M Lý sau đó đã can đảm xác nhận Bức Tâm thư do chính mình viết. Và một lần nữa L/M Lý, sau khi “tự kiểm, tự vấn, tự sửa sai, tự hoàn thiện” đã chuộc lỗi bằng những động thái chống đối quyết liệt, lật ngược thế cờ để gỡ thể diện trong “Phiên tòa Bịt miệng” ngày 17/3/2007 qua hành động “Rì chống công an áp giải,” “Đạp vành móng ngựa” và hô “Đả đảo VC” để bày tỏ sự phản đối tòa án phi pháp, vô luật của Cộng sản. (Nhiều người khâm phục thái độ hiên ngang của L/S Cù Huy Hà Vũ cùng câu Tuyên bố: “Tổ Quốc và nhân dân Việt Nam sẽ phá án cho tôi” hơn câu “Đả đảo CS” và những động thái vùng vẫy của L/M Lý.) Nhờ Chúa ban phước lành nên “Hay không bằng hên!” Nếu tên cán bộ Tân không phản ứng hung bạo bằng cách “Bịt miệng Cha Lý” để chúng ta có tấm hình biểu tượng, lên Poster khắp nơi cho thế giới thấy tội ác “VC bịt mồm, bịt miệng Dân” cụ thể; trái lại chúng cứ để L/M Lý tha hồ đạp ghế, tha hồ “Đả Đảo CS” đến mệt nghỉ, rồi quảng bá Video quay cảnh đó khắp thế giới, chứng minh chưa quốc gia nào, kể cả Hoa Kỳ, phạm nhân được “tự do phát biểu” đến mức vậy như VNCS, thì L/M Lý đã “cháy” rồi, và chắc chắn đã có những suy diễn và phản ứng lên án L/M Lý “cò mồi cho VC!” Một sự cố khác lại xảy ra: Ngày 15/3/2010 L/M Lý được Nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do và đưa về Huế vì lý do nhân đạo để điều trị bệnh. Trong cuộc Phỏng Vấn Đài BBC, L/M Lý lại gây bất mãn ở hải ngoại khi tuyên bố: “Nếu thay đổi mà mất ổn định, tình hình xấu hơn cả Thái Lan , Indonesia , Philippines , thì thà cứ để yên cho Đảng Cộng Sản lãnh đạo.” Một lần nũa, L/M Lý đã tự đấu tranh với bản thân, tự thắng, tự vươn lên qua công bố Tài liệu lên án những đối xử dã man của nhà tù CS, qua Công bố ngày 01/01/2011 “Lời kêu gọi biểu tình” để Tẩy chay bầu cử Quốc Hội độc đảng dân chủ giả hiệu 22/5/2011 và Công bố “DI CHÚC Số 1” ngày 02/02/2011.

(d) Thay Đổi Nghi Lễ:

Thay vì Diễn Hành Ngày Quân Lực 19/6 với đội kèn trống, cựu quân nhân mặc quân phục oai hùng của mọi Quân-Binh chủng theo nhịp quân hành, bảo tồn truyền thống hào hùng bất khuất

để kỷ niệm Ngày Quân lực VNCH nắm chính quyền, được Quốc Trưởng Việt Nam Cộng Hòa, Hội Đồng Quốc Gia Lập Pháp, Chánh Phủ Việt Nam Cộng Hòa trao trả lại cho Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa trách nhiệm và quyền hành lãnh đạo quốc gia đã được Hội Đồng Quân Lực ủy thác chiếu theo Quyết Định số 8 ngày 5/5/1965, Tuyên Cáo số 7 ngày 5/5/1965, Quyết Định số 5 ngày 16/2/1965, Quyết Định số 6 ngày 17/2/1965 và Quyết Định số 4 ngày 16/2/1965 hay đọc Văn Tế Chiến Sĩ Trận Vong, Anh Hùng Tuẫn Tiết, Nhân Dân Nạn Vong và những bài Diễn Văn tóe lửa trong ngày Quốc Hận 30/4 lên án CS và vinh danh những anh hùng tuẫn tiết Vị Quốc Vong Thân, chúng ta cần noi gương người Phi Luật Tân và Hồi Giáo Shiite trong dịp kỷ niệm Ngày Bại Trận Mất Nước và Ngày Nhận Quyền Lãnh Đạo của Đội Quân Bại Trận theo Nghi Lễ sau:

(d1) Phi Luật Tân: Tại đây hàng năm cứ vào ngày lễ Phục Sinh, những tín đồ Thiên Chúa giáo của quốc gia này thường thực hiện lễ diễn hành hàng năm vào thứ sáu Tuần Thánh với sự hành hạ thân xác để tưởng nhớ đến những khổ đau mà Chúa Giêsu đã phải gánh chịu trước khi bị đóng đinh trên thập giá. Hình ảnh những người vừa đi vừa quất những ngọn roi vào lưng của mình đến túa máu, hay những chiếc đinh được đóng vào bàn chân và bàn tay rồi treo mình trên thập giá.

(d2) Iraq: Trên đường phố của Kerbabal, cách Baghdad khoảng 110 cây số về hướng đông bắc, nguời hồi giáo Shiite tụ tập về một ngôi đền thánh tham dự lễ hội tôn giáo lớn nhất của hệ phái để tưởng niệm cái chết của giáo chủ Imam Hussein, cháu của tiên tri Muhammad, bị giết tại thành phố Kerbala vào năm 680 trước công nguyên, gây nên một sự thù hận sâu xa giữa hai hệ phái Shiite và Sunni. Arbain là lễ chấm dứt thời kỳ tang chế trong 40 ngày dành cho giáo chủ Imam Hussein, qua đó nhiều người hành hương tự hành hạ thân xác của mình, trong đó có nhiều người dùng gươm tự đập vào đầu của họ cho đến chảy máu để bầy tỏ sự đau đớn của họ đối với cái chết của giáo chủ Imam Hussein.

Cuộc đấu tranh bản thân vượt thắng cái HÈN, cái SỢ khó nhất trong các loại đấu tranh của con người. Nếu chúng ta, đặc biệt các Nhà Dân chủ trong nước, cố noi gương L/M Lý, mỗi lần bị cái HÈN, cái SỢ vật ngả lại bật dậy phấn đấu tiếp bằng các hành động cụ thể, thì không thế lực tàn bạo, ác độc nào có thể tồn tại để đè đầu cỡi cổ chúng ta. Chúng ta chưa lâm hoàn cảnh bế tắc! Chưa hết thuốc chữa. Vẫn còn “Thuốc đắng dã tật.” Hãy cắt bỏ “ung thư HÈN” để tránh di căn chết người?! Bởi nếu CS là tai họa của toàn nhân loại thì Hèn Khí là tai họa riêng của Dân Tộc VN. Chúng ta bị Trời phạt phải chịu 2 tai họa cùng lúc! Nếu Tổ Tông “hùng” ta “hèn,” ta phải chịu tội với Tổ Tông mà cải hóa. Nếu Tổ Tông cũng như ta, ta phải nhận lãnh Tội-Tổ-Tông như nguyên tắc Thiên Chúa Giáo và phải lột xác, rửa hồn để hóa thân. Bản thân tôi phải chiến thắng HÈN để thi hành kế hoạch BỤP-PHỤP, Nguyễn Thị Ngọc Hạnh phải trả nợ ANH THƯ và NIỀM TIN qua hành động TỰ THIÊU và chỉ cần vài chục ngàn người cố chế ngự cái HÈN cái SỢ trong vòng vài tuần, dùng Expertise của mình để thực hiện một trong những phi vụ chất xúc tác đã trình bày, thì cuộc CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI sẽ xảy ra tại VN. Và tôi nghĩ rằng, chính những người CS và Đồng Bào Miền Bắc sẽ là đầu tàu lãnh đạo cuộc Cách Mạng chống lại phe bảo thủ đang nắm quyền, trong đó ông Nguyễn Văn An, nguyên ủy viên Bộ Chính Trị, nguyên trưởng Ban Tổ chức Đảng, nguyên Chủ tịch Quốc Hội, là người đại diện tiêu biểu của phe tiến bộ cựu lãnh đạo, một người cộng sản giác ngộ chính nghĩa quốc gia dân tộc một cách toàn diện và triệt để mà đối với nhiều người trong và ngoài đảng, đặc biệt là giới thanh niên thành thị có học, ông là một dũng sĩ đáng được người ta ngưỡng mộ và hoan nghênh. Để có Cách mạng Hoa lài, ông phải vượt qua số phận hẩm hiu của Triệu Tử Dương hoặc cái chết đột ngột của Võ Văn Kiệt trở thành một Yeltsin Việt Nam. Bởi họ là những người có kinh nghiệm CS, đã được tôi luyện, hun đúc tinh thần Sắt-Máu trong lò CS. “Nếu Dân Việt Nam không xuống đường mà tiếp tục ngủ hôm nay, họ sẽ vĩnh viễn ngủ không bao giờ thức dậy nữa.” CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI NOW or NEVER!

IV. “BÃO ĐÊM”

GIAI ĐOẠN I “CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI”

Chủ Nhật, 06/03/2011 – 20:31. Hàng trăm xe “bão” đêm lẫn ngày.

Đêm 5/3 rạng sáng 6/3, hàng trăm xe máy của các đối tượng quậy phá đã chạy quanh các tuyến đường: Hậu Giang – Cao Văn Lầu – Bãi Sậy – Phạm Đình Hổ – Lê Quang Sung… thuộc quận 6. Khi đến ngã tư Cao Văn Lầu – Phạm Văn Chí (P.1, Q.6), phát hiện có công an, hàng trăm xe máy chia ra thành nhiều tốp nhỏ vọt ga với tốc độ kinh hoàng rẽ sang các tuyến Phạm Đình Hổ – Hùng Vương – Nguyễn Thị Nhỏ – Lê Quang Sung. Khi bị truy bắt, nhiều đối tượng manh động chạy trái chiều tông thẳng xe vào xe môtô CSGT. CSGT giữ xe một thành viên trong nhóm đua xe tại Bình Thạnh. Tại góc Mai Xuân Thưởng-Lê Quang Sung, một tốp xe máy khác bị cảnh sát hình sự bao vây không còn đường thoát đã liều lĩnh đụng thẳng vào xe cảnh sát hình sự. Buộc lòng một cảnh sát phải móc súng bắn chỉ thiên để trấn áp, bắt Chí Nhật Phú (SN 1990, ngụ quận Bình Tân) cùng một số đối tượng khác. Tại hiện trường, Phú thản nhiên trả lời vì không biết cảnh sát (cảnh sát hình sự mặc thường phục – PV) nên mới lao thẳng xe vào (!?). Đến 2 giờ sáng cùng ngày, bị truy đuổi ráo riết, nhiều tốp đã chạy ra quận Bình Thạnh để hòa cùng các đối tượng quậy phá tại đây. Tuy nhiên, trên đường Hậu Giang (từ Phạm Đình Hổ đến Bình Tiên, quận 6), thời điểm này vẫn còn hàng trăm đối tượng khác đậu xe trên lề đường ngồi thành nhóm để chờ thời cơ “bão” tiếp!

Tại quận Bình Thạnh, từ 23 giờ ngày 5-3, hàng trăm xe máy từ các con hẻm đổ ra đường Hoàng Hoa Thám rồi về Phan Đăng Lưu, Bạch Đằng, Nơ Trang Long, Đinh Bộ Lĩnh, Chu Văn An. Bị truy đuổi, đám đua xe chạy tán loạn và dồn về hai bên đường D2 để tiếp tục… quậy phá như: nhấc một bánh xe trước, điều khiển xe bằng… 2 chân! Nguyễn Kim Hoàng (SN 1993, ngụ đường Lê Đức Thọ, quận Gò Vấp) và Khổng Minh Nhất (SN 1992, tạm trú xã Đông Thạnh, huyện Hóc Môn) điều khiển xe nhổng đầu, lôi kéo kích động các đối tượng đang đứng 2 bên đường cổ vũ. Khi bị truy đuổi, cả 2 phóng xe bạt mạng ra đường Điện Biên Phủ hòng tẩu thoát nhưng bị bắt gọn. Theo thống kê của Phòng PC67 Công an TP, trong đợt chặn “bão” này, riêng hướng Bình Thạnh lập biên bản tạm giữ 143 xe máy của các đối tượng gây rối trật tự công cộng. Cảnh sát hình sự Công an quận 6 nổ súng cảnh cáo những đối tượng manh động, liều lĩnh lao xe máy vào xe của cảnh sát. Sau khi bị quận Bình Thạnh truy đuổi ráo riết, lúc 3 giờ ngày 6-3, các đối tượng gây rối nhóm lại thành đoàn cả ngàn xe dàn hàng ngang chạy ra đại lộ Võ Văn Kiệt hướng về quận 6. Sau đó rẽ vào đường Cao Văn Lầu ra Hùng Vương về Nguyễn Văn Luông (Q.6). Anh Nguyễn Ngọc Thanh, một người dân tập thể dục tại hoa viên Phạm Đình Hổ (Q.6), cho biết: “Thời điểm đoàn đua đi qua, chốt chặn của lực lượng chức năng chỉ còn biết đứng nhìn vì đoàn xe của đám quậy phá quá đông, lưu thông nối đuôi nhau kéo dài hơn 30 phút! “Bão đêm” chưa đủ, các đối tượng chuyển sang “bão ngày” cho đến 7 giờ sáng ngày 6-3 trên đường 26 khu dân cư Bình Phú (Q.6)! Trung tá Lâm Văn Thái, Phó trưởng Đội CSGT-TT-PƯN Công an quận 6, cho biết đêm 5-3 đến 5 giờ ngày 6-3, đã lập biên bản 71 xe máy, tạm giữ 63 xe. (Theo NLĐ.)

V. CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI

Kế Hoạch Khai Tử Chế Độ CSVN

Trong Thời Đại CÁCH MẠNG HOA LÀI

V-I. THỜI CƠ: Cách Mạng là một sự nghiệp vĩ đại không đơn giản chỉ thiết kế, vận động và thực hành một lần là đạt thắng lợi. Cách Mạng là một cao trào kinh qua một quá trình tập dượt từ khởi điểm đến cao điểm và dứt điểm. Trong thời gian qua, tôi đã nhiều lần vận động cuộc CÁCH MẠNG ĐUA XE, nhưng do sự phổ biến hạn chế và Lực lượng Đối kháng Quốc nội chưa đủ thực lực và sẵn sàng nên lời kêu gọi nhân ngày Bầu Cử Quốc Hội, Ngày Quốc Khánh và Ngày Khai Mạc Đại Hội ĐCSVN Khóa XI: 12-01-2011 của VC không được đáp ứng. Nay nhân CÁCH MẠNG HOA LÀI đang bùng nổ tại Bắc Phi và Trung Đông sau thành công tại Tunisia, Ai Cập và đang trên đà thắng lợi tại Lybia, tôi nhận thấy thời điểm đã chín muồi cho một cuộc NỔI DẬY tại Việt Nam.

1. Thiên Thời: Thế giới đã bày tỏ lập trường chống đối Chế độ CS qua việc Quốc Hội Hoa Kỳ thông qua Nghị Quyết Royce đưa VNCS trở lại danh sách CPC, Nhà Tranh đấu Liu Xiaobo Trung Cộng được nhận giải Nobel Hòa Bình 2010 và Nhà Bất đồng Chính kiến người Cuba Guillermo Farinas được nhận giải Sakharo, đồng thời Giáo Hoàng Benedict XVI vừa lên án Trung Cộng về tình trạng hạn chế hoạt động Tôn giáo trong Diễn văn Giáng sinh vừa qua. Đặc biệt cuộc CÁCH MẠNG HOA LÀI đang bùng nổ tại Bắc Phi và Trung Đông làm chấn động địa cầu, rúng động các thể chế độc tài, đặc biệt độc tài toàn trị CS tại Trung Cộng, Bắc Hàn, Việt Nam, Cuba.

2. Địa Lợi: Hoa Kỳ đặt Châu Á vào vị trí chiến lược quan trọng hàng đầu qua các cuộc viếng thăm của Tổng Thống Obama và các quan chức chính quyền cao cấp bởi trung Cộng không chỉ là mối đe dọa cho vùng Châu Á mà cho cả thế giới một khi đã chế thành công Hỏa tiễn đạn đạo bắn chìm Hàng không Mẫu hạm. Hoa Kỳ phái 3 hạm đội đến khu vực Châu Á Thái Bình Dương gồm USS Ronald Reagan (CVN-76), USS George Washington (CVN-73) và USS Carl Vinson (CVN-70) do tình hình căng thẳng giữa hai miền Triều Tiên, trong khi Nhật Bản chuyển đối tượng ưu tiên chiến lược phòng thủ từ nước Nga ở mạn Bắc đến Trung Cộng phía Nam sau biến cố tàu đánh cá TC đâm vào tàu tuần duyên Nhật Bản tại quần đảo Điếu Ngư/ Senkaku, cũng như nhằm đối phó Bắc Triều Tiên, một kình địch, nên đã tăng cường Lực lượng Tàu ngầm từ 16 lên 22 chiếc, tăng dàn phòng hỏa tiễn Patriot PAC-3 từ 3 lên 6 cũng như đẩy mạnh hợp tác với Hàn Quốc, Úc, Ấn Độ, các nước Đông Nam Á và Liên minh Hoa Kỳ.

3. Nhân Hòa: Sự hình thành khối 8406 và các Tổ chức khác trong thời gian qua là một thành tố quan trọng trong sự nghiệp Giải thể Chế độ CSVN. Trước kia, do sợ hãi, mọi người VN trong nước, từ người dân đen đến cán bộ viên chức nhà nước đều răm rắp tuân phục, chấp hành mọi mệnh lệnh của Đảng CSVN, chấp nhận kiếp nô lệ, làm thân trâu ngựa vì sợ chết, sợ tù đầy, sợ tra tấn, sợ đói khổ… và mọi loại sợ hãi. Có một thiểu số can đảm, khi chống CS chỉ dám nhắm vào một vài cá nhân lãnh đạo và phải dùng khiên mộc “Chủ Nghĩa Mác Lê Nin,” “Bác Hồ” để bảo toàn tính mệnh. Nhưng từ sau Phi vụ rải Truyền đơn 4/9/1992, lời Hịch kêu gọi của Truyền đơn cũng như hành động của một cá nhân tự nguyện rời bỏ chốn vinh hoa phú quý trở về, sẵn sàng chấp nhận chết, tù đầy để kêu gọi Đồng Bào nổi dậy bằng 50 ngàn Truyền đơn rải xuống từ phi cơ AirBus của Vietnam Airline, theo lời một số Nhà Đối Kháng Quốc Nội, đã tác động tâm lý quần chúng, nên ngày càng có những cá nhân, từ các nhà Trí thức đến các Cán bộ Đảng viên, các Sĩ quan cao cấp của CS đã thức tỉnh, vượt qua “ngưỡng sợ hãi” đồng lòng lên tiếng, kết hợp cùng nhau để tạo nên Khối 8406 và các Đảng, các Liên Minh, các Tổ Chức chống Cộng, đồng thời với sự dấn thân ngoan cường của quần chúng trong các “Hội Dân Oan” tụ tập, biểu tình đòi nhà cửa, ruộng đất bị ngang nhiên xâm chiếm, cưỡng đoạt. Thái độ đấu tranh đã dứt khoát, lập trường đã kiên định qua các lời tuyên bố lên án chủ nghĩa Mác Lê Nin lạc hậu, lỗi thời, phản động, đi ngược lại trào lưu tiến hóa của nhân loại, cũng như can đảm lên án Hồ Chí Minh là tên tội đồ của dân tộc đã gây nợ máu với Nhân Dân, phản Dân, bán Nước. Lực lượng Đối kháng Quốc nội đã trưởng thành và lớn mạnh gồm đủ mọi tầng lớp Nhân Dân trước việc Nhà Cầm quyền VC tiếp tục bòn rút tiền của Dân, vay mượn quốc tế, tận khai tài nguyên quốc gia, bán, nhượng, cho thuê đảo, đất, biển, rừng Tổ Quốc, nhất là những phản biện quyết liệt đòi thay đổi Chế độ và Chính sách của tầng lớp Sĩ phu và các quan chức cao cấp của Đảng. Ngay trước Đại Hội Đảng thứ 11 có hai sự kiện chính trị gây sự chú tâm của các nhà theo dõi thời cuộc. Đó là cuộc hội thảo ngày 9-11-2010 của 22 đảng viên cựu lãnh đạo, giáo sư, tiến sĩ, chuyên gia, và cuộc trả lời phỏng vấn của “Tuần Việt Nam” vào ngày 12-12-2010 của ông Nguyễn Văn An, nguyên ủy viên Bộ Chính Trị, nguyên trưởng Ban Tổ chức Đảng, nguyên Chủ tịch Quốc Hội, và là con chim đầu đàn của Nhóm 22 trên. Ông nói: “Mọi sai lầm mà Đảng CS mắc phải là vì quá tin vào Chủ nghĩa Mác Lênin và hệ thống Sô viết do Stalin tạo ra… Đảng trở thành lực lượng cản trở dân chủ, tự do, cản trở sự phát triển của xã hội… Tôi mong muốn BCT và BCHTU, mong muốn Đại Hội XI đổi mới tư duy toàn diện và triệt để, cả kinh tế và chính trị thì mới khắc phục được lỗi hệ thống” tức lỗi do chế độ và cái đảng đã đẻ ra nó CSVN, những lỗi lầm tệ hại đến mức mọi cố gắng cải tổ đều vô ích, chỉ còn cách duy nhất là phải từ bỏ chủ nghĩa cộng sản, tự khai tử mình khai tử luôn chế độ. Đó là ly khai của ly khai, sự tự phủ nhận mình là người cộng sản. Cựu Thủ tướng VC Phan Văn Khải từng nói: “Trên bảo dưới không nghe” hay Dự Thảo Báo Cáo “Đảng CS nên từ bỏ Chủ nghĩa Mác Lênin và Định hướng Xã hội Chủ nghĩa vì “cái gọi là chủ nghĩa cộng sản đã là ảo tưởng rồi,” “phải xây dựng hiến pháp mới,” “phải xác định cho rõ vai trò lãnh đạo của đảng: lãnh đạo ai? Ai cho quyền anh lãnh đạo? Phải nhìn thẳng vào sự thật. Lừa được người ta chứ không lừa được thực tiễn đâu!” Họ bi quan về tương lai của ĐCSVN vì “Dân không còn tin vào Đảng” vì “Người ta chỉ có thể lừa bịp được vài người trong mọi lúc, lừa được mọi người trong vài lúc, nhưng không thể lừa được mọi người trong mọi lúc,” lời Tổng Thống Abraham Lincohn được Giáo sư Trần Phương nhắc lại.

V-II. CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI

Để thực hiện thành công kế hoạch nầy, toàn thể 2 triệu người Việt Hải ngoại tại khắp các Châu Lục, từ Hoa Kỳ, Canada, Châu Úc đến Châu Âu phải yểm trợ quốc nội thực hiện 3 cuộc Cách Mạng đồng thời: Cách Mạng Đua Xe Hoa Lài, Cách Mạng Trắng, và Cách Mạng Cái Bang bằng Sức Mạnh Quần Chúng theo gương 25 quốc gia trên toàn thế giới, đặc biệt Tunisia, Egypt. Lybia… để Giải thể Chế độ CS độc tài, bất nhân, áp bức, bóc lột, giành lại quyền làm người, làm chủ, để Dân Tộc VN được hưởng Tự do, Dân chủ và Nhân quyền như các dân tộc khác tại các Cường Quốc Tự do. Để lật đổ Chế độ Cộng Sản Việt Nam, nhân CÁCH MẠNG HOA LÀI đang bùng nổ tại Bắc Phi và Trung Đông, toàn dân Việt Nam, Quốc nội-Hải ngoại áp dụng kế hoạch sau để thực hiện cuộc Cách Mạng Đua Xe Hoa Lài.

1. Hải Ngoại

Do khó đạt được sự đoàn kết toàn diện và hoàn hảo, chúng ta có thể áp dụng hình thức “Đoàn Kết Theo Đội Ngũ” để thực hiện kế hoạch chung, tức những Tổ chức có cùng mục đích, cứu cánh chung nhưng phương tiện, biện pháp hoạt động khác nhau sẽ cùng hợp tác với nhau theo từng Đội Ngũ để Biểu Dương Sức Mạnh.

a. Đoàn kết: Chúng ta đoàn kết, sát cánh cùng nhau trong 3 mục đích:

(1) Mục Đích Chiến Lược: Đứng dưới ngọn Cờ Vàng để Giải thể Chế độ Cộng Sản Việt Nam .

(2) Mục Đích Chiến Thuật: Biểu Tình rầm rộ trên toàn thế giới trước các Cơ Sở Chính quyền địa phương và các Tòa Đại sứ, Tổng Lãnh sự VC.

(3) Hưu Chiến: Tạm thời ngưng chỉ trích, công kích nhau tại Hải ngoại trong một thời gian và hướng mọi mũi dùi tấn công vào một kẻ thù duy nhất: Cộng Sản Việt Nam tại Quốc nội.

b. Đội Ngũ: Mỗi Tổ chức, Đảng phái, Đoàn thể… vận động thành viên mình xuống đường theo kế hoạch chung tại Hải ngoại nhưng tập hợp theo từng đội ngũ, “Thi Đua Xuống Đường” để “Biểu Dương Lực Lượng.” Tùy theo nhân lực và tài lực thực hiện cuộc vận động theo phương pháp riêng của mình, kêu gọi Đồng Bào Quốc nội: Từ thân nhân, bè bạn, thành viên… và yêu cầu những người này vận động hàng xóm, bè bạn, thân nhân của họ theo chiến thuật “vết dầu loang” để toàn thể đồng bào quốc nội 86 triệu người, trừ bọn đầu gấu CS trong Bộ Chính Trị, Uỷ viên Trung Ương Đảng, các thành phần bóc lột, hưởng lợi nhờ sự tồn tại của chế độ Cộng Sản, xuống đường tập dượt “BÃO ĐÊM” để thực hiện cuộc “CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI” vào thời điểm thuận tiện trong những ngày sắp đến.

c. Biểu Tình: Hàng tuần, toàn bộ các Cộng Đồng VN tại Hải Ngoại cùng xuống đường, tập trung tại Công sở các Lãnh đạo Chính quyền Địa phương, chẳng hạn Tòa Bạch Cung, Điện Capitol, Dinh Thống Đốc, Quốc Hội các Tiểu Bang, và Tòa Đại Sứ, Tổng Lãnh Sự WC (tức VC) tại Hoa Kỳ, chuẩn bị cho một cuộc TỔNG XUỐNG ĐƯỜNG lớn để làm mồi lửa, châm ngòi cho cuộc TỔNG NỔI DẬY tại Quốc Nội, thực hiện đồng loạt 3 cuộc Cách Mạng: Cách Mạng Trắng (Mặc Áo Trắng), Cách Mạng Đua Xe Hoa Lài và Cách Mạng Cái Bang (Yểm trợ tiền cho dân cái bang và yêu cầu họ xuống đường tại Sài Gòn, Hà Nội… với khẩu hiệu: “Ăn Mày Muôn Năm” tức ngụ ý “Ở với WC chỉ suốt đời làm ăn mày, không ngóc đầu lên nổi,” hay “WC phải sụp đổ để ăn mày thoát kiếp ăn mày.”)

2. Quốc Nội

a. Khối 8406: Cùng Yeltsin Việt nam và Lãnh đạo CS phản tỉnh vận động cuộc “Cách Mạng Đua Xe” bằng cách phối hợp nhân sự để kêu gọi dân chúng tại các đô thị xuống đường, phân nhiệm nhân sự phụ trách, hướng dẫn đồng bào xuống đường, tổ chức trình diễn nhạc đấu tranh dọc theo các trục lộ đua xe và một số chuyên viên phụ trách in và rải truyền đơn bằng bong bóng bay. Nếu cuộc “Cách Mạng Đua Xe Hoa Lài” toàn thắng, tức bọn đầu gấu Đảng CSVN phải cuốn gói lên xe, lẫn lộn vào dòng người đua xe để trốn qua Trung Cộng hoặc Lào Cộng, Khối 8406 sẽ cùng Yeltsin VN tạm thời nắm chính quyền, điều hành đất nước trong thời gian chuẩn bị cuộc bầu cử Tự do, Dân chủ cho Việt Nam hậu Cộng Sản.

b. Toàn Dân Quốc Nội

(1) Chuẩn Bị: Gạo, thực phẩm, xăng đủ dùng trong một tuần lễ. Khi Thời Cơ đến, mọi người Khai Tử CSVN bằng đình công, bãi thị và xuống đường ngồi dọc theo các trục lộ chính tại khu vực cư ngụ, đem theo “tăng,” chiếu, mền, cơm gạo, xăng… để có thể trụ tại chỗ từ một đến hai tuần, hoặc có thể lâu dài hơn, đến giờ phút Toàn Thắng. Tất cả đều mặc Áo Trắng để đồng thời thực hiện cuộc Cách Mạng Trắng. Người có xe gắn máy đem xe theo để tham dự cuộc đua xe. Người không có xe thì ngồi nghe nhạc, cổ động, cổ võ các người đua xe và dùng số đông để trấn áp các thành phần phản cách mạng, phản động có ý đồ ngăn chặn cuộc đua xe, lợi dụng mối “cựu thù” giữa Công an và Bộ đội để triệt tiêu sức kháng cự.

(2) Đua Xe: Người đua xe sẽ đồng loạt lên xe đã gỡ ống Bô, sắp hàng chạy rầm rộ, náo nhiệt theo các trục lộ dự định, dưới sự dẫn đầu của các “BÃO ĐÊM, ”không cần phải thực sự “đua” với tốc độ tối đa, chỉ cần rồ máy lớn, chạy với tốc độ trung bình, nhưng với số lượng 6-7 triệu xe gắn máy hiện có tại VN, sẽ gây hỗn loạn và náo động trên đường phố. Tiếng máy xe nổ chấn động đủ làm rung chuyển đất, “sập trời” và các Anh Hùng Xa Lộ Bão Đêm phụ trách “Càn, Húc” xe Cảnh sát, thì Chế độ CSVN sẽ “sập” đổ. Tại sao chúng ta cần áp dụng biện pháp đua xe thay vì biểu tình, đóng trại… như Cách Mạng Da Cam, Cách Mạng Nhung, Cách mạng Hoa Lài… đã và đang xẩy ra trên khắp thế giới, từ 1989 đến nay và đã “giật sập” 25 chế độ độc tài quân phiệt, độc tài toàn trị trên toàn thế giới? Đua xe là thú đam mê thứ nhì của quần chúng VN tại Quốc nội, nhất là giới trẻ, sau bóng đá. Đua xe là một tệ nạn xã hội trầm kha mà công an CSVN bất lực, không thể dẹp trừ như Phong Trào Bão đêm hiện nay, huống gì 6-7 triệu xe cùng đua khắp các tỉnh thành, nhất là tại Sài Gòn và Hà Nội? Đua xe sống động và tích cực hơn các biện pháp thụ động và kém hào hứng trong các cuộc Cách Mạng “Sức Mạnh Quần Chúng” (People’s Power) đã được thực hiện. Hơn nữa các cuộc cách mạng vừa qua số người tham dự có nơi chỉ hàng chục ngàn người, tối đa vài trăm ngàn người, đặc biệt ở Nepal chưa tới 10 ngàn người, cũng đã thành công. Nếu toàn thể 86 triệu người VN Quốc nội đồng lòng quyết tâm giành lại Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền mà không phải đổ máu, hy sinh tính mạng thì việc Giải thể Chế độ CSVN nhân trong Cao Trào CÁCH MẠNG HOA LÀI là điều khả thi và chắc thắng.

(3) Giải Trí: Ngoài đua xe, Đồng Bào tham dự biểu tình có thể tổ chức đá bóng trên đường phố sau khi xe đua đi qua, đánh cờ, đánh bài, và có ban nhạc địa phương trình diễn nhạc kích động, chiến đấu cùng khiêu vũ để giải trí. Dùng phương pháp “Dĩ độc trị độc” bằng cách chuẩn bị một số Khỉ mang khẩu hiệu “Đả đảo Cộng sản,” “Dân chủ, Tự do, Nhân quyền cho Việt Nam” thả rong chạy trên đường phố, tức dùng khỉ rừng để diệt khỉ thành WC.

(4) Rải Truyền Đơn:

- Truyền đơn bươm bướm khổ nhỏ, một mặt in hình cờ Việt Nam Cộng Hòa, một mặt ghi các câu sau: “Ta cúi đầu, Cộng cỡi cổ. Ta đứng dậy, Cộng sụp đổ;” “Người người đua xe, nhà nhà đua xe, đua xe đến giờ phút toàn thắng.”

- Người phụ trách tìm một địa điểm kín đáo, tính hướng gió để truyền đơn rơi vào các địa điểm có người tụ tập đông đúc, bỏ truyền đơn vào bong bóng và bơm khinh khí. Mỗi chùm có thể từ 10 đến 20 bong bóng và dưới mỗi chùm bong bóng sẽ cột một que hương/nhang có đính kèm một pháo đại. Đốt hương khi thả để khi bong bóng lên đến một cao độ lý tưởng, cây hương cháy chạm ngòi pháo. Pháo nổ sẽ làm nổ bong bóng, và toàn bộ truyền đơn từ bong bóng rơi xuống đúng vào các địa điểm dự định.

V-III. SỨC MẠNH QUẦN CHÚNG (People’s Power)

Từ những ngày tại Trại Tỵ Nạn, tôi đã chuẩn bị: “Thuyết Chất Xúc Tác: Cách Mạng Và Phản Cách Mạng” để lật đổ bạo quyền. Sự kiện này đã được Tác giả Thép Đen 4 nhắc đến và học thuyết Sức Mạnh Quần Chúng được trình bày trong Luận án Tiến sĩ Chính trị. Các cuộc Cách Mạng dựa trên Sức Mạnh Quần Chúng đã lần lượt thành công khắp nơi sau đó tại 25 Quốc Gia, từ Phi Luật Tân, Ba Lan, Đông Đức, Tiệp Khắc, Hungary, Bungaria, Romania, Slovakia, Nam Tư, Latvia, Lithuania, Estonia, Liên Sô, Serbia, Nam Dương, Nam Phi, Đông Timor, Ucraina, Georgia, Liberia, Nepal, Libăng, Kurgistan, Tunisia, Egypt và đang thắng lợi tại Lybia. Là người Lập thuyết và Phát kiến, tôi đã áp dụng Học thuyết nầy trong Sự nghiệp Giải thể Chế độ Cộng Sản tại VN qua 8 Phi vụ trong thời gian định cư tại Hoa Kỳ. Nếu các cuộc Cách Mạng Hoa Hồng, Da Cam, Cách Mạng Nhung, Cách mạng Hoa Lài… đã không xẩy ra, việc phát động, vận động cuộc Cách Mạng Đua Xe Hoa Lài có thể được xem là ý tưởng điên rồ, hoang tưởng. Nhưng sau khi thế giới đã chuyển mình và chứng kiến các chế độ độc tài, Cộng Sản lần lượt sụp đổ một cách dễ dàng, nhanh chóng, “CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI” là giải pháp hoàn toàn khả thi và có thể thắng lợi nếu toàn Dân 86 triệu người Quốc nội đồng lòng quyết tâm xuống đường, cùng sự hỗ trợ của Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại theo đúng kế hoạch trình bày.

“Mưu Sự Tại Lý Tống – Thành Sự Tại Đồng Bào.” Vận mệnh Tổ Quốc và Dân Tộc đang nằm trong tay chúng ta. Hãy xuống đường thực hiện cuộc “CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI” để cứu nước, để Khai Tử Chế độ CSVN nhân Cao Trào CÁCH MẠNG HOA LÀI đang bùng nổ tại Bắc Phi và Trung Đông sau thành công tại Tunisia, Ai Cập và đang trên đà thắng lợi tại Lybia. Nếu bỏ qua Thời Cơ nầy, Dân Tộc VN sẽ khó còn cơ hội thoát khỏi gông cùm CS và chúng ta phải chịu trách nhiệm trước Lịch Sử vì sự hèn nhát, sợ chết và tư tưởng thủ bại của các thế hệ đương đại.

Cái hèn của kẻ yếu – Cái yếu của kẻ hèn

Cái nhục của kẻ hèn – Cái hèn của kẻ nhục

Cái nhục của kẻ nghèo – Cái nghèo của kẻ nhục

Cái khổ của kẻ yếu – Cái yếu của kẻ khổ

Cái thèm của kẻ thiếu – Cái thiếu của kẻ thèm

Cái đau của kẻ thiếu – Cái thiếu của kẻ đau

Tất cả đều do cái HÈN!

HÈN sinh ra YẾU, NHỤC, ĐAU, KHỔ, NGHÈO, THIẾU, THÈM!

HÈN bắt nguồn tự SỢ/ FEAR!

Dân VIỆT đã bắt đấu hết SỢ, hết HÈN!

DẬY MÀ ĐI HỞI ĐỒNG BÀO ƠI!

Đi theo Tunisia, Ai Cập, Lybia , Algeria , Syria , Yemen , Morocco , Iran , Bahrain , Myanmar , Nigeria , Jordan , Lebanon !!!

Và Dân ta sẽ không còn YẾU, NHỤC, ĐAU, KHỔ, NGHÈO, THIẾU, THÈM!!!

Hãy tiến hành CÁCH MẠNG ĐUA XE HOA LÀI

GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CSVN!!!

LÝ TỐNG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét