Pages

Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

Hải Phòng: Bọn giang hồ phá, còn công an… đứng bảo vệ vòng ngoài

Hoàng Sơn

“Có một sự thực đang diễn ra ở Hải Phòng là đang tồn tại một sự liên kết ngầm giữa chính quyền cơ sở và thế giới tội phạm. Chính quyền đã dung dưỡng và sử dụng những thành phần này như một công cụ để thay mình giải quyết những vụ việc như cưỡng chế đất đai, kiện cáo…, thậm chí cả trấn áp đe dọa”.
“GIANG HỒ ÐẤT CẢNG” VÀ SỰ THỰC VỀ MỐI LIÊN KẾT NGẦM
Chiều mùng 5 Tết, bạn gọi điện: “Đi Nam Định, ra Hà Nội, lên Bắc Ninh rồi vòng về Quảng Ninh, làm mạch bài về lễ hội mày ơi! Cả nước đang lên đồng. Chửi bỏ mẹ cái bọn mị dân bằng thuốc lú tôn giáo đi”. Mình bảo: “Chán rồi. Năm nào chả thế, kệ xác nó đi”.
Mùng 7 (Âm lịch), mình bắt xe từ Thanh Hóa đi Hải Phòng. Xe khách vắng tanh, lưa thưa chừng mười lăm nhân mạng, kể cả mình. Sinh viên vẫn còn nghỉ Tết, người đi làm thuê kiêng đi ngày lẻ vì sợ xúi quẩy cả năm. Mình thì ngược lại, “ngày xấu” thì ít hành khách, xe rộng, nằm ngủ khỏe. Trời rả rích mưa cùng với cái lạnh 9 độ C khiến cho người ta có cảm giác nặng nề, buồn chán, dù đang còn chút ít không khí Tết.

Gần bảy giờ tối, ra đến Hải Phòng, trời vẫn lất phất mưa. Vừa bước ra khỏi xe đã thấy lạnh thấu xương. Gã bạn đón mình ngay bến xe. Con Camry lặng lẽ lăn trên đường, phố sá thưa vắng, đang là giờ mọi gia đình ăn tối và xem thời sự.
Gã sinh năm 1972, tuổi Tý, hơn mình hàng chục tuổi. Ông bà thường bảo: “Con trai tuổi Tý thì tài”, công nhận gã có tài thật, nhưng hình như bao nhiêu cái tài thì gã đều dốc hết để sử dụng vào thế giới ngầm. Môi giới nhà đất, mở nhà hàng quán ăn, kinh doanh quán karaoke, bảo kê các bến xe trên địa bàn TP Hải Phòng, thậm chí có thời gã còn tham gia buôn pháo và súng ống gì gì đấy, và dĩ nhiên cũng không ngại máu me,… đám đàn em của gã đôi lúc ngồi nhậu, cao hứng rỉ tai mình thế. Mình không quan tâm đến điều đó lắm. Mình chỉ quan tâm rằng gã là bạn mình và chơi được, thế thôi.
Một ngôi nhà dân tại Hải Phòng bị chính quyền “giải tỏa” thông qua sự thực hiện của “giang hồ”
Chưa thấy khi nào mà cụm từ “giang hồ đất Cảng” lại hot như hiện nay, chỉ cần gõ Google thì sẽ ra: 2.600.000 kết quả / 0.20s – con số đủ nói lên tất cả. Mình không biết những người có gốc gác cội nguồn Hải Phòng sẽ có thái độ phản ứng như thế nào về vấn đề này, nhưng nếu có thì chắc chắn rằng giới “giang hồ đất Cảng” (chữ dùng của báo chí?) sẽ phải biết ơn vô cùng một bộ phận của giới truyền thông báo chí, những cây bút-phóng viên mục Pháp luật (hay phá luật) đã PR miễn phí và nhiệt thành nhất, quảng bá “danh hiệu đất Cảng” đến tất cả độc giả trong lẫn ngoài nước với những pha cướp-đâm-chém-bắn-xử-giết như phim hành động. Thiết nghĩ ở đâu cũng có cái phức tạp của riêng nó, đâu cứ ở Hải Phòng, báo chí trong nước đôi khi đã thổi phồng lên quá đà.
Gã bạn mình là dân “cộm cán” ở Hải Phòng, quen biết cũng nhiều. Gã chơi tất, đủ mọi hạng người.
Biết ý định chuyến đi của mình, gã hỏi ngay: “Lại vụ đất cát ở Tiên Lãng chứ gì? Đang nóng đấy, chú mày viết đi. Nhưng muốn xuống đấy thì phải để tao đưa đi hoặc gọi điện trước đã. Bọn thằng Dũng “sẹo” đang ở đấy. Bọn nó được nhờ “bảo vệ” địa bàn. Thằng này tao biết, trước chơi với nhau. Cũng thuộc thành phần “không sợ máu” đấy”.
“Ai nhờ? Sao lại thế nhỉ?” – mình ngạc nhiên. “Chuyện dài lắm, nói không hết ngay một lúc được”.
Mình đã đi từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác và bị cuốn hút sâu vào câu chuyện của gã bạn kể. Mà có lẽ nếu nói ra thì không chỉ riêng mình mà bất kỳ ai cũng phải ngạc nhiên, mà rằng: sao lại thế được nhỉ, không thể, không lẽ nào,… Nhưng sự thực vẫn là sự thực, không thể không tin, nhất là sự thực đó được kể bởi chính người trong cuộc.
Đám giang hồ Dũng “sẹo” đã được nhờ (thuê) để “bảo vệ” (bảo kê) địa bàn – hiện trường sau vụ cưỡng chế nhà ông Vươn.
“Cụ thể là ai thuê?” – mình gặng hỏi. Gã bạn nhìn mình, cười: “Mày làm báo mà chả có tí nhạy bén nào. Thế còn ai vào đây nữa? Chính bọn cán bộ ở Tiên Lãng”.
Cũng qua câu chuyện của bạn mà mình còn biết thêm một điều rằng: đã từ lâu lắm rồi, ở Hải Phòng đã và đang tồn tại một sự liên kết ngầm giữa chính quyền địa phương và dân trong giới giang hồ, mà theo lời gã bạn là “để xử những thằng cộm cán, không chịu nghe theo pháp luật” (!). Và phải chăng đó cũng là lý do vì sao “giang hồ đất Cảng” hoành hành dọc ngang, bất chấp luật pháp? Những vụ cướp giết vẫn xảy ra như cơm bữa trên địa bàn? Họ đã được “đỡ lưng” bởi một thế lực ngầm.
Sự thực thì vụ giang hồ phá tan nhà ông Vươn và vơ vét sạch tài sản không phải là “ca” đầu tiên xảy ra ở Hải Phòng. Trước đó, đã rất nhiều vụ việc tương tự đã xảy ra nhưng với mức độ không nghiêm trọng bằng, hoặc người dân bị đe dọa nên vụ việc rơi vào im lặng.
“Mày có muốn xem một vụ giang hồ vừa được thuê xử đẹp không?”.
“Ai thuê? Ở đâu?”.
“Bọn trên quận thuê. Mới gần đây thôi, nhưng trước cả vụ Tiên Lãng. Bọn giang hồ phá, còn công an… đứng bảo vệ vòng ngoài”.
Khi chính quyền và giang hồ “cùng làm”…
Mình thực sự bàng hoàng trước hiện trường “vụ giang hồ vừa được thuê xử đẹp” mà bạn nói. Ở vị trí mà bạn nói trước kia là 4 hộ dân với 4 căn hộ trong đó có 2 nhà 3 tầng, 2 nhà 2 tầng giờ chỉ còn là bãi trống còn trơ lại gạch, mảng bê-tông bị đập vỡ tan hoang, mà mới nhìn người ta ngỡ là đất giải phóng mặt bằng cho… dự án!
Qua tìm hiểu được biết, đây là vị trí của các hộ dân có số nhà 562, 564, 566, 568 trên đường Ngô Gia Tự, phường Thành Tô, thuộc quận Hải An, TP Hải Phòng. Các hộ trên bị “giang hồ xử” vào ngày 23-12-2011 (trước cả “ca” ông Vươn ở Tiên Lãng). “Những hộ này không có sổ đỏ. Dọc cả khu phố Ngô Gia Tự này hơn 800 hộ cũng không có sổ đỏ. Nhưng các hộ kia họ biết điều, không bướng như mấy nhà này” – gã bạn châm thuốc hút.
“Ghê nhỉ. Nhưng sao họ không kiện?”.
“Kiện á? Có mà kiện củ khoai. Trên hỏi thì bảo đó là đất dự án, các nhà này lấn chiếm. Xong. Hôm đó vẫn có công an và… công văn hẳn hoi. Mà còn có gan để kiện không?”.
Mình choáng. Gọi điện cho mấy gã bạn ngay tắp lự: “Có vụ này găng lắm. Vào cuộc thôi”. Sau một hồi. Trả lời: “Lấy tư liệu hết về đây đi”.
Một tuần sau, mình trở lại Hải Phòng. Mình tìm gặp trực tiếp vị chủ tịch quận tên Hưởng. Mình đề cập ngay đến vấn đề “giải tỏa” 4 hộ dân một cách bất bình thường trên. Sau một hồi vòng vo, vị chủ tịch trả lời thản nhiên: “Đó là đất nhà ở trao đi bán lại nhiều lần, chúng tôi giải tỏa để làm dự án”. “Vậy sao hơn 800 hộ dân còn lại trên cùng trục đường đều không có sổ đỏ nhưng không giải tỏa luôn? Và sao giải tỏa lại không đền bù tài sản trên đất, dù đã có luật?”. Ngập ngừng một lát, vị chủ tịch quận trả lời: “Chúng tôi phát hiện đến đâu thì xử lý đến đấy, xử lý một lúc thì làm sao được, quận còn có nhiều việc phải làm”. Sau đó, ông chủ tịch quận hứa sẽ “nhanh chóng gửi toàn bộ hồ sơ công văn vụ cưỡng chế cho báo chí”, nhưng đến nay vẫn chưa thấy hồi âm gì.
Có một sự thực đang diễn ra ở Hải Phòng là đang tồn tại một sự liên kết ngầm giữa chính quyền cơ sở và thế giới tội phạm. Chính quyền đã dung dưỡng và sử dụng những thành phần này như một công cụ để thay mình giải quyết những vụ việc như cưỡng chế đất đai, kiện cáo,… thậm chí cả trấn áp đe dọa. Và dường như chính điều này đã khiến người dân – nạn nhân của những vụ việc nói trên lo sợ những thành phần này trả thù hơn là sợ luật pháp. Đến lượt mình, chính được sự dung dưỡng, “đỡ lưng” ngầm của chính quyền mà giới “giang hồ đất Cảng” mới thả sức hoạt động. Đó cũng là lý do giải thích vì sao mà hiện nay, Hải Phòng là một điểm nóng về tội phạm và an ninh trật tự xã hội trong cả nước.
Không biết với tư cách người đứng đầu và chịu trách nhiệm quản lý an ninh trật tự trên địa bàn thành phố, Giám đốc Công an, Đại tá Đỗ Hữu Ca có biết được sự thực này? Và khi đã biết thì liệu ông có muốn viết sách về nó không?!…
Bài và ảnh: Hoàng Sơn, từ Hà Nội
Theo: Nhịp Cầu Thế Giới

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét