Pages

Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

Đừng coi dân là địch


Những câu chuyện về Tiên Lãng, Văn Giang, những clip hình ảnh Công an đội ngũ trùng trùng, dùi cui, súng ống cầm tay đàn áp dân lành, đập đánh bặm trợn làm chúng tôi không chịu đựng nổi. Họ đã làm sai lý tưởng mà họ đã chọn “CAND vì nước quên thân, vì dân phục vụ”, họ đã phản bội lời dạy của Hồ Chí Minh “Đối với nhân dân phải kính trọng lễ phép”, họ đã phản bội lời thầy dạy trong nhà trường CA rằng “Mâu thuẫn nội bộ nhân dân không phải là mâu thuẫn địch – ta, vì vậy không được dùng bạo lực để giải quyết mâu thuẫn nội bộ nhân dân”.

Xin hỏi các vị rằng, mâu thuẫn giữa dân Văn Giang với chủ dự án Ecopac là mâu thuẫn giữa bộ phận nhân dân này với bộ phận nhân dân khác, hay là mâu thuẫn “Địch – Ta”? Có phải lý luận Mác Lenin, tư tưởng Hồ Chí Minh mà các vị đang theo đuổi đều cho rằng chỉ có sử dụng bạo lực trấn áp khi giải quyết mâu thuẫn địch – ta vì đó là mâu thuẫn đối kháng lợi ích, mâu thuẫn giai cấp. Còn đối với mâu thuẫn nội bộ nhân dân là mâu thuẫn tạm thời, mâu thuẫn có chung lợi ích, và phải giải quyết bằng thuyết phục, hòa giải.
Xin hỏi các vị rằng, người dân không đồng tình với cách lấy đất của họ có phải là phản động, phản bội lợi ích Quốc gia không mà các vị dùng lực lượng vũ trang, dùng dùi cui đánh đập, bắt bớ họ?
Xin hỏi các vị rằng, mảnh đất mà họ có được là mồ hôi nước mắt, là kế sinh nhai của họ, của con cháu họ có hợp pháp không, ai chiếm đất của ai, họ giữ đất của họ hay cướp đất của người khác mà các vị đàn áp họ?
Xin hỏi các vị rằng, đồng lương mà các vị đang ăn là thuế đóng góp của những người dân lành để các vị đánh bọn phản dân hại nước, cướp bóc, chém giết dân lành hay là để các vị đem súng ống, dùi cui, lựu đạn cay đi đánh dân?
Thật đau lòng khi mà quân đội nhân dân, sau vụ Tiên Lãng đã kịp rút kinh nghiệm, nghiêm cấm quân đội tham gia vào các vụ cưỡng chế, thì CAND đang đi tiên phong trong đối đầu với dân. Hình ảnh một viên trung sỹ cảnh sát dùng dùi cui vụt tới tấp vào đầu một dân lành vừa bị đồng nghiệp lôi ra khỏi đám đông rồi lang lảng bỏ chạy chẳng khác gì một con chó cắn trộm. Hình ảnh một đám cảnh sát lính có, sỹ quan có thúc đầu gối, đâm gậy gỗ, vụt dùi cui vào một người dân lành như đánh kẻ thù thật đáng ghê tởm. Hình ảnh hàng ngàn cảnh sát cơ động tay khiên, tay dùi cui, lựu đạn cay, áo giáp, mũ bảo hiểm dàn quân chia cắt mấy trăm người dân để đánh, để bắt bớ thật đáng xấu hổ.
Lực lượng được mệnh danh là công cụ chuyên chính đó, vũ khí đó, hành vi đánh đập bắt bớ đó đang trút xuống đầu đầu ai vậy? Có phải là thế lực thù địch trong nhận thức của các vị?
Người trực tiếp tham gia đôi khi chỉ vì công ăn việc làm mà tuân theo nhưng đáng trách là một số trong số họ đã thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với đồng bào mình. Những người đứng sau, ai đã ra lệnh huy động cảnh sát, dân phòng – công cụ chuyên chính của nhân dân đi đàn áp nhân dân. Các vị đã đẩy lực lượng Công An ra đối đầu với nhân dân, gieo thêm thù oán trong nhân dân với lực lượng Công An. Làm xấu thêm hình ảnh CAND trong lúc những chuyện như CSGT đang bị tố như là kẻ cướp cạn, chuyện chạy án, bảo kê vẫn chưa được giải quyết triệt để. Trong vụ Văn Giang có cả bốn cấp từ xã đến Bộ CA đều có mặt. Bởi như cổng thông tin điện tử Hưng Yên cho biết “Quán triệt tinh thần chỉ đạo của chính phủ, dưới sự chỉ đạo trực tiếp tại hiện trường của đồng chí Bí thư tỉnh ủy và đồng chí Chủ tịch ủy ban nhân dân tỉnh, các cơ quan chức năng của tỉnh, các lực lượng hỗ trợ thi công và cưỡng chế của huyện Văn Giang, sự hỗ trợ của Bộ Công An, công an tỉnh”.
Luật nào cho phép dùng bạo lực để trưng thu đất đai cho một dự án kinh doanh ngày ngày ra rả quảng cáo bán nhà trên truyền hình quốc gia? Không lẽ căn hộ cao cấp, biệt thự là công trình quan trọng về an ninh quốc phòng, là công trình trọng điểm quốc gia? Phần làm đường đi qua vùng đất này có chiếm hết chừng ấy đất không mà phải động binh đến vậy?
Ơ hay, sao chuyện thu hồi đất của một doanh nghiệp với mức đền bù một sào 36 triệu để rồi sau đó bán 1 mét vuông nhà chuing cư 20 triệu, 1 mét vuông biệt thự 45 triệu là hợp lý đến mức phải dùng công cụ chuyên chính để thu cho bằng được là chuyện vô tư, công tâm. Một sào đất đó, mỗi năm làm ra ít nhất là một tấn thóc để họ không bị đói khi mất đất là thất nghiệp.
Có phải những chuyện nói trên là “công bằng, dân chủ, văn minh”. Đừng coi dân là địch.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét