Pages

Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012

Sinh viên Đại Học Sài Gòn tố cáo



Kính gởi : Báo mạng Internet
Chúng tôi đứng tên là tập thể sinh viên luật khoa, trường Đại học Sài Gòn xin trình bày với quý báo mạng tố cáo tên Hồ Xuân Thắng, là bí thư chi bộ đảng, là trưởng khoa Luật Đại học Sài gòn đã có các hành vi giả mạo bằng cấp, khai man lý lịch, hủ hóa và trụy lạc trong quan hệ với sinh viên, gây mâu thuẫn nội bộ, quản lý nhũng nhiễu và sai phạm, phá hoại môi trường sư phạm, gây mất đoàn kết nghiêm trọng trong nội bộ trường Đại học Sài Gòn.

Tuy nhiên, được sự bao che, dung túng của cấp trên, là ông Hiệu Trưởng, đứng đầu trường Đại học Sài gòn trong suốt một thời gian dài, từ lúc thành lập đến nay, và “tức nước vỡ bờ” nên hôm nay, sinh viên chúng tôi quyết tâm phản ánh thông tin này lên báo mạng Tiếng Dân Kêu, vì trong cơ chế nhà nước này, các báo tờ cũng bị kiểm soát ngặt nghèo, không thể đưa thông tin của sinh viên chúng tôi đi theo lề khác mà phải đăng theo hướng ca ngợi những sai trái và sinh viên chúng tôi không chấp nhận được.Về thư tố cáo này, tập thể chúng tôi đã gởi cho Ban Thanh Tra Đảng Thành ủy một bản và chắc chắn, hoặc có thể đã báo cáo lên cả ông Bí Thư Thành Ủy Lê Thanh Hải để nắm thông tin và có biện pháp xử lý. Thế nhưng, do có sự dung dưỡng của Ban Giám Hiệu trường, tên trưởng khoa luật là Hồ Xuân Thắng. chỉ bị xử lý là bị cắt chiến sĩ thi đua, một hình thức bao che cho hắn ta.

A) Tố cáo về công tác quản lý trong trường đại học Sài Gòn.
Nguyên trường Đại học Sài gòn được thành lập từ việc nâng cấp Cao đẳng sư phạm. Cái tên Sài Gòn đã đi vào tâm thức của người dân Việt Nam thì Phan Xuân Biên (là người sinh trưởng tại Nghệ An) lúc đó, đang là Trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy, đã vận động để bổ nhiệm ông Nguyễn Viết Ngoạn (cũng sinh trưởng tại Nghệ An) làm hiệu trưởng.
Trong suốt quá trình hoạt động từ đó đến nay, ông Ngoạn đã tuyển dụng vào rất nhiều những người cùng quê Nghệ An được tạo nên dư luận trong tổ chức thành ủy là “đồng chí Ngoạn đang muốn chuyển Đại học Sài Gòn thành một phân hiệu của Đại Học Vinh hoặc biến thành Đại học Nghệ An giữa TP. Hồ Chí Minh”; và tất nhiên, ồ ạt tuyển dụng những người đồng hương Nghệ An vào thì những người sử dụng bằng cấp giả chiếm tỷ lệ không nhỏ, trong đó có tên Hồ Xuân Thắng và được đồng chí Ngoạn quyết định làm trưởng khoa luật.
Tên trưởng khoa Luật Đại học Sài gòn là đệ tử thân tín, cũng người Nghệ An, cậy thế lực của người đỡ đầu nên thường xuyên hoạnh họe các phòng ban khác và các nhân viên trong trường. Việc này các phòng ban khác trong trường đều biết nhưng đều căm hận và âm thầm chịu đựng vì có sự che chắn từ Hiệu trưởng Nguyễn Viết Ngoạn của hắn ta. Thậm chí, khi bị phản ứng dữ dội của các phòng ban, ông Hiệu trưởng này đã từng nói trong cuộc họp “thằng Thắng có thối như cứt thì tôi vẫn bảo vệ nó” thì còn ai dám chống tiêu cực trong môi trường sư phạm của một trường danh tiếng là Đại học Sài gòn. Hưởng ứng theo quan thầy, tên Hồ Xuân Thắng đã tuyên bố với các nhân viên trong trường là “thằng Thắng này có bị chúng mày chém 10 nhát thì vẫn là dân Nghệ An nhé” làm cho những người không phải quê hương Nghệ An vô cùng bức xúc nhưng không thể phản ánh được sự phân biệt vùng miền, cục bộ địa phương của công tác nhân sự trong trường chúng ta.
B) Về tên Hồ Xuân Thắng, trưởng khoa Luật Đại học Sài gòn
Trong công tác quản lý, tên Hồ Xuân Thắng có những sai phạm rất nghiêm trọng và gây mâu thuẫn nội bộ, phá hoại môi trường sư phạm. Chúng tôi liệt kê một số vấn đề cụ thể như sau:
1- Khi bầu chọn danh hiệu Chiến sĩ thi đua, tên này đã tự ý xé bỏ biên bản họp bình xét để điền thêm người thân cận của mình vào để hưởng tiền, còn bản thân hắn ta chưa đủ 100% thì tự ý sửa cho mình đạt số phiếu 100% để tự tô vẽ bản thân. Sau đó, hành vi sai phạm này bị phát hiện thì hắn ta chỉ bị cắt chiến sĩ thi đua;
2- Thậm chí, trong tất cả các cuộc họp tại khoa, có nhiều thông tin chính xác rằng sau khi họp xong, tên Thắng này đồng ý với ý kiến của các giảng viên nhưng sau đó, hắn ta cùng với tay trợ lý hủy bỏ biên bản này và soạn một biên bản họp khác theo ý của hắn ta để báo cáo lên cho người đỡ đầu và cho các phòng ban khác. Có nghĩa là hành vi giả mạo các biên bản họp để lừa đảo cấp trên và cấp dưới. “Dối trời, lừa dân” có tính chất thường xuyên trong công tác quản lý.
3- Tự ý sửa điểm của sinh viên mà không thông qua giảng viên. Khi giảng viên chấm điểm có những bài dưới trung bình nhưng là sinh viên mà hắn có quan hệ “đặc biệt nào đó” thì hắn tự ý sửa điểm tăng lên, còn nếu sinh viên nào được điểm cao mà hắn ta ghét thì tự ý sửa xuống rồi nộp cho phòng đào tạo. Hắn ta còn giả mạo chữ ký của các giám khảo khác ký vào bài thi.
- Sinh viên nào tranh luận với hắn thì hắn tự ý sửa điểm thi từ cao xuống thấp, còn với sinh viên nữ nào đẹp trong lớp thì hắn ta có quan hệ trụy lạc và các sinh viên này không cần đi thi cùng với tập thể lớp, Hắn ta cùng với cô sinh viên này đi khách sạn, tại đây, hắn ta lấy đề thi khác đưa riêng cho em này và làm bài riêng, chỉ có họ biết với nhau và cho điểm cao làm cho dư luận sinh viên đồn thổi khắp nơi. Việc này, các sinh viên khác đều biết ảnh hưởng vô cùng tệ hại tới môi trường sư phạm. Thậm chí, hắn ta còn buộc nhân viên trong khoa phải ký vào các giấy tờ để hợp thức hóa các chứng từ này.
- Trong chuyên môn giảng dạy, tên này không biết gì về chuyên môn. Thường chỉ cho sinh viên tự nghiên cứu, còn bản thân thì bỏ giờ, bỏ tiết. Còn khi đứng lớp là nói lăng nhăng kể chuyện Liên Xô và khoe khoang gia thế dòng họ. Khi dạy về Luật Doanh Nghiệp, hắn ta dám giảng rằng “trong công ty cổ phần nếu bị thua lỗ phá sản thì các cổ đông phải bán nhà bán cửa để trả cho các khoản nợ!!!” Khi bị sinh viên phản ứng vì có sinh viên học thêm ở các trường đại học khác biết vấn đề này thì hắn ta đuổi ra ngoài và tự ý cách chức lớp trưởng của lớp có sinh viên này phản ứng dù đó là lớp mà hắn ta làm chủ nhiệm.. Bài kiểm tra về vấn đề này, một số sinh viên còn lưu giữ, nếu ai làm đúng theo ý của hắn thì được điểm cao, còn làm theo đúng luật Doanh nghiệp thì bị điểm thấp.
- Về tài chính, thường xuyên ăn chặn, ăn bớt tiền chấm bài của các giáo viên thỉnh giảng, tự ý quyết định các khoản thu nhập của mình trong khoa Luật. Vừa làm Trưởng khoa, kiêm luôn thủ quỹ và làm bí thư chi bộ đảng nên chi tiêu vô tội vạ, kê khống các khoản chi dù không có chứng từ hoặc tự mua ngoài chợ, nhưng được sự che chắn của người đứng đầu nên đều được thông qua.
- Trong lý lịch khai học cử nhân Anh văn thương mại mà tên Hồ Xuân Thắng này, tiếng Anh không biết gì??? Ngay cả tiếng Nga cũng chỉ biết giao tiếp thông thường chứ không dịch được các bài báo khoa học mà cũng bảo vệ được luận án Tiến sĩ bên Nga???
2) Về Bằng cấp giả
Trong hồ sơ, tên Hồ Xuân Thắng khai đã tốt nghiệp tiến sĩ Luật tại trường Đại học Tổng hợp Xã hội Quốc gia Moscow và đã tốt nghiệp đại học cũng chính trường này. Tuy nhiên, nhìn bằng mắt thường cũng biết bằng cấp là giả mạo. Bởi vì:
- Bằng đại học và bằng tiến sỹ của cùng học trong một trường Đại học nhưng hai (02) con dấu khác nhau, do 02 đơn vị khác nhau cấp. Không có trường đại học nào trên thế giới có như thế.

Bằng tiến sĩ của tên Thắng

Bằng đại học của tên Thắng
- Bằng đại học ghi “luật sư theo chuyên ngành luật học” nhưng về chuyên môn, không ai ghi như thế vì luật sư là một nghề, không phải ngành. Thí dụ “ngành luật, chuyên ngành luật học” thì có lý chứ trường đại học của toàn thế giới không cấp bằng luật sư mà chỉ cấp thẻ luật sư.
- Bằng Tiến sỹ làm quá thô thiển, không phải phôi bằng gốc của trường Đại học này.
- Bằng Tiến sỹ phải viết bằng 2 ngôn ngữ là Anh-Nga, còn bằng này chỉ có chữ tiếng Anh???
- Chữ tiếng Anh cũng run tay khi viết “in Gurisprsudence” so với chữ ở trên.
- Bản sao công chứng hai văn bằng này có hai dấu khác nhau của cùng một trường nên hắn không dám công chứng cùng một phòng công chứng mà phải đi chứng thực ở hai phòng công chứng khác nhau.
- Văn bằng tiến sĩ luật chỉ có một chuyên ngành hẹp nhưng hắn ta khai mình làm tiến sĩ của bốn chuyên ngành luật là Luật Dân sự, Luật hôn nhân gia đình, Luật Kinh doanh và tư pháp quốc tế. Không một quốc gia nào trên toàn thế giới lại có một bằng tiếng sĩ của bốn chuyên ngành mà phải là bốn văn bằng tiến sĩ mới đúng.
3) Về khai man lý lịch:
Tên này tên là Hồ Xuân Thắng, sinh ngày 20-10-1965, người Nghệ An, ở xã Quỳnh Yên, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An. Năm 1983 học lớp 10 trường cấp 3 Quỳnh Lưu nhưng không đậu tốt nghiệp và về làm ruộng, là xã viên Hợp tác xã Yên Trường của xã Quỳnh Yên, huyện Quỳnh Lưu. Bởi vì vào thời điểm này, nếu nó tốt nghiệp phổ thông sẽ đi thoát ly, không ở lại quê làm ruộng.
Trong lý lịch, tên này khai như sau:
- Tháng 10-1986 xuất khẩu lao động sang Liên Xô, làm công nhân nhà máy Dệt bông vải sợi Sackhtư đến tháng 4-1991.Thời kỳ này, ông Nguyễn Mạnh Cầm cũng người Nghệ An đang làm đại sứ Đại sứ quán Việt Nam tại Liên Xô.
- Tháng 5-1991 Hồ Xuân Thắng làm cán bộ lãnh đạo quản lý công nhân nhà máy xây dựng hóa Trerepôvéts đến tháng 8-1992. Từ thời gian này trở về sau, trong hồ sơ không thấy khai làm việc ở đâu nữa vì ra ngoài chợ Vòm buôn bán chợ trời.
Trong lý lịch không khai việc làm nữa mà chuyển sang về việc học như sau:
- Từ tháng 8-1992 đến tháng 10-1995: Đi học Anh văn tại trường đại học Thanh Niên Moscow, Liên bang Nga và làm chi ủy viên kiêm Bí thư chi bộ học viên thanh niên. Trong thời gian này, từ tháng 9-1992 đến tháng 9-1993, làm chi ủy viên phụ trách khối thanh niên và từ tháng 9-1993 đến tháng 02/1995 làm bí thư Chi bộ trường Đại học Thanh Niên Moscow. Hồ Xuân Thắng học ở trường này theo hệ chính quy và lấy Chứng Chỉ đã học 3 năm chứ không phải học chính quy để lấy bằng đại học (cử nhân) mà chỉ được cấp chứng chỉ, không có bằng Cử nhân.???
- Sau khi học xong Anh Văn Thương Mại ở trường này, Thắng đăng ký học tiếp chuyên ngành Luật Tư Pháp Quốc Tế tại trường Đại học Tổng hợp Xã hội Công lập Moscow từ tháng 9-1995 đến tháng 6 năm 2000 theo hệ chính quy và lấy bằng cử nhân luật học.
- Một tháng sau, tháng 7-2000, Thắng làm luôn nghiên cứu sinh cũng tại trường này, là Đại học Tổng hợp Xã hội Công lập Moscow với luận án tiến sĩ hệ chính quy với đề tài “Điều chỉnh Luật Đầu tư nước ngoài trong điều kiện dân chủ hóa nước CHXHCN Việt Nam” (mới tốt nghiệp cử nhân, sau 01 tháng làm luôn Tiến sỹ, không qua thạc sỹ???)
Trong bản khai lý lịch, phần khai về quan hệ gia đình, tên Hồ Xuân Thắng này còn viết sai chính tả như khai về bác, cậu, dì, khi viết thế này:
“Gì ruột: Hồ Thị Tư sinh năm 1926, Hội Mẹ chiến sỹ….
Gì ruột: Hồ Thị Năm, sinh năm 1928, Hội Mẹ chiến sỹ…
Anh Trai: Hồ Xuân Trình….”
Nếu sai một từ có thể do lỗi đánh máy nhưng tất cả các người dì ruột đều viết bằng “gì ruột” thì không phải lỗi đánh máy nữa mà thể hiện trình độ chưa tốt nghiệp phổ thông.
Chính vì trong công tác tại Đại Học Sài Gòn, tên Hồ Xuân Thắng này cậy quyền cậy thế phá hoại môi trường sư phạm, từ một tên bán chợ trời bên Liên Xô, tên lừa đảo quốc tế mua bằng cấp giả rồi theo chủ trương “Nghệ An Hóa” của ông Hiệu trưởng Ngoạn, để chui vào đội ngũ sư phạm tác oai tác quái, phá hoại công tác giáo dục, phá hoại trường Đại học Sài gòn. Chúng tôi là các sinh viên, thấp cổ bé miệng và là những kẻ dưới quyền của người đứng đầu, không biết kêu ai, các báo chí trong nước khôngđăng vì bảo vệ cho trường và cho chế độ. Do kêu trời không thấu; cho nên, chúng tôi viết thư tố cáo này lên báo mạng.
Tập thể sinh viên khoa luật, trường Đại học Sài Gòn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét