Nguyên Anh (Danlambao) - Chuyến công du của thủ tướng Ba Ếch được cánh báo đài đưa tinh hùng hồn và mạnh mẽ, trong đó thành công nhất phải kể là Nhật Bản dành cho Việt Nam khoản vay 1 tỷ đô la tương đương 100 tỷ yên làm cho những ngôn từ hoa mỹ, dạt dào được các con vẹt truyền thông ca tụng trên đài truyền hình cũng như báo giới ầm ầm, nào là làm sâu sắc thêm, hợp tác chặt chẽ, tình hữu nghị, mỗi một người dân Việt Nam tại Nhật phải là một sứ giả vv và vv… [1]
Số tiền 1 tỷ đô la đó sẽ được chia ra 5 dự án:
- Xây dựng đường bộ cao tốc Bắc Nam đoạn SG – Long Thành – Dầu Giây (thật tình không hiểu nổi xây dựng đường cao tốc làm gì trong khi giới hạn tốc độ tối đa cho phép của luật giao thông VN các phương tiện giao thông chỉ được chạy tối đa 80km/giờ?)
- Đường bộ cao tốc đoạn Đà Nẵng – Quảng Ngãi
- Phát triển hạ tầng Cảng Lạch Huyện (phần cầu và đường)
- Xem xét đề nghị của VN về việc xây dựng bệnh viện hữu nghị Việt Nhật
- Mở rộng quy mô nhận điều dưỡng, hộ lý từ VN (!)
Như vậy chuyến đi làm chúa chổm của thủ tướng 3 Ếch đã thành công rực rỡ, phần lớn các khoản tài trợ đều được phân bổ cho gói giao thông, một nhu cầu không cấp thiết cho VN trong lúc này, dĩ nhiên cái Bộ Giao thông của cậu nhóc ti toe Đinh # là nơi sẽ cắn đậm nhất thông qua dự thầu, bán thầu, ăn chia cho đám đàn em cánh hẩu bên dưới, từ đó sẽ tạo ra nhiều việc làm trong lúc nạn thất nghiệp đe dọa, giới xây dựng cầu đường ngáp lên ngáp xuống.
Một dự án khác, làm cơ sở hạ tầng cho cảng Lạch Huyện, nói thật là người VN chứ thật sự nhiều người còn chưa biết cái cảng đó nằm ở đâu và có vị trí chiến lược quan trọng gì khi phải bỏ vốn đầu tư vào đó?
Về bệnh viện hữu nghị Việt Nhật là đề xuất đơn phương của phía VN và do lịch sự phía đối tác trả lời sẽ xem xét nghiêm túc (vì cái dư âm của bệnh viện Chợ Rẫy tốt quá cho nên VN thèm và cần thêm các bệnh viện Nhật Bản!).
Một đất nước hòa bình đã 38 năm, tiền viện phí mới đây nhất thông báo cho người dân được biết sẽ tăng giá mà lại không xây dựng được cái bệnh viện nào cho ra hồn phải đi xin đi xỏ thì không hiểu cái tư cách, lòng tự trọng của 3 Ếch, bộ trưởng ngành Y nó tồi tàn đến mức nào!
Việc đưa nhân viên ngành y qua Nhật bản lại tiếp tục làm giàu cho các đàn em của Tô Huy Rứa (cựu trưởng ban tuyên láo TƯ, chủ tịch hội hữu nghị Việt Nhật) thông qua các công ty xuất khẩu lao động quốc doanh độc quyền có chức năng được cho phép, qua đó những người dân nghèo hèn khốn khổ của cái thiên đàng Mù xã nghĩa này lại phải cầm nhà, bán vợ, đợ con cho ngân hàng mới có khoản tiền đóng cho đám tham quan được gọi là ký quỹ để có thể bước chân ra đi tìm vùng đất hứa!
Kịch bản của nhà Sản chỉ có thế! Và qua gói tài trợ này ai sẽ được lợi?
- Nguyễn Tấn Dũng
- Đinh la Thăng
- Nguyễn thị kim Tiến
- Tô huy Rứa
- Các công ty xuất khẩu lao động quốc doanh.
Nhưng toàn dân chưa thấy được một điều quan trọng: Tất cả số tiền đó đều gọi là vốn vay ODA! Và muốn hiểu rõ hơn thì hãy xem các quy định khi vay vốn ODA VN sẽ được những gì và mất những gì?
Trích nguồn Wiki:
“Ưu điểm của ODA
Lãi suất thấp (dưới 20%, trung bình từ 0. 25%năm)
Thời gian cho vay cũng như thời gian ân hạn dài (25-40 năm mới phải hoàn trả và thời gian ân hạn 8-10 năm)
Trong nguồn vốn ODA luôn có một phần viện trợ không hoàn lại, thấp nhất là 25% của tổng số vốn ODA.
Bất lợi khi nhận ODA
Các nước giàu khi viện trợ ODA đều gắn với những lợi ích và chiến lược như mở rộng thị trường, mở rộng hợp tác có lợi cho họ, đảm bảo mục tiêu về an ninh – quốc phòng hoặc theo đuổi mục tiêu chính trị… Vì vậy, họ đều có chính sách riêng hướng vào một số lĩnh vực mà họ quan tâm hay họ có lợi thế (những mục tiêu ưu tiên này thay đổi cùng với tình hình phát triển kinh tế – chính trị – xã hội trong nước, khu vực và trên thế giới). Ví dụ:
- Về kinh tế, nước tiếp nhận ODA phải chấp nhận dỡ bỏ dần hàng rào thuế quan bảo hộ các ngành công nghiệp non trẻ và bảng thuế xuất nhập khẩu hàng hóa của nước tài trợ. Nước tiếp nhận ODA cũng được yêu cầu từng bước mở cửa thị trường bảo hộ cho những danh mục hàng hóa mới của nước tài trợ; yêu cầu có những ưu đãi đối với các nhà đầu tư trực tiếp nước ngoài như cho phép họ đầu tư vào những lĩnh vực hạn chế, có khả năng sinh lời cao
- Nguồn vốn ODA từ các nước giàu cung cấp cho các nước nghèo cũng thường gắn với việc mua các sản phẩm từ các nước này mà không hoàn toàn phù hợp, thậm chí là không cần thiết đối với các nước nghèo. Ví như các dự án ODA trong lĩnh vực đào tạo, lập dự án và tư vấn kỹ thuật, phần trả cho các chuyên gia nước ngoài thường chiếm đến hơn 90% (bên nước tài trợ ODA thường yêu cầu trả lương cho các chuyên gia, cố vấn dự án của họ quá cao so với chi phí thực tế cần thuê chuyên gia như vậy trên thị trường lao động thế giới).
- Nguồn vốn viện trợ ODA còn được gắn với các điều khoản mậu dịch đặc biệt nhập khẩu tối đa các sản phẩm của họ. Cụ thể là nước cấp ODA buộc nước tiếp nhận ODA phải chấp nhận một khoản ODA là hàng hóa, dịch vụ do họ sản xuất.
- Nước tiếp nhận ODA tuy có toàn quyền quản lý sử dụng ODA nhưng thông thường, các danh mục dự án ODA cũng phải có sự thỏa thuận, đồng ý của nước viện trợ, dù không trực tiếp điều hành dự án nhưng họ có thể tham gia gián tiếp dưới hình thức nhà thầu hoặc hỗ trợ chuyên gia.
- Tác động của yếu tố tỷ giá hối đoái có thể làm cho giá trị vốn ODA phải hoàn lại tăng lên.
Ngoài ra, tình trạng thất thoát, lãng phí; xây dựng chiến lược, quy hoạch thu hút và sử dụng vốn ODA vào các lĩnh vực chưa hợp lý; trình độ quản lý thấp, thiếu kinh nghiệm trong quá trình tiếp nhận cũng như xử lý, điều hành dự án… khiến cho hiệu quả và chất lượng các công trình đầu tư bằng nguồn vốn này còn thấp. . . có thể đẩy nước tiếp nhận ODA vào tình trạng nợ nần.” [2]
Nói về tham nhũng thì cái xứ Mù này là trùm ăn chặn, ăn trên đầu, ăn bẩn! Trước đây trong dự án đại lộ Đông Tây của thành hồ Huỳnh Ngọc Sỹ đã phải ăn cơm tù thế cho tên đáng lý ra phải chịu trách nhiệm an nhiên tại vị, huống chi bây giờ là cả 5 dự án, tha hồ mà ăn, mà hốt.
Dù biết là vốn vay ODA sẽ phải chịu sự chế tài và bất lợi thế nhưng trong hoàn cảnh kinh tế bi đát hiện nay thủ tướng 3 Ếch bắt buộc phải mượn vì có thực mới vực được đạo, có để cho nền kinh tế khởi sắc giả tạo kéo dài cơn hấp hối, có tiền để ăn chia cùng các tên trùm đảng và chia cho đám đàn em côn đồ an còn đảng còn mình!
Và ngài thủ tướng tồi tàn của chúng ta cũng chả có móc đồng nào trong túi để mà trả nợ, con nợ sẽ là toàn thể 90 triệu con người của dân tộc Việt Nam với cái giá được tính vào các thứ độc quyền như điện, xăng, dầu, nước, truyền hình, cước điện thoại vv…
Còn nếu có dịp đi trên các con đường vay mượn đó thì tự giác mà móc tiền ra chung chi cho cái phí được gọi là phí cầu đường! Đời không ai cho ai không cái gì bao giờ là vậy, thế nhưng với cái cách vay mượn vô tội vạ của bọn cầm quyền bại não xem như chúng ta đã mất nước vì đã bị chúng câu kết với nhau bán hợp pháp tự bao giờ!
_________________________________
Chú thích:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét