Trong thời gian ngắn vừa qua đã xảy ra nhiều vụ bắt giữ người tỵ nạn Việt Nam tại Thái Lan, vụ mới nhất là ông Dương Văn Quân, một người H’mông từ Việt Nam sang tỵ nạn bị mất tích trong nhiều ngày và sau đó được gia đình cho hay là đang bị giam giữ tại Việt Nam. Mặc Lâm phỏng vấn bà Kosa K’lang, vợ của ông Quân, người đã cùng ông từ Việt Nam chạy sang Thái Lan tỵ nạn. Trước tiên bà Kosa K’lang cho biết:
Tôi là người dân tộc K’ho tôi tên là Kosa K’lang còn chồng tôi tên là Dương Văn Quân, chồng tôi là người H’mông. Trước đây khi ở Việt Nam tôi sống tại tỉnh Lâm Đồng, khi còn ở đó thì gia đình chúng tôi có tham gia “Trà đàm dân chủ”.
Mặc Lâm: Xin bà cho biết là tổ chức “Trà đàm dân chủ” hoạt động với mục đích gì?
Kosa K’lang: Dạ mục tiêu của Trà đàm dân chủ là đòi lại tự do, nhân quyền của con người. Chúng tôi sống ở quê không được tự do thì chúng tôi đòi lại sự tự do về đất đai, về tôn giáo, về bất cứ cái gì thuộc quyền sở hữu của bản thân mình. Không được tự do nên chúng tôi bị đàn áp và chúng tôi chạy sang Thái Lan để xin tỵ nạn.
Mặc Lâm: Cho tới nay thì gia đình bà đã được Cao ủy Liên Hiệp Quốc cung cấp quy chế tỵ nạn hay chưa?
Kosa K’lang: Dạ đã được phỏng vấn rồi mà Cao ủy từ chối hồ sơ, đã bị đóng hồ sơ rồi. Cao ủy Liên Hiệp Quốc từ chối họ nói là người Tây nguyên không bị đàn áp. Sau đó hai vợ chồng tôi vẫn tiếp tục ở Thái Lan để kiếm sống qua ngày thôi, không thể trở về Việt Nam được. Nhưng rốt cuộc đến ngày mùng 10 tháng 12 thì chồng tôi bị mất tích.
Mặc Lâm: Bà nói là ông Quân chồng bà bị mất tích hay bị cảnh sát Thái Lan bắt? xin bà cho biết chi tiết cụ thể.
Kosa K’lang: Cái ngày ảnh mất tích thì buổi sáng hôm đó ảnh bắt con cá cho ba mẹ con, khi bắt cá xong ảnh về tắm rửa sạch sẽ và ăn cơm với gia đình xong rồi ảnh nói là đi Big C để mua đồ Noel cho hai đứa nhỏ. Tới 11 giờ trưa thì không thấy về nhà ăn cơm, cho tới tối thì tôi gọi điện nhưng không thể liên lạc được với ảnh thì tôi rất lo.
Ngày ảnh đi ảnh không mang theo cái gì hết chỉ mặc quần đùi và cái áo phông thôi. Ảnh không đem túi hay xách gì hết. Máy vi tình ảnh để hết ở nhà không đem theo.
Mặc Lâm: Sau khi ông bị mất tích như vậy bao lâu thì bà có tin tức của chồng và do ai cho biết?
Kosa K’lang: Dạ có, hôm 23 tháng 12 thì tôi nghe tin tức từ chị gái của tôi ở Việt Nam. Chị bảo hôm Chúa Nhật vừa rồi chị đi lễ xong khi tan lễ thì có một xe công an lớn đậu ngay chỗ nhà cán bộ ở trong buôn, họ đưa cái hình cho người làm trong cơ quan và họ nói đây là chồng của em gái của chị tôi. Chị tôi ngạc nhiên và vội vàng điện cho tôi. Chị nói rất là lo lắng và hỏi tôi sao lại xảy ra chuyện như thế.
Tôi trả lời là em cũng không biết. Buổi sáng ảnh nói đi Big C để mua đồ mà rốt cuộc bị như vậy. Tôi vừa khóc vừa trả lời. Chị tôi nói nếu chồng của em bị như vậy thì ba mẹ con biết sống như thế nào? Tôi cũng nói là không biết nữa chuyện đã xảy ra như vậy làm sao mà em cứu được.
Mặc Lâm: Chị của bà bên Việt Nam có cho biết là nhìn thấy hình ảnh trên báo hay cầm tay của ai đó xác định chồng bà hiện đang bị giữ tại Việt Nam hay không?
Kosa K’lang: Dạ có. Hình đó là do công an thành phố chụp ảnh đưa cho công an tỉnh, công an tỉnh xuống chỗ buôn nói là người này đã bị bắt rồi. Họ nói như vậy, họ nói là chồng tôi bị nhốt tại thành phố. Chị của tôi không biết lý do tại sao lại như vậy. Ở tận Thái Lan mà bị nhốt tại thành phố. Gia đình tôi rất lo lắng còn tôi ở đây cũng rất lo sợ về chuyện đó.
Mặc Lâm: Trong thời gian gần đây xảy ra nhiều vụ bắt người Việt tỵ nạn của cảnh sát Thái Lan, trong hoàn cảnh của bà như vậy làm sao có thể sống yên để chờ ngày Cao ủy tỵ nạn tái cứu xét hồ sơ của bà?
Kosa K’lang: Chuyện đó tôi không đoán trước được, chuyện đó đã xảy ra nhiều với người tỵ nạn ở đây rồi cho cả người Việt và người Thượng. Trong tháng trước lúc thì họ bắt 4 người lúc thì 3 người may mà những người đó có tiền chuộc còn đối với mẹ con tôi khi xảy ra chuyện đó cũng không biết phải làm như thế nào nữa vì tiếng tăm thì tôi cũng không biết.
Mặc Lâm: Trong trường hợp ông nhà bị bắt như vậy còn bà thì bơ vơ ở xứ người với hai đứa con còn quá nhỏ và tình trạng cư trú thì rất mong manh, làm sao có thể sống được?
Kosa K’lang: Tôi cũng không biết phải làm sao nữa và rất là lo tôi chỉ muốn nhờ cơ quan BPSOS của chú Nguyễn Đình Thắng để giúp tôi làm lại hồ sơ và sắp tới tôi cũng sẽ gửi báo cáo mất tích của chồng tôi lên Cao ủy còn bây giờ tôi cũng không biết làm sao để sống qua ngày. Có gì ăn nấy tôi không đi làm được còn hai đứa nhỏ nữa, đứa đầu mới ba tuổi đứa thứ hai thì mới 8 tháng.
Mặc Lâm: Xin cám ơn bà và chúc cho gia đình sớm được tin tốt lành
.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét