Pages

Thứ Năm, 28 tháng 10, 2010

Hội đồng GMVN trước những dối trá của chế độ Cộng sản


Nhìn vào 65 năm cộng sản cai trị miền Bắc và 35 năm cộng sản cướp chính quyền ở miền Nam, ta không khỏi lo âu trước sức phá hoại của cộng sản trên con người và đất nước, vì những dối trá của chế độ chính trị này.

(1) Dối trá thứ nhất: Thuyết vô thần duy vật

Trước hết, chế độ cộng sản đã áp đặt một cách có hệ thống thuyết vô thần duy vật trên toàn dân, đặc biệt trên giới trẻ trong các trường đại học và trung học. Đảng cộng sản đã áp đặt chủ thuyết này một cách triệt để, như chứng từ của một nhà khoa học, tiến sĩ Phạm Như Ngọc, nguyên Trưởng Phòng vật lý hạt nhân tại Viện vật lý, Viện khoa học Việt Nam: “Tôi sinh ra và lớn lên trong lòng miền Bắc nước Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa. Suốt 10 năm trung học phổ thông tôi luôn luôn được dạy rằng vũ trụ này tự nhiên mà có, không có ông trời nào hết. Rồi tôi vào học ngành vật lý của trường Đại học tổng hợp Hà Nội. Tôi phải học triết học duy vật một cách có hệ thống trong sợi chỉ đỏ xuyên suốt là quan điểm vật chất có trước, vật chất quyết định ý thức. Chỉ những gì con người cảm nhận được trực tiếp hoặc gián tiếp thông qua các giác quan mới tồn tại. Như thế, chủ nghĩa duy vật đương nhiên chối bỏ sự hiện diện của Thiên Chúa, vì không ai có thể sờ đụng được hoặc cảm nhận được Ngài nhờ các giác quan của mình. Lúc bấy giờ tôi cảm thấy chủ nghĩa duy vật là đúng. Ai tin vào Thiên Chúa, tôi cho là duy tâm, là mê tín dị đoan cả. Sau khi tốt nghiệp, tôi làm nghề dạy học, vừa phải dạy vật lý, vừa phải thông qua môn học này để giáo dục tư tưởng duy vật cho sinh viên. Vì thực tâm tin ở sự đúng đắn của chủ nghĩa duy vật, nên tôi dạy rất say sưa, không thấy gò bó gì cả. Suốt 13 năm trên con đường xa cách Chúa và chống lại đường lối Người, bây giờ nghĩ lại, tôi thấy xót xa hối hận vô cùng. Nếu linh hồn của lớp đàn em tôi bị hư mất, thì chính tôi phải chịu trách nhiệm đã vô tình gây nên tội”.

Trong khi dạy giáo lý dự tòng, tôi hỏi mấy sinh viên công giáo đi cùng với bạn mình: “Các anh chị tin có Thiên Chúa không?”. Họ trả lời: “Có”. Tôi hỏi tiếp: “Các anh chị có xác tín có Thiên Chúa không?”. Họ lắc đầu. Với trí khôn không xác tín có Thiên Chúa, thì niềm tin của họ không có căn bản. Tin Chúa, tin Giáo Hội có vững nếu họ xác tín qua lý trí rằng có Thiên Chúa tạo thành vũ trụ và con người. Với sự yếu kém của trí khôn đang bị thuyết duy vật vô thần chi phối, họ sẽ mất hết đức tin và chỉ giữ đạo theo thói quen.

Trước tình trạng này, có lẽ Hội Đồng Giám Mục, cách riêng là Ủy ban Giáo lý và Đức tin nên tính đến việc in ra hàng triệu tài liệu chống lại thuyết vô thần duy vật đang tàn phá khốc liệt con người Việt Nam, cách riêng con em chúng ta đang bị đe dọa mất đức tin. Sau bao nhiêu năm, chẳng lẽ Hội Đồng Giám Mục vẫn ngồi yên trước sự dối trá căn bản này của cộng sản sao?

(2)Dối trá thứ hai: Bầu cử Quốc hội và Hiến pháp 1992

Ai cũng thấy bầu cử giả hiệu của đảng cộng sản. Bầu cử là phải có tự do ứng cử, tự do chọn người để bầu. Trong chế độ cộng sản, đảng chọn người rồi bắt nhân dân đi bầu, vừa gian dối vừa tốn kém. Tôi đã không đi bầu và đã kêu gọi mọi người không đi bầu. Đáng lẽ ra, Hội Đồng Giám Mục phải tố cáo sự giả dối này và không đi bầu để nhân dân thấy trò bịp bợm này; thay vì thê, các Đức Giám Mục cũng đi bầu như ai vì sợ, vì muốn an thân, mặc cho người dân, con cái của mình cùng tham gia vào trò hề bầu cử giả hiệu. Giáo Hội phải bảo vệ sự thật, chứ không thể chấp nhận trò giả dối này. Nếu Hội Đồng Giám Mục không đi bầu và tuyên bố lý do, thì chắc rằng chế độ này không thể làm trò hề ấy năm này qua năm khác được. Bầu cử là một trò hề, thì Quốc hội cũng là một trò hề. Họ là đại biểu của ai? Đâu phải của toàn dân. Họ được đảng bầu chọn. Nhân dân đi bỏ phiếu cho những người đảng chọn, để cho thế giới lầm tưởng là có dân chủ, có bầu cử tự do.


Chưa hết. Hiến pháp 1992 lại chấp nhận cho đảng cộng sản cướp chính quyền sẽ lãnh đạo mãi mãi. Do đó, tôi và nhiều lãnh đạo tôn giáo như Phật Giáo thống nhất, Hòa Hảo, Cao Đài đã lên tiếng đòi hủy bỏ điều 4 Hiến pháp (tức là điều chấp nhận cho đảng cộng sản giữ quyền lãnh đạo muôn năm) và đòi bỏ cả Hiến pháp 1992. Trong khi đó, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam vẫn im lặng, chịu đựng, không có một tuyên bố nào phê phán Hiến pháp đó.

Nhân hội nghị của Liên Hiệp Quốc tại Vinena (nước Áo) về nhân quyền (14.06.1993), tôi đã cực lực lên án cộng sản vi phạm mọi nhân quyền của nhân dân Việt Nam. Qua cuộc phỏng vấn của đài RFI một ngày trước hội nghị, tôi yêu cầu hội nghị Liên Hiệp Quốc đòi đảng cộng sản Việt Nam tôn trọng “tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do bầu cử… Con người phải được pháp luật bảo vệ, không bị bắt bớ một cách bừa bãi. Chính những cái đó là căn bản cho cuộc sống của người dân”.

Ngày 09.09.2001, trong khi Quốc hội khóa 10 ra nghị quyết thành lập ủy ban dự thảo sửa đổi bổ sung một số điều của Hiến pháp 1992, tôi đã lên tiếng yêu cầu bỏ điều 4 Hiến pháp và bỏ luôn cả Hiến pháp 1992. Phải soạn thảo một hiến pháp mới phản ánh ý nguyện của toàn dân. Phải hủy bỏ Hiến pháp 1992 vì nó không giá trị. Phải bầu ra một Quốc hội lập hiến với những dân biểu được nhân dân bỏ phiếu tự do. Bản hiến pháp phải xác định tính cách độc lập 3 quyền căn bản: quyền lập pháp (quốc hội), quyền tư pháp (tòa án), quyền hành pháp (nhà nước). Thiết lập đa nguyên, đa đảng để mọi người dân được tự do chọn lựa một thể chế chính trị và nói lên những đòi hỏi chính đáng của mình. Các quyền căn bản của con người như: tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do đi lại, tự do cư trú, cách riêng tự do tôn giáo phải được hiến pháp mới xác định rõ ràng và ngăn cấm Nhà Nước giới hạn hay hủy bỏ như đã xảy ra với Hiến pháp 1992.

Lẽ ra trong những điều nói trên, Hội Đồng Giám Mục phải chỉ đạo cho con cái của mình, chứ không thể yên lặng cộng tác vào trò hề của chế độ cộng sản.

(3) Dối trá thứ ba: Nền giáo dục đang phá hoại ghê gớm

Một sự dối trá khác là nền giáo dục đang phá hoại cuộc sống tinh thần của toàn dân, nhất là của giới trẻ. Trong bài tham luận đọc tại đại hội nhà văn Việt Nam lần thứ 8 (tháng 07.2010), nhà văn Trần Mạnh Hảo đã cay đắng tố cáo sự dối trá của nền giáo dục ở Việt Nam: “Đạo đức trong giáo dục Việt Nam hôm nay, đồng nghĩa với dối trá: thầy dối trá thấy, trò dối trá trò, quản lý giáo dục báo cáo láo cốt lấy thành tích, nạn mua bán bằng, bán đề thi, mua quan bán tước đang là đại họa của nền giáo dục. Hầu hết sách giáo trình, sách giáo khoa là sách đạo văn. Cán bộ có chức có quyền đua nhau làm thạc sĩ, tiến sĩ, lấy bằng thật nhưng học giả. Nạn dùng tiền mua bằng cấp, mua học hàm học vị đang diễn ra công khai trong cái chợ trời giáo dục Việt Nam.”


Tình trạng giáo dục như thế, mà Hội Đồng Giám Mục, người lãnh đạo Giáo Hội Công giáo, lãnh đạo đời sống tinh thần của dân tộc, vẫn im lặng năm này qua năm khác, trong khi sự dối trá trong giáo dục ảnh hưởng nguy hại đến nhận thức và tinh thần của con em ta.

Với những dối trá nói trên, ảnh hưởng đến con người Việt Nam hôm nay và cả dân tộc mai sau, tôi xin đề nghị Hội Đồng Giám Mục nghiêm túc suy nghĩ xem Giáo Hội phải làm gì, chứ không thể ngồi yên, mặc cho những dối trá đó càng chồng chất lên dân tộc ta, lên con em công giáo của ta.

Cuối cùng, với một chế độ phá hoại con người như thế, với những người cướp chính quyền vênh váo áo mũ sống giả dối và tàn phá tôn giáo như thế, tôi thú thực không thể hiểu nổi cảnh các giám mục sắp hàng một, bắt đầu là hồng y, rồi tổng giám mục, giám mục… ôm hôn thắm thiết những con người ấy. Lại một trò hề giả dối không chịu được. Tôi đã từng nói với Ban tôn giáo Thành phố Sài Gòn: đừng nói “Ban tôn giáo”, nhưng là “Ban phá tôn giáo”. Xin các đấng đừng bày trò giả dối ấy nữa.

Linh mục Chân Tín, DCCT

Không có nhận xét nào: