Pages

Thứ Tư, 5 tháng 1, 2011

Trung Với Đảng (chó không chê chủ nghèo)!

Đảng csvn dùng ca dao “con không chê cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo” để tuyên truyền trung với đảng nhưng bị thất bại và nhục nhã cho cán bộ csvn ra sao?

Bấy lâu nay cán bộ đảng csvn cố gắng thuyết phục dân VN đừng chống lại đảng csvn và Hồ Chí Minh bằng cách trí trá tuyên truyền đảng csvn là quê hương, tổ quốc, nhân dân Việt Nam và cho rằng nói xấu đảng, sỉ nhục đảng, là nói xấu sỉ nhục Việt Nam, tổ quốc, và nhân dân Việt Nam. Đảng csvn thường dùng cưỡng từ bằng những câu vè, tục ngữ, hoặc ca dao như “con không chê cha mẹ khó” và “chó không chê chủ nghèo”, nhưng thực chất những câu nầy lại là những câu đem lại nhục nhã cho đảng csvn và cán bộ nhiều nhất.

Từ nghìn xưa tổ tiên dân tộc VN đã dạy con cháu hiếu kính cha mẹ, tổ tiên, hay xa hơn nữa là dạy con cháu đừng phản bội lại tổ quốc, nơi mình đã sinh ra và mang nguồn gốc dân tộc đó. Và để dạy dỗ con cháu dù cha mẹ có ra sao, trong hoàn cảnh nào: giàu hay hèn, tốt hay xấu, con vua hay con nông dân, thì họ vẫn là bậc sinh thành sinh ra mình và vị trí đó bất biến, cái gạch nối đó không thế nào thay đổi hoặc bẽ gãy. Có làm được như thế mới được gọi là đứa con có hiếu, có được gia đình dạy bảo tốt, biết giá trị nhân bản, thấm nhuần đạo đức và luân lý và cái tình cha mẹ với con cái Việt Nam hay tình dân tộc Việt. Vì thế, họ thường làm ra những câu vè hay tục ngữ ca dao rao truyền trong nhân gian từ đời nầy sang đời khác như: công Cha như núi Thái Sơn, nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Làm con ta phải kính Cha, cho tròn chữ hiếu mới là đạo con. Từ những ví dụ dạy con của tiền nhân, đảng csvn thường mượn đểu danh họ bằng cách áp đặt và cưỡng hiếp cái danh “đảng csvn” hoặc HCM là “cha mẹ của dân” để tuyên truyền nếu là dân Việt thì phải kính, phải yêu, không được chống lại đảng csvn và HCM. Nhưng thật sự có rất nhiều lý do đảng csvn đã thất bại trong truyên truyền và mâu thuẫn trong tuyên truyền, nên đã đem lại thất bại cho đảng csvn nặng nề:

1. Dựa theo giáo điều đảng csvn “dân là chủ, cán bộ đảng csvn là đầy tớ nhân dân”. Nếu thế thì làm sao đảng đầy tớ csvn lại ngồi xổm làm “cha mẹ của dân” được? Mâu thuẫn nghịch lý quá phải không?

2. Cũng trong lịch sử đảng csvn công bố, Hồ Chí Minh và đảng csvn cực khổ bao nhiêu năm là để hy sinh dân tộc VN đi theo CNCS, để xây dựng cho các quốc gia đó một thế giới đại đồng. Bằng chứng cán bộ đảng csvn dạy dỗ nhau “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Sô và Trung Quốc”. Vậy tổ quốc quê hương của đảng csvn từ thời HCM là ở đâu? Nga, Tầu, Tiệp, Hung, Ba Lan, Đông Đức, Bắc Hàn, … hay Cuba ??? mà đảng csvn phải chăm lo bắt dân Việt đi xây dựng? Nếu đã rõ tổ quốc mà đảng csvn hết lòng hy sinh và tranh đấu bằng triệu triệu sinh mạng của dân Việt để chống lại TBCN và đó chẳng phải là vì nước Việt Nam mà là vì những quốc gia kia, thì rõ ràng dân Việt và đảng csvn không cùng chung tổ quốc rồi. Và hơn thế nữa đảng csvn cũng chẳng phải là tổ quốc VN, vậy rõ ràng đảng csvn đã hiếp dâm danh từ TỔ QUỐC VIỆT NAM để cưỡng chiếm và áp đặt những gì đảng muốn có bằng ngụy tạo, gian dối, mị dân, và ngụy ngữ.

Chưa đủ gây dựng niềm tin để thuyết phục dân chúng, đảng csvn dùng ca dao VN để dạy bảo cán bộ csvn “chó không chê chủ nghèo”. Hóa ra, cán bộ đảng cũng chỉ là những con chó của đảng csvn mà thôi. Đảng csvn muốn cán bộ đảng trung thành với đảng như chó trung thành với người. Cán bộ được đảng csvn sử dụng và huấn luyện để đi cắn dân, đàn áp nhân dân, bằng những cú nhe răng, cắn, sủa, cạp … Khi điên cuồng lên, những con chó cán bộ csvn nầy trở nên điên loạn và cuồng bạo, chó sẵn sàng cắn giết cả dân Việt theo lệnh đảng. Thực tế những chuyện như thế là chuyện xảy ra thường ngày ở huyện.

Ngày xưa bên Tầu người ta có một điển tích ca ngợi sự trung thành của chó. Điển tích kể rằng có một người nghèo kia nuôi được một con chó, được một kẻ nhà giàu thấy con chó quá thông minh nên gạ mua, nhưng chủ một mực không chịu bán dù rằng nghèo. Một ngày kia chủ con chó bị chết, gã nhà giàu nọ thừa cơ hội bắt chó về nuôi, nhưng con chó bỏ chạy. Tìm mãi thật lâu hắn mới thấy con chó đó nằm chết bên cạnh mộ của chủ nhân nó. Chính vì thế mới có điển tích “chó không chê chủ nghèo”. Điển tích nầy dụng ý ca ngợi “sự trung thành của chó với người”, chỉ vậy thôi là hết chuyện, đằng nầy có những cán bộ đảng csvn vì bản chất tráo trở muốn lợi dụng ca dao để lường gạt cán bộ và mọi người, hoặc nịnh bợ thượng cấp, hoặc vì ngu xuẫn vẻ chuyện xa hơn nữa như: nếu chó mà còn biết trung thành, là con người không biết trung thành như chó, vậy người thua con chó.

Hoặc có cán bộ đảng csvn mựợn điển tích “chó trung thành với chủ” để tuyên truyền ngốc rằng “chó ăn kít mà còn biết được trung thành với người (đảng csvn) như vậy, ngươi ăn gì mà thua con chó?” Có cán bộ đảng csvn còn ngu xuẫn cực kỳ, ngu hết chỗ nói bảo rằng: “làm người phải hơn chó chớ!”, hoặc “chó chỉ ăn kít mà biết trung thành với chủ, ngươi là con người ăn gì mà lại thua cả con chó!” Thế có lùn trí thua cả chó hay không?

Hóa ra giấc mộng và mục tiêu làm người của những cán bộ csvn lùn trí nầy chỉ là cố gắng vươn lên “làm người phải hơn chó chứ!”. Vậy có phải vị trí làm người của hắn ta đang rất thua kém cả chó, nên vì mặc cảm thua cả chó nên bọn chúng dùng mọi cách để tranh đấu “làm người phải hơn chó” chăng? Nhưng hắn ngu và quên rằng cùng là động vật nhưng con người hơn súc vật ở bộ óc. Con người vốn có tư duy và suy nghĩ độc lập khác xa súc vật. Không ai muốn như chó hoặc sống cuộc đời như chó, nhưng con người lại tham lam ích kỷ muốn chó mãi mãi trung thành với mình, chứ không có chuyện ngược lại bắt chước chó.

Ở hải ngoại bấy lâu nay có một người tên là Lý Tống bằng mọi cách cố gắng tranh đấu cho dân VN được tự do dân chủ thoát khỏi ách csvn bằng mọi cách. Nhiều lúc ông ta quên cả bản thân, hy sinh bản thân, chấp nhận tù tội để tìm cơ hội vạch ra những tội lỗi của đảng csvn ra ánh sáng, trong các xã hội tự do. Sự chống csvn của LT nhiều khi đi thái quá, và có vẻ như điên khùng mà không một ai dám làm. Có những lúc ông ta hy sinh bản thân quá nhiều, mà chẳng được gì như thời gian bị tù ở Thái. Có người bảo LT dùng hành động gan dạ và lì lợm để làm “ngòi châm” làm “cú nổ pháo bông” để tỏa sáng khích động phong trào nhân dân VN đứng lên chống đảng csvn, đòi nhân quyền và tự do cho dân Việt Nam trong nước. Có thể hành động của LT chưa đoạt được giá trị thật sự, nhưng sự dũng cảm hiên ngang chống cự lại của LT sẽ làm người Việt trong nước có cơ hội động não và suy nghĩ họ phải làm gì cho cá nhân, cũng như gia đình của họ. Nếu họ mải ù lì mang gông csvn mà không chịu đứng dậy tự tháo bỏ gông cùm ra, chính cá nhân họ và gia đình thân nhân họ là người bị thiệt thòi. Chưa kể tai họa mất nước và tính độc lập của Việt Nam bị xóa trên thế giới để trở thành một tỉnh bang của Trung Cộng là chuyện có thể xảy ra mà người Việt gọi là “Bắc thuộc lần thứ ba”. Chắc chắn những hành động chống đối của LT đã làm đảng csvn nhục nhã, bối rối, và rất khó chịu trước thế giới cũng như chỉ ra rõ sự bất lực của đảng csvn với hiện tượng Lý Tống là không ít.

Có những người được cha mẹ dạy dỗ tốt từ khi còn bé “khi lớn lên con nhớ phải cố gắng thành người tốt nhé!”, hay là “nhớ gắng học để nên người con nhé!”, hoặc có cha mẹ vì có tham vọng muốn “con phải gắng để hơn người con nhé!” Đại loại là cha mẹ nào cũng muốn con cái họ sống như con người, hoàn thành ước mơ một con người thành đạt, chớ nào có ai lại dạy bảo con cái “khi lớn lên con nhớ phải gắng làm người hơn chó nhé!”. hê hê hê

Biết nói sao đây với những con người mà mục tiêu làm người của họ chỉ muốn như chó, hoặc hơn con chó? Có lẽ với những tầm nhìn như xã hội csvn ngày nay đã bế tắc, đi vào mạt vận, nên sự trồng người của đảng csvn đã tạo ra những “con người kiếp chó”, ngu hèn, lùn trí, tầm nhìn suy nghĩ không kém những con chó là mấy. Rõ ràng nhất là cán bộ đảng csvn phải có giá trị thua súc vật, hay họa hoằng lắm được như là chó để phụng sự cho đảng csvn. Một xã hội csvn mà con người bị kéo xuống hàng súc vật, xuống hàng chó ngựa (XHCN), thì giá trị con người trong xã hội csvn đó cũng tụt hậu không còn gì là nhân cách nhân phẩm của con người. Nếu tiếp tục chấp nhận cái giá trị đảng csvn “ban cho” SỐNG NHƯ CHÓ thì xã hội đó chỉ đào tạo những con người hèn hạ phục dịch loại ôsin không kém. Lâu ngày nó trở nên vô phương cứu chữa và xã hội đó sẽ chỉ gồm những con người có “giấc mộng chó” mà thôi. Hậu quả đó, xã hội csvn với những con người với tầm nhìn chó đó chỉ đào tạo con người để sản xuất những lao nô, ôsin, đĩ điếm, lao động khổ sai, bọn trí trá, tội phạm quốc tế mà thôi, vì với những khối óc được đào tạo bằng cách hủy hoại nhân bản, cá tính cá nhân, thì đã hủy hoại đi tính sáng tạo, tự do, và tự chủ của con người. Vì thế chỉ có thể phụng sự thế giới trong những việc thấp hèn là chuyện đương nhiên không thể chối cãi. Làm thể nào một xã hội chỉ chuyên về đào tạo con người như thời đại csvn chỉ biết vâng lời làm ôsin, nô lệ lại có thể sản xuất ra bậc những bấc lãnh đạo quốc gia (leaders) khi tinh thần lãnh đạo (leadership) cần tính độc lập và tự chủ?
Ở Hoa Kỳ, người Mỹ có “giấc mơ Mỹ” mà họ gọi là “American dream”. Mang giấc mơ đó, người Mỹ mơ mình được tự do làm giàu, tự do dân chủ, tự do hội họp, cũng như hoàn toàn được tự do tôn giáo hay tự do sáng tạo. Chính vì thế, xã hội Mỹ mới sản xuất những tài năng xuất chúng vượt bực như Bill Gate, Steve Job, và như gần đây là chủ nhân Facebook, Mark Zuckerberg và còn rất nhiều nữa trong mọi lãnh vực.

Gần đây những người gốc Việt sống tại hải ngoại cũng đã vươn lên cấp bực lãnh vực lãnh đạo nhờ sống trong những môi trường lành mạnh và tự do dân chủ ở Mỹ như Trung Tá Hải Quân Hoa Kỳ Lê Bá Hùng được biệt phái làm trong ban chuyên đặc trách về khu vực Thái Bình Dương của Đệ thất Hạm Đội Hoa Kỳ đóng tại Nhật, hoặc Trung Tá Lương Xuân Việt là sĩ quan chỉ huy Bộ Binh của Mỹ tại Iraq (http://www.youtube.com/watch?v=LX2E3qq82Bs)

hoặc khoa học gia Dương Nguyệt Ánh chuyên gia nghiên cứu về thermobarric bombs giúp phá quân Taliban ở Afghanistan, hoặc phi hành gia Eugene H. Trịnh, hoặc luật sư Đinh Việt từng là cố vấn luật sư cho chính quyền Bush, hay Jacqueline Nguyễn là thẩm phán gốc Việt được chính phủ Mỹ phê chuẩn làm thẩm phán đại diện cho tiểu bang California Hoa Kỳ, hoặc ở Đức sống trong môi trường tự do một bé trai mồ côi từ Việt Nam Philipp Rösler là một chính trị gia Đức của Đảng Dân chủ Tự do (FDP). Hay từ ngày 18 tháng 2 đến ngày 22 tháng 10 năm 2009, ông Philipp Rösler là Bộ trưởng Bộ Kinh Tế kiêm phó Thủ hiến bang Niedersachsen (hay Hạ Saxon). Từ ngày 28 tháng 10 năm 2009, ông là Bộ trưởng Bộ Y Tế Liên bang Đức trong nhiệm kỳ thứ nhì của Thủ tướng Angela Merkel.( http://www.wiwo.de/unternehmen-maerkte/koepfe-der-wirtschaft/philipp-roesler-281/biografie/)

Hãy nói cho tôi biết ước mơ của bạn là gì thì tôi sẽ nói bạn thuộc loại nào trong xã hội! Chẳng hạn như ai đó nói "chó không chê chủ nghèo" “làm người phải hơn chó chứ!” thì chắc chắn với tầm nhìn suy nghĩ đó chỉ có thể làm một tên ôsin, đầy tớ cho chủ sai khiến mà thôi, chớ không thể nào làm một người lãnh đạo! Tóm lại chỉ là nô trong đám nô chịu lịnh sai khiến của những kẻ khác!

Tóm lại con người cũng là động vật, có người muốn thành nhân bằng cách cố gắng để hơn người, nhưng cũng có kẻ mục tiêu làm người chỉ là "chó không chê chủ nghèo" "trung với đảng" "phải làm tốt hơn con chó chứ!" Làm người mà mục tiêu chỉ là muốn tranh công dọn phân của chó. Thế mới biết làm người rất khó, nhưng tranh đấu chọn làm chó, mục tiêu như chó, hoặc hơn chó thì rất dễ, cho nên có rất nhiều người vẫn chưa được thành nhân là vậy! Và phản ứng tuyệt vọng đầu tiên của loại chó nầy trong xã hội loài người vì quá cô đơn vì đâu phải ai cũng sinh ra và chọn thân phận kiếp chó sủa cho đảng csvn như chúng đâu, nên nhìn đâu bầy chó nầy cũng mong được thấy những người khác sống một kiếp người chó sủa cho đảng như chúng. Vì thất bại, chúng gâu gâu lên kêu nào phóc, nào cún, nào vện ... cùng nhau sủa cho đảng!

Không có nhận xét nào: