Sau lời khai của Dương Chí Dũng về việc đồng chí thượng tướng thứ trưởng công an Phạm Quý Ngọ nhận hối lộ và mật báo cho Dũng chạy trốn, người ta cứ lo ngại sẽ có một vụ án mạng. Và người được dư luận cho là có thể bị “đột tử” là kẻ đã tố cáo đồng chí Phạm Quý Ngọ. Sẽ có ai đó muốn bản án tử hình được thực hiện càng sớm càng tốt, mà không phải đợi xử phúc thẩm, giám đốc thẩm, cũng không đợi đội thi hành án ra tay . Kiểu gì cũng được, miễn là bắt được hắn ta câm lặng vĩnh viễn.
Không ngờ, người vội vã ra đi lại chính là đồng chí Phạm Quý Ngọ!
Nói gì thì nói, những người hết lòng trông mong vào sự thành công của Ủy Ban chống tham nhũng và Ban Nội Chính TW luôn muốn tất cả những kẻ tham nhũng đều phải bị lôi ra ánh sáng. Và ai cũng muốn những kẻ đã bị tố cáo phải được đem ra xử, không phải để kết tội bằng mọi giá, mà để cho cả xã hội được thấy những tấm màn bưng bít bị xé toang, để thấy rõ kẻ bị tố cáo là tội phạm thật hay bị tố oan. Mong lắm!
Và phải nói rằng cả xã hội đã sốt ruột chờ đợi kết quả điều tra xác minh lời khai của Dương Chí Dũng. Sự xuất hiện của ông Nguyễn Bá Thanh ở các phiên tòa gần đây cũng đem lại hy vọng cho nhiều người.
Nhưng có vẻ như quá khó để ông Nguyễn Bá Thanh và thuộc hạ của ông tiếp cận được những bằng chứng xác đáng liên quan đến vụ việc? Hay là vì các cấp lãnh đạo quá bận lo cho dân ăn Tết? Khó biết được. Chỉ biết rằng sau khi TAND Hà Nội tuyên bố khởi tố vụ án “làm lộ bí mật công tác” thì mọi việc tự nhiên lắng đi. Gần hai tháng đã trôi qua. Liệu có ai sốt sắng điều tra xác minh?
Rồi bỗng nhiên, ngày 18 tháng 2 có tin đồng chí Ngọ qua đời. Vẫn biết đồng chí đã bị ung thư gan và đã phải ghép buồng gan lấy từ bụng người con nuôi, nhưng vì dân thường chẳng được theo dõi thường xuyên tình trạng sức khỏe của đồng chí nên bất ngờ quá.
Và ngay ngày hôm sau, 19 tháng 2, đã có quyết định đình chỉ vụ án “làm lộ bí mật”!
Quá trễ tràng trong việc triển khai khởi tố, và quá nhanh nhảu trong việc quyết định đình chỉ vụ án! Thế là sao? Có vẻ như người ta chỉ đợi đồng chí ấy chết để quyết định bãi bỏ vụ xét xử?
Thú thật, dù không muốn nghĩ vậy, nhưng ý nghĩ ấy vẫn tự động chui vào đầu tôi. Cho đến khi…
Tôi bỗng thấy trên mạng cái bài viết: “Tâm nguyện cuối đời của thượng tướng Phạm Quý Ngọ”. Và tôi thật xúc động ngậm ngùi khi đọc những câu:
“Trước khi qua đời, tướng Ngọ có hai điều mong muốn đó là được đưa về quê an táng và cơ quan chức năng minh oan cho mình. “Anh ấy chẳng nói gì được nhiều. Nhưng anh ấy có hai điều mong muốn: Được đưa về an táng ở quê và cơ quan chức năng minh oan cho anh ấy” – Thượng tá Ngữ nghẹn ngào nói trong nước mắt.”
Thì ra thế! Đồng chí thượng tướng của chúng ta chỉ muốn được minh oan!
Và bây giờ thì tôi lại trách những ai vì muốn tránh rầy rà mà đình chỉ vụ án. Chẳng lẽ họ muốn anh ấy ra đi trong màn sương ngờ vực của người đời? Họ không muốn minh oan cho đồng chí của mình sao? Hay còn những lý do gì khác nữa?
Nguyễn Trần Sâm
(Lề trái)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét