Tiến trình văn minh Nhân Loại là tách thần quyền ra khỏi thế quyền. Trong lịch sử cận đại nhiều quốc gia, dân tộc bị dân nghèo, nước mạt vì CS áp đặt thể chế chánh trị phản tiến hoá lên quốc gia dân tộc, áp đặt đảng CS trên đất nước nhân dân, đảng quyền CS trên và cao hơn quyền hành nhà nước. Trong bối cảnh đầy mâu thuẫn nhơn sinh quan và thế giới quan đó trong thời CSVN, ở ngoài Bắc gần 70 năm, ở trong Nam gần 40 năm, mới thấy một một thủ tướng như Nguyễn tấn Dũng âm thầm làm liệt đảng quyền của Đảng CSVN và đưa Nhà Nước VNCS đúng chỗ trong guồng máy công quyền. Tức nhà nước là đại diện cho nhà cầm quyền trên phương diện nội trị hay ngoại giao.
Nguyễn tấn Dũng là thủ tướng đầu tiên trong lịch sử Đảng Nhà Nước VNCS đã phát huy quyền của Nhà Nước mạnh hơn quyền của Đảng CSVN. TT Dũng đã dùng gậy ông Đảng CSVN, đập ông Đảng CSVN, làm suy yếu quyền tuyệt đối truyền thống của Bộ Chánh Trị mà Tổng Bí Thư là người nắm đảng quyền thống trị toàn diện trên đất nước và nhân dân VN. Chánh phủ hay Nhà Nước, Quốc Hội hay Lập pháp, Toà án Tối cao hay tư pháp chỉ là tay chân bộ hạ làm theo lãnh đạo chỉ huy của Đảng CS, mà Bộ Chánh Trị là bộ óc, là bàn tay, là hiện thân.
TT Dũng lợi dụng cơ cấu của Đảng CSVN bố trí các uỷ viên trung ương, đô tỉnh thị kiêm nhiệm các chức vụ trong chánh phủ, quân uỷ, nhà cầm quyền địa phương, chủ tịch uỷ ban, bí thư đô tỉnh thị, mà mục tiêu là để Đảng kiểm soát nhà nước, quân đội từ trung ương đến địa phương. Thời chiến tranh, thời bao cấp đâu có bao nhiêu quyền lợi vật chất, Đảng có thể dùng kiểu bắt cá hai tay này để đặt đất nước và nhân dân vào hoàn cảnh một cổ hai tròng của Đảng.
Nhưng qua thời chuyển sang kinh tế thị trường, cho đầu tư ngoại quốc vào, tình hình lại khác. Đảng chỉ lãnh đạo, Nhà Nước mới là cơ quan thi hành, mà nguyên tắc kinh tế chánh trị là “có làm mới có ăn.”
Thủ Tướng Dũng là một người gốc gác Miền Nam, tánh hay ăn xài rộng rãi, ăn đồng chia đủ, bánh ít đi thì bánh qui lại. Ngoài ra trong thời Chiến Tranh VN, ông sống và chiến đấu trong nền kinh tế VNCH, ông là một người biết làm tiền trong nền kinh tế thị trường.
Nên hầu hết trung ương uỷ viên đảng đã ơn đền nghĩa trả, cứu bồ, cứu “Đông chí X” khi Tổng bí Thứ Nguyễn phú Trọng dùng đại hội Đảng định “thịt” Ba Dũng.
Chẳng những thế những đại biểu từng “cùng ăn, cùng ở” trong hệ thống Nhà Nước còn ủng hộ việc tăng phe ta, dồn phiếu cho người của Ba Dũng giới thiệu vào Bộ Chánh trị và loại một cách phủ phàng hai ứng viên của Tổng bí Thư Trọng, trong Hội nghị BCH–TU 7 hồi tháng Năm năm 2013. Tổng Bí thư Trọng đích thân đứng ra giới thiệu Nguyễn Bá Thanh và Vương Đình Huệ vào Bộ Chính trị; cả hai rớt một cách thê thảm. Còn hai ứng cử viên do TT Dũng giới thiệu Nguyễn Thiện Nhân và Nguyễn Kim Ngân đắc cử vẽ vang.
Và sau đó hồi thượng tuần tháng 1 năm 2015, Thủ Tưởng Dũng được Hội nghị BCH/TU bỏ phiếu tín nhiệm cao nhứt. Trong khi đó Tổng Trọng chỉ đứng hạng 8 và con gà Tổng Trọng dự trù đưa ra tranh chức Tổng Bí Thư năm 2016, là Bí Thư Thành Uỷ Hà nội Phạm quang Nghị, hạng 19, áp chót trên 20.
Kỳ bỏ phiếu tín nhiệm này cho thấy thế của Nhà Nước tăng một cách đáng ngạc nhiên, một tiến trình khó đảo ngược lại. Nó mở đường cho Thủ Tướng Dũng dù không muốn ra làm Tổng bí Thư thì phe ủng hộ Ông trong Đảng vì quyền lợi chung phe cánh cũng thuyết phục, cũng kéo Ông lên làm Tổng bí Thư trước đã. Rồi …chấm chấm, cờ vào tay sao không phất, sao không thừa thắng xông lên.
Chánh trị cũng như kinh doanh, cá nhân lãnh tụ, cá nhân chủ tập đoàn khó mà ngừng vì lãnh tụ, lãnh đạo không phải sống cho riêng mình, mà cho sự sống còn của phe đảng và tập đoàn kinh doanh.
Ba Dũng khéo léo uốn mình qua ngỏ hẹp đi sát với nguyện vọng của nhân dân chống quân Tàu xâm lược để được lòng dân. Trong vương quốc người mù, anh chột làm vua. Trong tam đầu chế, ba trụ cột của CSVN, Tổng Trọng, Thủ Tướng Dũng, Chủ Tịch Sang, qua báo chí trong nước và quốc tế, phải nói TT Dũng là người có những lời lẽ táo bạo và hành động cứng rắn đối với TC khi xâm lấn biển đảo của VN.
Trong cơn khủng khoảng vụ Giàn khoan HD 981 hầu như chỉ một mình TT Dũng bôn ba ra ngoại quốc, bay qua Miến Điện, qua Phi la làng về vụ cướp của TC. Về tương quan Việt – Trung, Ba Dũng là người nói mạnh nhứt, “Không thể đánh đổi chủ quyền quốc gia lấy tình hữu nghị viễn vông”, hay “không có chuyện nhà anh cũng là nhà tôi.”
Cho đến giờ, chưa một ai đụng đến, chỉ có TT Dũng dám nói “Người dân được làm tất cả những gì luật pháp không cấm”. Ông công khai đề nghị phải có luật biểu tình, được đưa thông tin lên mạng, tôn trọng quyền được biết của dân. Ông ủng hộ gia đình Đoàn Văn Vươn, v.v…
Ba Dũng không là tiến sĩ, thạc sĩ, cử nhân của các đại học thiệt hay đại học giả, nhưng cách ăn nói, hành động của Ông là do cuộc đời từ dưới đi lên, từ cái dày dặn bình dân, nguyện vọng của nhân dân mà ra. Nên nó không có vẻ “trịch thượng, giáo điều, giáo dục quần chúng, bá cáo chánh trị” nói dai, nói dài, vừa nói vừa vỗ tay của các lãnh tụ CS.
Nhờ nắm Nhà Nước, nên TT Dũng làm việc trực tiếp với các nước. Tập tục ngoại giao quốc tế, các nước tương quan với nhau qua chánh phủ, chớ không phải đảng cầm quyền. Chủ Tịch Nước VN nghe danh xưng tưởng lớn, nhưng thực chất chỉ là đại diện nghi thức, trị vì thôi. Thủ Tướng mới là người thực hiện, người cai trị.
Nhờ vậy Chánh phủ do TT Dũng cầm đầu có nhiều cơ hội làm việc thẳng với Mỹ, Pháp, Nhựt, Ấn, Úc, v.v… hơn. Còn Tổng Bí Thư VNCS Nguyễn phú Trọng thì làm việc với lãnh đạo Đảng của TC nhiều hơn vì đó là qui luật ngoại giao của CS.
Làm việc cùng nhau, cộng tác với nhau, đối thoại, đối tác trực tiếp với nhau là phương cách hiểu biết, thông cảm, đồng cảm với nhau, trong sinh hoạt ở đời cũng như ngoại giao.
Cho đến bây giờ coi như TT Nguyễn tấn Dũng là mạnh nhứt nước. Ông được lòng đa số đảng viên đang kiêm nhiệm các chức vụ chánh phủ và nhà cầm quyền địa phương và những đảng viên ủng hộ cuộc đổi mới kinh tế, muốn gần gũi Mỹ không lo mất đất.
Cái ghế tổng bí thư đại hội Đảng sẽ bầu vào đầu năm 2016, chưa thấy một người nào có triển vọng hơn Ô Nguyễn tấn Dũng. Nếu Tổng Trọng có đòn độc gì “đảo chánh” chánh phủ, lật đổ Nhà Nước do Ông Dũng đứng đầu, coi chừng với thế lực Đảng bên Nhà Nước, Ba Dũng có thể làm một cuộc phản đảo chánh, được ăn cả ngã về không. Ba Dũng sẽ triệt phe cánh của Trọng, và tóm thâu tam đầu chế vào tay mình, trở thành Chủ Tịch Đảng, Chủ Tich Nước, Chủ Tịch Quân Uỷ Trung Ương theo mô thức đã có sẵn ở Trung Cộng, như Tập cận Bình bây giờ./.(VA)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét