Pages

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013

Thời cơ quyết định sự thay đổi đã đến (!?)


Bên ngoài Mỹ và các đồng minh Đông Á của mình đang buộc Trung Quốc sa vào những vấn đề nóng ở vùng Đông Bắc Á như tranh chấp chủ quyền với Nhật, hạt nhân của Triều Tiên. Sắp tới sẽ còn nhiều sự kiện nóng hơn nữa làm cho Trung Quốc mất tập trung không thể can thiệp phá bĩnh xu thế cải cách chính trị tiến bộ ở Việt Nam được. Mặt khác, Nguyễn Tấn Dũng đang bị tấn công mạnh ngay từ trong nội bộ lẫn dư luận của quần chúng. Con bài "thế lực thù địch" của Nguyễn Tấn Dũng đang bắt đầu không còn đắt khách. Nguyễn Tấn Dũng đang chuyển hướng hình ảnh của mình vào những chuyến thăm các đơn vị vũ trang hiện đại để thể hiện mình là người sẵn sàng đối đầu để bảo vệ chủ quyền quốc gia. Điều này sẽ làm cho Nguyễn Phú Trọng không dễ dàng dựa vào Trung Quốc một cách giáo điều được nữa.

Bên trong, cuộc đấu nội bộ đang tạo lợi thế cho cánh cấp tiến. Lực lượng chủ lực ủng hộ Nguyễn Tấn Dũng bây giờ chỉ còn lại những quan chức tham nhũng cơ hội. Chúng còn rất đông nhưng sắp tới đây sẽ phải co vòi vì "sâu chúa" của mình đã mất quyền ban phát kim bài miễn tội. Chúng sẽ nhanh chóng trở cờ theo đúng bản chất cơ hội mà quay ngoắt về phía Nguyễn Bá Thanh. Do vậy sức chống phá xu thế tiến bộ của bầy sâu sẽ bị vô hiệu đáng kể.

Thiên thời – Địa lợi – Nhân hòa. Chưa bao giờ Tổ quốc đứng trước một cơ hội thay đổi tốt như bây giờ. Kinh tế, xã hội suy đồi làm lòng dân mong muốn thay đổi hệ thống chính trị thối nát này hơn bao giờ hết. Cái cần duy nhất bây giờ là một chữ THỜI. Thời cơ đó đang đến và phải đến. Nhưng đến nhanh hay chậm là do các lực lượng xã hội có mau chóng hướng đến một mục tiêu chung duy nhất hay không. Qui tụ được về mục tiêu này thì thời cơ đó sẽ đến ngay trong năm nay và làm cho chế độ toàn trị cộng sản sụp đổ, cải biến thành một chế độ dân chủ.

Đến hiện nay mục tiêu này đã hiển hiện rất rõ ràng và không gì có thể khác hơn là Quyền Con Người. Mục tiêu này không chỉ là nhu cầu chung của toàn nhân dân Việt Nam mà còn là sự ủng hộ quốc tế của nhân dân toàn thế giới tiến bộ, dân chủ và văn minh. Mục tiêu Quyền con người là hoàn toàn chính nghĩa và không thể bác bỏ ngay cả bởi chính quyền Cộng Sản. Các lực lượng đấu tranh vì dân chủ cho Việt Nam cần gác bỏ những bất đồng về quan điểm, chủ thuyết chủ nghĩa, tên gọi, quá khứ và cả sự thù giận để cùng bước đến một mục tiêu đấu tranh duy nhất là Quyền Con Người. Như vậy nước sẽ đổ về một chỗ, lòng dân sẽ hướng về một mục tiêu nên sẽ tạo ra một sức mạnh không có bất cứ súng đạn nào của cường quyền có thể thắng nổi. Sự ủng hộ và sức ép quốc tế sẽ tiếp thêm sức cho sức mạnh này tạo nên những làn sóng mãnh liệt. Mục tiêu xóa bỏ chế độ cộng sản không thu hút được sức mạnh này. Nguyên tắc ngoại giao không cho phép các chính phủ cổ suý dư luận cho mục tiêu như vậy. Hơn nữa nếu hướng đến mục tiêu đó thì sẽ tạo nên một sức chống đối cực lớn từ những người cộng sản. Hướng đến mục tiêu Quyền Con Người không hận thù, đào khoét quá khứ thì tự động các sức chống đối sẽ bị triệt tiêu. Không có gì khôn ngoan hơn một đường lối chính trị như vậy cả. Tinh thần và niềm tin của những người cộng sản đang rệu rã. Nhưng nếu thấy bị phủ định và bị trả thù thì họ sẽ buộc phải chiến đấu tới cùng. Ngược lại họ sẽ âm thầm ủng hộ và khi thời cơ đã điểm họ sẽ ra tay hành động bất ngờ. Sự rệu rã đang diễn ra ngay trong các bộ phận trung và cao cấp. Ngày càng xuất hiện những kiểu như Trần Bình dùi đểu để đẩy Hạng Vũ vào chỗ chết. Khi sắp chết rồi thì sẽ buông súng và trở cờ. Sự thay đổi sẽ rất hòa bình, không đổ máu để sau đó cả dân tộc đoàn kết cùng nhau phát triển đất nước. Há chẳng phải quá tốt sao?


Đã có Quyền Con Người làm mục tiêu chiến lược rồi thì cần những phương pháp thực tế để đạt được mục tiêu đó. Vì muốn xây hầm trú ẩn cho mình mà chế độ toàn trị cộng sản đã vô tình tạo ra một cơ may hiếm có cho nhân dân là sửa đổi Hiến pháp. Tôi đánh giá rất cao bài viết “Làm sao lấy lại quyền làm người cho Việt Nam”. Bài này phân tích là cần có một thông điệp ngắn gọn, hàm chứa mục tiêu, thời cơ và phải rất dễ hiểu với quần chúng. Tôi thấy một khẩu hiệu đòi đảm bảo quyền phúc quyết hiến pháp vào lúc này đáp ứng được thông điệp đó. Nó chứa đựng quyền con người, chủ quyền của nhân dân và hội tụ thời cơ hành động trong năm 2013. Rất rõ ràng và dễ hiểu đối với tất cả mọi người. Các lực lượng đấu tranh vì dân chủ hãy tập trung vào một khẩu hiệu như vậy ngay từ bây giờ và dốc sức hành động kêu gọi người ủng hộ hướng đến đó. Chỉ cần không quá 6 tháng như vậy thì cả nước sẽ hình thành nên những làn sóng chính nghĩa đòi phúc quyết hiến pháp rất mạnh mẽ. Nếu chính quyền không đáp ứng mà dấm dúi để cho các nghị gật bấm nút thông qua hiến pháp thì chắc chắn những làn sóng đó sẽ nhanh chóng biến thành những phong trào quần chúng kinh hồn. Vì đã có chính nghĩa rồi và nhân dân trong và ngoài nước đều thấy được thời cơ chín mùi “ra tay là thắng lợi” nên sẽ dễ dàng phát động các phong trào:

- Đảng viên trả thẻ đảng. Người còn vương vấn thì bất tuân và phản đối 19 điều cấm đảng viên.

- Kiều bào biểu tình vận động dư luận quốc tế ủng hộ cuộc đấu tranh đòi Quyền Con Người và quyền phúc quyết hiến pháp của nhân dân Việt Nam.

- Bất tuân dân sự trong nước. Tổ chức bãi thị và bãi khoá để đòi hỏi quyền phúc quyết hiến pháp. Các chương trình đình công tự phát của công nhân cũng sẽ tìm được ý nghĩa và mục tiêu chiến lược để tự hướng tới hưởng ứng vào những thời điểm quyết định. Ý chí của những kẻ tham quyền cố vị sẽ mau chóng tê liệt.

- Vào lúc thời cơ chín mùi, xuống đường biểu tình đòi phúc quyết hiến pháp sẽ là đòn quyết định. Để xem nhà cầm quyền sẽ đối phó thế nào với dư luận và sức ép quốc tế nếu đàn áp những cuộc biểu tình như thế. Càng đàn áp thì chắc chắn phong trào này sẽ càng bùng phát dữ dội.

Chỉ cần nhưng việc trên kéo dài trong 3 tháng thì sẽ đông cứng. Chính quyền cộng sản sẽ tê liệt.

Lâu nay những phương pháp trên có được nhắc tới và cũng có những lời kêu gọi hành động nhưng không được hưởng ứng. Lý do là thời cơ chưa chín mùi. Người dân chỉ hành động khi nào họ có thể thấy được chính nghĩa và kết quả. Một lý do nữa là sự trông chờ tổ chức và lãnh tụ, cho rằng đây là nhân tố quyết định. Điều này rơi vào cái bẫy của chính quyền toàn trị. Biết sự trông chờ đó nên nhiều lần Nguyễn Tấn Dũng đã tuyên bố, ra lệnh và răn đe để không hình thành được các lực lượng chính đối lập. Thực tế cách mạng lật đổ độc tài thế giới gần đây cho thấy đây không phải là nhân tố quyết định. Mùa xuân Ả Rập xuất phát từ những phong trào quần chúng được thúc đẩy bởi rất nhiều nhóm nhỏ khác nhau không có tổ chức chung. Đến thời điểm chín mùi thì họ tự liên kết với nhau vì một mục tiêu chung. Nếu cần thì một tổ chức liên minh sẽ dễ dàng hình thành vào lúc đó như một hệ quả tất yếu, chứ không phải là nhân tố quyết định.

Việt Nam hiện nay đã hình thành cả trăm nhóm đấu tranh, có những lợi thế khác nhau nhưng bổ sung nhau. Nhưng lâu nay chưa có mục tiêu đấu tranh giống nhau nên rất phân tán. Gần đây mục tiêu quyền con người đang thu hút các nhóm hướng đến ngày càng nhiều. Sửa hiến pháp là một cơ hội để hội tụ mục tiêu này vào một yêu cầu chung là đòi phúc quyết. Nếu tẩy chay việc sửa đổi hiến pháp vì nội dung của dự thảo của nó thì sẽ bỏ qua một cơ hội tốt.
Vận hội đã điểm. Thời cơ đang đến rõ rệt hơn bao giờ hết. Một mục tiêu chiến lược thuận theo qui luật có sức mạnh hơn nhiều lần một tổ chức. Thuận qui luật thì hợp lòng dân.

Hơn lúc nào hết, các lực lượng đấu tranh vì dân chủ cho Việt Nam cần hướng đến mục tiêu chung là Quyền Con Người và ủng hộ lẫn nhau. Đừng vì những khác biệt và thành kiến mà bài bác nhau và để cho an ninh cộng sản chia rẽ. Cũng không cần phải nghĩ đến hợp nhất lực lượng thì mới qui tụ được sức mạnh hành động. Chỉ cần cùng hướng đến một mục tiêu chiến lược chung thì sẽ tạo ra sức mạnh còn lớn hơn nhiều.

Lâu nay chế độ toàn trị cộng sản duy trì được vì nó đã thành công trong việc phá vỡ sự kết hợp các lực lượng. Nhưng sẽ không có thế lực nào đủ sức ngăn chặn một mục tiêu chiến lược chung là quyền con người. Và khi mục tiêu đó có cơ hội để kết tinh vào một đòi hỏi duy nhất là quyền phúc quyết hiến pháp thì nó sẽ tạo nên một thời cơ tuyệt vời cho dân tộc đứng lên giành lại quyền làm chủ của mình.

Mong rằng chúng ta sẽ không đánh mất thời cơ phải chờ đợi mấy chục năm nay.

Thanh Hương

(Dân luận)

Không có nhận xét nào: