Pages

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

Mạng Xã Hội làm phiền Chủ Nghĩa Xã Hội?



* Kính tặng Ngòi Bút Lương Tâm Trương Duy Nhất vừa ra tù

Đã từ nhiều năm nay, tờ Quân Đội Nhân Dân kéo lê lẳng một cột báo mang cái tên rất “công an”. Đó là mục “Làm thất bại chiến lược Diễn biến hòa bình”. Cột báo này kiên quyết đòi giết, đòi diệt cho bằng được tất cả mọi người, mọi thứ mà họ cho là có dính dáng đến: Diễn biến hòa bình, Tự diễn biến, Tự chuyển hóa, Cách mạng hòa bình, v.v.

Có lẽ vì trong các bài của mục này luôn chất đầy loại gào hét kết án và hăm dọa của các cán bộ đấu tố thời Cải cách ruộng đất nên chẳng còn mấy ai thèm để ý đến hay lên tiếng phản bác. Nhưng cũng chính vì vậy mà những người viết cột báo này càng ngày càng sùi bọt mép, quyết chứng minh tài viết báo không cần óc. Một thí dụ cụ thể có thể thấy trên số báo QĐND ngày 25/05/2015, Mạng Xã Hội bị kéo ra đấu tố.


Tác giả, hay nhóm tác giả, thừa nhận được đúng một câu mở đầu: Mạng xã hội là một sản phẩm văn minh của công nghệ thông tin, có nhiều tiện ích to lớn trong đời sống hiện đại, rồi dùng toàn bộ bài viết, tức 2136 chữ còn lại, để chứng minh Mạng Xã Hội (MXH) là sản phẩm vô cùng độc hại và nguy hiểm.

Khổ nỗi, người đọc thời Internet thấy quá dễ các thủ thuật gian lận của tác giả khi cố chứng minh chính phủ nước nào cũng đồng ý MXH là độc hại. Sự cố tình trộn lẫn những nước tôn trọng quyền tự do Internet như Nhật Bản, Bra-xin (Brasil) với 2 nước hằn thù với Internet như Trung Quốc và Nga, làm mất ngay niềm tin nơi người đọc. Rồi đến đoạn tác giả dẫn chứng loại luật pháp của vị Tổng thống Nga gốc công an Vladimir Putin làm mẫu mực thì người đọc muốn bỏ đi rồi cho khỏi phí thời giờ.

Vì vậy, nếu chỉ tò mò đọc thoáng qua cho biết rồi bỏ, thì ấn tượng bài viết để lại nơi người đọc là hình ảnh một anh mù (hay giả mù) cứ đứng ra rả chửi cả thiên hạ sao mà ngu dốt thế, đến giờ này vẫn chưa biết thế giới chỉ có duy nhất một màu đen.

Nhưng nếu cố kiên nhẫn đọc cả bài, người ta còn thấy tác giả để lộ ra nhiều chỗ dại dột:

– Dại dột thứ nhất — Vạch cho thế giới thấy mức độ trấn áp tư tưởng trong xã hội Việt Nam khi dẫn chứng lời các quan chức như TS Lê Văn Thanh, Bí thư Đảng ủy, Viện trưởng Viện Đại học Mở Hà Nội, v.v… Thế giới chẳng cần biết các ông này nói gì nhưng chỉ đọc chức danh của các ông, họ đã đủ thấy đây là một nhà nước bệnh hoạn.

– Dại dột thứ hai — Vạch rõ hiện tượng rất nhiều người nhiều giới đang thay đổi nhận thức, tư tưởng nhờ có MXH. Họ là những người tha thiết với môi sinh và cây xanh Hà Nội. Họ là những người quan tâm đến biển, đảo của đất nước. Họ là những người muốn biết chủ quyền đất nước đã bị đem ra ký kết thế nào tại Hội nghị Thành Đô. Họ là nhiều “cán bộ, giáo viên, nhà khoa học, văn nghệ sĩ, người có uy tín”. Họ thuộc loại “dịch giả, nhà thơ, nhà văn nguyên là cán bộ của một bộ, nay là cán bộ một ban của Hội Nhà văn Việt Nam”; hay thuộc loại “nhà báo đang làm việc tại cơ quan báo chí của tổ chức Đoàn”. Họ bao gồm từ những “thanh niên dân tộc thiểu số ở tỉnh Gia Lai” đến những “thầy giáo dạy ngoại ngữ ở thị xã Phú Thọ”. Họ còn là “cán bộ, đảng viên, trong đó có cán bộ nghiên cứu, giảng dạy trong những vụ, viện, trường học“, v.v… Hiển nhiên tất cả những người này đều bị tác giả, trong vai trò nói thay cho lãnh đạo đảng, kết án là những kẻ phản động.

– Dại dột thứ ba — Vạch trần sự bất lực của lãnh đạo đảng trong ý đồ trấn áp MXH dù đã ra Nghị Định 72/2013; đã ban hành Thông Tư số 09/2014/BTTTT; đã ra lệnh cấm đảng viên làm 19 điều; v.v… Nay những quan chức như ông Lê Hữu Nghĩa, Phó chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương, chỉ còn biết ngồi than vãn: “không ít cấp ủy, cơ quan chính quyền, nhiều cán bộ, đảng viên chưa nhận thức đúng tính chất nguy hiểm của ’tự diễn biến, tự chuyển hóa’ trong nội bộ; thậm chí có người còn phụ họa theo những quan điểm sai trái“. Hiển nhiên, lãnh đạo đảng hiện nay không dám đóng MXH nói riêng và Internet nói chung vì sợ các ảnh hưởng nặng nề lên toàn bộ hệ thống làm ăn của nhiều cấp lãnh đạo trung ương và các tỉnh.

– Dại dột thứ tư — Vạch rõ lãnh đạo đảng là những kẻ dối trá. Khi tác giả, lại trong vai trò nói thay cho lãnh đạo đảng, tùy tiện gọi các dữ kiện do dân tự nghiên cứu, khám phá và phát tán trên MXH đều là hành vi sai trái và phản động đáng bị trừng phạt, thì loại kêu gọi tố giác tham nhũng của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, hay những kêu gọi trí thức phản biện của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng — mới nhất vào chiều ngày 26/5 trước Liên Hiệp các Hội Khoa học Kỹ Thuật — đều là những trò mị dân xảo trá.

Tuy nhiên, cũng phải cảm thông rằng các điểm hở lưng dại dột nêu trên rất khó tránh. Vì nếu ráng tránh thì tác giả chẳng còn gì để nói về chủ đề này khi đã không dám đụng đến điểm cốt lõi của vấn đề. Thật vậy, điều cốt lõi mà tác giả không dám đụng đến chính là: Mạng Xã Hội có khả năng nối kết con người cực nhanh trong khi nền tảng quyền lực của chế độ XHCN là chia xã hội đến mức cực nhỏ. Hệ thống cai trị xã hội do Lênin sáng chế và Stalin hoàn chỉnh, dựa trên nguyên tắc tách rời đến đơn vị nhỏ nhất là từng con người để kiểm soát; và nhờ đó kiểm soát mọi mặt xã hội. Từng con người trong từng gia đình không dám chia sẻ các suy tư với nhau vì sợ con cái đi báo cáo với đoàn thể. Từng gia đình trong từng khu phố không dám hành xử hết lòng với nhau vì sợ có lúc hàng xóm đi báo công an. Từng cán bộ trong từng ban ngành phải liên tục thủ thân vì không biết lúc nào người bên cạnh đi báo đảng ủy. Từng chiến sĩ trong từng đơn vị quân đội cứ cắm đầu mà đi vì sợ đồng đội đi báo chính ủy; v.v. Guồng máy cai trị sẽ rất bền vững ngày nào người dân còn không tin và không dám liên kết với nhau.

Nhưng phương tiện Internet và đặc biệt Mạng Xã Hội ngày nay đang vô hiệu hóa cái guồng máy nghiền nát cả tính người lẫn tình người mà các Chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa đã dày công xây dựng trong nhiều thập niên qua. Bất kể các nỗ lực phá hoại của guồng máy công an và tuyên giáo, người dân đang nói thẳng, nói thật và nói trực tiếp với nhau qua Mạng Xã Hội. Đây cũng là lần đầu tiên người ta thấy, qua phương tiện Mạng Xã Hội, đang thực sự có hiện tượng: Dân biết – Dân bàn – Dân làm – Dân kiểm tra.

Và đó mới là mối lo tận gan ruột của những kẻ vẫn còn muốn ôm chặt các hung thần Lênin-Stalin-Mao bất kể nhân loại đã tiến vào thế kỷ 21.

Vũ Thạch

(Dân Luận)

Không có nhận xét nào: