Chưa hề quen, nhưng tôi biết cái tinh thần và khí phách của anh đối với quốc gia, dân tộc. Chỉ có những con người yêu tổ quốc như anh mới đi đến tận nơi địa đầu đất nước để chứng kiến cảnh người ta đã bán lãnh thổ cho giặc, lúc đó anh mới tin. Anh cần bằng chứng, sự thật. Và sự thật đã rõ.
Chỉ có con người như anh, và rất hiếm có con người như anh đang sống trong xã hội Việt Nam mà biết thương yêu bạn bè, người Việt, dân tộc Viêt. Một bằng chứng đơn giản, trước khi đi lánh mặt công an, anh còn dặn dò anh em còn ở lại: “kỳ này chắc chắn tụi nó sẽ dập mình! anh em cố gắng mà vững tiến, chăm lo và hỗ trợ cho nhau, tù trong tù ngoài cũng là tù”.
Biết được bấy nhiêu cũng đủ làm cho tôi nghẹn lòng muốn trào lên khóe mắt. Rõ ràng người ta rất sợ cái tinh thần quốc gia, dân tộc của anh. Chính vì sợ nên họ mới hèn. Mà ai hèn? Đương nhiên, một công an đầu tỉnh hay thành phố thì không thể đủ thẩm quyền làm chuyện phi pháp kể từ lúc anh bị bắt cho đến nay. Bởi lẽ, người ta cấm người làm chuyện mà người ta cho rằng phi pháp. Trường hợp như anh, chỉ có tình yêu quê hương, dân tộc; bắt anh là họ đã làm chuyện phi pháp, phơi bày trước thế giới rõ như ban ngày, thì chỉ có người đứng đầu ngành công an quốc gia mới được quyền làm chuyện phi pháp đó mà không ai có thể cấm cản được. Chỉ có người đứng đầu ngành công an quốc gia, vì muốn bảo vệ chế độ mới bất chấp danh dự và liêm sĩ của đảng, mới dám làm chuyện bỉ ổi đó mà thôi. Và chỉ có người đứng đầu ngành công an, vì quyền lợi sống còn mới dám tự phỉ nhổ vào mặt công an của họ như thế.
Qua chuyện kể của chị Dương Thị Tân, vợ anh mới đây, người ta nói rằng Điếu Cày bị cụt. Tôi không tin, không muốn tin, mà chỉ muốn hiểu khác đi những lời lẽ lập lờ đó. Vì muốn an ủi trong lòng phần nào, tôi muốn hiểu rằng sở dĩ người ta nói thế, mang hàm ý rằng trong mấy tháng nay anh không được gặp thân nhân, không có tin tức bạn bè, không liên lạc để biết được một chút gì về câu lạc bộ sinh hoạt của anh, tức là người ta đã “chặt tay, chặt chân” anh rồi. Anh đã “cụt”! Điều đó nói lên con người anh không ai có thể khuất phục. Nếu khuất phục được, thì chúng đã thả anh đúng hạn rồi. Tình hình rối ren trong ngoài như hiện nay, họ lại càng sợ anh nhiều hơn.
Cũng như chuyện của cô Trần Khải Thanh Thủy trước đây, vì muốn an ủi mình, tôi cũng không muốn tin, không dám tin công an Vn đã chỉ đạo cấp dưới đối xử hèn hạ đối với cô như thế. Nhưng đó là sự thật mà tưởng như đùa, nói giỡn chơi để xuyên tạc chính quyền Việt Nam. Lần đó tôi cũng có cảm xúc, phẫn nộ tương tự như trường hợp của Điếu Cày hiện nay.
Đó là cấp lãnh đạo ngành công an tối cao chỉ đạo; còn hạng công an cắc ké cấp dưới đối với dân thì biết rồi, khổ lắm, nói mãi, nhàm!
“Giám đốc Công an Hà Nội Nguyễn Đức Nhanh cho rằng, nguyên nhân của tình trạng chống người thi hành công vụ đang gia tăng là do việc xử lý hành vi này (giao thông) quá nhẹ; cần xử phạt nặng hơn”. Tôi thắc mắc, không hiểu nặng hơn đến cỡ nào?! Cỡ cha của cháu Kim Tiến “chống người thi hành công vụ(!)”, hay cháu Khương ở Bắc Giang? Và còn rất nhiều vụ đem về đồn công an rồi thân nhân đến bệnh viện nhận xác!
Đâu phải chỉ có phía giao thông, còn những tệ nạn khác; có những nhóm côn đồ coi thường pháp luật, chém, chặt, đâm, đánh công an, người thi hành công vụ xảy ra không phải là ít trên khắp cả nước. Là tại sao vậy?
Ông Nhanh còn đổ thừ huề tiền, theo cách nhận thức bằng đầu óc nông cạn rằng một phần do công an, một phần do người dân. Ông là giám đốc công an thành phố, tôi tưởng ông phải có cái nhìn rộng hơn, xa hơn!
Tôi nhớ hình như có một bậc vĩ nhân đã từng nói: trái banh càng đập mạnh xuống đất thì càng tưng cao (hình như là đấu tranh bất bạo động thì phải)
Tôi không là nạn nhân trực tiếp, nhưng cho đến ngày hôm nay tôi đã bộc lộ qua nhiều bài viết có tính cách diễu cợt, chua chát, phẫn nộ với chính quyền đảng cộng sản Vn. Là tại sao vậy? Thôi đi! Đừng đổ thừa là tại tôi bị xúi dục, lôi cuốn, phản động, xía vào chuyện người khác… Tôi đang coi
mình như là một.. trái banh đó!
Chuyện Điếu Cày, chuyện của cô Trần Khải Thanh Thủy, chuyện công an đánh người biểu tình chống Trung Quốc… đã nói lên tư cách công an, thì đừng hỏi tại sao càng ngày càng nhiều người coi thường pháp luật, chống người thi hành công vụ. Xã hội loạn! Chưa đủ đâu, nếu không thay đổi thì sẽ còn loạn dài dài. Đừng có mà nằm mơ, lấy sự trấn áp, xử lý nặng hơn là đạt kết quả.
Nguyễn Dư
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét