Nguyễn Nhơn – Bạn chuyển tôi bản tin phỏng vấn “sử gia” Dương Trung Quốc (DTQ) trên hệ thống BBC, yêu cầu đọc và góp ý. Nói cho thật, tôi đã đọc lướt qua bản tin nầy và cả đôi ba bài bình luận liên quan, nhưng chỉ đọc qua cho biết rồi thôi. Bây giờ tôi đọc lại và góp ý. Sử gia DTQ có hai chức lớn: Một là Tổng thơ ký Hội Khoa học Lịch sử VN. Hai là Đại biểu Quốc hội xã nghĩa Việt Nam.
Cả hai chức, chức nào cũng lớn, nhưng lời phát biểu thật khinh xuất, không xứng đáng với danh phận khi ông nói rằng: “Hoa Kỳ đã có hành vi “đồng lõa” với Trung Quốc khi Trung Quốc cưỡng chiếm quần đảo Hoàng Sa từ tay của Chính quyền Sài Gòn, chỉ non một năm sau khi Hiệp định Paris được ký kết.”
Câu nói nầy là khẩu thuyết vô bằng, khi mọi người đều biết Mỹ đã rút quân khỏi Việt Nam và không còn liên hệ gì về hoạt động quân sự theo Điều 4 Hiệp Định Paris, nguyên văn như sau: “Hoa Kỳ sẽ không dính líu quân sự hoặc can thiệp vào công việc nội bộ của Miền Nam Việt Nam.”
Câu hỏi đặt ra là: Vì sao sử gia DTQ nhà ta bày đặt ra câu chuyện dựng đứng như vậy? Câu trả lời cũng dễ hiểu: Một là kéo “Đế quốc Mỹ” dzô để chia lửa với “Đại Hán xâm lăng Tàu”. Hai là đánh lạc hướng, lắp liếm cái “công hàm bán hai Quần đảo Hoàng Sa – Trường Sa cho Tàu cọng năm 1958” của Phạm Văn Đồng theo lịnh già hồ.
Câu chuyện dựng đứng, dối trá thứ 2 là: “Sử gia cho rằng sau khi có một “nước Việt Nam thống nhất,” Hoa Kỳ và Trung Quốc tiếp tục có hành vi “bao vây” Việt Nam, với Trung Quốc thậm chí đã tiến hành chiến tranh ở Biên giới phía Bắc Việt Nam, còn Hoa Kỳ “đứng sau lưng Pol Pot”.
Câu chuyện nầy còn nghiêm trọng hơn. Nó toan tính đánh đồng cuộc chiến tranh biên giới Trung Việt với cuộc chiến cộng sản Việt Nam xâm lăng Campuchia vì để gở thế kìm kẹp của Mỹ ở phía Nam, nghĩa lả đảng cộng sản (cs) ta có chánh nghĩa Bắc chống Tàu, Nam chống Mỹ kìm kẹp, chớ không phải xâm lăng nhuộm đỏ Campuchia (cs Pol Pot thân Tàu) theo lịnh quan thầy Liên Xô.
Tới đây thi ông thầy “giết” sử lên gân theo kiểu người hùng, khuyến nghị một câu lẫm liệt như vầy: “Ông Dương Trung Quốc nhấn mạnh bài học lớn nhất mà Việt Nam cần rút ra là Việt Nam cần “tự mình định đoạt số phận của mình” vì theo ông “chừng nào không giữ được độc lập, tự chủ” thì chừng đó “khó đạt được mục tiêu của mình.”
Cùng một lúc, thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên viện trưởng viện chiến lược bộ công an lại ca cương như vầy: “Việt Nam không bao giờ kích động tinh thần dân tộc chủ nghĩa chống Trung Quốc. Và thứ hai, Việt Nam không kéo bè kéo cánh, liên kết với bất kỳ quốc gia nào để chống Trung Quốc.”
Nghĩa là cặp song ca, một nhà “giết” sử, một “chiến luộc da” bên tung bên hứng, vừa trấn an công luận là đảng độc lập chớ chẳng phải “hèn với giặc”, vừa trấn an quan thầy Tàu là em chả,… em chả theo Mỹ, theo mẽo gì sất!
Cũng có nghĩa là đảng ta “trung lập,” chẳng dựa Mỹ cũng chẳng theo Tàu, chẳng qua là thực thi 16 vàng, 4 tốt nên phải nhượng biên giới, nhượng biển đảo, nhượng đất liền chinatown cho bạn xài tạm cho trọn tình đồng chí hữu nghị, hữu hão vậy thôi!
Nói tóm lại là từ sách “bên thắng bên thua” tới các cuộc phỏng dzấn các nhà lý luận kể trên và vụ 900 xung kích “dư luận viên” đều là nằm trong chiến dịch phản công các báo lề dân và các bloggers vận động dân chủ do ban tuyên huấn chỉ đạo “đột xuất lý luận” chớ chẳng có gì lạ.
Để kết luận, xin mượn câu chỉ rõ đặc tính cộng sản do tổ sư cs Gorbachev phát ngôn là rõ ràng: “Cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”
Tới đây là kể như tôi đã phản hồi theo ý bạn đủ rồi, nhưng vì cái câu: “Sử gia cho rằng sau khi có một “nước Việt Nam thống nhất,” Hoa Kỳ và Trung Quốc tiếp tục có hành vi “bao vây” Việt Nam…” và câu của ông ca Cương: “Việt Nam không kéo bè kéo cánh, liên kết với bất kỳ quốc gia nào để chống Trung Quốc,” tôi viết thêm một đoạn về việc ai liên kết với ai và ai bao vây ai?
LIÊN MINH KIM CƯƠNG NHẬT BẢN
Ông “giết sử” DQT nói rằng là “Hoa Kỳ và Trung Quốc tiếp tục có hành vi “bao vây” Việt Nam…” thì không có đâu, bởi vì Mỹ không hơi đâu làm việc tào lao, bao vây xã nghĩa An Nam làm giống gì. Trái lại Mỹ muốn kéo Việt Nam ra khỏi sự khống chế của Tàu đỏ để áp sát mặt phía Nam (Quảng Đông) của Tàu thì có!
Hiện tại thì coi như An nam xã nghĩa như là tên lính gác cửa phía nam của Tàu cộng.
Cho nên Nhật Bổn mới toan tính đề ra học thuyết “Tân Đại Đông Á” nhằm khống chế Trung cộng. Trong khi chưa tính chuyện được với các nước Thái Lan, Mã Lai, Singapore chỉ biết thương mại làm ăn, không quen trận mạc, Thủ tướng Nhật tân cử Shinzo Abe đi thẳng qua Ấn Độ bàn chuyện lập “Liên minh Kim cương.”
Nó là cái gì vậy?
Cứ kéo một đường thẳng trên bản đồ, từ Tokyo, Nhật Bổn thẳng qua New Delhi, Ấn Độ. Rồi từ Ấn Độ kéo một đường thẳng xuống tới Úc châu. Từ Úc lại kéo một đường thẳng ngược lên Hawaii (Mỹ), từ đó kéo một đường thẳng nữa trở lại Nhật Bổn là giáp vòng. Trên bản đồ hiện ra hình một quả trám thường gọi là hình kim cương. Kiểm điểm lại thì mỗi mủi nhọn tượng trưng cho một cường quốc: Nhật, Ấn, Úc, Mỹ.
Mục đích của Liên minh là gì? Công khai thì là bảo vệ an ninh hàng hải Tây Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Ẩn tàng phía sau là thế bao vây con gấu đỏ Tàu đang nhe nanh, múa vuốt gồm thâu cả biển Hoa Nam (Biển Đông Việt Nam) và cả biển Hoa Đông áp sát Đảo Senkaku Nhựt Bổn (Tàu gọi là Đảo Điếu Ngư).
MỘT TÂN LIÊN PHÒNG ĐÔNG NAM Á CHO VIỆT NAM
Ở bên trong cái khung Liên minh Kim cương cứng hơn sắt thép nầy, VN xã nghĩa đứng ở vị trí nào?
Cứ theo phương châm 16 chữ vàng, An nam xã nghĩa ta chánh thức và long trọng cam kết với Tàu cộng là: “Láng giềng hữu nghị; Hợp tác toàn diện; Ổn định lâu dài; Hướng tới tương lai.”
Hợp tác toàn diện có nghĩa là hợp tác mọi thứ Kinh tế, Chánh trị và trước hết là… Quân sự, cũng có nghĩa là “liên minh tay đôi.” Hay nói theo kiểu binh dân: Mình với ta tuy hai mà một. Ta với mình tuy một mà hai.
Như vậy là cộng sản nhà ta là cái đuôi ngúc ngoắc phía dưới Quảng Đông, Quảng Tây của Tàu phù, lọt thõm trong cái khung kim cương!
Vậy thử hỏi có cách nào thoát ra được không?
Có một cách, chẳng những thoát khỏi vòng kim cô Tàu phù mà còn trở thành mủi nhọn của khối kim cương chọc thẳng vào mạn Nam của Tàu đỏ để tự phòng vệ khi thời bình và chống xâm lược trong thời chiến: Quay lại bắt tay với các nước Đông Nam Á, vận động sự bảo trợ của Mỹ, Ấn, Nhật để tái lập khối “Liên Phòng Đông Nam Á” (SEATO: South Est Asia Treaty Organisation). Nước mình nhỏ, kinh tế mong manh, phải kết hợp với Thái Lan, Mã Lai, Singapore, Nam Dương thành một khối mới khả dĩ chận đứng được nạn bành trướng, xâm lăng của đại hán phương Bắc.
Muốn được như vậy thì điều kiện tiên quyết là phải giải trừ chế độ cộng sản An Nam, xóa bỏ Liên minh 16 chữ vàng. Đó cũng là cách “Thoát Trung” duy nhất để cứu dân, cứu nước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét