Bảng Đỏ (Danlambao) - Ngày 22/11/2013, Ủy ban kiểm tra trung ương đảng trong phiên họp lần thứ 21 đã ra kết luận về những sai phạm trong việc phong tặng danh hiệu “Anh hùng lực lượng Vũ trang Nhân dân trong thời kỳ chống Mỹ” đối với ông Hồ Xuân Mãn – nhân vật đầy tai tiếng từng giữ các vị trí cao cấp trong đảng như Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên Huế.
Bí thư ‘ham của lạ’ Hồ Xuân Mãn hay còn được gọi là ‘Quan Mãn’, từng có nhiều tai tiếng bởi thói dê xồm khi còn đương chức. Báo Lao Động số ra ngày 26/11/2005 từng kể lại chi tiết việc quan Mãn dở thói dê xồm đối với một cô tiếp viên chỉ đáng tuổi con cháu mình ngay trong nhà hàng đông người, hậu quả là quan Mãn lập tức bị cô tiếp viên nọ cho một cái tát như trời giáng vào mặt.
Là một bí thư đầy tai tiếng, vậy mà trước khi chính thức về vườn, quan Mãn vẫn kịp chạy chọt để được đảng cộng sản tuyên dương là một trong những “tấm gương” điển hình tiên tiến toàn quốc về “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”.
Không rõ ông Mãn đã học gì từ ‘tấm gương đạo đức HCM’?
Sau đó, quan Mãn cũng nhận thêm danh hiệu “Anh hùng lực lượng Vũ trang Nhân dân trong thời kỳ chống Mỹ” do đích thân chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết ký phong tặng.
Quan Mãn không thể ngờ rằng, ngày về vườn cũng chính là thời điểm ông ta bị các đồng chí tố cáo về hành vi khai man lý lịch. Đến nay, chỉ cần tìm từ khóa “Hồ Xuân Mãn” trên google sẽ cho ra hàng triệu kết quả về nội dung những lời tố cáo.
Hồ Xuân Mãn: Kẻ khủng bố được phong tặng danh hiệu “anh hùng”
*Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan trao tặng danh hiệu “Anh hùng lực lượng Vũ trang Nhân dân trong thời kỳ chống Mỹ” cho bí thư Hồ Xuân Mãn
Cám ơn bạn đã truyền bá nội dung bài vở của chúng tôi. Ngoại trừ mục đích cá nhân, khi sử dụng lại thông tin, xin các bạn không quên ghi rõ tên tác giả, tên nguồn và vietinfo.eu.
Từ những đơn thư tố cáo đã công bố, người ta phát hiện những sự thật kinh hoàng xung quanh cái gọi là danh hiệu “Anh hùng lực lượng Vũ trang Nhân dân trong thời kỳ chống Mỹ” mà đảng cộng sản trao tặng cho Hồ Xuân Mãn.
Để có được danh hiệu này, Hồ Xuân Mãn đã khai ‘thành tích’ chống Mĩ của mình với nội dung như sau: Năm 1972, Hồ Xuân Mãn “chỉ huy tổ ba đồng chí vào ấp Phò Ninh tiêu diệt tên ấp trưởng Hoàng Sớm cùng một ấp phó, một chiêu hồi, một địa phương quân, hai cảnh sát, làm quần chúng nức lòng.”
Trong khi đó, trong lá đơn tố cáo, chính những người trong đơn vị của Hồ Xuân Mãn đã tiết lộ sự thật kinh hoàng về trận ám sát nhắm vào ông Hoàng Sớm – là một trưởng ấp dưới thời Việt Nam Cộng Hòa. Năm 1972, nhân lúc ông Hoàn Sớm đang tham dự một đám giỗ đông người tại thôn Phò Ninh, chính Hồ Xuân Mãn đã thản nhiên xả xúng bắn vào tất cả mọi người trong đám giỗ, mặc dù có cả ông nội và họ hàng của ông Mãn cũng đang ngồi tại đó. Hậu quả là ngoài ông Hoàng Sớm bị giết, còn có 9 người dân vô tội thiệt mạng và 8 người khác bị thương.
Việc xả súng, giết hại hàng loạt thường dân vô tội của Hồ Xuân Mãn đích thực là hành vi khủng bố và cố ý giết người. Thậm chí, hành vi này còn được đảng cộng sản xem như một ‘thành tích’ để phong tặng danh hiệu ‘anh hùng’ cho Hồ Xuân Mãn. Quả thực, nói chế độ cộng sản là một chế độ khủng bố không sai chút nào.
* Liên quan đến thói dê xồm của quan Mãn, Bảng Đỏ tui xin mời bà con xem lại bài viết Đất cố đô có “vua”! trên báo Lao Động, số ra ngày 26.11.2005. Nhân vật được gọi là ‘quan lớn’ trong bài chính là Hồ Xuân Mãn, khi ấy là bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên Huế:
Mấy hôm nay, nơi tôi đang sống, từ lề đường đến công sở, đi đâu cũng nghe người dân, cán bộ, nhỏ to đầy hả hê chuyện ông “quan” to nhất tỉnh vừa bị một nữ tiếp viên nhà hàng “dạy” cho bài học muối mặt về ứng xử với phụ nữ ngoài xã hội.
LĐ số 327 Ngày 26.11.2005 Cập nhật: 10:11:57 – 26.11.2005
Đất cố đô có “vua”!
Mấy hôm nay, nơi tôi đang sống, từ lề đường đến công sở, đi đâu cũng nghe người dân, cán bộ, nhỏ to đầy hả hê chuyện ông “quan” to nhất tỉnh vừa bị một nữ tiếp viên nhà hàng “dạy” cho bài học muối mặt về ứng xử với phụ nữ ngoài xã hội.
Chuyện là một bữa trưa đẹp trời, “quan” lớn cùng một số “quan” nhỏ vào ăn trưa ở một nhà hàng ở ven đô. Một nữ tiếp viên trẻ, mới đến làm việc của nhà hàng, như lệ thường, đến đon đả mở bia, tiếp đá cho các “quan”. Và (có lẽ cũng như thường lệ), “quan” lớn nhất đã không cầm lòng trước nhan sắc của cô tiếp viên chỉ đáng tuổi con mình nên đã… ghì đầu cô ta lại rồi hôn đánh chụt một cái vào má, trước sự chứng kiến của quan khách có mặt trong nhà hàng hôm đó! Quá bất ngờ và cảm thấy nhục nhã bởi hành vi của vị “quan” đáng kính mà lâu nay cô chỉ thỉnh thoảng được thấy mặt và nghe nói toàn lời hay, ý đẹp trên ti-vi, cô tiếp viên đã đáp trả ngay lập tức bằng một cái tát như trời giáng vào mặt “quan”! Cát tát làm cả nhà hàng “chết lặng” như… sóng thần xuất hiện!
Chuyện đến đây chưa hẳn đã có đoạn kết tệ hại nếu ”quan” hành xử như một người có văn hoá (lỡ có tí bia rượu), chẳng hạn nói một lời xin lỗi. Đàng này, sau một lúc bỏ đi vào nhà vệ sinh, “quan” quay trở ra, mặt hầm hầm chỉ tay, lớn tiếng: “Đuổi, đuổi ngay cô tiếp viên không biết làm việc kia!”. Tất nhiên chủ quán thanh toán tiền công và cho cô nghỉ việc ngay sau đó. Chưa hết, “quan” còn doạ sẽ cho đóng cửa, không chỉ nhà hàng này mà còn cả… các nhà hàng bên cạnh! (YÁ tưởng này thật… khó hiểu!).
Theo giới thạo tin “mật” thì việc ông “quan” này vào các nhà hàng ruột của mình rồi ôm hôn các cô tiếp viên và “hơn thế” giữa thanh thiên bạch nhật như đã dẫn ở trên là “chuyện thường ngày ở huyện”. Nhưng lâu nay, các cô phần khiếp uy của “quan”, phần vì miếng cơm manh áo đành nuốt nhục, im lặng. Cái tát vừa rồi thật ra là… “đi đêm lắm có ngày gặp ma” mà thôi.
Người viết bài này đã nghĩ mãi vẫn không lý giải thoả đáng về hành vi của “quan”. Chẳng lẽ, “quan” cho rằng xã hội bây giờ không có “vua”, cũng không có “dân”, nên không cần nhìn trước nhìn sau khi thực hiện những hành vi không xứng đáng với trọng trách như thế? Hay là “quan” cho rằng, ta là “vua” của đất cố đô này nên ta muốn làm gì cũng được?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét