Pages

Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

Những hệ lụy của việc thần thánh hóa Hồ Chí Minh

Lê Quốc Tuấn, X-Cafe

Thần thánh hóa Hồ Chí Minh là phương sách cuối cùng và oan trái nhất, là kết quả gượng ép, bỉ ổi, cười ra nước mắt nhất của cả một hệ thống tuyên truyền nhồi sọ một chiều từ thế hệ này qua thế hệ khác của những người CS lãnh đạo Việt Nam suốt mấy mươi năm nay về nhân vật Hồ Chí Minh.
Nói rằng phương sách cuối cùng là bởi vì 2 ý nghĩa: Thần thánh là vị trí cuối cùng mà một con người có thể đạt được trong một cộng đồng nhất định. Sau một thời gian bóp méo lịch sử, miệt mài tô vẽ nhân vật Hồ Chí Minh, ĐCSVN đã dám cả gan hấp tấp đẩy ông lên đến vị trí cuối cùng, cao nhất và ý nghĩa còn lại chính là qua sự việc ấy, ĐCSVN đã chứng tỏ sự suy nghĩ bế tắc nhất của mình khi xử dụng đến phương sách này. Oan trái là bởi vì từ việc xây lăng, sùng bái cá nhân Hồ Chí Minh đi đến cao điểm là thần thánh hóa ông, đảng CSVN đã cố tình bức tử con người thật, giá trị thật của ông, tạo nên những oan ức, ngang trái dở khóc dở cười về con người ông và khi hành động như thế, đảng CSVN đã chà đạp, khinh thường tâm tư, nguyện vọng cảu chính bản thân ông và hàng triệu người Việt Nam khác.
Những hệ lụy lớn nhất của sự việc thần thánh hóa này chính là:

1. Về tình tự dân tộc: thần thánh hóa Hồ Chí Minh là nhát dao chí mạng đâm ngay tim thất của ít nhất là một nửa dân tộc từng có ông, cha, anh, em và những nhà cách mạng tiền bối từng là nạn nhân của ĐCSVN do Hồ Chí Minh xây dựng và lãnh đạo từ những năm 30. Sự việc thần thánh hóa này, rõ ràng được chủ trương, vận động, chỉ đạo của ĐCSVN, thêm một lần nữa, chứng minh tính cách nói một đàng làm một nẻo của họ. Nghĩa là, một mặt luôn luôn kêu gọi hòa hợp hòa giải dân tộc, nhưng kỳ thực, ĐCSVN lại cố tình lấp liếm xóa bỏ những sự thật lịch sử trong quá khứ và chà đạp lên vết thương của hàng chục triệu người Việt khác.
2. Về tâm lý, thủ đoạn lãnh đạo, những người lãnh đạo ĐCSVN còn tệ hơn một đứa trẻ con không thể tự đứng được trên hai chân mình, lúc nào cũng phải dựa lưng vào cha chú. Và vì lừa thầy, phản bạn, những người CSVN không thể có cha có chú, đã phải dựng Hồ Chí Minh lên như một nhân vật bất khả xâm phạm để làm bình phong, thay vì giữ ông ở vị trí đúng đắn của một nhân vật lịch sử, như rất nhiều người trong nước từng kêu gọi và tất cả những sử gia ngoại quốc từng nhìn về ông. Biết rằng chủ trương vô thần, bác bỏ tôn giáo thánh thần của chủ nghĩa CS là không thích hợp với dân tộc tính của người Việt, những ngưòi CSVN bảo thủ đã đi đến tận cùng của sự cực đoan bằng cách tôn ông Hồ Chí Minh làm thánh để mong xóa dần các hình ảnh thánh thần khác trong lòng dân tộc Việt, nhằm tạo được cho mình một chỗ dựa an toàn trong tâm linh người Việt Nam. Xét về thủ đoạn chính trị, có lẽ đây là một nước bài liều lĩnh nhất mà những người CSVN từng dám dùng đến. Dù bị chê trách không ít, và dù họ cũng từng cảm nhận, chứng nghiệm những bối rối, lúng túng không ít trong quá trình thần thánh hoá Hồ Chí Minh. Nhưng, họ đã không thể dừng lại, sau khi đã tốn bao công của đào tạo nên cả một thế hệ “cháu ngoan bác Hồ” và đang có nhu cầu dựng lên một th1ư che chắn an toàn hơn, lâu dài hơn hòng cứu vãn cho ách lãnh đạo độc tôn đang sắp bị phá sản của họ.
3. Về tâm linh: Lịch sử nghìn năm của người Việt cho thấy, dân tộc Việt Nam vốn trân trọng với quá khứ, kính thờ tiền nhân, tiếp nhận được những tinh hoa tư tưởng, triết học nhân sinh từ tứ phương thế giới. Ngoài việc thờ kính Phật tổ, Chúa Jesus, thờ kính Hùng Vương Quốc tổ, các anh hùng dân tộc vĩ đại khác một số người Việt còn thờ kính cả Tolstoy, J.J.Russeau…Tuy nhiên, trải bao bể dâu của lịch sử, không kể gần một trăm năm gần đây mà lịch sử còn mang quá nhiều ẩn số, từ Vua Hùng lập quốc đến bao triều đại về sau, Từ Lê, Lý, Trần đến khi Trịnh đổ, Nguyễn tan, Lê mất, Tây Sơn lên, Nguyễn Ánh trở về… các anh hùng dân tộc Việt Nam được tôn thờ là những tiền nhân mà công trạnh hiển hách và tài kinh bang tế thế mở nước, dựng nước, chăm lo muôn dân của họ đã được sáng tỏ qua hàng trăm, nghìn năm lịch sử. Trong bàn thờ tổ tiên của từng gia đình người Việt, việc sắp xếp hương bát thờ cúng các cụ còn có trật tự trên dưới, ngày nay, việc hấp tấp đưa Hồ Chí Minh lên ngang hàng với các bậc anh hùng dân tộc hàng nghìn năm quả là một sự đảo lộn luân thường đạo lý. Phải chăng những người CSVN muốn cả gan viết lại lịch sử, đặt định lại các giá trị tâm linh ?
4. Về giáo dục, xã hội: Không ít các nhà xã hội, giáo dục, lãnh đạo ở trong nước từng than phiền, báo động về tệ nạn xã hội, chất lượng giáo dục hiện nay ở Việt Nam. Tuy nhiên, khi ĐCS còn duy trì độc quyền lãnh đạo bằng các nhà tù của mình, ít có ai dám nói thẳng ra một sư thật rằng chính sự tuyên truyền nhồi sọ qua nhiều thế hệ, trong đó có sự bôi nhọ lịch sử, tôn sùng cá nhân Hồ Chí Minh đã là một trong những nguyên nhân gốc rễ của hệ quả xã hội, giáo dục như thế. Và, trong khuôn khổ của sự suy nghĩ về những hệ lụy của việc thần thánh hóa Hồ Chí Minh ở đây, chúng ta đang nhìn thấy một lớp hậu duệ vốn là nạn nhân của mấy mươi năm bị nhồi sọ, đang đánh đồng Hồ Chí Minh với lòng tự hào dân tộc. Đang nhìn Hồ Chí Minh với lòng ngưỡng mộ thần thánh bởi vì chính bản thân họ không có được một hiểu biết cơ bản nhất về thần thánh và sự kính trọng lịch sử tối thiểu. Lớp hậu duệ đáng thương này sẽ học lại được bài học cay đắng mà những người cán binh CS từng bị lường gạt về một miền nam nghèo đói, bị Đế quốc Mỹ dày xéo, khiến hột gạo khó khăn được dạy phải cắn chia cho miền nam, khiến hàng hàng lũ lũ vượt Trường Sơn vào Nam, để gạt nước mắt mà nhận ra mình bị lường gạt ngay trong những ngày đầu thống nhất.
Hiện tượng thần thánh hóa Hồ Chí Minh là hiện tượng có thật trong lòng xã hội Việt Nam hiện nay. Điều này không hề minh chứng được gì về sự tự nguyện hay giá trị lòng tôn trọng ông Hồ Chí Minh của người Việt trong nước khi cả một guồng máy tuyên truyền nhồi sọ một chiều của ĐCSVN đã đẻ ra và đang tích cực hỗ trợ hiện tượng này. Hơn thế nữa, hiện tượng này, nếu được nghiên cứu tường tận bởi những người am hiểu về lịch sử, tâm linh và tâm lý xã hội, sẽ còn chứng tỏ một sự phá sản tinh thần nặng nề của những thế hệ tạm gọi là “hậu duệ” kém cỏi của ông Hồ Chí Minh. Dù rằng sự tôn trọng ông Hồ Chí Minh trên chính trường quốc tế là có thật trong rất nhiều sách vở, tài liệu ở phươngTây, nhưng rõ ràng đã chỉ dừng lại ở đó. Chỉ có ở Việt Nam và chỉ từ những người đã bị tẩy não bởi ĐCSVN mới đi đến sự thần thánh hóa ông một cách khiên cưỡng và hấp tấp như thế.
Con người có dòng tộc, quốc gia có lịch sử. Không một ai có thể chấp nhận những con người vô lễ với dòng tộc, chà đạp lên lịch sử. Đó là lý do tại sao, không ai có thể chấp nhận việc thần thánh hóa Hồ Chí Minh. Chẳng qua bởi vì ĐCSVN đang dùng sức mạnh để một mặt bóp miệng những người chân chính, một mặt vẫn tuyên truyền nhồi sọ các thế hệ con trẻ, thành ra hiện tượng thờ bái Hồ Chí Minh trong các chùa chiền đền miễu chỉ là những hiện tượng khiên cưỡng nhất thời của một chế độ đang đi vào chặng cuối của sự bế tắc. Ngày nào ĐCSVN không còn được quyền lãnh đạo độc tôn, người Việt có dân chủ, tự do, ngày đó công tội của ông Hồ Chí Minh sẽ được dân tộc thẩm định một cách khách quan, dựa trên những chứng liệu lịch sử được bạch hóa bởi một chính quyền minh bạch.
Thời gian hơn 80 năm kể từ khi ĐCSVN do ông Hồ Chí Minh thành lập không là gì so với hàng nghìn năm lịch sử của dân tộc Việt. Tuy nhiên, bằng sức mạnh xảo quyệt, các thủ đoạn chính trị mà chính các nước bậc thầy của Hồ Chí Minh cũng đã phải ghê sợ mà từ bỏ, ĐCSVN đang bức tử dân tộc Việt, lịch sử Việt bằng cách mưu toan xóa bỏ sự thật lịch sử, vô lễ với tiền nhân và nếu chẳng may họ thành công, sẽ để lại một khảng trống ghê rợn, bỉ ổi, không thể lý giải được trong dòng sinh mệnh của dân tộc. Do đó, không ai muốn, và sẽ không ai để cho điều ấy được xảy ra.
Ngày hôm nay, nơi các đền miễu thờ thánh Hồ Chí Minh, luôn luôn lảng vảng bao sinh linh, oan hồn chính những đồng chí của Hồ Chí Minh bị ông bức tử, các anh hùng ái quốc chống Pháp bị ông bội phản, những đồng bào chết oan trong Cải cách ruộng đất và gần đây nhất là những oan hồn uổng tử đã chết trên biển cả vì trốn chạy chế độ mà ông dựng nên.
Việc những người đang thắp nhang thờ cúng ông không hề run sợ trước những oan trái đó phần nào chứng tỏ sự mê muội của mình. Và điều ấy, cũng là một trong những hệ lụy của việc thần thánh hóa Hồ Chí Minh vậy.

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Bài viết rất hay và đúng với hoàn cảnh của xã hội VN hiện tại.