PV Quốc
Doanh, theo BVN
Dịp kỷ niệm ngày 30/4 này, như 37 năm đã trôi qua, truyền thông lại nói nhiều về “chiến thắng”, “giải phóng”. Trong đó, có những giá trị trường tồn không cần tranh cãi, nhưng cái cách cứ nói hoài một giọng điệu, theo một kiểu tư duy suốt mấy chục năm cũng gây nhàm chán. Giá trị của quá khứ khác với các hiện vật bất biến nằm trong viện bảo tàng, mà sống động cùng cuộc sống tươi xanh luôn luôn đi tới. Theo ý nghĩa đó, PV Quốc Doanh tôi thấy, chiến thắng đánh dấu bằng đỉnh điểm trưa 30/4/1975 là sự chiến thắng kẻ thù của độc lập, tự do.
Hai cuộc kháng chiến trường kỳ chống ngoại xâm giải phóng đất nước, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, dân tộc ta đã chiến thắng kẻ thù của độc lập, tự do. Hiểu thêm câu nói vô cùng sâu sắc của Bác Hồ: “Không có gì quý hơn độc lập tự do”. Cũng thoát ra được những rối rắm của các luận điểm nhai lại, những khẩu hiệu đã thành sáo rỗng, những loay hoay với quá khứ, để sống cho hôm nay và cho tương lai.
Bây giờ, nước Mỹ là thị trường lớn có giá trị quyết định đối với sự phát triển kinh tế nước ta, người Mỹ là đối tác làm ăn và học tập của người Việt. Quan hệ hai nước hòa bình, hữu nghị. Nhưng phải nói thẳng, từ ngày 30/4/1975 trở về trước mấy chục năm, nước Mỹ và người Mỹ với nước Việt và người Việt, không phải như bây giờ. Thời kỳ đau thương ấy, nước Mỹ là kẻ thù của độc lập, tự do nước ta, nên dân tộc ViệtNam quyết đánh Mỹ đến “thắng lợi hoàn toàn”, như lời Bác Hồ dạy. Việt Nam trở thành Anh Hùng Thời Đại, được nhiều người ví là lương tâm nhân loại, chính vì lẽ đó, nêu cao độc lập và tự do, không sợ hy sinh cho độc lập và tự do.
Độc lập và tự do trong xu hướng toàn cầu hóa sâu sắc hiện nay, vẫn còn nguyên giá trị, hơn thế lại có phần bức thiết. Độc lập và tự do cho dân tộc, độc lập và tự do cho nền văn hóa, độc lập và tự do cho tư duy sáng tạo, độc lập và tự do cho mọi con người, cả những người nhỏ bé nhất. Cái quyền tự do cư trú, làm việc, học tập, suy nghĩ, yêu thương đã thành một nhu cầu hàng đầu trong cuộc sống giữa thế giới phẳng. Mỗi con người có nhu cầu cấp bách và khao khát được khẳng định mình bằng tất cả vẻ đẹp trời cho, cả tinh thần và vật chất, để không bị chìm lấp trong thế giới mênh mông, không vô nghĩa trong khoảnh khắc tồn tại ở cõi trần gian vô cùng tận.
Kẻ thù của độc lập, tự do vì thế, hiện nay xuất hiện dưới nhiều khuôn mặt, nhiều phương trời, không phải chỉ là ngoại bang xâm lược như hồi nào. Kẻ thù ấy, đôi lúc còn ở trong chính mỗi con người đang khát khao vươn lên độc lập, tự do; ẩn nấp sau nỗi sợ hãi, sự lười biếng, cả những thói quen cản trở phát triển. Như khái niệm dân chủ, một khái niệm chứa đựng những giá trị vĩnh hằng của loài người trong suốt chiều dài phát triển, từng giúp dân tộc ta vượt qua nhiều thác ghềnh hiểm trở, một đảm bảo cho độc lập và tự do, ấy vậy mà không phải khi nào cũng được coi trọng.
Trong nhiều cung bậc độc lập và tự do, hiển nhiên độc lập và tự do của dân tộc ở vị trí hàng đầu. Nhưng độc lập và tự do của cá nhân, không vì thế mà không cần tôn trọng, trái lại độc lập và tự do của cá nhân là cơ sở của độc lập và tự do của dân tộc, như dân giàu thì nước mạnh. Hơn nữa, độc lập và tự do là một giá trị sống, giá trị thiêng liêng ấy của dân tộc tồn tại và phát triển phải trên sự tồn tại, phát triển độc lập và tự do của mỗi cá nhân. Sức mạnh của toàn dân tộc là sức mạnh của mọi cá nhân, không phải của một nhóm hay một tầng lớp, đảng phái. Bác Hồ từng dạy “đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết; thành công, thành công, đại thành công”. Những tư tưởng ngược lại sẽ làm suy yếu dân tộc, đó là kẻ thù của độc lập, tự do.
Hồi trước, Đảng Cộng sản ViệtNamtrở nên vĩ đại vì đứng ở hàng đầu, không sợ hy sinh gian khổ, đấu tranh giành độc lập và tự do cho dân tộc. Nhưng hôm nay, Đảng Cộng sản Việt Nam đứng trước nguy cơ tồn tại hay không tồn tại, vì không còn toàn tâm toàn ý vì độc lập và tự do của dân tộc, vì độc lập và tự do cho mỗi cá nhân đang rất khao khát trong tiến trình hội nhập toàn cầu mạnh mẽ. Đảng Cộng sản ViệtNamđang có biểu hiện thiếu độc lập và tự do, nhiều đảng viên lãnh đạo Đảng thiếu độc lập và tự do.
Rất dễ thấy điều đó trong thực tiễn. Nhan nhản trong cuộc sống, cả trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học xã hội, nghĩ một đằng nói một nẻo. Có ý kiến cho rằng, do thiếu sáng tạo, do giả dối, thậm chí do tiêu cực, nhưng nói như thế chưa đi vào gốc rễ vấn đề, cứ như đó là khiếm khuyết của cá nhân. Phải nói thẳng ra, đó là do thiếu độc lập và tự do của cả hệ thống, hầu hết đang bị khuất phục trước kẻ thù của độc lập, tự do.
Nên nhiều vị lãnh đạo cao cấp rơi vào tình thế hài hước, hôm trước còn đương chức, nói gì cũng được vỗ tay rào rào, hôm sau không còn chức thì nói chẳng ai nghe. Bởi vì, tư duy của các vị thiếu độc lập và tự do; không có gì sáng tạo, mới mẻ; khi các vị đương chức nói được vỗ tay không phải vì giá trị của lời nói mà vì quyền lực ở cái ghế ngồi; khi không có quyền lực ấy nữa, các vị nói không còn được nghe vì chẳng có giá gì cho cuộc sống cả. Đôi lúc, thấy vỗ tay rào rào, các vị hứng chí tuyên bố “có sự đồng thuận cao”, gây thêm sự tức cười.
Độc lập và tự do, có lẽ là giá trị cao quý nhất làm nên một dân tộc hùng cường, làm nên những cá nhân tỏa sáng. Giá trị ấy đã khiến loài người từ mông muội đi đến văn minh, và bây giờ càng tối cần thiết để tồn tại và phát triển trong thế giới hội nhập. Toàn cầu hóa là quá trình rũ bỏ mạnh mẽ những ràng buộc thiển cận, vụn vặt, lạc hậu, để con người có những chân trời sáng tạo không giới hạn, ngày càng độc lập và tự do khẳng định những giá trị cao cả làm người. Nên kẻ thù của tiến trình lịch sử hiện nay, kẻ thù của thời đại bây giờ, chính là kẻ thù của độc lập, tự do.
Ngày 1/5/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét