Tác giả: Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
Chuyển bài: Tran Marie
Chuyển bài: Tran Marie
“Họ tự làm chứ chúng tôi không cho phép”; “họ” đây là bọn giặc Tầu, còn cái câu nói vừa rồi, là của Trần Tính, “phó chủ tịch UBND phường Cam Linh, Cam Ranh.
Nếu nói rằng “chúng tôi không cho phép”, thì tại sao (họ) tức bọn Tầu lại dám làm? Như vậy, có phải thực trạng tại Việt Nam đã không còn ai có một chút quyền hành gì cả. Hỏi để rồi bất cứ ai cũng có câu trả lời rồi.
“Họ tự làm”. Thế nhưng, đã có rất nhiều những người nông dân sau khi đã “tự” đổ mồ hôi, rơi nước mắt thì mới có được một khu đất, đầm như gia đình của ông Đoàn Văn Vươn, để rồi chẳng những bị bạo quyền cướp đoạt hết, mà còn phải bị cầm tù một cách oan ức!
“Họ tự làm”. Thế nhưng, đã có rất nhiều những người nông dân sau khi đã “tự” đổ mồ hôi, rơi nước mắt thì mới có được một khu đất, đầm như gia đình của ông Đoàn Văn Vươn, để rồi chẳng những bị bạo quyền cướp đoạt hết, mà còn phải bị cầm tù một cách oan ức!
Đau đớn vô cùng! Bởi vì gia đình ông Đoàn Văn Vươn là người Việt Nam, cho nên khu đầm đất bồi do chính gia đình ông khổ công, nhọc nhằn khai vỡ, thì phải bị “cưỡng chế” còn cái “Vùng nuôi cá được xem là lớn nhất Việt Nam là của một trong những thằng giặc Tầu tên A Xìu. Đây là những lời trong một bài viết theo “tin Việt Nam” như sau:
“Tại thành phố Cam Ranh (Khánh Hoà), vùng nuôi cá mú được xem là lớn nhất Việt Nam, người Trung Quốc không chỉ thu mua mà còn sử dụng mặt nước vịnh để nuôi các loài hải sản có giá trị kinh tế cao như: cá mú…
Điều đáng nói là tình trạng người Trung Quốc “núp bóng” nuôi cá tại một vịnh có vị trí quan trọng này diễn ra.
Hầu như mọi ngư dân và người buôn bán nào ở gần cảng Cam Ranh đều biết các đìa cũng như lồng bè nuôi cá, tôm của người Trung Quốc. Ông Đạt, một chủ đìa tại đây nói đìa nuôi tôm hùm của A Xìu nằm cạnh cảng Cam Ranh, còn phía ngoài vịnh cách đó chừng 200m là lồng bè nuôi cá mú của những người Trung Quốc khác. Mỗi lồng bè nuôi cá, tôm hùm trị giá hàng tỉ đồng.
Từ xa có thể thấy khu trại nuôi cá của A Xìu gồm những khu nhà kiên cố, có cả hàng rào, cổng cao khác hẳn với những khu trại tạm bợ của người Việt bên cạnh.
Tuy nhiên, khi đến gần thì khu trại này đóng cửa.
Lên một chiếc tàu, chúng tôi rời cảng tiếp tục đến bè nuôi của người Trung Quốc phía ngoài vịnh…”
Đó là những sự thật đã quá rõ ràng, không làm sao chối cãi. Một thằng Tầu A Xìu, thì được “tự làm”, còn một người Việt nam như ông Đoàn Văn Vươn, thì không., vì chỉ có bọn giặc Tầu mới có cái QUYỀN TỰ LÀM hết mọi thứ, còn người dân Việt, thì không, không bao giờ cả!
Và, những sự thật ấy, đã nói nói lên cho cái gọi là “Truyền thống hữu nghị Việt-Trung đời đời bền vững”; nhưng “hữu nghị Việt-Trung” đâu chẳng thấy, mà chỉ có giặc Tầu đã và đang làm chủ trên đất nước, chúng muốn làm gì thì cứ “tự làm” không cần phải hỏi đến chư hầu Việt Nam, vì chúng thừa biết chư hầu Việt Nam sẽ không dám đụng tới cái lông chân của chúng cả.
Đảng Cộng sản Việt Nam đã vì quyền lợi của bản thân, của gia đình và bè đảng, cho nên đã cam tâm đi làm chư hầu – nô lệ cho lũ giặc Tầu, và đã đem cả giang sơn gấm vóc, mà đã do tiền nhân của chúng ta đã dày công dựng xây bằng cả núi xương, sông máu, để đánh đổi lấy sự vinh hoa phú quý cho riêng mình!
Còn gì để nói, để rồi nghe chua xót, đắng cay cho những nỗi đau thương của những đồng bào là nạn nhân vô tội như một gia đình Đoàn Văn Vươn! Phải chi gia đình này không phải là họ Đoàn, tên Vươn; mà là họ A tên Xìu, thì đâu có cái cảnh phải bị “cưỡng chế” hết cả khu đầm và nhà cửa, lại còn phải chịu ngồi trong khám lạnh kể từ Tết Nhâm Thìn, 2012, cho đến hôm nay!
Xin mọi người, hãy nhìn thẳng vào mặt của những Tầu đã và đang có quyền “TỰ LÀM” hết mọi thứ ngay trên Quê Hương, đất nước Việt Nam, để rồi phải tự hiểu rằng, phải làm gì để tự cứu lấy giang sơn và nòi giống Việt.
Đồng bào ơi! Xin hãy cùng nhau “tự đốt đuốc lên, tìm đường mà đi”. Xin hãy đồng tâm, nhất hướng và quyết liệt để: “Đứng lên tự cứu”!
Pháp quốc, 31/5/2012
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
____________________________________________
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
____________________________________________
Người Trung Quốc nuôi cá trên vịnh Cam Ranh-VNam
Tại thành phố Cam Ranh (Khánh Hoà), vùng nuôi cá mú được xem là lớn nhất Việt Nam, người Trung Quốc không chỉ thu mua mà còn sử dụng mặt nước vịnh để nuôi các loài hải sản có giá trị kinh tế cao như:cá mú…
Điều đáng nói là tình trạng người Trung Quốc “núp bóng” nuôi cá tại một vịnh có vị trí quan trọng này diễn ra.
Hầu như mọi ngư dân và người buôn bán nào ở gần cảng Cam Ranh đều biết các đìa cũng như lồng bè nuôi cá, tôm của người Trung Quốc. Ông Đạt, một chủ đìa tại đây nói đìa nuôi tôm hùm của A Xìu nằm cạnh cảng Cam Ranh, còn phía ngoài vịnh cách đó chừng 200m là lồng bè nuôi cá mú của những người Trung Quốc khác. Mỗi lồng bè nuôi cá, tôm hùm trị giá hàng tỉ đồng.
Từ xa có thể thấy khu trại nuôi cá của A Xìu gồm những khu nhà kiên cố, có cả hàng rào, cổng cao khác hẳn với những khu trại tạm bợ của người Việt bên cạnh.
Tuy nhiên, khi đến gần thì khu trại này đóng cửa.
Lên một chiếc tàu, chúng tôi rời cảng tiếp tục đến bè nuôi của người Trung Quốc phía ngoài vịnh.
Bè này nằm cách cảng Cam Ranh chừng vài trăm mét và có thể thấy rõ quân cảng Cam Ranh ở phía bên kia bờ vịnh. Từ xa, bè của những người Trung Quốc nổi bật giữa biển bởi sự hoành tráng so với những chiếc bè nhỏ của người Việt gần đó.
Các bè này cũng giống như trại nuôi cá của A Xìu: không bảng hiệu, được gắn với nhau, mỗi bè có nhiều lồng, trên bè có đến ba ngôi nhà lợp tôn kiên cố với tổng diện tích khoảng 100m2.
Huy, một người địa phương làm công tại một bè cá của người Trung Quốc ở đây cho biết, ở bè này có sáu người Trung Quốc làm việc với gần 100 lồng. Ngoài ra họ còn thu mua cá mú khắp nơi nhưng nhiều nhất là tại Cam Ranh, Phú Yên và đảo Phú Quý.
“Người Trung Quốc ở đây ai cũng có thể nói được tiếng Việt, bởi họ qua đây đã sáu, bảy năm rồi. Người Trung Quốc cân cá, mua cá, xuất bán cá… còn em chỉ lo chăm sóc cá thôi.
Mỗi năm có hàng ngàn tấn cá được xuất đi, khi nào đủ số lượng thì sẽ có tàu của Trung Quốc cập bè đưa cá về bên đó”.
Chúng tôi quan sát thấy xung quanh bè thấy có chừng ba, bốn chiếc tàu cá mang biển số Khánh Hoà, Bình Thuận đang chở cá đến để bán cho người Trung Quốc. Trên bè các bảng thông báo, thẻ đánh số đều được ghi bằng tiếng Trung.
Tại một góc khác của bè, hai người đàn ông Trung Quốc tự xưng là A Ngán và A Keng vừa hút thuốc lào vừa quan sát những người Việt làm việc. A Ngán cho hay quê ở Quảng Châu, chuyên mua và nuôi cá mú.
Cá mú đen thu mua về rồi nuôi tiếp, đến khi cá nặng chừng 1kg mới bán; cá mú nghệ nặng 10kg thì bán, có thể đóng thùng đi đường bộ hoặc tàu từ Trung Quốc qua thu mua tại bè.
“Chúng tôi ở đây đã lâu, có người lấy vợ Việt Nam và tách ra làm riêng rồi”, A Ngán khoe.
Theo ông Hoàng Gia Ánh, chủ tịch hội nông dân phường Ba Ngòi, thành phố Cam Ranh, giá cá mú đen thương phẩm loại 1kg tại Cam Ranh hiện bán 200.000 đồng/kg, cá mú nghệ 250.000 đồng/kg. Thương lái Trung Quốc tại các bè trên đang thu mua loại cá mú nhỏ 0,5 – 0,6kg với giá bằng 1/2 giá cá thương phẩm. “Họ thu mua cá nhỏ sau đó nuôi thêm rồi xuất khẩu, bởi làm như vậy lời hơn so với mua cá lớn rồi xuất ngay”.Họ tự làm chứ chúng tôi không cho phép” Theo ông Nguyễn Thành Long, đội phó đội Quản lý thị trường số 3, tại Cam Ranh đang có ít nhất bốn cơ sở thu mua và một cơ sở nuôi bè hải sản của người Trung Quốc, nhưng do người Việt Nam đứng tên; phường Cam Phúc Bắc có hai cơ sở, phường Cam Phú có một cơ sở.
Riêng tại phường Cam Linh có hai cơ sở, trong đó cơ sở nuôi bè trên biển của công ty TNHH Song Phong.
Song, ông Trần Tính, phó chủ tịch UBND phường Cam Linh cho rằng trên địa bàn chỉ có một cơ sở thu mua hải sản với khoảng 5 – 7 người Trung Quốc hoạt động, đứng tên kinh doanh là công ty TNHH Khải Hoàn của người Việt Nam. “Cơ sở này thuê đất trên bờ của người Việt, còn lồng bè trên biển thì họ tự làm chứ chúng tôi không cho phép”, ông Tính nói.
Ông Tính cho biết thêm ở khu vực lồng bè có người Trung Quốc hoạt động, hiện nhiều lực lượng đang quản lý: trạm kiểm soát của đồn Biên phòng cửa khẩu, đồn Biên phòng 384, công an…
Rất nhiều cơ quan quản lý, nhưng ông Tính phân bua: “Quá nhiều lực lượng song chúng ta đang lúng túng trong phân cấp xử lý vấn đề người nước ngoài.
Qua các buổi giao ban chúng tôi đều có ý kiến về việc này, bản thân tôi thấy cần phải rút kinh nghiệm”.
Cũng theo ông Tính, mỗi lần có mưa bão, phường ra di dời những người trên lồng bè vào bờ để tránh nguy hiểm, nhưng gặp khó khăn khi muốn đưa người Trung Quốc vào bờ.
“Phần vì chúng tôi nói thì họ không hiểu, phần vì họ nghe dự báo thời tiết từ đài của họ nên họ không chịu di dời. Thực sự chúng tôi không biết họ có bao nhiêu người ở trên những bè đó”, ông Tính nói.
Phó chủ tịch UBND thành phố Cam Ranh Nguyễn Ngọc Sơn, thừa nhận trên địa bàn có một số người nước ngoài nuôi trồng thuỷ sản.
“Tuy nhiên, trên thực tế đến nay chưa có doanh nghiệp hay người nước ngoài nào xin phép nuôi trồng thuỷ sản tại vịnh Cam Ranh… Chúng tôi sẽ xử lý theo đúng quy định của pháp luật”, ông Sơn nói.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét