Xem một số tham luận chính tại Hội thảo “Bảo vệ chính trị nội bộ, chống diễn biến và tự diễn biến” ngày 27/12/2012 mới thấy Đảng đang mất phương hướng nghiêm trọng. Chỉ trích sự khủng hoảng niềm tin, chính những người hùng hổ nhảy ra đòi bảo vệ Đảng lại thể hiện sự tù mù, mâu thuẫn trong nhận thức về thực tế và nguy cơ.
Đồng chí Triều “bạc” (Phó tổng cục trưởng Tổng cục an ninh II, Bộ Công an), thì khua môi: phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” chủ yếu là công việc nội bộ. “Không ai hiểu mình bằng chính mình. Ta phòng ta, chống ta là chính chứ địch chỉ là một phần thôi”.
.Đồng chí gái Phương Nga – Thứ trưởng Bộ Ngoại giao lại múa mép: diễn biến hòa bình là một nguy cơ có thật chứ “không phải là ta tự huyễn hoặc”, các thế lực chống đối, phá hoại từ bên ngoài đang tung ra rất nhiều thông tin sai lệch về Việt Nam, nhằm mục tiêu tạo nên sự đối lập giữa Đảng với nhân dân, làm xói mòn niềm tin của người dân. trong hoàn cảnh hiện nay, các cơ quan công quyền nói chung và lĩnh vực đối ngoại nói riêng cần chủ động cung cấp thông tin một cách minh bạch, rõ ràng.
.
Còn ông “tổng Phúc” (Vũ Văn Phúc – Tổng biên tập Tạp chí Cộng sản) với lý luận rất “uyên bác”, đã nhanh mồm nhanh miệng, say sưa đổ thừa mọi xấu xa, trì trệ bấy lâu trong Đảng là do địch chống phá. Do địch nên các đồng chí mới suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, thờ ơ, dao động về lập trường chính trị, bàng quan trước vận mệnh của Đảng, dân tộc, thờ ơ trước khó khăn của đất nước, sa vào chủ nghĩa cá nhân, cơ hội, thực dụng, tham nhũng, hoài nghi về con đường đi lên chủ nghĩa xã hội, cộng tác với thế lực thù địch, phản bội lại lợi ích dân tộc.
Còn ông “tổng Phúc” (Vũ Văn Phúc – Tổng biên tập Tạp chí Cộng sản) với lý luận rất “uyên bác”, đã nhanh mồm nhanh miệng, say sưa đổ thừa mọi xấu xa, trì trệ bấy lâu trong Đảng là do địch chống phá. Do địch nên các đồng chí mới suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, thờ ơ, dao động về lập trường chính trị, bàng quan trước vận mệnh của Đảng, dân tộc, thờ ơ trước khó khăn của đất nước, sa vào chủ nghĩa cá nhân, cơ hội, thực dụng, tham nhũng, hoài nghi về con đường đi lên chủ nghĩa xã hội, cộng tác với thế lực thù địch, phản bội lại lợi ích dân tộc.
.
Tuy nhiên, trong Hội thảo không có tham luận nào thừa nhận một thực tế rằng các cơ quan trong bộ máy quyền lực của Đảng và Nhà nước ở mọi cấp đã sạch bóng “công nông”. Ban Chấp hành Trung ương Đảng là nơi tập trung quyền lực nhất thì đố ai tìm được một đồng chí công nhân hoặc nông dân nào len chân vào được. Vậy nên Hội thảo chỉ đao to búa lớn, nhìn đâu cũng thấy địch mà chẳng ai đoái hoài gì đến tình trạng nông dân, công nhân mất tư liệu sản xuất (ruộng đất và nhà máy) bởi chính các đồng chí vỗ ngực là đại diện, là đội quân tiên phong của giai cấp công nông đã cướp bóc, chiếm đoạt, bòn rút, vơ vét bằng mọi hình thức. Mồm các đồng chí ra rả chửi bọn tư bản nhưng các đồng chí lại đưa hết con em sang đó học hành, gửi hết tiền vốn “ở bển”. Đó là chưa nói tới thực tế cay đắng rằng cũng chính các đồng chí “đại diện” này vì mải mê duy trì quyền lực nên đã đặt Đảng cao hơn Tổ quốc, dần xao lãng chủ quyền quốc gia, xa rời lợi ích dân tộc.
Tuy nhiên, trong Hội thảo không có tham luận nào thừa nhận một thực tế rằng các cơ quan trong bộ máy quyền lực của Đảng và Nhà nước ở mọi cấp đã sạch bóng “công nông”. Ban Chấp hành Trung ương Đảng là nơi tập trung quyền lực nhất thì đố ai tìm được một đồng chí công nhân hoặc nông dân nào len chân vào được. Vậy nên Hội thảo chỉ đao to búa lớn, nhìn đâu cũng thấy địch mà chẳng ai đoái hoài gì đến tình trạng nông dân, công nhân mất tư liệu sản xuất (ruộng đất và nhà máy) bởi chính các đồng chí vỗ ngực là đại diện, là đội quân tiên phong của giai cấp công nông đã cướp bóc, chiếm đoạt, bòn rút, vơ vét bằng mọi hình thức. Mồm các đồng chí ra rả chửi bọn tư bản nhưng các đồng chí lại đưa hết con em sang đó học hành, gửi hết tiền vốn “ở bển”. Đó là chưa nói tới thực tế cay đắng rằng cũng chính các đồng chí “đại diện” này vì mải mê duy trì quyền lực nên đã đặt Đảng cao hơn Tổ quốc, dần xao lãng chủ quyền quốc gia, xa rời lợi ích dân tộc.
Chuyên chính ở mức độ trầm trọng nhất, Đảng mất tính đại diện chính danh mới thực là mối đe dọa và nguy cơ lớn nhất thưa các đồng chí tham dự Hội thảo bảo vệ Đảng.
-- Những căn bệnh tự diễn biến, tự chuyển hóa đang tiềm tàng và hiện hình ngay trong không ít cán bộ đảng viên nhưng rất khó định lượng. Đó chính là những nguy cơ tự tan vỡ từ bên trong”, PGS. TS Vũ Huy Phúc nói tại buổi hội thảo sáng nay.
Thiếu tướng Nguyễn Thanh Tuấn phát biểu tại hội thảo. |
Ngày 27/12, tại Hà Nội, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, Tạp chí Cộng sản và Đảng ủy khối các cơ quan Trung ương đã tổ chức Hội thảo khoa học phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong cán bộ, đảng viên hiện nay.
Không dám can ngăn lãnh đạo
Tinh thần tự phê bình, kiểm điểm của Nghị quyết Trung ương 4 và những cảnh báo của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trong bản nghị quyết về sự tồn vong của chế độ đã được nhiều đại biểu dẫn lại như lời cảnh tỉnh với đội ngũ đảng viên. Các tham luận cũng tập trung phân tích tình trạng suy thoái trong một bộ phận đảng viên lãnh đạo.
Nhắc lại bài học của Đảng cộng sản Liên Xô, ông Hữu Thọ (Nguyên Trưởng ban Tư tưởng văn hóa Trung ương) nêu rõ, chỉ có sự suy thoái của lãnh đạo ở cấp cao nhất của Đảng mới có thể đưa đến sự suy sụp của Đảng. Do vậy phải phân tích và đấu tranh với các biểu hiện tự chuyển hóa, tự diễn biến ngay trong đội ngũ lãnh đạo.
Cựu nhà báo lão thành cũng trăn trở: “Tôi nhận thấy mối quan hệ giữa đảng viên và người lãnh đạo có khoảng cách ngày càng xa trong tình đồng chí chung chiến hào”.
Theo ông Hữu Thọ, sự xa rời ấy dẫn đến tình trạng đội ngũ cán bộ tham mưu hiện nay tuy hùng hậu, bằng cấp đầy đủ nhưng không dám can ngăn thậm chí không dám phản ánh sự sai trái của một số chính sách. Đội ngũ tham mưu cũng không phản ánh trung thực những luồng ý kiến dư luận phàn nàn về đạo đức, lối sống của một số vị lãnh đạo.
“Mà lãnh đạo ngày càng không muốn nghe những lời nói thẳng. Chỉ muốn nghe lời nói khen bùi tai nên đã quy tụ xung quanh những người thiếu trung thực”, ông Hữu Thọ kết luận.
Trung tướng Vũ Hải Triều (Phó tổng cục trưởng Tổng cục An ninh II) bổ sung thêm, lòng tin của đảng viên và người dân đang ngày càng giảm sút trước thực trạng một bộ phận lãnh đạo quản lý kinh tế xã hội yếu kém. Rồi những vấn đề khác về đời tư, lối sống, tình trạng thất thoát, tham nhũng… Theo ông Triều, dư luận đặc biệt bức xúc quanh câu chuyện bổ nhiệm và sử dụng những cán bộ không có đức tài.
Hàng loạt yếu kém nói trên đang làm mai một niềm tin của những đảng viên chân chính và của mọi tầng lớp nhân dân.
“Kẻ thù từ bên trong”
Cũng tại hội thảo, nhiều nhà nghiên cứu quân đội đã chỉ ra, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” là nguy cơ xảy ra từ bên trong mỗi con người, mỗi tổ chức. Nguyên nhân dẫn đến hiện tượng này là do sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, sự xa rời mục tiêu lý tưởng của Đảng… Điều quan trọng là giải pháp để đấu tranh với nguy cơ nói trên để củng cố vai trò lãnh đạo của Đảng.
“Những giặc nội xâm, những căn bệnh tự diễn biến ấy đang tiềm tàng và hiện hình ngay trong không ít cán bộ đảng viên nhưng rất khó định lượng. Đó chính là những nguy cơ tự tan vỡ từ bên trong”, PGS Vũ Huy Phúc (Tổng biên tập tạp chí cộng sản) phân tích.
Theo ông Phúc, những “kẻ thù từ bên trong” ấy nằm ẩn khuất ngay trong đội ngũ, trong chính mỗi con người, rình chờ ai đó mất cảnh giác hay do dự, ngập ngừng để “tấn công”.
Đấu tranh với các biểu hiện nói trên cần rất nhiều công việc khác nhau. Như kiên quyết khắc phục những yếu kém trong quản lý kinh tế xã hội, tạo chuyển biến rõ rệt trong phòng chống tham nhũng. Tăng cường đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch. Rồi hàng loạt nhiệm vụ khác như cơ chế kiểm tra, giám sát, cơ chế thực thi dân chủ…
Thiếu tướng Nguyễn Thanh Tuấn, Cục trưởng Cục tuyên huấn (Tổng cục chính trị) “hiến kế”, không có cách nào khác là mỗi cán bộ, đảng viên phải tự giác rèn luyện phẩm chất đạo đức của chính mình. Ngoài ra, cần có cơ chế để đội ngũ đảng viên kiểm tra, giám sát ngay trong chính nội bộ.
Các giải pháp khác là tuyên truyền giáo dục tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh, học tập theo tấm gương đạo đức Bác Hồ để “mỗi đảng viên trở thành người cộng sản chân chính”.
Nói như ông Vũ Huy Phúc, điều quan trọng nhất là khả năng và sức tự đề kháng của mỗi cán bộ, đảng viên”. - Nhận diện nguy cơ tan vỡ từ bên trong (VNN). – Hội thảo khoa học Phòng chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong cán bộ, đảng viên hiện nay (QĐND).
(HQ Online)- Bạn tôi kể chuyện với tôi: Hôm vừa qua, tôi phải xin nhận xét của chi bộ nơi cư trú. Ông bí thư bảo: Sao tôi không thấy anh lao động vệ sinh ngõ xóm vào ngày Chủ nhật? Tôi bảo tôi rất bận, cuối tuần thường đi xa, theo lãnh đạo đi thăm chi nhánh, cá nhân thì đi công tác triền miên.
Ông chi bộ tổ dân phố giãy lên: Anh thường vắng nhà, tôi biết thế nào mà nhận xét. Tôi vui vẻ bảo: Vậy thì bác cứ ghi y như thế là em hay vắng nhà, không hay quét ngõ. Ông bí thư chi bộ xóm gãi đầu nói, ai lại ghi như thế. Một lát sau, tôi nhận được bản nhận xét của chi bộ xóm, hỏi lại là bác nhận xét em hay ai đấy. Bác bí thư bảo rõ là nhận xét tôi, tôi mới yên tâm ra về.
Tôi bảo: Thế thì có gì mà phải lăn tăn?
Bạn tôi nói: Cậu ạ, tôi xem ra bác ấy nhận xét mọi người đều như nhau cả. Gia đình thì tốt, đồng chí này cũng tốt…
Tôi cười lớn: Ừ, thì sao?
Bạn tôi buồn rầu bảo: Mình muốn ông ấy nhận xét thật, là mình hay vắng nhà, lười tham gia lao động vào ngày Chủ nhật. Nhưng ông ấy lại không nỡ nhận xét xấu. Nhưng đến khi ra họp, anh em nghi là mình hối lộ ông bí thư xóm để có nhận xét tốt, rồi bắt đầu phân tích, đồng chí hay vắng nhà, thế là không ổn. Vắng nhà thì lơi lỏng gia đình, đừng lấy lý do đi với lãnh đạo ra để lấp liếm. Hậu phương không ổn, thì tiền phương không mạnh.
Chi bộ khối xóm người ta nhắc nhở là đúng, đây là cách mà đồng chí phải tự nhận thấy, thế mà không hiểu sao họ lại coi như đồng chí không vắng nhà. Cậu ạ, nếu không có chuyện kiểm điểm thì mình vẫn cho là vắng nhà đi công tác với lãnh đạo lại là tích cực. Sao lại đi với lãnh đạo nhiều thế? Có phải thấy “màu” nhiều mà cứ đi không nhường cho anh em khác không? Đi xa không chú ý gia đình thì có cơ hội hủ hóa, biến chất không? Không có kiểm điểm thì mình vẫn cho rằng, nhận xét tốt cho mình là hay.
Tôi an ủi bạn tôi: Kiểm điểm tất nhiên là tốt rồi, nhưng không vì thế mà buồn, kiểm điểm là để cho mình tốt hơn chứ.
Ông bạn nghe rồi, nhưng vẫn cứ thở dài: Ôi mình đang thoái hóa mà không biết, mà bí thư chi bộ khối xóm thấy mình đang thoái hóa mà lại không nói thật, để tội mình càng nặng hơn.
N.X.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét