Tại sao lọt lưới sổ đỏ giả?
Khi đi tìm hiểu quy trình nghiệp vụ của một số ngân hàng, có thể nhận ra một lỗ hổng khá lớn: trong suốt quá trình từ lúc tiếp nhận hồ sơ đến lúc giải ngân hầu như chỉ có 1-2 cán bộ ngân hàng tiếp xúc được với quyển sổ đỏ của khách hàng thế chấp: cán bộ tín dụng và hỗ trợ tín dụng. Cán bộ tín dụng sẽ là người tiếp nhận sổ đỏ ban đầu, để tiến hành thẩm định tài sản đảm bảo, lập hồ sơ tín dụng. Còn cán bộ hỗ trợ tín dụng sẽ tiến hành các thủ tục để hoàn thiện hợp đồng tín dụng như đi công chứng, đăng ký giao dịch đảm bảo.
Các khâu còn lại của quá trình ra phán quyết tín dụng như tái thẩm định, phê duyệt tín dụng, kiểm soát tín dụng thì hầu như chỉ tiếp cận, phân tích hồ sơ tín dụng khách hàng chứ không được cầm trực tiếp vào quyển sổ đỏ của khách hàng để biết sự xác thực của quyển sổ đỏ. Một số ngân hàng đã thành lập bộ phận kiểm soát tín dụng có trách nhiệm kiểm tra hồ sơ lần cuối để đảm bảo đầy đủ trước khi giải ngân. Tuy nhiên, với việc áp dụng mô hình kiểm soát tín dụng tập trung, hồ sơ được scan và gửi về hội sở thì việc phát hiện sổ đỏ giả rất khó khăn.
Như vậy, đầu mối tập trung để phát hiện sổ đỏ giả phải là các cán bộ tín dụng, hỗ trợ tín dụng. Và rủi ro xảy ra ở bộ phận này là lớn khi các kiến thức, kỹ năng, sự tỷ mỷ không có để có thể thẩm tra sổ đỏ ngay từ đầu. Hậu quả xảy ra khi trong các vụ lừa đảo, ngoài khởi tố bị can các đối tượng làm giả sổ đỏ thì thường cán bộ ngân hàng cũng bị khởi tố theo. Ở đây, không loại trừ cả rủi ro đạo đức của cán bộ tín dụng.
Ngân hàng phải tự bảo vệ mình
Từ khi bắt đầu quá trình làm hồ sơ tín dụng đến lúc giải ngân phải qua rất nhiều khâu, trong đó, rất nhiều khâu ở ngân hàng, qua hàng loạt bộ phận nhưng vẫn lọt sổ đỏ giả. Cái này lỗi của phía ngân hàng phải trước tiên. Ngân hàng phải hoàn thiện cơ chế để tự bảo vệ mình trước những vấn nạn sổ đỏ giả.
Một số ngân hàng đã nhận ra lỗ hổng này và đặt ra quy định sổ đỏ muốn thế chấp phải qua một công ty chứng thực dán tem chứng thực mới được thế chấp và cán bộ kho quỹ sẽ chỉ nhập kho các sổ đỏ có tem như vậy. Đây là một giải pháp và chưa phải nhiều ngân hàng áp dụng.
Một cảnh bảo nữa các ngân hàng cần chú ý là hiện nay, một số ngân hàng phân quyền phán quyết quá lớn cho các phòng giao dịch. Một giám đốc Phòng Giao dịch có quyền phán quyết lên tới 2-5 tỷ đồng là quá lớn trong khi mô hình của nó chỉ gồm 1 giám đốc phòng, 1 cán bộ tín dụng và 1 cán bộ hỗ trợ tín dụng. Trong khi đó, trên thực tế, công tác kiểm soát nội bộ đến từng phòng giao dịch không được quan tâm, chỉ kiểm tra theo đợt, thậm chí là hàng năm mới có một đợt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét