Nguyễn Vĩnh Long Hồ – Tờ China Daily cho biết cảnh sát Trung Cộng đang truy tìm hơn 100 cô dâu Việt Nam biến mất không để lại dấu vết cùng với một người môi giới từ hồi tháng 11 ở tỉnh Hà Bắc. Một quan chức địa phương được báo chí trích lời nhận định một đường dây buôn người có tổ chức có thể đứng sau vụ mất tích hàng loạt trên.
Ông Vũ Văn Vinh, Giám đốc Trung tâm Bảo trợ Xã Hội tỉnh Lào Cai, hiện đang cưu mang các cô gái bị lừa bán sang Trung Cộng cho đài VOA Việt Ngữ biết, các vụ mua bán, lừa các cô gái Việt Nam thời gian qua không suy giảm và các nạn nhân chủ yếu không có công ăn việc làm. Ông Vịnh nói: “Môi giới lợi dụng, lừa bán đi. Ngoài chiêu là môi giới việc làm, còn có chuyện lợi dụng tình yêu để lừa bán đi. Số mà bị lừa bán đi có tới phân nửa là bị bán để làm vợ, làm cô dâu. Khi làm dâu thì có hai tình huống xảy ra. Ban đầu khi bị lừa bán như thế, các cô nầy sẽ không chấp nhận các cuộc tình như thế này, nhưng sau một thời gian, bản thân những người mua họ, rất cần cô dâu. Thế rồi sau một thời gian nhất định thì cũng có tình cảm, có tình yêu và thậm chí có cả con cái. Trường hợp đấy, phần lớn không muốn về. Loại thứ hai là trong quá trình hôn nhân ấy, không chấp nhận được, không đồng ý được, hoặc các gia đình đó không chấp nhận cuộc tình đó thì xảy ra tình trạng cô dâu trốn về”.
Theo ông Vĩnh, các vụ mất tích có thể xuất phát từ chuyện các cô gái bị cưỡng ép kết hôn đã khiến họ “nung nấu ý định bỏ trốn”. Ông nầy cho rằng các cơ quan chức năng của VN cần phải vào cuộc để tìm huểu rõ các vụ mất tích này. Trong khi đó, trả lời báo chí trong nước, phía Đại sứ quán VN tại Bắc Kinh cho biết đang phối hợp với công an TC để xác minh vụ việc.
Tình trạng mất cân bằng giới tính do các gia đình chuộng con trai hơn con gái đã khiến nhiều đàn ông nghèo khó ở nông thôn Hoa Lục khó kiếm vợ. Họ phải hướng sang các quốc gia láng giềng, trong đó có VN để tìm vợ và phải trả một khoản tiền môi giới lên tới hơn một chục ngàn Mỹ kim. Chi phí trung bình để kết hôn với một phụ nữ VN khoảng 20.000 Nhân Dân Tệ (tương đương 3.000 USD). Tôi muốn chứng minh ngược lại nhận xét của ông Vũ Văn Vinh, Giám đốc Trung tâm Bảo trợ Xã hội tỉnh Lào Cai, thân phận hơn 100 cô dâu Việt Nam mất tích, họ đi về đâu? Tôi đoan chắc rằng họ đã đi vào lò mỗ nội tạng bên Trung Cộng. Xin hãy đọc tài liệu sau đây:
NUÔI NGƯỜI NHƯ NUÔI THÚ VẬT TRONG CHUỒNG ĐỂ LẤY NỘI TẠNG:
Lần đầu tiên báo chí TC tiết lộ chi tiết về đường dây buôn “THẬN” người gồm 12
thành viên mà trùm băng nhóm là chủ tịch Hội đồng quản tri một công ty dược. “Sự cố” nầy khiến dư luận dân chúng Hoa Lục phẫn nộ, sau khi được phơi bày trên báo Tân Kinh số ra ngày 10/8. Băng nhóm này đã bị Tòa Án Nhân Dân quận Thanh Sơn Hồ ở Giang Tây tuyên án từ 2, 9 và 5 năm tù giam sau hơn một năm bị bắt. Băng nhóm tội phạm này đã kiếm hơn 1,5 triệu NDT (243.600 USD) từ hoạt động mua bán thận trong 2 năm 2011 và 2012.
thành viên mà trùm băng nhóm là chủ tịch Hội đồng quản tri một công ty dược. “Sự cố” nầy khiến dư luận dân chúng Hoa Lục phẫn nộ, sau khi được phơi bày trên báo Tân Kinh số ra ngày 10/8. Băng nhóm này đã bị Tòa Án Nhân Dân quận Thanh Sơn Hồ ở Giang Tây tuyên án từ 2, 9 và 5 năm tù giam sau hơn một năm bị bắt. Băng nhóm tội phạm này đã kiếm hơn 1,5 triệu NDT (243.600 USD) từ hoạt động mua bán thận trong 2 năm 2011 và 2012.
Trong suốt 2 năm 2011 và 2012, hàng chục quả thận người được đóng trong thùng cấp đông và dán nhãn hàng hài sản gửi bằng đường hàng không từ thành phố Nam Xương (tỉnh Giang Tây) đến Quảng Châu (tỉnh Quảng Đông) để bán cho những bệnh nhân đang cần cấy ghép với giá hàng chục ngàn USD.
Chuyến hàng cuối năm 2012 đã không trót lọt khi hải quan sân bay Quảng Châu phát hiện những kiện hàng đáng ngờ và chặn lại kiểm tra. Mạc Vĩnh Thanh, người trực tiếp gửi những thùng thận và băng nhóm của y lần lượt sa lưới, trong đó trùm băng nhóm là Trần Phùng, chủ tịch Công ty Thương mại Mãnh Gia Địa Quảng Châu.
Thủ đoạn của băng nhóm Trần là đăng quảng cáo tìm người bán thận hoặc cho thận trên Internet với những lời rao sẽ kiếm được nhiều tiền một cách dễ dàng mà không phải chịu đau đớn hay lao động cực nhọc. Lời rao này đã thu hút khoảng 40 thanh niên trong độ tuổi 20-30 đến hang ổ của đường dây nầy ở Nam Xương. Đây chỉ mới phát hiện một đường dây, còn biết bao nhiêu đường dây nữa hoạt động trong bóng tối chưa phát hiện?
NHỮNG ĐƯỜNG DÂY BUÔN BÁN NỘI TẠNG XUYÊN QUỐC GIA:
Một đường dây buôn bán thận vừa được phanh phui đang làm rúng động Campuchia. Vụ việc được hé lộ, hồi tháng 6 năm nay khi Chlay, một thanh niên 18 tuổi ở ngoại ô Nam Vang tới trình báo cảnh sát về việc cậu đã được một phụ nữ môi giới để bán thận cách đây 2 năm. Khi ấy, cậu đã được đưa từ một căn nhà xập xệ ở ngoại ô thủ đô Nam Vang tới một bệnh viện ở quốc gia láng giềng, phẫu thuật cắt bỏ thận và nhận 3.000 USD. Tại căn nhà tồi tàn nơi Chlay sống cùng 9 người thân, cậu kể rằng một người hàng xóm đã thuyết phục cậu cùng hai người anh em khác bán thận cho những người Campuchia giàu có.
Người phụ nữ mà Chlay nhắc tới sau nầy đã bị cảnh sát Nam Vang bắt và khởi tố về tội môi giới cho một đường dây buôn bán nội tạng trái phép. Cha dượng của người phụ nữ nầy cũng bị bắt và cả hai người đang bị tạm giam để chờ ngày ra tòa. Về phần Chlay, với 3.000 USD nhận về, anh vẫn không thoát nợ nần sau hành động dại dột đó. Không những dậy, dù đang ở tuổi thanh niên đang độ sung sức, việc mất một quả thận đã biến anh trở thành một kẻ yếu ớt, không thể lao động nặng nhọc. Theo Tổ chức Y Tế thế giới, trường hợp suy giảm sức khỏe như Chlay khá phổ biến, do những người bán nội tạng không được chăm sóc hậu phẫu thuật tốt.
Chuyến đi bí mật của Chlay bị phanh phui đã khiến người dân Campuchia không khỏi sốc, vì đây là một trong những vụ buôn bán nội tạng đầu tiên bị phát hiện ở nước nầy. Thế nhưng, điều mà người ta lo ngại là những gì được đưa ra ánh sáng mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm và rất có thể nhiều nạn nhân khác của nạn buôn bán nội tạng trái phép vẫn chưa được phát hiện. Ở châu Á, các câu chuyện tương tự như của Chlay đã xuất hiện từ lâu, nhất là tại các quốc gia đang phát triển như Ấn Độ, Nepal và cả Việt Nam.
THỊ TRƯỜNG BUÔN BÁN NỘI TẠNG TRÊN THẾ GIỚI:
Thận là một trong những bộ phận cơ thể có nhu cầu cần cấy ghép nhiều nhất thế giới. Dưới đây là danh sách 10 quốc gia có giá thận đắt nhất thế giới trên thị trường đen. Thực tế nầy dẫn đến tình trạng buôn bán nội tạng chợ đen tăng lên. Kinh doanh nội tạng chợ đen chiếm 10% nguồn cung cấp cho việc cấy ghép và thu về trên 1,2 tỷ USD.
Kể từ khi nguồn tài trợ nội tạng bị cắt giảm thì danh sách bệnh nhân về thận phải chờ đợi cấy ghép mỗi ngày một dài thêm. Hiện nay, tại Hoa Kỳ có khoảng 120.000 bệnh nhân trong danh sách chờ đợi cấy ghép thận. Năm 2012, có 14.013 người hiến tặng nội tạng, trong khi có 28.052 ca cần cấy ghép thận.
Thực tế này dẫn đến tình trạng buôn bán nội tạng chợ đen tăng lên. Kinh doanh nội tạng tại chợ đen chiếm 10% nguồn cung cấp cho việc cấy ghép và thu trên 1,2 tỷ USD. Một số quốc gia còn có hiện tượng mua bán nội tạng theo thỏa thuận. Giá một ca cấy ghép thận theo giá thị trường chợ đen như sau:
• Trung Cộng: 87.000 USD.
• Nam Phi: 100.000 USD
• Israel: 100.000 USD
• Serbia: 123.000 USD
• Kosovo: 135.000 USD
• New York: 160.000 USD
• Ukraine: 200.000 USD
• Moldova: 250.000 USD
• Singapore: 300.000 USD
• Nam Phi: 100.000 USD
• Israel: 100.000 USD
• Serbia: 123.000 USD
• Kosovo: 135.000 USD
• New York: 160.000 USD
• Ukraine: 200.000 USD
• Moldova: 250.000 USD
• Singapore: 300.000 USD
NGHỀ KINH DOANH NỘI TANG PHÁT ĐẠT TẠI ĐẠI LỤC:
Nhũng năm gần đây, Đại Lục phát triển mạnh công nghiệp cấy ghép nội tạng, thu hút rất đông người ngoại quốc tìm đến Trung Cộng để điều trị. Tuy nhiên, để đáp ứng nhu cầu đó, có những vấn đề đang gây tranh cãi, như việc kinh doanh nội tạng tử tù. Một cuộc điều tra bí mật của đài BBC mới đây cho thấy việc kinh doanh nội tạng tử tù tại Đại Lục rất phát đạt, thỏa mãn nhu cầu của nhiều bệnh nhân nước ngoài.
Trong vai làm người muốn thay gan cho người cha bị bệnh, phóng viên BBC tên Rupert Wingfield-Hayes tìm đến Bệnh viện Trung Ương 1 Thiên Tân và được cho biết chỉ trong 3 tuần lễ sẽ có ngay lá gan thích hợp với chi phí 94.000 USD, nguồn gốc lá gan được chính bác sĩ giải phẫu trưởng xác nhận là từ một tử tù.
Nước Tàu là nước có nhiều án tử tù cao nhất thế giới, Theo Tổ chức Ân xá Quốc tế, Bộ Y tế TC không phủ nhận việc sử dụng nội tạng tử tù, nhưng cho biết đang xem xét lại cơ chế nầy cùng các quy định liên hệ. Theo một quan chức, tử tù nguyện hiến nội tạng của họ như là “quà tặng cho xã hội”. Tại Hội nghị ghép gan Quốc tế tháng 7/2005, Thứ trưởng Y Tế TC Huang Jiefu cũng thừa nhận phần lớn ca ghép gan ở Hoa Lục là nhờ nguồn tử tù. Trước đó, hồi tháng 3, người phát ngôn Bộ Ngoại Giao TC Quin Gang cho biết: nước nầy có sử dụng nội tạng tử tù, nhưng chỉ trong “rất ít trường hợp” và không ép buộc mà chỉ khi được tử tù đồng ý. Theo BBC, thật khó mà biết được tử tù có thật sự tự nguyện hiến tặng ngay trước khi bị thi hành án hay không?
DU LỊCH HOA LỤC ĐỂ CẤY GHÉP TẠNG:
Ghép tạng là một kỹ nghệ dễ phát tài ở TC. Các số liệu chính thức cho thấy có khoảng 60.000 ca ghép thận, 6.000 ca ghép gan, 250 ca ghép tim được thực hiện ở Hoa Lục từ năm 1993 tới 2006.Theo BBC, trong năm rồi Bệnh viện Trung Ương 1 Thiên Tân đã thực hiện đến 600 ca ghép gan. Còn theo Hội cấy ghép TC đã có 5.000 ca ghép thận và 1.500 ca ghép gan được thực hiện từ năm 2003.
Chỉ cần lên mạng tìm kiếm là thấy ngay nhiều trung tâm ghép tạng TC đua nhau đáp ứng nhu cầu: chỉ chờ từ 1 đến 4 tuần với chi phí ghép thận khoảng 62.000 USD, ghép tim 140.000 USD. Do nhu cầu thúc đẩy, nhiều người giàu có từ các nước phương Tây, từ Nhật Bản, Hàn Quốc… kéo sang TC để được ghép tạng. Như ở Anh, dù 1/5 dân, khoảng 13 triệu người đã ký giấy hiến tặng sau khi chết, nhưng mỗi năm chỉ có thể ghép được khoảng 3.000 ca trong số hơn 8.000 ca có nhu cầu, do đó Hoa Lục là điểm đến “du lịch ghép tạng” lý tưởng.
Tuy nhiên có vấn đề phức tạp, xác xuất thành công các ca ghép tạng ở TC thường rất thấp. Số liệu chính thức của trung tâm ghép tạng Thiên Tân cho thấy tỷ lệ sống chỉ một năm sau ghép gan chỉ có 50% so với 81% ở Hoa Kỳ. Hồi tháng 2, Nhật phải kiểm tra ít nhất 8 ca là bệnh nhân Nhật sang TC ghép tạng về đã trở bệnh nặng hoặc tử vong vì nhiễm trùng hoặc triệu chứng khác. Quy định của Bộ Y Tế TC mới có hiệu lực từ đầu tháng 7/2006, ngăn cấm buôn bán nội tạng, người hiến tặng phải có văn bản đồng ý và có quyền từ chối ngay trước ca ghép, chỉ cho phép các bệnh viện cao cấp có đủ phương tiện và nhân sự thực hiện…tuy nhiên, quy định này được cho là khó tuân thủ vì số nội tạng hiến tặng không thấm tháp gì với nhu cầu ngày càng cao, càng làm thị trường “NỘI TẠNG CHỢ ĐEN” phát triển mạnh.
Theo Eli Friedman, chuyên gia thận Đại học New York, và Amy Friedman, chuyên gia ghép tạng Đại học Yale, dù việc kinh doanh nội tạng là bất hợp pháp ở phần lớn các nước bị giới y khoa chuyên nghiệp xem là “vô đạo đức”, nhưng nội tạng hiến tặng vẫn được mua bán ở thị trường chợ đen…
NHỮNG NGUỒN CUNG CẤP NỘI TẠNG CHO GIỚI KINH DOANH CẤY GHÉP NỘI TẠNG:
Ngoài nguồn gốc lấy nội tạng từ các tử tù, còn hai nguồn cung cấp nội tạng chính cho giới kinh doanh cấy ghép nội tạng tại Hoa Lục:
[1] GIẾT HỌC VIÊN PHÁP LUÂN CÔNG LẤY NỘI TẠNG:
Hành động vô cùng tàn nhẫn và rùng rợn của chính quyền TC trong việc giết hại các học viên Pháp Luân Công (PLC) để lấy nội tạng đã được đưa ra trước Hội Đồng Nhân Quyền LHQ (UNHRC) tại Geneve, gần đây bởi Hội Luật Sư Bảo Hộ Nhân Quyền Canada (Lawyers’ Rights Watch Canada) có trụ sở tại Vancouver.
Năm 2006, thời báo Đại Kỷ Nguyên đã đăng một câu chuyện chấn động có thực về một trong những sự tàn bạo khủng khiếp nhất mà bất cứ chính phủ nào thừa nhận. Theo những tài liệu điều tra báo cáo: “CUỘC THU HOẠCH ĐẪM MÁU” được viết bởi Luật sư nhân quyền David Matas và cựu Bộ trưởng Quốc gia Canada phụ trách khu vực Châu Á-TBD David Kilgour, có quá nhiều bằng chứng về chế độ tàn ác CSTQ đang giết hại một cách có hệ thống các học viên PLC, thu hoạch nội tạng của họ ngay khi họ vẫn còn sống (không gây mê) để bán nội tạng được giá cao và thu lợi nhuận khổng lồ từ việc làm vô nhân đạo đó.
Hội Bác Sĩ Chống Mổ Cướp Nội Tạng (Doctors Against Forced Organ Harvesting) có trụ sở tại Washington D.C đã chuyển bản kiến nghị gồm 1.5 triệu chữ ký tới Cao Ủy Nhân Quyền LHQ nhằm kêu gọi chấm dứt và mở cuộc điều tra về việc “tàn sát tù nhân lương tâm để thu hoạch nội tạng” của TC.
Bằng chứng ĐCSTQ mổ cướp nội tạng học viên PLC được phổ biến ngày 20/6/2013. Báo cáo từ các nhân chứng và các bác sỹ TC đã tiết lộ việc hàng ngàn học viên Pháp Luân Công đã bị giết để lấy nội tạng, sau đó nội tạng bị bán và cấy ghép, đem lại nguồn lợi nhuận khổng lồ cho ngành kỹ nghệ cấy ghép nội tạng. Thủ phạm chính là những viên chức ĐCSTQ hợp tác với các bác sỹ phẫu thuật, giới chức trách của trại giam và cả viên chức quân đội. Nạn nhân bị giam tại các trại tập trung trước khi bị mổ cướp nội tạng, sau đó thi thể của họ ngay lập tức bị hỏa thiêu.
Câu chuyện đáng sợ đến mức khó tin này, được tiết lộ lần đầu tiên vào tháng 3/2006, khi một phụ nữ tuyên bố rằng có tới 4.000 học viên PLC đã bị giết để lấy nội tạng tại bệnh viện nơi bà từng làm việc. Bà cũng kể về chồng bà, một bác sỹ phẫu thuật tại cùng bệnh viện ở ngoại ô thành phố đông bắc Thẩm Dương, đã thú nhận với bà rằng, chính ông đã lấy giác mạc của 2.000 học viên Pháp Luân Công đang còn sống. Một tuần sau, một bác sỹ quân y TC tuyên bố có những hành động tội ác như vậy, đang diễn ra tại 36 trại tập trung khác nhau ở khắp Hoa Lục. Theo lời vị bác sỹ nầy, trại lớn nhất giam giữ 120.000 người. Ước tính tính đến năm 2008 có từ 50.000 – 60.000 nạn nhân PLC bị giết để lấy nội tạng đem bán.
[2] VIỆT NAM NGUỒN CUNG CẤP NỘI TẠNG VÔ TẬN CHO TRUNG CỘNG:
Chuyện những thiếu nữ Việt Nam bị lừa bán sang Trung Cộng xảy ra hằng ngày. Biết bao nhiêu đường dây lừa bán những cô gái Việt Nam nhẹ dạ sang TC bị phát hiện và còn biết bao nhiêu đường dây hoạt động trong bóng tối chưa được phát hiện? Thị trường buôn bán gái Việt sang Trung Cộng, kẻ bán người mua tuy âm thầm nhưng rất sôi động. Chính quyền rất khó kiểm soát nhất là đồng bào sắc tộc vùng cao, tiếp giáp với biên giới Việt – Trung thường xuyên xảy ra hàng loạt phụ nữ bị mất tích một cách bí ẩn như trường hợp hơn 100 cô dâu Việt mất tích đã kể trên.
Đặc điểm của những thiếu nữ sắc tộc vùng cao miền Bắc Việt Nam, phần đông sắc đẹp của họ tuy không mặn mà, nhưng ưu điểm của họ là rất dồi dào sức khỏe mà giá cả lại bèo. Những đường dây kinh doanh nội tạng ở Hoa Lục chỉ cần bỏ ra tối đa là 3.000 USD để mua một cô gái Việt miền núi, rồi đưa vào lò mổ nội tạng, họ có thể bán một quả thận của nạn nhân với giá vài chục ngàn Mỹ kim. Nếu bán được một quả tim hay lá gan sẽ được giá cao hơn rất nhiều. Sau khi lấy nội tạng, xác chết sẽ bị vất vào lò thiêu hoặc vất xuống biển làm mồi cho cá mập để phi tang. Thế là xong! Đây là kỷ nghệ “KINH DOANH ĐẪM MÁU” của đường dây mua bán nội tạng tại Hoa Lục, giá mua một cô gái VN chỉ có 3.000 USD, nhưng thu lợi nhuận gắp 10 lần rất dễ phát tài.
Sau đây là những đường dây lừa bán phụ nữ Việt Nam sang TC được phát hiện trong thời gian gần đây. Xin nêu các trường hợp điển hình:
(1) Các thôn bản thuộc xã Đôn Phục (huyện Con Cuông, tỉnh Nghệ An), là vùng đất bị ám ảnh bởi các thiếu nữ đến độ tuổi “trăng tròn” là đột nhiên bị mất tích. Trưởng CA xã tên Vi Uy Tín cho biết tình hình tại địa phương, xã Đôn Phục là một xã nghèo, có 3.722 nhân khẩu và trên 80% là đồng bào dân tộc thiểu số. Anh Tín cho biết, từ năm ngoái cho đến nay, trên địa bàn xã đã có 15 phụ nữ rơi vào diện bị lừa bán sang TQ. Dừng chân tại Trường Trung học Xã Đôn Phục, thầy Trần Viết Nam, Phó hiệu trưởng cho biết 100% học sinh là người dân tộc thiểu số, các em học sinh bỏ học nhiều nhất là học sinh khối lớp 8, lớp 9 vì ở độ tuổi nầy các em có thể đi lao động và bọn xấu chủ yếu lừa gạt những em còn trẻ khỏe mạnh để bán sang TQ.
(2) Thượng tá Nguyễn Thế Nghiệp, trưởng phòng Cảnh sát điều tra tội phạm, CA tỉnh Quảng Nam, cho biết: Cơ quan nầy vừa bắt thêm 4 đối tượng được xem là chân rết trong đường dây buôn bán phụ nữ xuyên quốc gia do vợ chồng Li Xue Liang, SN 1968 (TQ) và Nông Thị Bé SN 1984 (ngụ tại tỉnh Lạng Sơn) cầm đầu. Ngoài ra, đường dây còn có một số đối tượng bị bắt là Lương Thị Mằn (SN 1989), Cụt Văn Yên (SN 1982), Lương Thị Lan (SN 1992) cùng cư ngụ tại huyện Kỳ Sơn, tỉnh Nghệ An và Vi văn Hữu (SN 1993) ngụ tại xã Tà Bhing, huyện Nam Giang, tỉnh Quang Nam. Được biết đây là nhóm đối tượng chuyên lừa các cô gái dân tộc thiểu số ở Quảng Nam đưa sang Hoa Lục bán cho các đầu nậu để bán dâm hay đưa họ vào các lò mổ lấy nội tạng?
(3) Qua số liệu thống kê của CA huyện Bắc Hà, từ năm 2008 trở lại đây, tại xã Bản Phố có 78 phụ nữ mất tích bí ẩn, họ đi khỏi bản làng không rõ nguyên nhân cả năm trời không một tin tức hồi âm. Nhiều khả năng những phụ nữ Bản Phố bị kẻ xấu lợi dụng lòng tin để bị lừa đảo đưa sang bên kia giới bán.
Từ đầu năm 2010 đến nay, Bản Phố có hơn 30 người bị dụ dỗ lừa sang TC bán. Những cô gái nầy được đưa lên Mường Khương, biên giới Xín Mần (Hà Giang), Cửa khẩu Lào Cai… rồi đưa sang Tàu. Thường giá cả mỗi người vào khoảng 10 – 15 triệu đồng (khoảng 750 USD). Giờ đây, gia đình nào có con gái từ 12 đến 18 không dám cho con đi chợ phiên vì sợ bị kẻ xấu lừa gạt, dụ dỗ bán qua Tàu.
Từ đầu năm 2010 đến nay, Bản Phố có hơn 30 người bị dụ dỗ lừa sang TC bán. Những cô gái nầy được đưa lên Mường Khương, biên giới Xín Mần (Hà Giang), Cửa khẩu Lào Cai… rồi đưa sang Tàu. Thường giá cả mỗi người vào khoảng 10 – 15 triệu đồng (khoảng 750 USD). Giờ đây, gia đình nào có con gái từ 12 đến 18 không dám cho con đi chợ phiên vì sợ bị kẻ xấu lừa gạt, dụ dỗ bán qua Tàu.
(4) Chuyện 8 cô gái tuổi từ 18 – 20 bị những chàng trai họ Sở hào hoa đất Cảng lừa bán sang Tàu làm gái mại dâm bởi chính những người tình của mình. Những chàng trai họ Sở lừa bán bạn gái của mình sang Tàu với giá từ 20 – 25 triệu đồng (khoảng 1.000 USD). Trong đường dây “Họ Sở” chuyên lừa tình các thiếu nữ nhẹ dạ bán sang Tàu đã sa lưới pháp luật gồm những tên lưu manh: Nguyễn Xuân Trường, Vũ Duy Mạnh và Trịnh Văn Cường
(5) Trao đổi với báo chí mới đây, Trung tá Nguyễn Đức Long, Phó trưởng CA Tp Móng Cái, Quảng Ninh cho biết, từ tháng 7/2014 nghi ngờ đối tượng Ngân Văn Trọng (SN 1995) thường trú tại Bản Sao, Xã Tri Lễ, huyện Quế Phong, tỉnh Nghệ An, thường xuyên qua lại biên giới Việt – Trung có biểu hiện là tội phạm mua bán người. Đến 18 giờ ngày 7/9/2014, phát hiện Ngân Văn Trọng vừa từ Nghệ An ra Móng Cái dẫn theo một nhóm phụ nữ đang dừng chân tại nhà nghỉ Hải Đăng thuộc khu 2, Trần Phú, Móng Cái. Lực lượng CA Tp. Móng Cái đã kịp thời giải thoát cho Tăng Thị Niệm, Mong Thi Thỏa, Kha Thị Diệp và Vi Thị Thuần và tên Ngân Văn Trọng đã sa lưới pháp luật.
Theo Thứ trưởng Y Tế Trung Cộng Huang Jiefu vừa tuyên bố, bắt đầu từ 1/1/2015, chính phủ nước này cho biết sẽ ngưng lấy nội tạng của tử tù, thay vào đó nguồn cung cấp sẽ đến từ những công dân tự nguyện. Hiện tại, 38 trung tâm ghép tạng của TC sẽ ngưng sử dụng nội tạng của tử tù và chuyển sang các nguồn cung cấp khác. Ngành Y tế Trung Cộng sẽ thiếu hụt nội tạng, dẫn đến tình trạng “thắt cổ chai” cung không đủ cầu. Do đó, họ đánh giá Việt Nam là nguồn cung cấp nội tạng vô tận cho kỹ nghệ “KINH DOANH ĐẪM MÁU” giá lại rẻ mạt, mua nội tạng của một cô gái VN qua đường dây buốn bán phụ nữ chỉ trả tối đa 3.000 USD mà thu lợi nhuận tới 87.000 USD làm giàu dễ dàng quá!
Để thỏa mãn nhu cầu cấy ghép nội tạng ngày càng cao, TC xuất hiện nhiều đường dây nuôi người như nuôi thú trong chuồng để lấy nội tạng. Các cô gái Việt Nam bị các đường dây buôn bán phụ nữ đưa sang Hoa Lục sẽ được phân tán và vỗ béo trong các chuồng nuôi người để chờ ngã giá. Nếu được trả đúng giá thì các cô gái nầy bị đưa vào lò mổ nội tạng. Nếu chỉ bán được một quả thận thì nạn nhân được đưa trở lại “CHUỒNG NUÔI NGƯỜI” nghỉ dưỡng để chờ bán nội tạng lứa sau như bán tim, gan thì xác chết của họ sẽ được phi tang bằng nhiều cách, đem chôn hoặc quăng xuống biển nuôi cá mập…
Từ đầu năm 2012 tới nay, trên toàn quốc đã phát hiện hơn 300 vụ mua bán phụ nữ với gần 380 đối tượng, 490 nạn nhân. Hầu như ở địa phương nào cũng xảy ra tình trạng nầy, đặc biệt là ở các tỉnh biên giới Việt – Trung như tỉnh miền núi Lào Cai, có đường biên giới dài gần 200 km, một cửa khẩu quốc tế, 2 cửa khẩu quốc gia và nhiều đường mòn tự phát và đường biên giới bỏ ngõ nên rất khó kiểm soát nạn buôn lậu và nạn buôn người qua đường biên giới là một thách thức nghiêm trọng đối với chính quyền địa phương.
Cần phải làm gì để triệt phá loại tội phạm nghiêm trọng nầy để giữ gìn an ninh trật tự xã hội và làm thế nào phá vỡ các đường dây buôn bán phụ nữ Việt Nam qua biên giới phía Bắc? Đó là nhiệm vụ của chính quyền CHXHCNVN. Riêng tôi, chỉ còn có một cách là xin quý vị độc giả trong và ngoài nước, giúp đở bằng cách phát tán bài viết nầy đến mọi tầng lớp đồng bào, đặc biệt đồng bào ở vùng nông thôn và vùng núi xa xôi hẻo lánh miền Bắc, hãy đề cảnh giác đừng để bọn buôn người lừa đảo bán qua bên kia biên giới phía Bắc là “TỰ SÁT”. Xin cám ơn quý vị…
NGUYỄN VĨNH LONG HỒ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét