(Lưu ý: Bài này viết ngày 10/6/2011)
Từ những năm 2005-2006, không chỉ người Việt mà cả thế giới tự do đều biết rõ nhà cầm quyền Trung Quốc sau khi tung bản đồ hình lưỡi bò khẳng định toàn bộ vùng vịnh miền Trung Việt Nam thuộc chủ quyền Trung Quốc thì họ có hành động kèm theo là thường xuyên tấn công, bắt người, đánh đập dã man, bắn chết, cướp tài sản của ngư dân VN. Đã có rất nhiều ngư dân bị cướp trắng con tàu là tài sản duy nhất, phải tan nhà nát cửa, phải trở thành tàn phế, thê thảm hơn là có những ngư dân vô tội mãi mãi nằm lại biển cả vì bàn tay tàn bạo của nhà cầm quyền TQ. Tuy nhiên, nhà cầm quyền VN im lặng như không nghe, không biết, không thấy gì. Báo chí VN im lặng trước nỗi đau thương, mất mát của người dân, họa hoằn lắm mới đăng tin ngư dân bị tấn công mà không dám chỉ đích danh thủ phạm, phải dùng chữ “tàu lạ” để gọi. Trong khi đó, truyền thông nước ngoài (BBC Luân Đôn, RFI, RFA… ) luôn thông tin chi tiết các sự kiện này.
Đó là lý do để nổ ra 3 cuộc biểu tình của người dân Sài Gòn và Hà Nội vào tháng 12 năm 2007, tháng 1 năm 2008 để phản đối TQ chiếm giữ bất hợp pháp quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của VN. Tôi, một công dân VN bình thường, đã 3 lần trực tiếp tham gia biểu tình, vì vậy, không ít lần bị công an VN chận đường bắt cóc, cướp đoạt tài sản, “vu cáo tàng trữ ma túy”.
Hành động ngang ngược của nhà cầm quyền TQ theo thời gian vẫn luôn tiếp diễn và ngày càng lấn tới, đỉnh điểm là họ ngang nhiên cho tàu cá sang vùng biển miền Trung khai thác (dưới sự yểm trợ của hải quân TQ), cướp tàu cá của ngư dân VN và cắt cáp thăm dò của tàu Bình Minh 2 (thuộc Tổng công ty dầu khí VN) đang hoạt động trong vùng biển VN vào ngày 26/5/2011. Với những hàng chữ Latinh (China) và Hán ngữ (中國) to đùng ghi rõ xuất xứ đây là tàu của nhà nước TQ (không phải tư nhân), những người có trách nhiệm ở VN không thể viện bất cứ lý do gì để có thể “lạ” mãi được, đành phải để cho báo chí VN nhìn nhận là “quen”. Tuy nhiên, các vị lãnh đạo quốc gia vẫn “im hơi lặng tiếng” dài dài.
“Cây kim trong bọc lâu ngày phải lòi ra”, “giấy không gói được lửa”, “thúng” cũng không “úp” mãi được “voi”, người Việt trong và ngoài nước đùng đùng phẫn nộ trước sự im lặng của nhà cầm quyền VN, thế là họ lại kêu gọi nhau biểu tình phản đối TQ ở hai thành phố lớn nhất VN là Sài Gòn và Hà Nội. Hậu quả (tôi cố ý dùng chữ hậu quả, không phải kết quả) với những người đã tham gia biểu tình ngày 5/6/2011 và những người “có nguy cơ biểu tình” bị “nhà nước ta” tung ra một lực lượng hùng hậu đủ thứ sắc phục, quân phục, xe cộ, dùi cui, roi điện, súng ống các loại, còng số 8… (chỉ còn thiếu mã tấu nữa là “toàn tập”) “thẳng tay trừng trị”. Nhiều em sinh viên, (điển hình là em Paul Nguyễn Minh Nhật, ảnh đính kèm) bị chặn bắt trên đường đầy chất bạo lực như bắt những tên cướp của giết người nguy hiểm. Nhiều người bị bắt giữ bất hợp pháp, bị hạch hỏi chuyện riêng tư, bị đe dọa buộc cung cấp địa chỉ mail cá nhân và password…
Ngày 9/6/2011 Thủ tướng VN và Chủ tịch nước VN (đến lúc này) mới chường mặt lên báo tuyên bố hùng hồn “cương quyết bảo vệ chủ quyền”. Sự kiện ngày 5/6/2011 chưa nguội, lời tuyên bố của ông Nguyễn Tấn Dũng và ông Nguyễn Minh Triết chưa kịp ráo bọt mép, lúc 18 giờ ngày 9/6 phía TQ đã “tát” cho một “quả” nặng nề vào mồm hai ông bằng cách tiếp tục cắt cáp tàu Viking 2 (thuộc Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam). Người Việt trong nước lại sôi lên sùng sục, ý chừng lại muốn tổ chức biểu tình lần nữa.
Trước tình hình “ta” ủng hộ “địch” trấn áp lại “ta”, người dân có nên biểu tình nữa hay không?
Trước hết, hãy xét đến mặt nên:
- Vì danh dự, vì lòng tự tôn tự hào dân tộc, “giấy rách phải giữ lấy lề”, “lành cho sạch rách cho thơm”, vì tình yêu tổ quốc 4000 năm “Thà làm quỷ nước Nam chớ không thèm làm vương đất Bắc”. Có thể một số người bất cần danh dự, bất cần lòng tự tôn và sĩ diện, giả câm, giả điếc, giả mù trước nguy cơ mất nước, nhưng toàn thể dân Việt thì cần. “Một thước núi, một tấc sông của ta lẽ nào tự nhiên vứt bỏ đi được … kẻ nào dám đem một thước núi sông, một tấc đất biên ải của tổ tiên để lại làm mồi cho giặc thì kẻ ấy sẽ bị tru di…!” (Vua Lê Thánh Tôn- Đại việt sử ký toàn thư);
- Vì TQ tấn công ngư dân, tấn công tàu VN là họ tấn công tất cả dân tộc VN;
- Vì để chứng minh cho những người Việt nào còn mơ hồ, còn u mê, còn ham một chút bổng lộc (lấy từ tiền thuế của dân) và những lời tuyên truyền dối trá mị dân được sáng mắt ra trước một thực tế phũ phàng (không phải do bọn “Việt kiều thù địch” “nói xấu”): Nhà cầm quyền VN luôn “khiêm nhượng”, “nhún nhường”, “không được sử dụng bạo lực” (lời Thứ trưởng Bộ quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh) đối với hành vi dùng bạo lực xâm chiếm chủ quyền lãnh hải, lãnh thổ VN của TQ, nhưng sẳn sàng tung lực lượng hùng hậu ra đối phó với dân thường (không vũ khí) và sẳn sàng sử dụng bạo lực với người dân, dù người dân chỉ thể hiện lòng yêu nước một cách ôn hòa.
Và không nên biểu tình:
- Bạn Trung Kiên đặt câu hỏi: “Hôm trước cả ông Đại Tướng Phùng Quang Thanh lẫn Trung Tướng Nguyễn Chí Vịnh đã tuyên bố cho cố…Nhưng rồi đã làm gì? Lần này (vụ tàu Viking 2 bị cắt cáp. NV) là một thách đố mạnh mẽ để xem các ông (Thanh + Vịnh) phản ứng thế nào đây? Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng lên tiếng cương quyết bảo vệ chủ quyền Việt Nam… Bảo vệ cách nào đây thưa ông Thủ Tướng khi mà nhà nước cấm cản nhân dân biểu tình, ngăn chận và bắt giữ những người bất đồng chính kiến, khủng bố nhân dân?”. Vậy thì người dân hãy chờ xem nhà cầm quyền VN sẽ “bảo vệ chủ quyền” bằng cách nào.
- Tổng công ty dầu khí VN lẫn Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam từ khi thành lập đến nay chưa thấy đem lại lợi ích gì cho người dân VN. Người nghèo VN mỗi ngày vẫn phải rên xiết vì phải dùng xăng dầu, gas… giá cao, vì giá cứ tăng liên tục trong khi giá dầu thế giới giảm. Vì người tiêu dùng phải trả đến 40% trị giá 1 lít xăng (dầu) cho các loại phí và quỹ trời ơi đất hỡi nào đó mà chính họ chưa bao giờ được biết người ta thu tiền của họ đem đi đâu, dùng vào việc gì, có chính đáng hay không. Vì vậy, tàu của các tập đoàn lẫn công ty đó bị gì gì là chuyện của bọn họ tự giải quyết lấy, không liên quan gì đến các loại thường dân.
- Vì lòng yêu nước của người dân VN bị chính nhà cầm quyền VN xúc phạm nặng nề. Biểu tình để phô trương sức mạnh, tỏ rõ quyết tâm người dân cùng với nhà nước đồng lòng bảo vệ chủ quyền, đáng lẽ được khen ngợi, khuyến khích thì nhà nước lại đàn áp và gọi là “tuần hành”, “tụ tập” (nghe cứ như ma cô, đĩ điếm tụ tập hàng đêm ở công viên) và nhà nước vẫn khư khư ôm lấy “4 tốt” và “16 chữ vàng”.
- Hôm nay (10/6/2011) bài hát “Tổ quốc nhìn từ biển” được ào ạt đưa lên sóng phát thanh để khơi dậy bầu náu nóng của nhân dân. Người dân VN là chủ đất nước, chớ không phải là “con rối” cho kẻ khác giật dây và đẩy lên “tuyến đầu” chống ngoại xâm, hy sinh mạng sống của mình để cho những kẻ ươn hèn, mua quan bán tước, bán nước buôn dân núp sau lưng hưởng lợi.
Nếu quý vị “yêu nước chánh hiệu” (không phải giả hiệu) nào có lý do khác, xin mời bổ sung thêm. Và sau khi đọc qua các lý do “nên” và “không nên” ở trên, người dân Việt đủ khôn ngoan và sáng suốt quyết định mình phải làm, nên làm như thế nào cho phù hợp.
Nguồn: Blog Tạ Phong Tần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét