Pages

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

KHÁI NIỆM MỚI VỀ TỰ DO?


Hình ảnh từ rất sớm trước cổng tòa
Bùi Thị Minh Hằng_Vào buổi sáng ngày 24-9-2012 trong khi đi tới tòa án ND thành phố Sài Gòn để xem phiên tòa xét xử 3 nhà báo tự do. Đoàn người hơn chục chị em chúng tôi đã bị chặn lại ngay ngã 4 Võ Văn Tần – Nam Kỳ Khởi Nghĩa… Chỉ một quãng đường đi từ dòng chúa cứu thế Kỳ Đồng ra tới nơi này mà đoàn người và thân nhân những người đang bị xét xử gặp không biết bao nhiêu chuyện nhiễu sách.
Công an – mật vụ, lực lượng trật tự các loại được huy động đứng chật 2  bên đường. Cả dọc con đường từ Bà Huyện Thanh Quan mà đoàn người nhỏ bé ấy đi qua đều  bị hàng vài chục ống kính camera chĩa thẳng ngay mặt mà quay chụp. Chúng tôi làm gì mà ghê gớm và quá “quan trọng” đối với chính quyền như thế? Chúng tôi chỉ hơn chục công dân. Lầm lũi, công khai đi đến nơi thể hiện cái gọi là công lý xem nó như thế nào thôi mà.

Đáng lẽ ra, những phiên tòa như thế này, nếu đúng người, đúng tội thì còn phải truyền thông cho dân chúng được nghe, được nhìn để mà “ủng hộ” để mà tin rằng chính quyền luôn luôn làm đúng, luôn luôn vì bình yên cho Nhân Dân mới phải chứ!?
Những nhân viên dưới màu áo “công quyền” được xua ra đường để trấn áp chúng tôi. Nếu đất nước này có luật pháp nghiêm minh, có tôn ti trật tự thì tại sao họ cần phải làm những hành vi:  lén lút đi theo,  lén lút nhòm ngó, lén lút chụp hình quay phim để cho những con người bị họ gọi là “phản  động”, là “gây rối” lại có thể hiên ngang, điềm tĩnh đi trước bàn dân thiên hạ như vậy?
Sao họ không dám thử hỏi một  người dân bất kỳ qua đường trong buổi sáng ấy xem rằng hình ảnh hơn chục con người ngẩng đầu đi giữa phố đòi tự do công lý cho người thân – mặc trên mình những chiếc áo với khẩu hiệu đòi tự do cho những công dân vô tội, cầm những băng rôn ghi rõ nội dung chữ nghĩa… Là những con người công chính – cao đẹp hay hình ảnh của những kẻ “hớt hơ , hớt hải” bấn loạn theo sau mới là công chính, công quyền?
Chẳng cần hỏi quá nhiều người thì ai ai cũng nhìn thấy hành vi của những người gọi là nhân viên “công quyền ” kia đã chẳng thể có một chút gì thể hiện được cái uy quyền của chính  nghĩa.
Họ thì thụt – thập thò quay phim chụp hình lén. Trong khi đó họ giấu nhẹm và cúi mặt, che đi thân phận họ khi bị những người công chính hay người đi đường chụp hình lại. Nhìn những hình ảnh ấy,  người còn liêm sỉ bỗng thấy xấu hổ thay cho họ. Họ có biết rằng: HỌ LÀ AI trong mắt người dân?
Nhiều khi tôi thấy chạnh lòng thương và “tội nghiệp” cho những khuôn mặt, những bộ dạng hèn khốn của họ. “Công” thì đúng rồi! Họ đang thực thi “công việc” mà…Nhưng còn “Quyền”… quyền của họ đâu khi họ không thể có chính nghĩa và sự thật?
Quyền của họ ở đâu khi khi họ không hề có đủ lý lẽ và luật pháp để nói chuyện phải trái? để mà thực thi “quyền hạn” của họ với Nhân Dân một cách có hiệu lực, một cách tâm phục khẩu phục?
Họ có trong tay chính quyền. Họ có trong tay vũ khí, họ có trong tay “chức vụ tự phong” – hay do mua bán mà có – Nhưng họ lại không thể làm được một điều hiên ngang – công chính như những người dân…
Bởi một điều họ không hề làm theo LUẬT PHÁP
Công an giao thông sách nhiễu vô cớ trên mọi chặng đường
Bộ áo “công quyền ” khoác lên người chỉ để làm tấm bình phong – áo giáp cho những việc làm sai trái của họ
Trên đường đi, không biết bao lần đoàn người nhỏ bé chúng tôi bị đe dọa bằng những việc như: dừng xe vô luật lệ đòi kiểm tra giấy tờ. Khi thấy không còn “thủ tục” gì khác để sách nhiễu thì họ đã trắng trợn hơn là cho người xông vào đoàn người để tấn công, cướp giật tài sản của các Cha ngay giữa con mắt của bao người dân. Không biết rằng những con người có tên là an ninh, mật vụ đó họ có còn biết suy nghĩ “động não” hay không khi họ nghĩ rằng họ có cái “quyền” hành xử như côn đồ du đãng?
Bà cán bộ phường và cả đám “công bộc” cũng đã tái mặt và cúi gằm khi an ninh cho người cướp đồ của chúng tôi ngay trước mặt họ. Nhưng khi chúng tôi hô lên CƯỚP… Thằng kía bỏ chạy, lực lượng trật tự có mặt phản ứng đuổi theo thì ngay lập tức công an và an ninh đứng dang tay chặn những người này và hô lên thật “hùng hồn” Người của TA.”…..Ha..ha..ha..ha..ha
Thấy chưa hả bà cán  bộ phường? Thấy chưa hả những chú “lính chì”? Thấy chưa hả những thanh niên xung phong? Thấy chưa hả bà con dân chúng đi đường? Màn “biểu diễn ” rất sống động của an ninh mật vụ thành phố Hồ Chí Minh (Sài Gòn xưa) đã cho các quý vị mục sở thị về bản chất và con người thật của họ đấy nhé! Không phải rằng “thế lực thù địch” nào dựng lên bôi xấu họ đâu nhé! Họ tự nói về mình cả đấy thôi.
Đoàn người nhỏ nhoi bị chặn lại giữa ngã tư ấy chẳng “giúp” gì cho chính quyền trong việc “biểu dương lực lượng” hay gây thanh thế, mà trái lại chỉ với hơn chục con người bé nhỏ, bất bạo động và vô cùng ôn hòa họ đã góp phần làm cho những “công bộc ” của dân phơi  bầy ra những trò tồi tệ nhất.
Đã không thể đưa ra bất cứ lý do gì hợp pháp cho việc ngăn chặn đoàn người đến tòa trong cái thông báo: Đây là  phiên xử công khai, mà trái lại họ lại tự vạch trần những khuất tất dối trá, lừa bịp, bưng bít của họ trong tất cả những “nỗ lực” ngăn trở đoàn người. Họ đã khiến cho nhiều người, cả trong chính hàng ngũ của họ phải đón nhận những thông tin từng bị họ bưng bít bằng những “bằng chứng sống”. Đó chính là những con người thật đang đứng trước mặt họ, đang diễn thuyết SỰ THẬT cho họ nghe, mà chắc chắn tôi tin rằng rất nhiều người trong số họ, cho dù chưa bao giờ biết gì cũng sẽ giật mình tìm hiểu.
Luật pháp bất chấp – lý lẽ bất cần – lương tri bất ổn  thì cuối cùng họ sinh ra bất nghĩa với dân. Họ vận dụng cái suy nghĩ của một loài thú hoang rằng họ sẽ “cai trị” những con dân bé nhỏ này bằng bạo lực nên sau khi không thể tranh cãi lý lẽ với những con người công chính thì trưởng công an phường 6 Q3 – thành  phố Hồ Chí Minh đã hô to, ra lệnh rất hùng hồn: “Bắt hết chúng nó lại…”
Hay lắm, với hơn chục con người không một tấc sắt trong tay
Với hơn chục con người chỉ có “nợ vay” (Nợ vay công lý) Thì rõ ràng lực  lượng  chẳng “tương quan ” chút nào…
Những khát khao của thân nhân và bè bạn và cũng là bao tiếng nói chung
Thế là cứ 5-7 người khiêng  một người dân bé nhỏ, thì vài người lại phải chạy theo đấm đá phụ họa những tấm thân đang bị nhâng lên không thể còn cơ hội chống trả  như những con heo mang đi giết, mổ  thế kia
Tôi đã gào đến lạc cả giọng trong phẫn uất đến tột cùng: “Không được đánh người! Không được đánh ngườiiiiiiiiiiiiiiii”
Nhưng rồi những công bộc của dân trong cơn say máu họ không hề đếm xỉa đến tiếng kêu thét của đồng loại và họ đã biến đổi gen để trở thành những giống loài khác, khi không còn một chút gì cảm xúc để coi những con người bé nhỏ chúng tôi là ĐỒNG BÀO.
Nếu ai chưa một lần mục sở thị thì khó lòng tin rằng: Những hình ảnh xấu xa – tồi tê nhất, những ngôn ngữ vô văn hóa nhất và bẩn thỉu nhất lại có sẵn trong lực lượng công an nhân dân như ngày nay.
Họ xông vào bắt dân, hình như họ đồng thời phải “vận nội công” bằng những ngôn từ bẩn thỉu như Đ cha, Đéo mẹ cho xứng với những hành động “ngoại lực” tàn bạo, độc ác mà họ đang thi hành.
Thật không thể nói hết ra những gì mà người dân chúng tôi đã chứng kiến và gánh chịu từ công an, an ninh
Vậy thì thử hỏi rằng làm sao các Ngài muốn “cai trị” con dân khi lòng tin đã bị chính các ngài hủy diệt. Sự tôn trọng thì đã thay thế bằng những Ghê Tởm qua những hành xử bất minh, bất chính của cả một hệ thống “công bộc” chắp vá về kiến thức – rách rưới về tri thức và nghèo hèn về Tâm thức?
Chỉ riêng những hành xử qua một phiên tòa mà tầm ảnh hưởng lan tỏa ra tầm Quốc Tế như ngày 24-9-2012 này thôi. Đã có đủ cho những gì về cái gọi là Dân Chủ và Pháp luật mà người Việt Nam chúng ta đang “thụ hưởng” Phải chăng đây là thành quả của ‘dân chủ gấp ngàn lần bọn tư bản giãy chết”
Hay đây chính là TỰ DO CÁI CON CẶC như nguyên văn câu nói của ngài Vũ Văn Hiền – Phó công an phường 6- Q3 đã “long trọng” tuyên bố qua  lời tường trình của chị Dương Thị Tân – vợ cũ anh Điếu Cày khi chị bị bắt giữ trái phép trong đồn và ông phó phường này biểu diễn màn “võ công xé áo” 2 mẹ con chị. Vừa xé vừa hô vang:” Tự  Do này, Tự  Do cái CON  CẶC…
Ha…ha…ha…ha..ha….Cảm ơn ngài trung tá CAND – Cảm ơn ông đã cho cả thế giới biết về Tự Do ở đất nước chúng ta. Nếu ông không nói thì dân đen chúng tôi có nói cũng chẳng ai tin.
Sau khi bị bắt vào đồn công an phường 6 và bị lột áo Mẹ con chị Tân ra về trong cảnh thế này đây
Viết trong  ngày đi xem phiên tòa xử 3 nhà báo TỰ DO.

Không có nhận xét nào: