Pages

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

KHÔNG THỂ ĐỂ THẢM CẢNH NÀY TIẾP DIẼN


“Hỡi ơi! Cũng một kiếp người
Kẻ ăn không hết, người lần không ra!”
Trong một số bài viết trước đây, chúng tôi có kể về chuyện một trưởng phòng vật tư của một công ty ở Hà Nội làm đám ma cho một con chó với mười mâm cỗ thịnh soạn, đưa đám bằng ô tô và các nhân viên được cho nghỉ phép để đưa đám ma một con chó. Và chuyện một người đàn bà 40 tuổi ở Hải Hưng đã đánh chết bà mẹ ruột của mình với lý do: “Vì già và bẩn, không giúp ích được gì cho con cái”. Chuyện càng khủng khiếp hơn là mụ đàn bà này là một người bình thường và khi phóng viên nhà báo đưa máy ảnh lên chụp, mụ còn đưa tay sửa lại mái tóc và nhoẻn miệng cười.
Hai câu chuyện điển hình này đã vẽ ra cái cảnh trái khoáy giàu, nghèo và chuyện suy đồi đạo đức sau 16 năm những người Cộng sản Hà Nội cai trị đất nước.
Thảm cảnh đó đã cũ vì đã xảy ra cách đây 19 năm.

Hôm nay, chúng tôi xin mời độc giả đọc một bài báo do nhà báo Phùng Thức đăng trên ngươivietonline số ra ngày Thứ Sáu 4-2-2011 tức ngày mồng 2 Tết năm Tân Mão, nôi dung như sau:
“Cây Kiểng Tết Có Giá Nửa Triệu Đô-La”
Nghe đồn về một cây kiểng có giá khủng, chúng tôi bán tín bán nghi liền phóng xe đến khu bán hoa thuộc sân vận động Quân Khu 7 (Bộ Tổng Tham Mưu cũ).
Trước mắt chúng tôi là một gốc cổ thụ được trồng trong chậu đúc. Chúng tôi không tin vào mắt mình khi đọc thấy cái bảng treo tòn ten: Cây Hoàng Long Phát Lộc, giá 9,9 tỉ đồng. Nếu qui đổi ra đô-la theo giá chính thức của nhà nước ấn định thì cái cái cây dân gian gọi tên là Lộc Vừng này là $507,692 USD, hối suất 19,500/đô-la.
Người bạn đi cùng chúng tôi hả họng nói: “Họ để giá giỡn chơi thôi chớ làm gì có giá dữ vậy”.
Chúng tôi mon men định hỏi chuyện người thanh niên bán cây. Nhưng mấy bận cất tiếng hỏi nhưng anh chàng bán cây thuê cho chủ này không thèm trả lời chỉ ném về phía chúng tôi cái nhìn khinh rẻ. Chúng tôi nhớ đến chuyện tô phở có giá 35 đô ở Hà Nội rồi rùng mình ớn lạnh trước khoảng cách giàu nghèo mà cái cây, tô phở kia đã phân định ranh giới.
Một miếng ngon, một thú chơi kiểng và những thú tiêu khiển trưởng giả khác của tầng lớp quan chức cộng sản và tư bản đỏ ngày càng trên nên dã man hơn trước số phận chạy ăn từng bữa của hàng triệu gia đình nghèo ở Việt Nam.
“Chỉ tiếc bứt mấy cái lá của cây này bán không ai mua chớ nếu có người mua, ăn cướp ăn trộm gì em cũng bứt hết đem chia cho người nhèo. Mỗi chiếc lá của cây này tính sơ sơ cũng hơn cả năm tiền lương công nhân chớ phải chơi đâu”. Người bạn đi cùng chúng tôi nói.
Xe hơi đắt tiền, du thuyền, máy bay riêng, biệt thự, sơn hào hải vị… bất cứ thứ gì của tầng lớp quan lại cộng sản và tư bản đỏ cũng đều là hàng “khủng”. Và trong cơn phát cuồng tranh nhau khoe của, hình ảnh cây lộc vừng này chính là đỉnh điểm của một cái Tết mất dần đất đai, mất rừng, mất sông, mất biển, mất dần những nguồn sống của lương dân.
Sự thật là không thiếu những kẻ dư sức có tiền đưa cây lộc vừng 9 tỉ 9 này về biệt thự riêng và điều đó cũng là để thách thức trắng trợn của tầng lớp nhà giàu bất minh trước hàng triệu người nghèo khó.”
*
Như mọi ngươi đều biết, khi một chế độ độc tài bị sụp đổ thì trước sau gì những tên bạo chúa lãnh đạo đất nước đó cũng bị người dân hỏi tội. Và tài sản kếch sù của những tên bạo chúa này phải trả lại cho quốc gia.
Khi chế độ cộng sản bị sụp đổ tại Đông Âu thì tại Rumanie, hai vợ chồng “đồng chí” Nicolai Ceaucescu gần tới ngày lễ Giáng Sinh bị dân lôi ra cắc bùm ở pháp trường. “Đồng chí” Todo Gipcov của Bungari thì may mắn chỉ bị đuổi về vườn. “Đồng chí” Erich Honecker thì bị dân Đông Đức lôi ra tòa để trả lời về những “công đức” trong quá khứ. May nhờ có ông bạn tên “Bệnh Ung Thư” dẫn người qua thế giới bên kia để tỵ nạn không thì cũng đến khổ.
Nhà độc tài mà cái chết được báo chí thế giới kể lể rềnh rang nhất là bạo chúa Saddam Hussein của Iraq. Tội ác của tên bạo chúa này thì vô cùng khủng khiếp khi y ra lệnh đánh chiếm Kuwait ngày 2 tháng 8 năm 1990 với mục đích xoá nước Kuwait trên bản đồ thế giới để biến nước này thành tỉnh thứ 19 của Iraq.
Lệnh của tên bạo chúa Hussein cho binh sĩ của y là khi tới Kuwait “nếu không lấy một món gì đó mang về nước, nhà người sẽ bị bắn”. Đàn bà bị hãm hiếp thẳng tay (dù luật Hồi giáo cấm ngặt). Hàng loạt xe chở người bị thương tới bệnh viện lớn nhất của Kuwait, nạn nhân gồm những người bị đập bằng búa, hoặc đầu gối bị đục lủng lỗ, hoặc sọ bị cưa ra lòi óc. Có những người lính bị đổ acid hoặc đốt cháy bằng tàn thuốc trước khi giết chết. Nếu được chết bằng một viên đạn cho đỡ đau đớn là một đặc ân cho dân Kuwait. Người dân xứ này cho biết chỉ được Iraq “giải phóng” chưa đầy 7 tháng mà họ đã sống lùi lại 400, 5000 năm về trước. (Theo sách “Dương Thu Hương và Con Hùm Ngủ” tiểu luận của nhà văn Nguyễn Việt Nữ).
Điều chua xót cũng nên nhắc lại là bạo chúa Saddam Hussein đã đối xử vô cùng dã man, ác độc với binh lính và nhân dân Kuwait; trong khi đó thì Việt Cộng đã tàn sát chính nhân dân Việt Nam trong biến cố Tết Mậu Thân năm 1968. Chính những tên đao phủ thủ Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Khoa Điềm… là những kẻ đã đích thân tàn sát và chôn sống tập thể đồng bào Huế!
Và, như mọi người đều biết, chế độ độc tài quân phiệt của tên bạo chúa Saddam Hussein đã cáo chung. Tượng của tên độc tài đã bị xe cần cẩu kéo xuống. Và tên bạo chúa đã phải lên đoạn đầu đài vì những tội ác man rợ mà hắn đã gây ra. Khi vào tiếp thu “cung điện” của bạo chúa và những đứa con của y, báo chí cho biết là những bàn ghế, nhà cầu, bồn tắm đều được dát vàng.
Hình như những tên bạo chúa và những người cộng sản hễ mở miệng ra là nói láo. Khi xâm lăng Kuwait bạo chúa Saddam Hussein đã hứa với binh lính là sẽ chia gia tài cho họ mà sự thật thì họ chẳng có tí gì, có chăng là nghèo đói và chết chóc trong khi chỉ non 10 năm mà tài sản riêng của Hussein lên tới hơn 10 tỉ Mỹ kim về sản lượng dầu, chưa kể các cổ phần tại những công ty hải ngoại.
Chuyện khôi hài là khi tên bạo chúa Saddam Hussein bị tòa án của chính quyền Iraq xử tử bằng cách treo cổ vì tội chống nhân dân (của hắn) và chống nhân loại thì ở San José lại có tên “Luật sư ‘Bác’ Hồ” ở San José viết bài ca tụng bạo chúa là: “Không sợ ác. Không sợ chết. Và không sợ gì hết!” Và tên này còn hỗn xược đem chuyện bị treo cổ của tên bạo chúa Saddam Hussein so sánh với việc anh hùng dân tộc Nguyễn Thái Học, đảng trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng, người đã bị Hội đồng Đề hình của thực dân Pháp kết tội tử hình và sau đó, ông và 12 đồng chí của ông đã bị đưa lên đoạn đầu đài vào lúc 5 giờ sáng ngày 17-6 năm 1930.
*
Bạo chúa Saddam Hussein cũng như những tên cộng sản chóp bu trong biến cố Đông Âu đã phải đền tội.
Cuộc “Cách Mạng hoa Lài” đang thổi ngọn gió tự do, dân chủ và nhân quyền từ Tunisia đến Ai Cập, Yemen.
Tên bạo chúa Gadhafi đã bị lôi lên từ một miệng cống, bị bắn chết như mọt con chó và thân xác đẵm máu bị lôi tren đường phố.
Tám mươi bảy triệu ngươi dân Việt Nam ở trong nước và trên 3 triệu người Việt tỵ nạn công sản taị hải ngoại hy vọng một ngày không xa lắm lửa cách mạng từ cuộc “Cách mạng hoa Lài” sẽ thổi trốc gốc “cây cộng sản Việt Nam”. Và “thập tứ ác nhân” đang ngự trị Bắc Bộ Phủ với những tài sản kếch sù hàng tỉ đô la, những chủ nhân ông của “Cây Kiểng Tết Có Giá Nửa Triệu Đô La”, của “Vườn Rau Sạch” giá 20 ngàn Mỹ kim, của Những Ngôi Nhà Thờ Đồ Sộ hàng triệu Mỹ kim… cũng sẽ phải đền tội như tên bạo chúa Saddam Hussein, Gadhafi… cũng như những tên cộng sản chóp bu ở Đông Âu.
*
Phải nên như thế để chấm dứt cái cảnh bất công:
“Hỡi ơi! Cũng một kiếp người
Kẻ ăn không hết, người lần không ra!”
NGUYỄN THIẾU NHẪN

Không có nhận xét nào: