Hình: AP
Bùi Tín viết riêng cho VOA
Nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. Chỉ riêng tên nước đã không bình thường. “Cộng hòa” mà không có công dân tự do; “dân chủ” mà chỉ có một đảng duy nhất; “nhân dân” mà người dân chết đói hàng loạt. Nước “thần tiên” mà như địa ngục trần gian, đa số nhân dân chỉ muốn bỏ nước ra đi. Danh xưng một nước chứa đến 4 điều phi lý to đùng.
Chưa hết. Cha truyền con nối 3 đời làm lãnh tụ tối cao, tự phong cho nhau làm “nguyên soái” và “đại tướng”, 3 đời làm vua giữa triều đình cộng sản; thế là nhảm, giữa thời đại dân chủ văn minh.
Bên phải đại tướng lãnh tụ tối cao má búng ra sữa là cụ đại tướng cậu ruột, bên trái là bà đại tướng dì ruột, một bộ ba “Tam đại tướng”. Cháu cậu dì cùng được phong một lúc, trông thật khôi hài.
Vẫn chưa hết chuyện phi lý. “Lãnh tụ vĩ đại” chưa đến 30 tuổi. Ông “đại tướng”, non nớt từ bề ngoài đến tư duy cầm quyền, cố ưỡn ngực trước văn võ bá quan, trên hàng đầu là những nguyên soái, đại tướng, tể tướng cao tuổi, có người trên 70, trên 80 tuổi vẫn phải cúi rạp đầu trước cậu bé đáng tuổi con, tuổi cháu mình, lại chưa biết gánh việc nước, việc quân, việc ngoại giao phức tạp giữa thời đại nguyên tử. Trông buồn cười, vừa tội nghiệp, lại vừa đáng lo.
Những thêu dệt của bộ máy tuyên huấn Bình Nhưỡng sao mà cứ như chuyện tiếu lâm. Nào là cậu “Ủn” khi lên 3 tuổi đã biết cho nổ máy ô tô con, lên 6 tuổi đã vững tay lái, lái xe lớn phóng với tốc độ cao trên đường dài phức tạp. Ở các nước văn minh trường hợp như vậy bố mẹ cậu “Ủn” ắt sẽ bị xử phạt vì không giáo dục, quản lý con còn vị thành niên, để trẻ con đùa cợt với tử thần.
Nguy hiểm hơn nhiều nữa, Bình Nhưỡng úp mở để lộ rằng vụ bắn chìm tàu chiến Nam Triều Tiên năm ngoái là chính do cậu “Ủn” ra lệnh. Nguy hiểm quá! Điều gì sẽ xảy ra nếu như sắp tới giữa một cơn khủng hoảng chính trị nghiêm trọng, lãnh tụ tối cao non trẻ lên cơn cao ngạo hoặc tự ái, tính khí thất thường, dơ vũ khí nguyên tử ra đe dọa thiên hạ? Thảm họa hạt nhân có thể bùng nổ như chơi.
Lẽ ra Ban lãnh đạo đảng Lao động Triều Tiên nên cử ra một viên “nhiếp chính” có đủ trình độ cầm đầu chế độ, hay chí ít là một viên “phụ chính” để kềm cặp chặt chẽ cậu “Ủn” cho đến tuổi 36 – đầy 3 giáp chẳng hạn. Như vậy sẽ làm yên lòng bạn bè, láng giềng gần xa và toàn thế giới, yên lòng cả nhân dân nước mình.
Theo báo chí Nam Triều Tiên, trong buổi lễ tang ông Kim Jong Il, có 7 vị đại thần được đi bên xe linh cữu cùng cậu Kim Jong Un, chắc đó là ban cố vấn cho lãnh tụ mới, nhưng chưa có tin chính xác.
Sắp tới các ông Hồ Cẩm Đào, Tập Cận Bình, Nguyễn Phú Trọng… rồi sẽ gặp ông Kim Jong Un, sẽ xử sự ra sao, ăn nói ra sao, đối đáp ra sao, khi về nguyên tắc là bình đẳng, bằng vai phải vế với nhau. Bên trong các mối quan hệ sẽ có khối chuyện hay, mới lạ, hài hước. Với nước lớn, đảng lớn, đồng chí “Ủn” non nớt là một đồng chí cồng kềnh, chính vì nước nhỏ, đảng nhỏ, tự ái dân tộc thường lớn, nên sẽ có lúc khó thuyết phục, gây bực mình, khó xử.
Từ Macao, anh cả của Kim Jong Un là Kim Jong Nam nói lên một số điều mới mà không lạ. Kim Jong Nam nói rằng từ trước anh ta vẫn không mặn mà gì với chuyện cha truyền con nối. Chuyện đưa ra lý do anh ta phạm tội đi du lịch Nhật Bản bằng hộ chiếu giả nên bị ra rìa là chuyện vô duyên, vì có đến hàng trăm khách du lịch làm như vậy, dùng một tên khác cho mình chứ không phải mang tên người khác.
Kim Jong Nam nói rằng bố anh ta rất lo sợ các con ở lâu nước ngoài sẽ tiêm nhiễm “thói xấu dân chủ“ nên học hết trung học ở ngoại quốc là gọi về nước. Kim Jong Nam tin rằng với chú em quá non nớt lên làm lãnh tụ tối cao đất nước không thể bình ổn, tất yếu sẽ rối loạn từ trong nội bộ, qua những cuộc đấu tranh dành quyền lực trong cung đình và chế độ sẽ tan vỡ trong tương lai không xa. Kim Jong Nam, một người tự cho mình am hiểu tình hình trong nước, tiên đoán rằng chế độ không thể tồn tại lâu dài, chắc chắn sẽ tự vỡ từ bên trong. Nó sẽ tự vỡ lúc nào, ra sao, còn là ẩn số. Chỉ biết chắc là nếu điều đó xảy ra, Nam Triều Tiên tuy mừng nhưng coi đó sẽ là gánh nặng gãy vai, Trung Quốc càng lo hơn vì cuộc chống Mỹ viện Triều năm xưa đã làm suy sụp cả xương sống. Liên bang Nga láng giềng chỉ có chung 20 km biên giới sẽ nhìn sang hướng khác. Tiếp quản một cộng đồng nghèo và đói vào loại tận cùng thế giới đâu có nhẹ nhàng.
Trong khi chờ số phận bấp bênh, Bình Nhưỡng chỉ còn bùa phép tuyên truyền mỵ dân. Họ nhai lại nhũng huyền thoại cũ, như chuyện khi ông Kim Jong Il nhận chức lãnh tụ tối cao, bỗng vườn hoa mơ giữa thủ đô nở rộ hàng trăm ngàn hoa trắng tinh ngào ngạt tỏa hương thơm, thu hút vô vàn ong bướm khắp nơi đổ về. Thiên nhiên cũng biết mừng lãnh tụ. Thông tấn xã Bắc Triều Tiên loan tin hôm đoàn công nhân mỏ đi đưa đám ông Kim Jong Il trên đường về gặp 3 mẹ con chú gấu từ trong rừng ra, đứng lặng lẽ cúi đầu, nước mắt ròng ròng, như chung niềm đau buồn xót xa với nhân dân. Động vật cũng đau buồn khi lãnh tụ ra đi. Cả nước tin đến sái cổ.
Thế nhưng dấu đầu hở đuôi. Người trong nước báo tin ra ngoài rằng ngay sau những ngày tang lễ, các khu phố Bình Nhưỡng cực kỳ căng thẳng, bà con đưa những người không chịu gào khóc ra đấu tố quyết liệt, một số đi tù vì không có nước mắt. Toàn là những chuyện nhảm nhí tại một triều đình cộng sản kỳ quặc, không giống ai, tuy nghèo đói nhưng lại có nguyên liệu chế bom nguyên tử, lãnh tụ lại quá non trẻ, chưa qua thử thách, cả thế giới phải trông chừng, cảnh giác, vì chế độ không bình thường, lãnh tụ không bình thường, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Một triều đình cộng sản phô trương bao nhiêu điều nhảm nhí, có thể coi là một quái thai giữa thế giới văn minh, vậy mà có lúc vẫn còn được coi là “người đồng chí thân thiết truyền thống” của đảng Cộng sản Việt Nam. Một ông đồng chí cũ cồng kềnh. Một di sản cộng sản quái dị.
* Blog của Nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.
Chưa hết. Cha truyền con nối 3 đời làm lãnh tụ tối cao, tự phong cho nhau làm “nguyên soái” và “đại tướng”, 3 đời làm vua giữa triều đình cộng sản; thế là nhảm, giữa thời đại dân chủ văn minh.
Bên phải đại tướng lãnh tụ tối cao má búng ra sữa là cụ đại tướng cậu ruột, bên trái là bà đại tướng dì ruột, một bộ ba “Tam đại tướng”. Cháu cậu dì cùng được phong một lúc, trông thật khôi hài.
Vẫn chưa hết chuyện phi lý. “Lãnh tụ vĩ đại” chưa đến 30 tuổi. Ông “đại tướng”, non nớt từ bề ngoài đến tư duy cầm quyền, cố ưỡn ngực trước văn võ bá quan, trên hàng đầu là những nguyên soái, đại tướng, tể tướng cao tuổi, có người trên 70, trên 80 tuổi vẫn phải cúi rạp đầu trước cậu bé đáng tuổi con, tuổi cháu mình, lại chưa biết gánh việc nước, việc quân, việc ngoại giao phức tạp giữa thời đại nguyên tử. Trông buồn cười, vừa tội nghiệp, lại vừa đáng lo.
Những thêu dệt của bộ máy tuyên huấn Bình Nhưỡng sao mà cứ như chuyện tiếu lâm. Nào là cậu “Ủn” khi lên 3 tuổi đã biết cho nổ máy ô tô con, lên 6 tuổi đã vững tay lái, lái xe lớn phóng với tốc độ cao trên đường dài phức tạp. Ở các nước văn minh trường hợp như vậy bố mẹ cậu “Ủn” ắt sẽ bị xử phạt vì không giáo dục, quản lý con còn vị thành niên, để trẻ con đùa cợt với tử thần.
Nguy hiểm hơn nhiều nữa, Bình Nhưỡng úp mở để lộ rằng vụ bắn chìm tàu chiến Nam Triều Tiên năm ngoái là chính do cậu “Ủn” ra lệnh. Nguy hiểm quá! Điều gì sẽ xảy ra nếu như sắp tới giữa một cơn khủng hoảng chính trị nghiêm trọng, lãnh tụ tối cao non trẻ lên cơn cao ngạo hoặc tự ái, tính khí thất thường, dơ vũ khí nguyên tử ra đe dọa thiên hạ? Thảm họa hạt nhân có thể bùng nổ như chơi.
Lẽ ra Ban lãnh đạo đảng Lao động Triều Tiên nên cử ra một viên “nhiếp chính” có đủ trình độ cầm đầu chế độ, hay chí ít là một viên “phụ chính” để kềm cặp chặt chẽ cậu “Ủn” cho đến tuổi 36 – đầy 3 giáp chẳng hạn. Như vậy sẽ làm yên lòng bạn bè, láng giềng gần xa và toàn thế giới, yên lòng cả nhân dân nước mình.
Theo báo chí Nam Triều Tiên, trong buổi lễ tang ông Kim Jong Il, có 7 vị đại thần được đi bên xe linh cữu cùng cậu Kim Jong Un, chắc đó là ban cố vấn cho lãnh tụ mới, nhưng chưa có tin chính xác.
Sắp tới các ông Hồ Cẩm Đào, Tập Cận Bình, Nguyễn Phú Trọng… rồi sẽ gặp ông Kim Jong Un, sẽ xử sự ra sao, ăn nói ra sao, đối đáp ra sao, khi về nguyên tắc là bình đẳng, bằng vai phải vế với nhau. Bên trong các mối quan hệ sẽ có khối chuyện hay, mới lạ, hài hước. Với nước lớn, đảng lớn, đồng chí “Ủn” non nớt là một đồng chí cồng kềnh, chính vì nước nhỏ, đảng nhỏ, tự ái dân tộc thường lớn, nên sẽ có lúc khó thuyết phục, gây bực mình, khó xử.
Từ Macao, anh cả của Kim Jong Un là Kim Jong Nam nói lên một số điều mới mà không lạ. Kim Jong Nam nói rằng từ trước anh ta vẫn không mặn mà gì với chuyện cha truyền con nối. Chuyện đưa ra lý do anh ta phạm tội đi du lịch Nhật Bản bằng hộ chiếu giả nên bị ra rìa là chuyện vô duyên, vì có đến hàng trăm khách du lịch làm như vậy, dùng một tên khác cho mình chứ không phải mang tên người khác.
Kim Jong Nam nói rằng bố anh ta rất lo sợ các con ở lâu nước ngoài sẽ tiêm nhiễm “thói xấu dân chủ“ nên học hết trung học ở ngoại quốc là gọi về nước. Kim Jong Nam tin rằng với chú em quá non nớt lên làm lãnh tụ tối cao đất nước không thể bình ổn, tất yếu sẽ rối loạn từ trong nội bộ, qua những cuộc đấu tranh dành quyền lực trong cung đình và chế độ sẽ tan vỡ trong tương lai không xa. Kim Jong Nam, một người tự cho mình am hiểu tình hình trong nước, tiên đoán rằng chế độ không thể tồn tại lâu dài, chắc chắn sẽ tự vỡ từ bên trong. Nó sẽ tự vỡ lúc nào, ra sao, còn là ẩn số. Chỉ biết chắc là nếu điều đó xảy ra, Nam Triều Tiên tuy mừng nhưng coi đó sẽ là gánh nặng gãy vai, Trung Quốc càng lo hơn vì cuộc chống Mỹ viện Triều năm xưa đã làm suy sụp cả xương sống. Liên bang Nga láng giềng chỉ có chung 20 km biên giới sẽ nhìn sang hướng khác. Tiếp quản một cộng đồng nghèo và đói vào loại tận cùng thế giới đâu có nhẹ nhàng.
Trong khi chờ số phận bấp bênh, Bình Nhưỡng chỉ còn bùa phép tuyên truyền mỵ dân. Họ nhai lại nhũng huyền thoại cũ, như chuyện khi ông Kim Jong Il nhận chức lãnh tụ tối cao, bỗng vườn hoa mơ giữa thủ đô nở rộ hàng trăm ngàn hoa trắng tinh ngào ngạt tỏa hương thơm, thu hút vô vàn ong bướm khắp nơi đổ về. Thiên nhiên cũng biết mừng lãnh tụ. Thông tấn xã Bắc Triều Tiên loan tin hôm đoàn công nhân mỏ đi đưa đám ông Kim Jong Il trên đường về gặp 3 mẹ con chú gấu từ trong rừng ra, đứng lặng lẽ cúi đầu, nước mắt ròng ròng, như chung niềm đau buồn xót xa với nhân dân. Động vật cũng đau buồn khi lãnh tụ ra đi. Cả nước tin đến sái cổ.
Thế nhưng dấu đầu hở đuôi. Người trong nước báo tin ra ngoài rằng ngay sau những ngày tang lễ, các khu phố Bình Nhưỡng cực kỳ căng thẳng, bà con đưa những người không chịu gào khóc ra đấu tố quyết liệt, một số đi tù vì không có nước mắt. Toàn là những chuyện nhảm nhí tại một triều đình cộng sản kỳ quặc, không giống ai, tuy nghèo đói nhưng lại có nguyên liệu chế bom nguyên tử, lãnh tụ lại quá non trẻ, chưa qua thử thách, cả thế giới phải trông chừng, cảnh giác, vì chế độ không bình thường, lãnh tụ không bình thường, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Một triều đình cộng sản phô trương bao nhiêu điều nhảm nhí, có thể coi là một quái thai giữa thế giới văn minh, vậy mà có lúc vẫn còn được coi là “người đồng chí thân thiết truyền thống” của đảng Cộng sản Việt Nam. Một ông đồng chí cũ cồng kềnh. Một di sản cộng sản quái dị.
* Blog của Nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét