Nhà báo Hoàng Hùng trong phòng cấp cứu
Trong lời sinh cung, nhà báo Hoàng Hùng cho biết khi anh về nhà thì thấy cửa cái tầng trệt mở, không thấy ai trong nhà nhưng nếu bữa đó anh lên trên lầu thì có khi sẽ gặp “nó”… Tiếp nối nội dung sinh cung trong số báo ra ngày 31-3, Báo Người Lao Động đăng phần tiếp theo
* Cửa phòng anh có đóng không?
- Không. Đóng ngộp làm sao mà ngủ được. Không có đóng.
* Tối hôm đó anh ngủ có giăng mùng không?
- Có.
* Có đắp mền không?
- Không.
* Áo quần sao? Ngủ có mặc áo không?
- Áo thun đen.
* Mặc quần đùi hả?
- Quần đùi.
* Khi ngủ nằm ở vị trí nào? Quay hướng nào?
- Quay đầu vô tường, quay chân ra ngoài.
* Quay đầu vô trong tường ra phía sau nhà hả?
- Ừ.
* Chân quay ra phía trước nhà?
- Ra ngoài cửa sổ.
* Khi mà sắp bị phỏng anh có phát hiện, nghe gì không? Biết gì không?
- Tôi nghe nó đổ trên đầu tôi nước mát, lật đật ngồi dậy thì nó cháy luôn.
* Lúc đó anh nằm ngửa, nằm úp, hay nằm nghiêng?
- Nằm nghiêng.
* Nằm nghiêng qua đâu?
- (trả lời không rõ).
* Nghiêng bên phải, phía bên trái nghiêng lên hả? Vậy là lúc đó mặt anh quay vô tường hả?
- Quay vô tường.
* Khúc dưới tủ phải không?
- Ừ, tôi hay nằm vậy đó.
* Anh nghe ướt, mát rồi anh có ngồi dậy hoặc quay qua gì không?
- Tôi nghe tạt cái rột, tôi giật mình thì lửa cháy.
* Lửa cháy có thấy ai không?
- (Ngập ngừng) Không thấy rõ.
* Không thấy phải không?
- (Im lặng)
* Không thấy hả?
- Tôi hốt hoảng, tôi chạy ra ngoài nên cũng không thấy nữa.
* Lúc đó cháy rồi tung mùng mền dậy thôi hả? Có đắp mền không?
- Thường thường tôi cũng không đắp. Tôi ít đắp mền lắm.
* Sau khi lửa cháy anh chạy ra đâu?
- Chạy ra lan can tui tính nhảy, mà nhảy không được nên chạy vô.
* Anh chạy ra lan can phía trước lầu 1 hả?
- Ừ.
* Anh chạy trở vô?
- Trở vô cái kêu Liễu.
* Vô ngay chỗ trước phòng của vợ anh đó hả?Lúc đó phòng vợ anh đóng hay mở cửa?
- Ờ, mẹ con hốt hoảng mở cửa ra…
* (Ngắt lời) Lúc đó phòng vợ anh đóng cửa hay mở cửa?
- Đóng. Đóng khép.
* Khép lại chớ có khóa bên trong không?
- Hình như không.
* Khép kín không?
- Không rành nhưng tôi thấy khép.
* Đứng hay ngồi kêu?
- Tôi đứng tôi la “Cứu anh, cứu anh”, rồi mẹ với con nó giật dậy.
* Anh kêu bao lâu thì chị Liễu mới…
- Tôi không nhớ nhưng khoảng một, hai phút.
Đa số người dân dự phiên tòa xét xử sơ thẩm bị cáo Trần Thúy Liễu đều cho rằng
một mình bị cáo không thể thực hiện hành vi phạm tội.
* Lâu không?
- Không lâu lắm.
* Ai ra trước? Chị Liễu hay bé Châu ra trước?
- Không nhớ ai ra trước.
* Không nhớ ai?
- Thì nhớ hai mẹ con chạy ra lượt.
* Chị Liễu ra chỉ làm gì?
- La làng không chớ làm gì. La làng với điện thoại. Không nhớ được số điện thoại của công an luôn đó.
* Đứng ở lầu 1 hay chạy xuống dưới được?
- Đứng ở lầu 1. Đứng chớ không có xuống.
* Lúc đó trên người anh có cháy không? Áo quần có bị cháy không?
- Lúc đó kêu lột áo ra, cởi áo ra. Tôi lột áo ra.
* Tự anh lột hả?
- Lột xong tôi nhảy vô, nó đẩy tôi vô nhà tắm.
* Ai đẩy vô nhà vệ sinh?
- Ờ Liễu.
* Rồi chị Liễu có xịt nước hay tự anh?
- Lúc đó nó mở nước cho tôi rồi kêu… (không nghe rõ)
* Rồi lúc đó chỉ đi xuống dưới hả? Nhưng mà lúc đẩy anh vô rồi chỉ không có đó nữa hả?
- Đứng canh lâu lắm. Đẩy tôi vô rồi phụ đập, tại nó cháy quần áo lâu lắm. Nó đập cháy rồi ra trước đập.
* Rồi anh vô nhà vệ sinh rồi chỉ đi đâu anh không biết?
- Không, đại khái là không nhớ. Quýnh quá, lúc đó tôi đi ngang nó khóc với con Nhung khóc, la làng chớ không có làm gì hết. Lúc đó tôi cũng hoảng rồi.
* Anh tự dội nước?
- Ừ.
* Khoảng bao lâu sau thì có người khác chạy vô phụ chữa cháy? Anh có biết không, có nhớ không?
- Chút xíu nữa thì anh Sữa qua đó (ông Nguyễn Văn Sữa, anh rể bà Liễu, nhà sát bên cạnh – PV).
* Anh ở trong nhà vệ sinh suốt luôn hả? Anh xối xong vẫn ở trỏng xối tiếp luôn hả?
- Ờ. Cứu tôi, đưa tôi xuống lầu.
* Rồi anh nói chìa khóa ở tầng trệt anh nói anh có riêng một cái anh để ở đâu?
- Tôi, vợ tôi, con bé Nhung, mỗi người đều có treo chìa khóa xe. Để trên xe luôn.
* Để ở ổ khóa xe luôn? Dính trên chùm chìa khóa xe luôn?
- Lúc dính lúc để trên bàn.
* Nhưng mà cái chùm chìa khóa của anh nó có nhiều cái không?
- Hai cái.
* Có cái chìa khóa cửa chính với cái chìa khóa xe hả?
- Ừ, đúng. Nó có 4 cái, 3 người 3 cái với một cái riêng.
* Thì bây giờ cái cửa chính ở tầng 1 mở hả?
- Ừ, đúng tôi mở, cửa đó lúc ngủ luôn luôn mở.
* Cái chùm chìa khóa vẫn để ở trong cái…?
- Nó dính trong ổ khóa.
- Bữa đó tôi có nhớ lại chỗ này. Bữa đó tôi đi làm về tối rồi, mẹ nó đưa con đi học.
* Mẹ nó đi làm về mấy giờ?
- Khoảng 6 giờ mấy á.
* Khoảng 6 giờ mấy?
- Tôi thấy cái cửa sao mà nó có bung.
* Cửa nào?
- Cửa cái á.
* Cửa cái ở tầng trệt hay tầng 1?
- Cửa cái tầng trệt á.
* Tầng trệt á hả?
- Tầng trệt, cái cửa này nó có một khuyết điểm mà vợ tôi nó khó gài cửa đó nhưng mà mình đẩy nó vô là nó vô. Nhưng mình gài vô là nó khó vô. Nói ủa con nhỏ này nó ẩu tả, tôi vô không thấy mất đồ nên làm việc, viết bài đó mà. Xong tôi coi truyền hình, nếu mà bữa đó tôi linh tính lên trên có khi sẽ gặp nó, có khi nó trốn trên lầu. Mà tôi thấy giờ tôi mới nhớ. Mà bữa đó về chưa kịp rầy tụi nó thì ngủ luôn.
* Bữa đó anh về nhà 6 giờ mấy thì vợ anh có ở nhà không?
- Thì nó đưa con đi học thường thường 9 giờ nó mới về.
* Đưa bé Châu đó hả?
- Dạ, thường 9 giờ, 9 giờ hơn mới về.
* Bữa đó mấy giờ?
- Cũng khoảng 9 giờ, 9 giờ hơn.
* Về cả nhà có ăn cơm chung không?
- Bữa đó tôi đi đám, không có ăn cơm, mẹ con nó ăn. Bữa đó tôi nghi lắm, tôi nghĩ con tôi nó ẩu.
|
(Còn tiếp)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét