Mấy ngày nay trong nước nổi lên vụ người mẫu Hồng Hà bị bắt khi đang quan hệ tình dục chiều 24/5. Cục Cảnh sát hình sự (C45) gọi đó là hành động bán dâm; còn dư luận thì tỏ ra ngạc nhiên và tò mò này nọ. Trong khi sự thực, điều này đã là chuyện thường ngày ở Việt Nam, vì nếu không có hoạt động này, nhiều chân dài hay hotgirl sẽ chết đói theo nghĩa đen.
Hồng Hà (sinh năm 1989, quê ở Thái Thụy, Thái Bình) là một cô gái tay ngang, chẳng được học về phim ảnh, nghệ thuật, nói rằng mình đã đóng trong các phim truyền hình như: Ai, Giấc mơ biển, Một thời ta đuổi bóng, Pha lê không dễ vỡ, Mùa thu đi… Cô nói: “Em không hay đi dự sự kiện, cũng không hay trình diễn thời trang, chỉ thỉnh thoảng đi chụp ảnh mẫu thôi ạ. Phim thì chỉ được khoảng hơn 10 triệu đồng/ bộ, còn chụp ảnh thì em được khoảng 1 triệu đồng/ buổi”.
Hồng Hà (sinh năm 1989, quê ở Thái Thụy, Thái Bình) là một cô gái tay ngang, chẳng được học về phim ảnh, nghệ thuật, nói rằng mình đã đóng trong các phim truyền hình như: Ai, Giấc mơ biển, Một thời ta đuổi bóng, Pha lê không dễ vỡ, Mùa thu đi… Cô nói: “Em không hay đi dự sự kiện, cũng không hay trình diễn thời trang, chỉ thỉnh thoảng đi chụp ảnh mẫu thôi ạ. Phim thì chỉ được khoảng hơn 10 triệu đồng/ bộ, còn chụp ảnh thì em được khoảng 1 triệu đồng/ buổi”.
4 năm ở Sài Gòn, chỉ đóng chừng này phim (đã là khá nhiều so với tên tuổi của Hồng Hà) và thỉnh thoảng mới chụp hình một buổi, tổng thu nhập sẽ là bao nhiêu, tính nhẫm đủ thấy. Vậy thì làm sao sống?
Cho nên trường hợp của Hồng Hà chẳng qua là cục băng nhỏ bị rớt ra khỏi tảng băng khổng lồ, đang trường tồn trong giới showbiz Việt Nam.
Ví dụ như trường hợp ca sĩ Vy Oanh, cô từng nói rằng: “Tôi may mắn có đến 3 đại gia mà tôi rất yêu quý và kính trọng, đại gia tinh thần và đại gia vật chất. Đó là ba mẹ và mẹ Ngân (mẹ nuôi của tôi), cùng với sự nỗ lực không ngừng của tôi nữa. Bấy nhiêu thôi cũng đủ để tôi làm được bất cứ việc gì mà tôi thích, và còn manager Sơn Nguyễn nữa, còn sự hỗ trợ, giúp đỡ nhiệt tình của các anh chị trong nghề như chị Thủy Nguyễn, anh Nguyễn Phi Hùng… nữa”.
Tất nhiên chừng này là đủ để một ca sĩ đi hát, rồi đóng phim, quay clip quảng cáo. Thế nhưng, như báo TT&VH từng đưa tin: “không đầy 3 năm đi hát, Vy Oanh đã dành dụm được 7 tỷ đồng chi cho việc sở hữu chiếc xe siêu. Và ngay sau khi quyết định sắm xế hộp hàng “khủng” này, từ một ca sĩ mà hỏi tên khối người còn lơ mơ, cái tên Vy Oanh tràn ngập trên nhiều trang báo mạng. Vy Oanh tên thật là Nguyễn Thị Mỹ Oanh, diễn viên trong một số phim truyền hình (Siêu mẫu xì trum, Thiên đường vắng em, Câu chuyện cuối mùa Thu), phát hành 3 album (Mưa nhạt nhòa, Có lẽ... Em rất nhớ anh, Có thật không anh) và làm MC trong một số chương trình của Đài Đồng Nai.
Trong giới, ai cũng biết để mua được một xe đắt tiền như vậy, với tên tuổi và công việc chuyên môn Vy Oanh thì không thể nào. Và chính cô cũng nói: “Thì đúng như vậy đấy! Nếu chỉ đi hát, đóng phim… thì cỡ như em may lắm chỉ đủ tiền mua được cái nhà hoặc cái xe trả góp khoảng 1 tỷ. Trong làng showbiz này, nếu không phải là ngôi sao, thì thật khó để nghĩ đến chuyện làm giàu nhờ đi hát. Em nghĩ chắc là chuyện không tưởng luôn ấy”>.
Nói thêm về mình, Vy Oanh cho biết: “Em sinh ra trong gia đình nghèo, từ nhỏ bố mẹ đã gửi chỗ các sơ, chứng kiến nhiều số phận còn cơ cực nên em thấy việc bỏ vài chục, vài trăm triệu để mua 1 bộ váy thật lãng phí. Thà để tiền đó đi làm từ thiện em thấy còn có lý. Nhưng là ca sĩ thì phải đầu tư bề ngoài, nên cũng phải có dăm bảy món đồ đẹp để chưng diện dịp này dịp nọ”.
Và cô cũng khẳng định: “Vâng, thì em yêu đại gia. Một chiếc xe 7 tỷ chỉ là chuyện nhỏ với anh ấy. Nếu chính thức về chung một nhà, thì em có thể có những thứ giá trị hơn rất rất nhiều. Nhưng bây giờ, vẫn phải khẳng định: chiếc xe này là em mua, là xe của em...”.
Chỉ cần lướt qua các báo, tạp chí hay các trang mạng thì sẽ thấy các người đẹp khoe giàu có, kiểu như: Lý Nhã Kỳ diện váy của nhà thiết kế lừng danh thế giới Alexander Macqueen với giá gần 2 tỷ đồng, đeo đồng hồ Piaget trị giá hơn 6 tỷ đồng (300 ngàn USD), đôi bông tai hơn 600 triệu đồng; Thanh Hằng dùng túi xách 700 triệu đồng; Mai Phương Thúy mặc váy Gucci hơn 100 triệu đồng, cô cũng từng bỏ 315 triệu đồng mua váy hiệu Elie Saab; Ngọc Trinh dùng túi xách Hermes Birkin có giá khoảng 200 triệu đồng và đôi giày Christian Louboutin với giá gần 100 triệu đồng; hoa hậu Diễm Hương với váy hiệu Balmain khoảng 300 triệu đồng… Nói chung nhiều vô thiên lủng, chẳng thể kể hết, gần như tuần nào cũng có.
Trong khi đó, cỡ diễn viên đẳng cấp như Dustin Nguyễn thì đóng phim điện ảnh ở Việt Nam, cát-sê cũng chỉ khoảng 1 tỷ đổ lại, thường thì chỉ 5-7 trăm triệu đồng, mà mỗi năm cũng chừng một phim, còn lâu mới mua được váy như Lý Nhã Kỳ. “Nóng” như nam diễn viên Thái Hòa, vậy mà tả xung hữu đột mấy năm ròng mới mua được cái chung cư giá rẻ.
Những chân dài như vừa kể ở trên và còn rất nhiều nữa, có người xin đi đóng phim với phong bì kèm theo chưa chắc đạo diễn đã gật đầu, có người còn phải ngủ với đạo diễn; hay như cô hoa hậu sinh viên Mai Phương Thúy, từ hồi đạt vương miện (2006) đến nay, chưa bao giờ thấy cô có một hợp đồng làm việc công khai nào giá trên 10 ngàn USD, chẳng lẽ thành hoa hậu thì tự nhiên tiền vào tài khoản, két sắt?
Cho nên, đĩ điếm trong thời này không thể và không nên hiểu là bán dâm đơn thuần. Đôi khi thị dâm, nhĩ dâm… đã là đĩ điếm.
Nhiều thông tin trong giới cho biết, muốn có Mai Phương Thúy, Ngô Phương Lan, Hương Giang, Thùy Dung, Nguyễn Thị Huyền, Thanh Hằng, Tăng Thanh Hà, Ngọc Oanh, Hà Anh… cho một sự kiện ra mắt nhãn hàng thì phải bỏ phong bì cho họ khoảng 3.000 đến 4.000 USD. Các tên tuổi khác như Giáng My, Thu Thủy, Hoàng Yến, Ngọc Quyên, Huỳnh Bích Phương, Ngọc Thạch, Thái Hà, Chung Thục Quyên, Trang Trần, Thùy Trang... thì dưới 2.000 USD.
Tất nhiên đây là thu nhập chính đáng, vì các nhãn hàng cần các hotgirl này để được báo chí đưa tin thật ồn ào, dính logo của mình trong đó. Thế nhưng, các hạng “vedett” như vừa nêu không phải ai cũng hoàn toàn sạch sẽ trong thế giới ngầm và không phải lúc nào cũng có nhãn hàng nhiều tiền gọi mời tham dự. Trong khi chi tiêu và ăn diện của họ thì cực kỳ phung phí, xa xỉ. Một bộ phận xem các sự kiện là chỗ show hàng để tiếp thị cho các đại gia. Đặc biệt là với các chân dài ít tiếng tăm hơn, họ chịu khó đến những nơi này, vừa để chụp hình chung các vedett cho có tiếng, vừa để nâng giá và nâng quan hệ khách hàng.
Đôi khi đọc các bài phỏng vấn trên báo, thấy một chân dài nào đó thở than, kiểu như: “Em đang ở không?”; “Ngóng cổ chờ người tâm đầu ý hợp”, “Em vẫn là con gái”, “Có thể yêu người nhiều tuổi, miễn anh ấy hiểu mình”… Về bề mặt, rõ ràng họ đang nói về hiện trạng của mình, một mặt nào đó, cũng là “bật đèn xanh” cho các đại gia nhảy vào. Bởi trong suy nghĩ của các đại gia, chân dài nào cũng phải có một vài đại gia đỡ đầu theo kiểu cho tiền xài, nếu em đã nói “ở không” thì mình có thể vào mà không sợ cạnh tranh.
Điểm lại các gương mặt nghệ sĩ từng dính tới mại dâm và bị phanh phui trong hơn 10 năm qua như Yến Vy, Lâm Nhật Ánh, Bảo Chi, Kim Tính… thì rõ ràng họ chưa phải là những gương mặt nổi bật nhất trong giới của mình. Nhưng không phải vì thế mà những chân dài hạng nhất là hoàn toàn sạch sẽ, một bộ phận trong đó đã hoặc đang nhúng chàm, nhưng vì họ kín đáo và chặt chẽ hơn trong đường dây của mình. Như một tỷ lệ thuận, vì họ có tiếng nên có thu nhập thường xuyên, nếu có bán dâm, cũng đủ bình tĩnh và thời gian để lựa các mối thật an toàn, béo bỡ.
Chính vì thế, tảng băng ngầm này chẳng bao giờ lộ diện và chẳng bao giờ tan, thậm chí to lên. Bởi nhu cầu mua dâm (dưới mọi hình thức) ở Việt Nam từ thời cổ đại đến nay, chưa bao giờ ngưng nghỉ. Trong khi quả bóng showbiz của Việt Nam ngày càng trương phồng, mà ảo nhiều hơn thật.
*
Khoan hãy bàn tới việc lập khu mại dâm chuyên nghiệp, điều mà một nước muốn văn minh phải nên làm. Ở đây chỉ xin nói thêm về pháp luật và sự bình đẳng của nó.
Theo Pháp lệnh phòng chống mại dâm 2003 thì: Người mua dâm tùy theo tính chất, mức độ vi phạm mà bị xử phạt hành chính bằng hình thức cảnh cáo hoặc phạt tiền. Ngoài ra, nếu người mua dâm là cán bộ, công chức hoặc người thuộc lực lượng vũ trang nhân dân thì ngoài việc xử lý như trên còn bị thông báo cho người đứng đầu cơ quan, tổ chức, đơn vị có thẩm quyền quản lý người đó để giáo dục và kỷ luật. Trong thời gian bị xử lý kỷ luật, người đó không được đề cử, ứng cử vào các cơ quan dân cử, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội, không được bổ nhiệm hoặc bổ nhiệm lại, bổ nhiệm vào các chức vụ tương đương hoặc cao hơn trong các cơ quan nhà nước hoặc trong lực lượng vũ trang nhân dân.
Ai là người có tiền mua dâm các chân dài? Không chỉ ra thì đủ rõ: đó là người giàu, hoặc có chức có quyền. Mà những đối tượng này trước pháp luật thường có quan hệ hoặc đặc quyền đặc lợi riêng, tên tuổi họ bị giấu nhẹm trước báo chí. Rõ ràng, việc mua dâm người mẫu Hồng Hà, cả hai đều bị phạt hành chính, mà tên của người mua thì ít được báo chí biết đến, trong khi người bán thì lao đao, có khi bỏ nghề luôn.
Luật sư Trương Văn Dũng, Hội Luật gia Hà Nội cho biết trong Luật Hình sự cũng chưa có chỗ nào phạt người mua dâm. Trong Luật Hình sự, ở Điều 255 có quy định về tội môi giới mại dâm, Điều 254 có quy định về tội chứa mại dâm. Chỉ có duy nhất Điều 256 có quy định về tội của người mua dâm, nhưng là người mua dâm của những trẻ chưa thành niên. Mà trong trường hợp này, Hồng Hà đã trưởng thành (vào nghề từ lúc 22 tuổi), nên cô phải chịu. Đây là xã hội nam quyền và độc quyền, phận gái còn lâu mới được bảo vệ trọn vẹn.
Nguồn: ViettuSaigon Blog/RFA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét