Minh Văn
Những sự Hoang Tưởng kỳ thú [ 12:41 ] Hide Player | Play in Popup | Download
Hoang tưởng là một chứng bệnh thường thấy ở người, và bất cứ ai trong chúng ta cũng có thể mắc phải. Nguyên nhân là do những biến đổi, khiếm khuyết về rối loạn chuyển hoá tế bào não, rối loạn chức năng hoạt động của não. Triệu chứng của bệnh thì có nhiều, rất đa dạng. Biểu hiện dễ nhận thấy nhất là sự rối loạn về hành vi, vì vậy mà họ có cảm xúc trái ngược với người thường, họ căm thù những người thân nhưng lại yêu thương người xa lạ. Khi buồn thì cười, lúc vui lại khóc. Bệnh nhân còn có những triệu chứng điển hình khác như: đi lang thang, nhặt rác, tích trữ các vật dụng bỏ đi, cười một mình, tự trò chuyện một mình…; trên thực tế, người bị bệnh hoang tưởng nhiều khi lại nói năng lưu loát, trí nhớ tốt, thậm chí tốt hơn người bình thường.
Đất nước Tây Ban Nha thế kỷ 15, tại miền Aragon và Castile. Ở đây có nhà quý tộc Quixada đang sống với niềm đam mê truyện kiếm hiệp của mình. Để được sống trong thế giới mộng tưởng, có bao nhiêu tiền chàng đều bỏ ra mua sách cả. Vì vậy mà đầu óc chàng ta lúc nào cũng đầy rẩy những ý tưởng về sự mê hoặc, gây gổ, đánh nhau, thách đấu, thương vong, oán trách, người khổng lồ, những lâu đài tráng lệ, những chiến công hào hùng…; lúc này, những chuyện hoang đường phi lý về các hiệp sĩ đang rất thịnh hành tại xứ sở Tây Ban Nha của chàng.
Quixada say mê truyện kiếm hiệp đến độ mắc chứng hoang tưởng, chàng đã lẫn lộn thế giới hư cấu trong truyện thành thế giới thật ngoài đời. Và rồi như cổ nhân đã nói “Lượng đủ thì biến thành chất”, khi chứng bệnh hoang tưởng đã trở nên điên rồ, chàng quyết chí trở thành hiệp sĩ lang thang để mà cứu khốn phò nguy. Cái tên Quixada từ nay chàng đổi thành Don Quixote de la Mancha(Nhà hiệp sĩ Đôn Ki-hô-tê xứ Mancha). Chàng đem bộ áo giáp của ông cha để lại mà nay đã bị han rỉ và thủng lỗ chỗ ra đánh bóng lại rồi mặc vào, phong cho con ngựa gầy còm của mình cái tên rất kêu là Rocinante. Đúng mốt của một hiệp sĩ lang thang là phải có một người tình xinh đẹp, chàng liền nghĩ đến ngay cô gái nông dân chuyên ướp thịt muối hàng xóm mà chàng thầm yêu từ hồi trẻ, và đặt cho nàng cái tên Công nương Dulcinea del Toboso.
Trong các cuộc phiêu lưu, Don Quixote đã lập nhiều chiến công vang dội như: Đánh nhau với cối xay gió, tấn công vào một đám ma, giao chiến với đàn cừu (mà chàng cho là đoàn hùng binh của vị hoàng đế oai quyền nhất thiên hạ), thám hiểm hang sâu Montesinos…
Cuối cùng sau rất nhiều cuộc phiêu lưu, kiệt sức vì đau buồn, Don Quixote trở về nhà trong tình trạng ốm thập tử nhất sinh. Khi chết, Don Quixote tỏ ra là một người đáng mến, tỉnh táo và nhận thức được tai hại của những cuốn truyện hiệp sĩ mà mình đã từng đọc.
Đất nước Việt Nam nửa sau thế kỷ 20, đầu thế kỷ 21. Lúc này có một thứ chủ nghĩa gọi là Mác – Lê Nin du nhập vào Việt Nam. Ban đầu người ta cứ ngỡ nó giải phóng giai cấp, giải phóng con người nên tin theo. Vì đáp ứng được nhu cầu nhất thời lúc bấy giờ (giải phóng những người cùng khổ đang bị ngoại bang bóc lột thậm tệ), mà chủ nghĩa đó nhanh chóng lan tràn, thậm chí đến độ cuồng tín. Sự thực đây là một thứ chủ nghĩa phi nhân, lợi dụng chiêu bài đấu tranh giai cấp để mà xây dựng một xã hội không tưởng. Nó hứa hẹn về một xã hội mà ở đó những người công nhân, nông dân được lãnh đạo và làm chủ đất nước, từ đó xây dựng một chế độ gọi là Cộng Sản. Mọi thứ tài sản hay quyền lợi trên đời này đều sở hữu tập thể cả, không ai được phép có một thứ gì riêng tư (Ngoại trừ vợ của mình).
Trên cơ sở lý luận đó, đảng Cộng Sản Việt Nam được thành lập và lấy chủ nghĩa Mác – Lê Nin làm kim chỉ nam cho mọi hành động. Cũng trên nền tảng đó, nhiều cuộc tắm máu và thanh trừng giai cấp đã diễn ra, gây bao mất mát tang thương. Những cuộc cải cách ngược đời cũng được thực thi, oán than, nghịch cảnh chất chồng. Tự cổ chí kim, chưa có một chế độ nào phi lý như thế cả. Họ đả phá và căm thù nền văn hoá cha ông, nhưng lại đi tôn thờ cái chủ nghĩa tận đẩu tận đâu. Đảng làm hết mọi chuyện, rồi tự mình nói mình nghe thông qua hệ thống truyền thông độc quyền của nhà nước.
Điều oái ăm là Đảng Cộng Sản thực hiện tất cả những điều đó với danh nghĩa tốt đẹp của một hiệp sĩ: giải phóng giai cấp bị bóc lột, xây dựng xã hội công bằng, dân chủ, văn minh. Và rồi họ đưa cả dân tộc đi hết cuộc phiêu lưu quân sự này đến cuộc phiêu lưu quân sự khác. Đó là hai cuộc chiến tranh với người Pháp và người Mỹ. Họ nói rằng đánh Pháp và đánh Mỹ là để giải cứu thế giới khỏi bọn đế quốc bóc lột, để nhân loại được hoà bình hạnh phúc. Họ còn nói rằng: “Quan san muôn dặm một nhà, bốn phương vô sản đều là anh em”. Để làm được điều đó, hàng triệu đồng bào của họ phải hy sinh xương máu trên các chiến trường ác liệt.
Về kinh tế xã hội thì họ áp dụng các lý thuyết cộng sản hoang tưởng vào cuộc sống như: Cải cách ruộng đất, quốc hữu hoá, xoá bỏ tư hữu, hợp tác xã bình quân…; kết quả là cả đất nước nghèo đói đến tận cùng, nhân quyền bị cướp trắng, chỉ thấy một chế độ độc tài đang ngự trị. Cho đến giờ này, đảng vẫn mê muội đi theo cái chủ nghĩa không tưởng đó mà chưa chịu hối cải để quay trở về với nhân dân và dân tộc. Vì là một chế độ ngược đời phi nhân, nên Đảng Cộng Sản nhìn đâu cũng thấy kẻ thù. Cứ tưởng nhân dân là “các thế lực thù địch” đang chống phá mình.
Cuối cùng, sau rất nhiều cuộc phiêu lưu vô định, kiệt sức vì đàn áp nhân dân mình, phá sản vì chính sách “Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, Đảng Cộng Sản đang ở trong tình trạng thập tử nhất sinh. Trước khi chết, Đảng cũng tỏ ra là người đáng mến, tỉnh táo và nhận thức được những tai hại của thứ chủ nghĩa Mác – Lê Nin mà mình đã áp đặt lên đất nước Việt Nam hơn nửa thế kỷ nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét