“…Sao? Ai? Đứa nào? Mà anh cho nó “được” làm chó thế?! Tớ vẫn uất ức trả lời: Còn ai nữa! Cái bọn đã dẹp hết mọi tấm lòng ái quốc vì Hoàng Sa và Trường Sa của toàn dân vì chắc chắn là có lệnh của bố chúng nó bên Thiên Triều! Đúng chúng nó là đồ chó má thật!...”
21 giờ tối ngày 19 tháng 1/2014
Sau hơn 4 tiếng đồng hồ đối diện với cái màn hình máy tính, “nuốt” đủ các thứ thuốc đắng từ Đông sang Tây, từ Mỹ (sang cả Tầu), mình bỗng nổi khùng với chính mình và …văng ra đủ thứ tục tằn vào mặt …cái laptop vì nó vừa vô cảm cho mình biết một nỗi đau quá lớn đối với mình, một lão già sắp chết mà đánh chết cái nết không chừa: Vẫn hy vọng hão vào một sự tự diễn biến của một số tay lãnh đạo nào đó! Ít nhất có xẩy ra “thịt” nhau cũng cú là …hay!
Sau hơn 4 tiếng đồng hồ đối diện với cái màn hình máy tính, “nuốt” đủ các thứ thuốc đắng từ Đông sang Tây, từ Mỹ (sang cả Tầu), mình bỗng nổi khùng với chính mình và …văng ra đủ thứ tục tằn vào mặt …cái laptop vì nó vừa vô cảm cho mình biết một nỗi đau quá lớn đối với mình, một lão già sắp chết mà đánh chết cái nết không chừa: Vẫn hy vọng hão vào một sự tự diễn biến của một số tay lãnh đạo nào đó! Ít nhất có xẩy ra “thịt” nhau cũng cú là …hay!
Và lần này lại càng đau hơn khi thấy cái “tập thể nào đó” đã thắng thế rõ ràng khi cả một tuần, báo chí, radio, tivi không ngớt quay 180% gọi đúng tên Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) khi đề cập công khai tỉ mỉ tới trận hải chiến 19/1/1974 giữa Hải Quân VNCH và Trung cộng. Có nơi còn cho chiếu cả những phim tài liệu về trận hải chiến năm đó, mời các nhân vật còn sống làm nhân chứng về một điều không thể chối cãi là: Tất cả 74 chiến sỹ hải quân VNCH năm xưa xứng đáng là “Anh hùng bảo vệ Tổ Quốc” và cần phải có những hành động tri ân rõ ràng …
Mọi động thái đáng mừng này lại được tiến hành ngay cả khi có một ”lực lượng nào” đó đã yêu cầu (và được tuân thủ) gỡ ngay những gì chú Ba nói ở Hội Khoa Học Lịch sử rằng “Lịch sử là lịch sử. Nhiệm vụ của chúng ta phải đưa vào sách giáo khoa dạy cho con cháu chúng ta biết yêu quý biển đảo…”
Và cứ thế, hết gặp gỡ nhân chứng, đóng góp tiền giúp đỡ các quả phụ tử sĩ Hải Quân VNCH năm xưa, viết tường thuật, phóng sự nhiều kỳ phát trên đài, in trên báo. Tưởng phen này một lễ tưởng niệm cực long trọng sẽ được đảng-nhà nước cho tổ chức chính thức ít nhất là tại Đà Nẵng, nơi sẽ có nhiều hoạt động khẳng định Hoàng Sa là một huyện của tỉnh mình.
Nào ngờ đúng ngày 18/1, ngày kỷ niệm 64 năm thiết lập ngoại giao giữa ta và ông “bạn-kẻ thù” ngàn đời thì …một lệnh ở đâu đó đưa ra? Tất cả đều xì-tốp!
Không còn sót một chữ Hoàng Sa hay Trường Sa nào trên tất cả các mặt báo, trên các màn hình! Tất cả đều răm rắp phục tùng, …
Cho đến hôm nay 20/1/2014, mọi hoạt động nhỏ lẻ bị phá đám cũng không một tờ báo, một đài nào dám nói tới. Trong khi đó, khắp các đài nước ngoài đều nêu rõ chuyện “chính quyền dẹp tan một cuộc tập trung đốt nến tưởng nhớ những người ở phía “thua cuộc” của “bên thắng cuộc”! Đọc cái bài viết ngay ngày 19/1/2014 trên Wall Street Journal hoặc trên Tivi Tầu (blog J.B. Nguyễn Hữu Vinh) mà thấy… càng đau hơn nữa: Họ viết “Ước độ gần 100 người… đã bị chính quyền đập tan sau gần nửa tiếng... nhưng không có bắt bớ….” hoặc …”nhà cầm quyền Hà nội đã đập tan một âm mưu biểu tình đòi lại Hoàng Sa mà chính quyền VNDCCH đã chính thức thừa nhận là của C.H.N.D Trung Hoa”… càng thấy hơn 30.000 nhà báo có thẻ của nước ta đúng là “đáng thương” hơn đáng giận! Chẳng có một quyền nho nhỏ nào của “quyền lực thứ tư” cả! Nhục! Nhục thật! (*)
Còn qua các bài viết của các giáo sư Huệ Chi, nhà giáo Phạm Toàn, các blogger có đi tham gia tưởng niệm không thành mà càng thêm tức nổ đom đóm con mắt!
Lý do:
- Không ai không biết là bọn an ninh đã có lệnh phá bằng được cuộc tụ tập đông người không vừa lòng ông anh 16-chữ-vàng-đã-ban-ân-bảo-dưỡng-cho-bọn-chúng... bằng mọi thủ đoạn đê tiện, bẩn thỉu nhất!!!
-Không ai không biết cái bọn an ninh mặc thường phục đang gây rối, đóng giả là công nhân trùng tu tượng đài Lý Thái Tổ, cưa, đục bụi đá mù mịt và la thét trong loa “Hãy giải tán để công nhân làm việc!” đích thị là …bọn công an mà đứng đầu được nhận diện quả tang là tên đồn phó công an Phường Tràng Tiền Nguyễn Tuấn Khiên!
Mọi động thái đáng mừng này lại được tiến hành ngay cả khi có một ”lực lượng nào” đó đã yêu cầu (và được tuân thủ) gỡ ngay những gì chú Ba nói ở Hội Khoa Học Lịch sử rằng “Lịch sử là lịch sử. Nhiệm vụ của chúng ta phải đưa vào sách giáo khoa dạy cho con cháu chúng ta biết yêu quý biển đảo…”
Và cứ thế, hết gặp gỡ nhân chứng, đóng góp tiền giúp đỡ các quả phụ tử sĩ Hải Quân VNCH năm xưa, viết tường thuật, phóng sự nhiều kỳ phát trên đài, in trên báo. Tưởng phen này một lễ tưởng niệm cực long trọng sẽ được đảng-nhà nước cho tổ chức chính thức ít nhất là tại Đà Nẵng, nơi sẽ có nhiều hoạt động khẳng định Hoàng Sa là một huyện của tỉnh mình.
Nào ngờ đúng ngày 18/1, ngày kỷ niệm 64 năm thiết lập ngoại giao giữa ta và ông “bạn-kẻ thù” ngàn đời thì …một lệnh ở đâu đó đưa ra? Tất cả đều xì-tốp!
Không còn sót một chữ Hoàng Sa hay Trường Sa nào trên tất cả các mặt báo, trên các màn hình! Tất cả đều răm rắp phục tùng, …
Cho đến hôm nay 20/1/2014, mọi hoạt động nhỏ lẻ bị phá đám cũng không một tờ báo, một đài nào dám nói tới. Trong khi đó, khắp các đài nước ngoài đều nêu rõ chuyện “chính quyền dẹp tan một cuộc tập trung đốt nến tưởng nhớ những người ở phía “thua cuộc” của “bên thắng cuộc”! Đọc cái bài viết ngay ngày 19/1/2014 trên Wall Street Journal hoặc trên Tivi Tầu (blog J.B. Nguyễn Hữu Vinh) mà thấy… càng đau hơn nữa: Họ viết “Ước độ gần 100 người… đã bị chính quyền đập tan sau gần nửa tiếng... nhưng không có bắt bớ….” hoặc …”nhà cầm quyền Hà nội đã đập tan một âm mưu biểu tình đòi lại Hoàng Sa mà chính quyền VNDCCH đã chính thức thừa nhận là của C.H.N.D Trung Hoa”… càng thấy hơn 30.000 nhà báo có thẻ của nước ta đúng là “đáng thương” hơn đáng giận! Chẳng có một quyền nho nhỏ nào của “quyền lực thứ tư” cả! Nhục! Nhục thật! (*)
Còn qua các bài viết của các giáo sư Huệ Chi, nhà giáo Phạm Toàn, các blogger có đi tham gia tưởng niệm không thành mà càng thêm tức nổ đom đóm con mắt!
Lý do:
- Không ai không biết là bọn an ninh đã có lệnh phá bằng được cuộc tụ tập đông người không vừa lòng ông anh 16-chữ-vàng-đã-ban-ân-bảo-dưỡng-cho-bọn-chúng... bằng mọi thủ đoạn đê tiện, bẩn thỉu nhất!!!
-Không ai không biết cái bọn an ninh mặc thường phục đang gây rối, đóng giả là công nhân trùng tu tượng đài Lý Thái Tổ, cưa, đục bụi đá mù mịt và la thét trong loa “Hãy giải tán để công nhân làm việc!” đích thị là …bọn công an mà đứng đầu được nhận diện quả tang là tên đồn phó công an Phường Tràng Tiền Nguyễn Tuấn Khiên!
Tóm lại là “quân lệnh như sơn” đã ban ra mà theo tớ cái “tay phải” có xe tăng, tầu bò, máy bay, tầu ngầm cùng bọn có còng số 8 và hàng trăm nhà tù đã đánh bật cái “tay trái” với mọi ý kiến ra vẻ đột phá về lý luận của bọn có ý đồ chiếm trái tim và cái đầu của nhiều người, trong đó có tớ! Chẳng phải phe Đảng chống phe chính phủ hoặc phe bảo thủ chống phe tiến bộ gì xất!
Sở dĩ tớ có cái nhận định dứt khoát này vì thời gian sau thông điệp đầu năm của chú Ba, có khá nhiều các cuộc “tổng kết” các nghành cầm súng, cầm còng và cầm chìa khóa nhà tù mà tần số xuất hiện để chỉ đạo của mấy chú Phú Trọng, Hông Anh, Đại Quang ở khắp nơi, khắp chốn xem ra hơi bị… dày đặc một cách khá… bất thường!
Cho nên: mặc cho toàn dân bị chưng hửng, cán bộ đang vì tình yêu Tổ Quốc mà xúc động khác thường như một bài báo lề dân đã viết:
Không ai cầm được nước mắt khi chủ tịch huyện Hoàng Sa, Đặng Công Ngữ, đọc bài diễn văn đầy cảm xúc của mình. Ông Ngữ cúi đầu chân thật: "Tôi xin lỗi với nhân dân, ngàn lần xin lỗi vì không tổ chức được đêm thắp nến tri ân như dự kiến". Ngồi bên dưới, chủ tịch hội khoa học lịch sử TP Đà Nẵng, ông Bùi Văn Tiếng mắt đỏ hoe, liên tục kéo áo lau nước mắt khi bài diễn văn nhắc đến Hoàng Sa ngày 19-1-1974. Nhiều đôi mắt ngấn nước, nhiều ánh mắt tủi hờn, nhiều tiếng thở dài lặng lẽ, anh linh các anh hùng'
Hoặc kệ cho mấy anh trí thức bị “leo cây” khi tập trung về Đà Nẵng để dự vào một hành động nhân văn cần phải có từ lâu, hoặc do thấy nhục quá hoặc do quá thương cảm mà khóc thút thít thì lệnh cứ ban ra! Và cái bản chất: ”Nghe tao thì sống, chống tao thì chết” của bọn cóc cần ný nuận, chỉ biết “còn đảng, còn Thiên Triều --> còn mình” đã phản công thắng lợi!
Măc cho những lời kính gửi và khuyên bảo cũng như cảnh cáo của lão trượng Nguyễn Khắc Mai rằng: Nếu xảy ra trường hợp xấu (cho cuộc kỷ niệm) chúng ta “sẽ đối diện với vấn đề ai phản quốc? Ai nối giáo cho giặc? Ai cướp đảo cướp biển của ta…??????”
Mặc kệ ông già lẩm cẩm! Chạm tới ông anh vãi đị 4 tốt, đến ý kiến của Võ đại tướng cũng là đồ vứt đi nữa là…
Và tớ đã nổi điên lên với chính tớ, văng tục, chửi bậy mãi về cái tội ngu! ngu! ngu! của tớ và hèn! hèn! hèn! đối với cái bọn đã tô hô cái bộ mặt “mất hết toàn dân Việt còn hơn mất mấy ông khai sinh ra chúng ở bên Tàu!
Đồ chó! Đồ chó! Đồ chó!
Bà xã tớ đang say mê với “Huyền thoại Lý Tiểu Long“ trên cái Tivi trong buồng ngủ bỗng hỏi với ra:
Sao? Ai? Đứa nào? Mà anh cho nó “được” làm chó thế?!
Tớ vẫn uất ức trả lời: Còn ai nữa! Cái bọn đã dẹp hết mọi tấm lòng ái quốc vì Hoàng Sa và Trường Sa của toàn dân vì chắc chắn là có lệnh của bố chúng nó bên Thiên Triều! Đúng chúng nó là đồ chó má thật!
Sở dĩ tớ có cái nhận định dứt khoát này vì thời gian sau thông điệp đầu năm của chú Ba, có khá nhiều các cuộc “tổng kết” các nghành cầm súng, cầm còng và cầm chìa khóa nhà tù mà tần số xuất hiện để chỉ đạo của mấy chú Phú Trọng, Hông Anh, Đại Quang ở khắp nơi, khắp chốn xem ra hơi bị… dày đặc một cách khá… bất thường!
Cho nên: mặc cho toàn dân bị chưng hửng, cán bộ đang vì tình yêu Tổ Quốc mà xúc động khác thường như một bài báo lề dân đã viết:
Không ai cầm được nước mắt khi chủ tịch huyện Hoàng Sa, Đặng Công Ngữ, đọc bài diễn văn đầy cảm xúc của mình. Ông Ngữ cúi đầu chân thật: "Tôi xin lỗi với nhân dân, ngàn lần xin lỗi vì không tổ chức được đêm thắp nến tri ân như dự kiến". Ngồi bên dưới, chủ tịch hội khoa học lịch sử TP Đà Nẵng, ông Bùi Văn Tiếng mắt đỏ hoe, liên tục kéo áo lau nước mắt khi bài diễn văn nhắc đến Hoàng Sa ngày 19-1-1974. Nhiều đôi mắt ngấn nước, nhiều ánh mắt tủi hờn, nhiều tiếng thở dài lặng lẽ, anh linh các anh hùng'
Hoặc kệ cho mấy anh trí thức bị “leo cây” khi tập trung về Đà Nẵng để dự vào một hành động nhân văn cần phải có từ lâu, hoặc do thấy nhục quá hoặc do quá thương cảm mà khóc thút thít thì lệnh cứ ban ra! Và cái bản chất: ”Nghe tao thì sống, chống tao thì chết” của bọn cóc cần ný nuận, chỉ biết “còn đảng, còn Thiên Triều --> còn mình” đã phản công thắng lợi!
Măc cho những lời kính gửi và khuyên bảo cũng như cảnh cáo của lão trượng Nguyễn Khắc Mai rằng: Nếu xảy ra trường hợp xấu (cho cuộc kỷ niệm) chúng ta “sẽ đối diện với vấn đề ai phản quốc? Ai nối giáo cho giặc? Ai cướp đảo cướp biển của ta…??????”
Mặc kệ ông già lẩm cẩm! Chạm tới ông anh vãi đị 4 tốt, đến ý kiến của Võ đại tướng cũng là đồ vứt đi nữa là…
Và tớ đã nổi điên lên với chính tớ, văng tục, chửi bậy mãi về cái tội ngu! ngu! ngu! của tớ và hèn! hèn! hèn! đối với cái bọn đã tô hô cái bộ mặt “mất hết toàn dân Việt còn hơn mất mấy ông khai sinh ra chúng ở bên Tàu!
Đồ chó! Đồ chó! Đồ chó!
Bà xã tớ đang say mê với “Huyền thoại Lý Tiểu Long“ trên cái Tivi trong buồng ngủ bỗng hỏi với ra:
Sao? Ai? Đứa nào? Mà anh cho nó “được” làm chó thế?!
Tớ vẫn uất ức trả lời: Còn ai nữa! Cái bọn đã dẹp hết mọi tấm lòng ái quốc vì Hoàng Sa và Trường Sa của toàn dân vì chắc chắn là có lệnh của bố chúng nó bên Thiên Triều! Đúng chúng nó là đồ chó má thật!
Tô Hải
Nguồn: to-hai.blogspot.com
Nguồn: to-hai.blogspot.com
1 nhận xét:
tôi đã nói rồi chó còn chút gì đễ thương để nhớ chúng nó là con gì mà thê thảm thế ... tôi không tìm ra từ vì sao không nên ăn thịt chó ăn cứt của chủ , chủ khạt nhổ cái gì chó đều liếm hết ...Chó trung thành mù quán nhưng không trách vì chúng nằm lớp súc sinh ngã quỷ ! còn ở đây kẻ thù nào đánh thắng ...đỉnh cao trí tuệ thế mà tệ hơn một con chó tầm thường đau lòng quá ...
Đăng nhận xét