Pages

Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

Điếu Cày – nghĩa khí lòng ta say!


 
“Các bạn không nên buồn vì thân phận mình trong hoàn cảnh này. Mà phải coi đó như một cơ hội để được tác động vào sự mang lại công bằng và ấm no cho dân tộc mình. Đây là một dịp may hiếm có đừng bỏ qua!!!”

Đó là câu nói của Aung San Suu Kyi – người đàn bà không biết sợ, biểu tượng của sự can đảm, lòng nhân ái và tính kiên cường của đất nước Miến Điện.

Tại Việt Nam, người anh đầu đàn của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do, người bạn của anh em chúng ta, dù với bản án của chế độ áp đặt lên anh, cũng đã đang tác động vào con đường tranh đấu cho công bằng và ấm no cho dân tộc Việt.
Còn nhớ ngày anh bươn chải khắp các nẻo đường, trên vai chỉ có một túi xách và hai bộ đồ, khi hỏi rằng: “Anh có bao giờ thấy sợ không??”.

Anh cười nụ cười hiền nhưng ánh mắt lại có lửa: “Lo thì có lo, nhưng anh không sợ! Anh lo vì nếu có chuyện gì anh không còn có cơ hội đóng góp được cho đất nước. Anh lo vì sẽ không thể đồng hành, lo lắng cho những người bạn, người em đang cưu mang cùng nỗi thao thức chung với anh. Nhưng không thể sợ. Tình trạng đất nước của chúng ta không cho phép chúng ta tiếp tục sống trong sợ hãi.”

Nỗi lo của anh đã trở thành hiện thực sau chuyến đi Đà Lạt. Bằng sự xảo quyệt và nỗi sợ hãi trước lòng yêu nước của anh, những người đứng trên đầu luật pháp đã nhốt anh vào giữa bốn bức tường. Nhưng anh đã không buồn cho thân phận tù đày. Ngay cả những người tù của giới giang hồ cũng đã dành cho anh niềm kính phục.

Lần cuối nghe tin anh, biết trên môi anh vẫn luôn nở nụ cười hiền nhưng kiêu hãnh. Từ trong bốn bức tường do đảng dựng lên để bỏ tù lòng yêu nước, anh vẫn gửi đến anh em, bạn bè niềm tin mãnh liệt bằng chính thái độ kiên cường không thay đổi lập trường của người yêu nước, không nhượng bộ trước mọi gian trá, không ký vào bất kỳ văn bản ép buộc nào.

Trong tù ngục, anh vẫn nắm trong tay cơ hội tác động vào con đường mang lại công bằng và ấm no cho dân tộc. Hơn thế nữa, cũng từ ngục tù, ít nhiều với tinh thần kiên cường của mình, anh đã khiến bạn bè anh, những người em của anh có thêm lòng can đảm và ý chí tiến bước trên con đường chung. Món quà mà anh đã gửi đến cho những người đang ở ngoài tù nhỏ đó chính là: lòng can đảm.

Hôm qua, khi đọc Thư gửi những người đồng ký tên vào “Thỉnh nguyện thư gửi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang về việc bắt giam trái phép công dân Nguyễn Văn Hải” trên blog của Mẹ Nấm, lòng chợt ước ao đến ngày gặp lại anh, để được nói với anh một câu – trích từ ý của bà Aung San Suu Kyi rằng:

“Anh chính là người đã và đang tạo cơ hội, tác động vào niềm tin và hy vọng cho sự công bằng và ấm no cho dân tộc mình. Có được một người bạn đồng hành như anh là một dịp may hiếm có trong cuộc đời này.”




_____________________________________________

* Nhan đề của bài viết lấy từ ý thơ của Thái Hữu Tình:

 

Không có nhận xét nào: